Trang Lộ nhớ chuyện cậu nói với Phí Nam lúc ngồi ở bờ biển chiều nay, nói cậu không thích bơi ở nơi đông người, thế mà Phí Nam ghi tạc vào trong lòng
Trang Lộ đứng ở ban công, không thể tin mà nhìn bể bơi vô biên trước mắt.
“Phòng này mà chỉ cần trả thêm ít tiền?
Phí Nam sờ đầu một cái: “Là vì có người đột nhiên trả phòng nên anh mới gặp may vậy.”
“Bỏ thêm bao nhiêu tiền?” Trang Lộ hỏi.
“Không bao nhiêu.” Phí Nam cười.
“Em với anh chia đôi.”
“Không cần, rẻ thật mà.” Phí Nam kiên trì: “Coi như anh cảm đơn thực đơn của em, giúp anh giảm nhiều cân như vậy.”
Cự cãi tiếp thì quá khách khí, Trang Lộc cũng không tiếp tục đòi campuchia.
Chỉ là…
Trang Lộ cởi áo khoác, nghĩ thầm: Chỉ là Phí Nam quá dịu dàng, mình chỉ nói không thích bơi ở nơi công cộng thế mà anh ấy lại để ý, tạo cho mình niềm vui bất ngờ. Phí Nam tốt vậy mà Chương Mẫn không biết quý trọng. Đáng tiếc Phí Nam là trai thẳng, nếu không ——
Nếu không thì sao?
Ý nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu làm Trang Lộ ngây ngẩn cả người.
Nếu không cậu sẽ theo đuổi Phí Nam sao?
Trang Lộ nhìn Phí Nam đang đứng cạnh bể bơi, đỏ mặt, nhanh chóng nhảy xuống hồ, tự giấu bản mình đi.
Phí Nam cầm bình nước ngọt, ngồi xuống ghế nằm cạnh hồ, từ chối lời mời cùng bơi của Trang Lộ. Ban ngày anh tiêu hao quá nhiều nhiệt lượng rồi, tối lại bơi nữa sợ chút ít salad rau củ trong bụng không chống cự được.
Hơn nữa…
Trang Lộ vốn không có ý định bơi lội nên không mang theo quần bơi. Cậu nhìn thấy bể bơi liền vui vẻ điên cuồng, cởi áo mặc qu4n lót nhảy xuống nước.
Cậu đúng là rất trắng, trắng đến phát sáng.
Trang Lộ mặc qu4n lót tam giác màu đen, mảnh vải bé xíu dán vào cơ thể, nước theo đôi chân thon dài phác họa ra đường cong khiến người mơ màng.
Dưới bóng đêm Phí Nam nhìn không rõ, nhưng trong đầu anh nhanh chóng xuất hiện nghi vấn: đầu v* của Trang Lộ… có đúng là màu hồng nhạt không?
Phí Nam sặc nước đến ho khan liên tục.
Ào một tiếng, Trang Lộ nhô đầu ra từ làn nước, nằm ngoài ra thành bể bơi, lo lắng nhìn Phí Nam: “Anh sao vậy?”
Trong nháy mắt đó Phí Nam ngây ngẩn.
Trang Lộ… thật là xinh đẹp.
Làn da của cậu đẹp mịn màng, khác hẳn với phần lớn đàn ông, cậu không phải kiểu người thô ráp, cậu rất đẹp, rất tinh xảo, tựa như một tác phẩm nghệ thuật. Tóc đen mềm mại ẩm ướt ngượng ngụng rũ trên trán, một đôi mắt trời sinh đa tình lại mềm mại.
Bị đôi mắt ấy nhìn như vậy sẽ khiến từ đáy lòng sinh ra cảm giác tê dại.
“Không, không có gì.” Phí Nam lắp ba lắp bắp trả lời.
“Dạ.” Trang Lộ vén tóc rủ về sau, lộ ra trán cao, sau đó cười cười, ngửa mặt ra sau nhào vào trong nước. Da cậu trắng nõn, dáng người xinh đẹp, dưới ánh trăng và đèn điện trông như một con cá bạc, bơi tới bơi lui.
Phí Nam đột nhiên cảm nhận được cái đẹp của cơ thể, thân thể thon dài tinh xảo kia so với thân mình cồng kềnh của bản thân đúng là khập khiễng. Việc Chương Mẫn không yêu anh, đến bây giờ thành ra có thể thông cảm được. Trên thế giới có người đẹp đến nhường này thì mọi người đương nhiên yêu thích cậu chứ không ai đi thích một thằng béo ngốc nghếch.
Phí Nam giảm được mấy chục cân, tâm lý hơi hơi thư giãn, vốn nghĩ giảm được 2 size quần áo đã rất tốt nhưng bây giờ có chút tự ti mặc cảm.
Tiếp tục cố gắng!
Phí Nam tu nước ừng ực, không để ý bụng sôi ùng ục, quyết tâm phải tiếp tục kiên trì giảm béo.