Phiên Đấu Giá Định Mệnh

Chương 6: Tẩu thoát thành công. - Khó chịu vì cái gì?




Vài ngày sau, Lâm Phương Triết đang làm việc thì thư kí Lý chạy vào.

"Chủ... chủ tịch. La tiểu thư đã cùng Hoàng Ngọc Nhi bay sang Los Angeles vào tối hôm qua rồi."

Lâm Phương Triết lập tức để bút xuống bàn, nhếch miệng cười nhạt. La Thư Nhiễm cũng có gan, có gan bỏ trốn khỏi hắn. Nhưng tiếc, Lâm Phương Triết hắn đã 'vô tình' biết được rồi.

"Để cô ta tung hoành vài ngày, một tuần nữa đích thân tôi sẽ đến Los Angeles để đón cô ta trở về. Thư kí Lý, sắp xếp lịch trình cho tôi."

Thư kí Lý gật đầu, sau đó ra khỏi phòng chủ tịch. Vẻ mặt lạnh toát của hắn khiến anh chỉ nhìn thôi cũng đã thấy run rẩy. Nay La Thư Nhiễm lại bỏ trốn như thế, anh thầm nghĩ lần này có vẻ Lâm Phương Triết đã thật sự tức giận, nhưng không. Hắn không hề tức giận mà còn cho cô chơi thoải mái ở Los Angeles một tuần.

"Muốn trốn thoát khỏi tôi? Nhiễm Nhiễm, em là đang nằm mơ sao?"

_______________

Ở Los Angeles. Có bóng dáng hai người con gái đang đi dạo trong trung tâm thương mại.

"Nhiễm Nhiễm, cậu muốn mua gì không? Tớ mua cho cậu."

La Thư Nhiễm lắc đầu, Hoàng Ngọc Nhi thấy vậy nên cau mày.

"Lắc đầu cái gì chứ? Vào đây, tớ lựa váy cho cậu."

La Thư Nhiễm bị Hoàng Ngọc Nhi kéo đi, thay từ bộ này đến bộ khác. Những bộ váy này như được thiết kế ra để dành riêng cho La Thư Nhiễm vậy. Bộ nào khoác lên người cô nhìn cũng đẹp hoàn hảo. Hoàng Ngọc Nhi xoa cằm.



"Xinh đẹp thế này, sao Lâm Phương Triết lại nỡ ra tay hành hạ như thế chứ. Không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả."

La Thư Nhiễm nghe bạn thân mình nói vậy thì chỉ biết cười nhạt, hắn hận cô thì làm sao có thể không hành hạ cô chứ. Hắn hận cô nhiều như vậy thì làm sao có thể thương hoa tiếc ngọc như Hoàng Ngọc Nhi nói.

Hoàng Ngọc Nhi thì cô suy nghĩ một lát rồi nói.

"Nhiễm Nhiễm, để tớ giúp cậu mang hết đống đồ này ra quầy thanh toán rồi sau đó chúng ta đi ăn nhé."

La Thư Nhiễm lắc đầu.

"Ngọc Nhi, mua nhiều vậy tớ ngại lắm."

Hoàng Ngọc Nhi nhìn cô bĩu môi.

"Nhiễm Nhiễm, chúng ta là bạn thân thì ngại gì nữa chứ. Cậu không xem tớ là bạn thân à?"

La Thư Nhiễm vội lắc đầu.

"Không có, Ngọc Nhi. Tớ luôn xem cậu là bạn mà."

Hoàng Ngọc Nhi cười, tay thì bê hết số đồ mà La Thư Nhiễm đã thử khi nãy, mang hết ra quầy thanh toán.

"Vậy thì cậu đừng ngại, tiền của tớ cũng là tiền của cậu. Cứ tiêu xài thoải mái."



La Thư Nhiễm bất lực với cô bạn thân này của mình. Hoàng Ngọc Nhi vốn phóng khoáng, nhất là rất phóng khoáng với cô. Vậy nên dù cô có ngăn cản thì Hoàng Ngọc Nhi sẽ liền lấy 'chức danh' bạn thân ra để cô nhận hết quà từ mình.

"Thanh toán xong rồi, tớ biết được có một nhà hàng gần đây, chất lượng đồ ăn cũng khá xuất sắc. Đến đó ăn nhé?"

La Thư Nhiễm gật đầu, có từ chối thì cũng như không. Đành gật đầu luôn cho nhanh.

Hoàng Ngọc Nhi cười, một tay xách đồ, một tay kéo cô đi.

"Hehe, vậy có phải nhanh hơn không."

La Thư Nhiễm cười nhẹ, bạn thân của cô tốt như vậy. Chả biết tại sao từ nhỏ đến lớn không một mối tình vắt vai. Những yếu tố để có được một anh người yêu 'xịn' thì Hoàng Ngọc Nhi đều có đủ. Xinh đẹp, giàu có, tốt tính, thành tính học xuất sắc. Ấy vậy mà lại chả có một mối tình nào.

______________

Ở Thượng Hải.

Có một người đàn ông đang không thể tập trung làm việc vì một người.

"Tch-"

Lâm Phương Triết bực bội mà xả giận vào bàn phím đáng thương. Lúc cô ở đây thì hắn lại lạnh nhạt, hành hạ vô đối. Còn lúc cô bỏ đi, hắn lại bực bội, bứt rứt đến nỗi không thể tập trung làm việc.

Là khó chịu vì người mình yêu bỏ đi hay là khó chịu vì không có ai ở đây để hắn hành hạ?