Phía Bên Trong "Hộp Mèo"

Chương 1: Truyền thuyết về phù thủy




Vào thời điểm mỗi năm học sắp sửa trôi qua, những em học sinh trung học lại phải bận bù đầu với công cuộc thi cử. Đặc biệt với những người phải tham gia kì thi chuyển cấp, ngoại trừ ai đã có gia đình người quen lo liệu và định hướng rõ ràng, còn lại đều ngày đêm đắn đo với quyết định và sự lựa chọn ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của chính bản thân.

Trên một bài đăng của diễn đàn mạng xã hội trường cấp ba Tử Minh, một học sinh nữ ẩn danh đang muốn tìm hiểu ngôi trường này đã đặt câu hỏi:

[Em chào các anh chị, sắp tới em có dự định thi vào trường mình. Xin các anh chị chia sẻ cho em những truyện thú vị để em có thêm động lực với ạ.]

Bên dưới bài đăng là những lời động viên người đăng bài và cũng có những thông tin hữu ích được chia sẻ bởi các học sinh đang học tại đây. Ngôi trường Tử Minh này rất đặc biệt, được ví như trường Chuyên của thị trấn. Mỗi năm tỉ lệ sinh viên đỗ vào các trường đại học lớn đều rất cao, thầy cô ở đây cũng rất nhiều người tài giỏi tốt nghiệp từ Đại học Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh nữa.

[Không chỉ có học tập, còn có rất nhiều những người xinh đẹp và tài năng trong các lĩnh vực khác từ nghệ thuật cho đến thể thao. Tuy nhiên thầy Vũ Tuấn Khải môn tin học là đối tượng của chị rồi nhé, em không được giành đâu.]

Một tài khoản có tên là Judy Trần để lại một bình luận.

[Cô bạn này đáo để quá, nhìn trúng ai không nhìn mà lại là thầy Khải có gia thế tốt, vẻ đẹp thư sinh, ngoài lúc dạy học tuy ít nói nhưng thực tế là người chu đáo vô cùng. Tôi không nhường thầy ấy cho cô đâu lêu lêu...]

Bên dưới bình luận của Judy Trần là lời đáp trả đùa cợt khác của một tài khoản đặt tên Hoa Tuyết Mùa Đông.

Rất nhiều người sau đó đã ấn nút yêu thích bình luận của Judy Trần và kéo đến bình luận vô cùng đông đảo. Chắc chắn một điều rằng người thầy giáo tên Vũ Tuấn Khải vô cùng nổi tiếng và được các nữ sinh trong trường ngưỡng mộ. Nhưng chỉ qua một lúc không lâu, một bình luận của tài khoản Sương Đêm đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người đang theo dõi bài đăng này.

[Chạy ngay đi em ơi, trường Tử Minh có ma đấy!]

Cô còn để lại những biểu tượng cảm xúc cười ra nước mắt rồi thì xanh xẩm mặt mày, như thể người này đang vừa muốn đùa cợt vừa muốn dọa người khác.

[Thật sao chị?] Nữ sinh đăng bài cuối cùng cũng tự trả lời bình luận của Sương Đêm trong khi những bình luận khác chỉ ấn nút yêu thích, chứng tỏ là cô bé đang cảm thấy thú vị và quan tâm đến vấn đề này.

[Đúng là như vậy, ở trường Tử Minh có một thứ còn nổi tiếng hơn cả tài năng và kiến trúc hoành tráng của nó, đó là truyền thuyết về mụ phù thủy Myranda.]

Phù thủy ở đây không phải nghĩa bóng ám chỉ một người khéo léo tài giỏi, mà chính xác Myranda thật sự có phép thuật mạnh mẽ như một vị thần. Người ta đồn đại cô ta đang ở đâu đó trong công viên bỏ hoang chục năm ở ngay cạnh trường Tử Minh. Bất cứ ai tự sát tại thị trấn này tức là đã hiến tế cho phù thủy, bù lại cô ta sẽ cho bạn một điều ước.

Đáp lại Sương Đêm có rất nhiều ý kiến phản đối, các học sinh khác nói rằng cô chỉ đang kể một câu chuyện truyền miệng nhiều đời trong trường Tử Minh nhưng nó vô cùng hoang đường và không có căn cứ.

[Trong trường này cũng có rất nhiều người không tin giống như mấy bạn lúc này. Nhưng thật sự trong thị trấn đã xảy ra rất nhiều những câu chuyện bí ẩn không lời giải đáp, người ta nghi ngờ là do phù thủy Myranda gây ra.]

Khoảng ba năm trước có một tiểu thư nhỏ nhận được quyền thừa kế công ty cơ nghiệp gia đình, ngỡ tưởng đây là món quà của sự yêu thương và tin tưởng nhưng thực chất gia đình cô chỉ đang lợi dụng vì cô không phải con ruột. Mọi thứ liên quan đến công việc khiến vị tiểu thư chịu đựng bao nhiêu uất ức nhưng cô không từ bỏ. Nhưng khi phát hiện ra chàng trai mình thật lòng yêu hóa ra cũng chỉ tiếp cận cô vì muốn trả thù chuyện của gia đình mình, cô đã tự sát và sau đó xác được tìm thấy ở công viên gần trường Tử Minh.

Điều đáng nói là chỉ tầm ngay sau đó một tuần, những kẻ lợi dụng và làm hại tiểu thư vô tội không ai hằng đêm không thấy ác mộng. Họ kể rằng trong lúc bị bóng đè thì cô tiểu thư đó với bộ dạng máu me toàn thân, bóp cổ họ và cười một cách man rợ. Kẻ lợi dụng tình cảm của cô đang dọn dẹp sổ sách ở công ty cũng nhìn thấy cô xuất hiện sau tấm gương. Sau đó thì không ai biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết là anh ta đã phải vào bệnh viện tâm thần.

Người ta nói rằng vị tiểu thư đó đã hiến tế linh hồn của mình cho Myranda để phù thủy giúp cô ta trả thù.

[Đó có thể là sự trùng hợp thì sao? Vì gia đình và chàng trai đó đã làm những chuyện tội lỗi tày trời với cô ấy nên bây giờ họ ân hận và sinh ra ảo giác?]

[Thôi đi mấy cha nội, bà Sương nói đúng rồi đấy! Trùng hợp thì cũng chỉ một hai người thôi, đằng này cả nhà cô ấy không một ai thoát được cả. Chẳng đi đâu xa, ngay trường Tử Minh cũng đã từng có một vài vụ rồi đấy.]

Một tài khoản khác tên là Mòng Biển có ý bênh vực Sương Đêm.

Xưa kia, người sáng lập ra ngôi trường này đặt tên như vậy là vì muốn những học sinh ở đây đều trở thành những đứa trẻ thông minh và có tương lai rực sáng. Thế nhưng nếu có ai đó hiểu Tử Minh có nghĩa là màn đêm chết chóc, thì họ cũng chẳng sai.

(Chữ "Tử" trong Hán Việt vừa có nghĩa là trẻ em, vừa có nghĩa là chết.

Chữ "Minh" vừa có nghĩa là phát sáng, vừa có nghĩa là buổi đêm.)

Xa hơn một chút, sáu năm về trước, ở trường Tử Minh có một cậu học sinh học rất giỏi và luôn đứng trong top đầu của khối về học lực. Nhưng mẹ của cậu chưa bao giờ hài lòng về những gì cậu đạt được, bà ta luôn chèn ép cậu phải học ngày học đêm và so sánh cậu với người khác. Đến một ngày cậu ấy không chịu nổi chạy ra ven sông kết thúc cuộc đời mình, người mẹ mới ân hận.

Vậy mà phù thủy Myranda cũng không vì bà ta biết hối lỗi mà buông tha. Người mẹ này được phát hiện ra đêm nào sau khi con mất cũng lên phòng con làm bài tập, khi bắt đầu không hiểu thì tức giận và xé hết sách vở. Sau đó bà ta cũng phải đi điều trị tâm lý dài ngày.

[Đúng là việc giữa đêm hôm tự nhiên đi lên phòng con làm bài tập nó ghê thật đấy. Nhưng cũng có thể là bà mẹ đó bị bệnh thần kinh từ trước nên mới ép chết con mình chứ người bình thường đâu ai làm như vậy.]

[Vậy còn vụ này thì ra sao?] Mòng Biển lại tiếp tục câu chuyện thứ ba.

Hai năm trước trường Tử Minh có một nữ sinh bị bắt nạt bạo lực học đường. Cô còn bị vu khống và đổ oan trên mạng nhưng không một ai tin lời cô cả. Những lời nói cay nghiệt đã đẩy cô đến cái chết đau thương. Chỉ sau đó một tuần lễ, tất cả những học sinh bắt nạt cô ta dù chỉ từ những hành động nhỏ như đổ thức ăn bẩn lên người cô bạn cho đến đánh đập cô đều lần lượt phát điên từng người một. Thậm chí đang ngồi trong lớp học mà còn có người đứng dậy hét lên nói là nhìn thấy hồn ma của nữ sinh xấu số.

Người đăng bài vu oan cho cô, trong lúc tỉnh táo kể lại rằng hằng đêm hắn nhìn thấy vô số những người đang chụp ảnh và chửi rủa hắn bằng những lời lẽ thậm tệ mà hắn bịa đặt ra. Đáng chú ý nhất là người bạn thân của cô gái xấu số cũng bị dọa cho phát bệnh, hằng đêm nhân viên bệnh viện đều nghe thấy tiếng gào thét và phải tiêm cho cô ta một lượng lớn thuốc an thần. Trước khi kết thúc cuộc đời vì không thể chịu đựng thêm sự dày vò, người bạn thân đã thú nhận bản thân mình chính là kẻ bày ra tất cả để dồn nữ sinh xấu số kia vào cái chết.

Cả trường xúm lại tẩy chay một cô gái đáng thương, một việc vừa đáng giận vừa đáng buồn cười là năm ấy bệnh viện tâm thần chưa bao giờ đông đúc và bận rộn đến vậy. Trong đợt phải đi điều trị ấy có rất nhiều người nói đã nhìn thấy phù thủy Myranda, họ coi đó là một bài học cho mình, không bao giờ dám bắt nạt người khác và đương nhiên không dám quên đi những gì đã gây ra cho nữ sinh đáng thương.

[Người ta thường nói ông trời có mắt, mà ở thị trấn này phải nói phù thủy Myranda có mắt thì đúng hơn. Tất cả những kẻ giết người không dao đẩy người khác đến bước đường cùng phải dè chừng, nếu không thì sống không bằng chết.]

[Tôi tin vào nhân quả báo ứng, thế nhưng chỉ tội cho người đã phải lựa chọn kết thúc cuộc đời mình. Phải đánh đổi mạng sống mới được thực hiện điều ước thì để làm gì cơ chứ?]

Ngỡ tưởng cuộc tranh cãi đã qua hồi cao trào, cho đến khi lại có một tài khoản ẩn danh khác tiếp tục bình luận:

[À, thực ra là có một cách khác để đổi lấy điều ước. Ta phải cùng với phù thủy Myranda tham gia một trò chơi! Nhưng tôi nghe nói trò chơi chỉ có người nào được chính phù thủy chọn mới được quyền tham dự.]

[Một trò chơi tương đương mạng sống của những người khác, thì làm sao mà không đáng sợ và kinh khủng. Chẳng có gì là dễ dàng trên cuộc đời này, chúng ta nên vượt qua hoàn cảnh và thực hiện ước mơ bằng chính thực lực.]

*

Ngày đầu tiên của tháng hai có cơn mưa rào lớn, một người đàn ông giương tay cụp gọn chiếc ô lại sau khi đã bước chân tới nơi mình cần đến – quầy tiếp tân của bệnh viện tâm thần Hạ Thương. Vừa nhìn thấy anh, người y tá đang trực đã lập tức nhận ra người này chính là thanh tra Đỗ mới chuyển đến thị trấn cách đây một tháng. Cô lục tìm hồ sơ mà anh cần tìm khoảng một lúc rồi trao tận tay cho anh.

Đang chuẩn bị rời khỏi, bỗng thanh tra Đỗ bị một bệnh nhân nam chạy đến nhào vào người. Đôi mắt cậu ta chứa đầy sự sợ hãi, bờ môi mấp máy run rẩy:

"Phù thủy Myranda... cô ta đang ở đây!"