Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phi Thiên

Chương 267 : Chủ nhân giàu có (Thượng)




Chương 267 : Chủ nhân giàu có (Thượng)

Miêu Nghị tính toán thử, nếu muốn đột phá tu vi đến cảnh giới Thanh Liên, chỉ tính từ Bạch Liên cửu phẩm đột phá đến Thanh Liên nhất phẩm đã cần hơn ngàn viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, Thanh Liên tam phẩm đột phá đến Thanh Liên tứ phẩm cần tới con số vạn.

Đến thời kỳ cuối Thanh Liên, lượng tiêu hao Nguyện Lực Châu phải tính bằng mấy chục vạn.

Miêu Nghị không cách nào tưởng tượng tu vi Hồng Liên giống như cấp bậc điện chủ phải tiêu hao bao nhiêu Nguyện Lực Châu, không trách tu hành năm tháng rất dài, cho dù có Nguyện Lực Châu cũng phải trải qua vô số năm tháng từ từ luyện hóa.

Mà những tu sĩ không có Nguyện Lực Châu là có thể tưởng tượng được. Không trách đám người Nguyên Phương mới tu vi Thanh Liên nhất phẩm cũng đã thành lão đầu tử.

Tu sĩ vốn không dễ gì già đi, có thể biến thành lão đầu tử có thể tưởng tượng được chịu đựng qua bao nhiêu năm tháng. Chẳng qua là mặc dù tuổi thọ tu sĩ rất dài, nhưng phần lớn thời gian đều tiêu hao trong tu luyện khô khan, e rằng chưa chắc có cuộc sống hạnh phúc như phàm nhân.

Xe tới trước núi tất có đường, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì. Không phải là còn có thật nhiều tu sĩ tu vi cao thâm đồng thời thoạt nhìn cũng rất trẻ tuổi sao…

Người khác có thể làm được, mình chưa chắc không thể làm được.

Miêu Nghị tự cổ vũ cho mình, lại tiếp tục thi pháp luyện hóa nửa viên Nguyện Lực Châu trung phẩm trong miệng.

Không ngoài dự liệu, hắn kiểm tra tốc độ luyện hóa Nguyện Lực Châu phát hiện, quả nhiên sau khi tu vi đột phá đến Bạch Liên tứ phẩm, tốc độ luyện hóa lại nhanh hơn không ít.

Vốn Bạch Liên tam phẩm phải mất chừng hai tháng luyện hóa một viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm, một năm chỉ có thể luyện hóa sáu viên. Hôm nay xem ra một năm hẳn có thể luyện hóa chín viên, chỉ cần chừng hơn một tháng là có thể luyện hóa một viên.

Như vậy tính ra, đột phá đến ngũ phẩm tiêu hao bốn mươi viên Nguyện Lực Châu chỉ cần thời gian hơn bốn năm.

Sau khi hiểu rõ trong lòng, hắn đang muốn tiếp tục tu luyện chợt bị cắt ngang.

Thanh âm của Thiên nhi và Tuyết nhi từ ngoài tĩnh thất truyền vào:



- Thiên nhi, Tuyết nhi cầu kiến chủ nhân.

Miêu Nghị Ngồi xếp bằng chậm rãi mở hai mắt ra, cảm giác giọng của hai nha đầu tựa hồ có vẻ khác thường bèn lên tiếng nói:

- Vào đi!

Hai nha đầu sóng vai khoan thai mà vào, đi vòng qua hồ nước tới trước giường đá lại đứng chung một chỗ nhất tề khom người hành lễ. Nhìn dáng vẻ hai nàng dường như có chuyện vui mừng gì đó hiện ra ngoài mặt, đôi mắt lấp lánh rực rỡ.

- Chuyện gì vậy?

Miêu Nghị hỏi.

Hai nha đầu nhìn nhau khẽ gật đầu, lúc nhìn lại Miêu Nghị trên thân thể hai nàng dâng lên một trận dao động pháp lực, Mi Tâm lại song song hiện ra quang ảnh một đóa hoa sen màu trắng nở một cánh.

Miêu Nghị sửng sốt, ngay sau đó cười ha hả nói:

- Thì ra tu vi hai người các ngươi cũng bước chân vào phẩm cấp, tốt tốt, thật đúng là song hỷ lâm môn.

Thấy chủ nhân cao hứng, hai nha đầu cũng cười hì hì, còn tưởng rằng chủ nhân nói song hỷ lâm môn là chỉ hai người bọn họ đồng thời bước vào Bạch Liên nhất phẩm.

Các nàng không biết ý Miêu Nghị là chỉ tu vi của hắn cũng đột phá đến Bạch Liên tứ phẩm, là chỉ chủ tớ cùng nhau lên cấp song hỷ lâm môn.

Miêu Nghị mừng rỡ quan sát hai nàng cẩn thận, có cảm giác như trong mộng, cả hai đều đạt tới tu vi Bạch Liên nhất phẩm.

Nhớ năm xưa hai nha đầu mới vừa tới với hắn, hắn vừa tới Đông Lai động không lâu. Khi đó tu vi hắn bất quá chỉ là Bạch Liên nhất phẩm, hôm nay hai nha đầu cũng bước chân vào tu vi Bạch Liên nhất phẩm.



Còn nhớ năm xưa hai nha đầu còn là một đôi tiểu nha đầu thân thể còn chưa nảy nở, hôm nay đã là eo thon ngực nở, dung mạo thanh tú xinh đẹp, làn da trắng mịn, đôi môi đỏ mọng, thân như cây ngọc, làn thu ba lưu chuyển, đã trở thành hai mỹ nhân chân chính, thấp thoáng một cái đã bao nhiêu năm qua.

Miêu Nghị hơi lộ vẻ do dự nói:

- Các ngươi ở với ta khoảng bảy năm rồi phải không?

Hai nha đầu nghe vậy cũng có hơi kinh ngạc nhìn nhau, song song gật đầu nói:

- Bảy năm.

Bảy năm... Miêu Nghị khẽ lẩm bẩm, nhớ lúc trước mình tu hành ở trên hải đảo, chỉ tốn bốn năm đã đột phá đến Bạch Liên nhất phẩm, giai đoạn này hai nha đầu lại tốn chừng bảy năm, tựa hồ chậm hơn mình lúc ấy không ít.

Hắn có chỗ không biết, nếu không phải Yêu Nhược Tiên nửa đường chỉ điểm, nếu hai nha đầu tiếp tục đi theo Diêm Tu tu luyện, sợ rằng giai đoạn này phải mất hơn mười năm.

Thấy chủ nhân không nói lời nào, hai nha đầu ít nhiều gì cũng có vẻ bất an, bởi vì hai nàng bị Yêu Nhược Tiên xúi giục vào đây.

Miêu Nghị Hơi suy nghĩ một hồi phục hồi tinh thần lại, cười ha hả nói:

- Bạch Liên nhất phẩm, sau này làm việc cho ta dễ dàng hơn rồi, có thưởng!

Hắn đưa tay lấy từ trong y phục ra hai nhẫn trữ vật, đưa cho hai nàng cười nói:

- Nhận lấy đi, với pháp lực các ngươi bây giờ có thể sử dụng được, có vật này các ngươi cũng thuận tiện chứa đựng vật phẩm.

Hai nha đầu tiến lên mỗi nàng nhận lấy một chiếc, mừng rỡ nói:



- Tạ chủ nhân.

Vốn hai người vẫn là gọi động chủ, bất quá sau đó Miêu Nghị bảo các nàng đổi cách xưng hô, nói dù sao hôm nay Diêm Tu mới là động chủ.

Chỉ cho hai chiếc nhẫn tựa hồ ít một chút, Miêu Nghị hơi suy tư, lại lấy từ bên trong nhẫn trữ vật ra bốn viên Nguyện Lực Châu trung phẩm tản ra vầng sáng nhu hòa:

- Hôm nay các ngươi đã có năng lực luyện hóa Nguyện Lực Châu, vật này có thể giúp các ngươi nhanh chóng nâng cao tu vi, mỗi người lấy hai viên sử dụng trước đi. Hẳn là đủ để các ngươi sử dụng một thời gian, không đủ cứ tìm ta lấy thêm, lúc sử dụng có chỗ nào không hiểu có thể tìm Yêu tiền bối thỉnh giáo.

Hai nàng mừng rỡ nhận lấy, cảm tạ một lần nữa.

- Không nên lo lắng Nguyện Lực Châu không đủ dùng, cứ việc dùng, cố gắng nâng cao tu vi các ngươi mới là quan trọng nhất, tu vi cao mới có thể làm việc cho ta tốt hơn.

Miêu Nghị cười phất phất tay nói:

- Đi đi, cứ yên tâm tu luyện!

- Dạ!

Hai nàng lộ vẻ mừng rỡ thối lui ra khỏi tĩnh thất, không quấy rầy hắn bế quan tu luyện nữa.

Hai nha đầu ra khỏi tĩnh thất, vừa đi ra khỏi phòng ốc tới đình viện, liền thấy Yêu Nhược Tiên đang cười gian xảo ở trong đình, giơ tay vẫy vẫy hai nàng.

Hai nha đầu lập tức nhảy chân sáo chạy tới, mỗi nàng nắm lấy một cánh tay lão vô cùng hưng phấn:

- Sư phó, chủ nhân thưởng cho thật.

Hai nha đầu này và Yêu Nhược Tiên rất hợp ý nhau, mặc dù Diêm Tu cũng coi như nửa sư phó của các nàng, nhưng lúc các nàng ở với lão lại cảm thấy rất gò bó.

Cũng không phải là bởi vì Yêu Nhược Tiên tu vi cao nên muốn vuốt mông ngựa nịnh bợ lão, mà Yêu Nhược Tiên vốn không nghiêm trang đứng đắn, không hề lên mặt tự cao, cho nên hai nàng thích lão ở điểm này, dù sao trẻ tuổi vẫn thích chơi đùa vui vẻ tự nhiên hơn.

Ngược lại Diêm Tu bởi vì lo hai người là thị nữ của Miêu Nghị, một mực xem hai người là Đại cô cô và tiểu cô cô, giữ nghiêm tôn ti, khiến cho giữa hai bên ít nhiều gì cũng có phần xa cách.