Núm vú bị chơi đùa, anh liếm đến eo cô, rồi từ rốn đi dọc xuống.
Diệp Phù gần như không đứng vững, nửa người trên phải dựa vào vai anh, giọng nói nhẹ nhàng kêu lên, "Ảnh đế... Sầm Loan, em, là... A... Ha..."
Lỗ nhỏ non mịn bị chiếc lưỡi thô dày của anh bao bọc lấy.
Cô run đến mức suýt khóc, "Không... A... Nơi đó không thể liếm..."
Âm thanh nuốt nước miếng vang lên, đầu lưỡi thô dày nhiều lần chạm vào hạt đậu đỏ đang cứng dần, Diệp Phù rùng mình lạc cả giọng, "A... Xin anh..."
Cô không biết cô đang kêu cái gì, khoái cảm cuồn cuộn kéo tới, không giống như lúc đóng phim, lần đầu tiên cô lên đỉnh hét lên, "A ——"
Sau đó cơ thể mềm mại ngã xuống đất.
Sầm Loan ôm người vào lòng, anh mang cô ra khỏi toilet, nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
Diệp Phù lên đỉnh nên ý thức mơ hồ, vì thế cô không hề phát hiện ra, ánh mắt của người đàn ông này hoàn toàn tỉnh táo, đâu có chút men say nào.
Ngón tay anh thăm dò vào nơi ẩm ướt kia, cô vô thức kẹp chặt hai chân nhưng lại bị người đàn ông này mạnh mẽ tách ra.
Cô hốt hoảng nhớ lại, lúc đóng phim, anh cũng thô bạo tách hai chân cô ra, sau đó...
côn th*t của anh để giữa chân cô, nhiệt độ nóng bỏng thẳng đứng bắn ra đụng vào miệng huyệt, cô ngồi dậy, định nói cho ảnh đế biết, bọn họ đang không đóng phim.
Trong khoảnh khắc đó, côn th*t đột nhiên tiến vào bên trong cơ thể, xuyên qua linh hồn cô, mọi âm thanh đều biến mất.
Cô há to miệng, đau đớn chảy nước mắt.
"Ảnh đế..." Cô khóc lóc gọi anh, "Em... Là em mà."
Vừa khóc, chỗ đó lại càng đau thêm.
Cô tủi thân và thẹn thùng, muốn giãy giụa nhưng không được chỉ đành nằm dưới thân người đàn ông bị anh dùng hết sức đâm vào rồi rút ra.
Không giống với khi đóng phim, cô có thể cảm nhận rõ ràng đồ vật to lớn kia đâm vào trong cơ thể, lại nhanh chóng rút ra, sau đó lại lấp đầy cô.