Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 230




Không chỉ Cửu Thúc khó tin nghi ngờ, ngay cả Hoàng Dung cũng tỏa ra bất ngờ khi nghe Dương Kiệt nói là muốn luyện chế đan dược.

Tuy xuất hiện ở đại lục Huyền Thiên chưa được bao lâu, nhưng tầm quan trọng của một luyện đan sư to lớn tới cỡ nào, ít nhiều cũng nghe nói qua, đặc biệt là đối với gia tộc bang hội, không cần nhiều, chỉ cần có một luyện đan sư sơ cấp chống lưng, tuyệt đối có thể giúp gia tộc và bang hội đó vươn tầm trở thành một trong những gia tộc bang hội danh giá cao cấp nhất cho mà xem.

Thay vì mỗi lần tham gia nhiệm vụ hoặc đãi ngộ hàng ngày hàng tháng, gia tộc và bang hội phải tiêu tốn một lượng tiền không nhỏ để thu mua đan dược phân phát cho người ở phía dưới, giờ nay có luyện đan sư tự cung tự cấp với giá thành rẻ mạt, sẽ giúp gia tộc bang hội tiết kiệm được một số tiền khổng lồ, số tiền đó có thể dùng để phát triễn gia tộc bang hội lên một tầm cao mới cũng không chừng.

Cho nên, nếu như Dương Kiệt là một luyện đan sư thật sự, tuyệt đối là một thông tin tốt lành có thể ảnh hưởng tới sự phát triễn của Địa Cầu Bang.

Chỉ là, có thể sao???

Nhìn thấy vẻ mặt đầy hoài nghi của Cửu thúc, Dương Kiệt nhanh chóng lên tiếng giải thích: “ đó là một bí mật nho nhỏ của cháu, chả là hôm trước trong giấc mơ, đột nhiên xuất hiện một lão già đầu tóc bạc phơ, đạo cốt tiên phong, lão nói rằng một hôm rảnh rỗi không có gì làm, ngứa tay ngứa tay bấm quẻ dự đoán thiên hạ đại sự, đột nhiên phát hiện tư chất thiên tài của cháu, nên đã sử dụng “ Nhập Mộng Đại Pháp” để tới gặp mặt trao đổi, quỳ xuống khóc lóc năn nỉ, sống chết đòi nhận cháu làm đệ tử, truyền thụ hết toàn bộ kinh nghiệm luyện đan thuật đã đạt tới cấp đại tông sư của lão bằng mọi giá. Do tính cách kính trên thương dưới của cháu, thấy lão cực khổ như thế nên đành miễn cưỡng chấp nhận truyền thừa những gì lão để lại, nhưng do chưa có kinh nghiệm luyện chế, nên cho dù sở hữu phương pháp luyện đan cao cấp, tạm thời chỉ có thể luyện chế đan dược cấp 3 mà thôi. Nếu như sau này lên tay, đừng nói là đan dược cấp 5, 6, thậm chí cấp 7,8 cũng không thành vấn đề.”

Cửu thúc và Hoàng Dung đứng ngơ ngác như khúc gỗ để nhìn Dương Kiệt " biểu diễn", từ đầu tới cuối nói khoác mà mắt không nháy lấy một cái. Diễn sâu quá rồi đó bạn trẻ!

Cả hai đều không kềm được thầm trợn mắt trong lòng, chỉ có mấy tên điên mới tin lời ngươi nói á!!

Cửu thúc cũng không nắm lấy vấn đề đó không buông làm gì, nếu như Dương Kiệt thực sự có thể luyện đan cho dù bất kỳ lý do gì đi nữa, cũng là điều cực kỳ tốt đẹp đối với bang hội. Ai mà không có bí mật riêng của mình chứ?? Tìm hiểu sâu xa làm gì cho mệt ngươi.

Khẽ dùng thần thức kiểm tra số lượng linh thạch trong nhẫn Càn Khôn, Cửu thúc lần nữa không kềm được phải biến sắc.

Hảo tiểu tử!!! Rốt cuộc là hắn đã đi đào bới lăng mộ hay cướp của ai mà lại sở hữu số tài sản khổng lồ như thế này chứ?? Hơn cả trăm triệu linh thạch, thậm chí tổng tài sản của Địa Cầu Bang cộng lại còn không bằng một phần năm so với tàn sản cá nhân của đối phương, khiến Cửu thúc cảm thấy chạnh lòng vô cùng.

trong thời gian gần nay Cửu thúc sầu não tới nỗi bạc cả đầu, cũng chỉ vì chi phí chi tiêu trong bang đang gặp khó khăn, thu không đủ chi, nếu như bang hội có một số tiền lớn như thế này thì đâu cần phải khốn khổ như vậy nữa chứ.

Với số tiền lớn như thế này, Cửu thúc không thể không do dự cân nhắc nhắc nhở Dương Kiệt.

Nếu chỉ bỏ ra vài trăm hay thậm chí vài triệu linh thạch ra chơi chơi, thử nghiệm luyện đan thuật gì gì đó còn được, giờ một lúc bỏ ra cả trăm triệu linh thạch để thu mua nguyên liệu, lỡ như thất bại không thể luyện đan thành công, giá trị của nguyên liệu nếu mang đi bán lại chắc chắn sẽ bị thương hội ép giá chỉ còn phân nửa là giỏi lắm rồi.

Một lúc ném gần năm chục triệu qua cửa sổ, tuy không phải tiền của mình, nhưng Cửu thúc cũng thấy đau xót vô cùng, tuyệt đối không thể để Dương Kiệt chơi ngông được.

Năm chục triệu linh thạch, nếu như Dương Kiệt đồng ý giao cho bang hội phát triễn, trong vòng hai năm không cần phải lo lắng tới vấn đề tài chính thâm hụt gì nữa.

“ bang chủ, theo ý của lão thì ……” “ Cửu thúc, cháu biết chú định nói gì, nhưng hãy yên tâm, số tiền này bỏ ra tuyệt đối có thể thu lại cả vốn lẫn lời, cháu vô cùng tự tin với luyện đan thuật của bản thân.” Dương Kiệt mang theo vẻ mặt đầy tự tin vỗ ngực nói.

Ngươi tự tin nhưng lão đây không tin ngươi đấy!!!

Lắc đầu thở dài một tiếng, tiền của người ta, muốn làm như thế nào là quyền của người ta, đã lên tiếng khuyên can không có tác dụng thì thôi. Chỉ mong là đúng như sự tự tin của đối phương, đừng để số tiền lớn như thế đổ sông đổ biển hết là được rồi.

“ Thu mua nguyên liệu với số lượng lớn vậy cần có thời gian, khi nào đầy đủ lão sẽ giao tới cho bang chủ ngay tức khắc.” Chắp tay thi lễ một cái, không đợi Dương Kiệt lên tiếng, trực tiếp quay người chạy thẳng về hướng khu vực trung tâm vương thành, nơi tụ tập đông đảo các thương hội và luyện đan các để thu mua linh thảo linh quả theo yêu cầu của Dương Kiệt.

“ có cần phải hấp tấp vội vàng như thế này không, ít nhất cũng về nhà ăn chén cơm đã chứ.”

“ tính cách của Cửu thúc là vậy, một khi đã xác định mục tiêu thì phải tiến hành ngay tức khắc, không chần chừ, không do dự, và có thể hoàn thành mọi chuyện một cách xuất sắc, đó cũng là lý do vì sao muội yên tâm giao hết mọi việc cho Cửu thúc quản lý.”

“ Chứ không phải muội ghét phiền phức, muốn làm biếng nên phủi tay đẩy hết mọi công việc cho Cửu thúc làm sao, hihi?”

“ Kiệt ca ca ~~!! Dám nói xấu muội, Cửu Âm Bạch Cốt Chảo, chết này ~~~~~~~~~~~~!!!” “ úi da đau đau, nữ hiệp xin tha mạng ~~~~~!!”

Đôi bạn trẻ vừa cười đùa vừa rảo bước di chuyển về đại bản doanh của Địa Cầu Bang.

“ Phó bang chủ, bang …. Bang chủ??” Dương Kiệt và Hoàng Dung vừa bước vào cửa, Cao Văn Vũ mang theo vẻ mặt phấn khích từ bên trong phủ chạy ra, vừa lên tiếng chào hỏi Hoàng Dung, nhưng khi nhìn kỹ bóng người đi chung với cô ta, không kềm được biến sắc, đôt mắt khẽ lóe qua tia sáng bất ngờ, nhưng nhanh chóng được hắn che giấu đi, và Dương Kiệt và Hoàng Dung do đang cười đùa với nhau nên nhất thời không phát hiện được vẻ bất thường của hắn.

“ ồ, Cao đội trưởng, chào huynh, nghe nói huynh gần nay có dẫn đội đi làm nhiệm vụ ở bên ngoài, tình hình thế nào rồi ạ??” Nhìn thấy Cao Văn Vũ, Hoàng Dung lộ ra nụ cười thân thiện, quan tâm hỏi thăm.

Cao Văn Vũ tỏ ra rung động phấn khích tột cùng khi nhìn thấy Hoàng Dung nở nụ cười với mình, nhưng bề ngoài vẫn mang theo vẻ điềm tĩnh nho nhã, chắp tay mỉn cười nói: “ xin đa tạ phó bang chủ đã quan tâm, nhờ phước của phó bang chủ và sự đồng lòng của anh em trong bang, nhiệm vụ đã hoàn thành một cách mỹ mãn, thuộc hạ đã nhận luôn tiền thưởng năm triệu linh thạch và giao nộp vào quỹ bang hội rồi ạ.” Vừa nói, vừa phóng ánh mắt “ khiêu khích” về phía Dương Kiệt.

Nhìn thấy chưa? Bố mày chỉ cần ra tay một lần đã giúp bang hội kiếm được hơn năm triệu linh thạch. Còn ngươi, đường đường bang chủ một bang, từ lúc ngươi xuất hiện tới giờ đã làm gì được cho bang hội rồi nào.

Dương Kiệt dường như cũng có chút cảm nhận được “ sự thù địch” của đối phương, khẽ díu mày nhưng không nói năng gì cả.

“ Tốt lắm Cao đội trưởng, hy vọng huynh cứ tiếp tục phát huy như vậy, cùng góp sức giúp Địa Cầu Bang phát triển vững mạnh.” Hoàng Dung vui mừng cười tới nỗi tít cả mắt, không ngừng buông lời khích lệ.

Có thêm thu nhập lớn như vậy, Cửu thúc không cần phải u sầu đau đầu tới nỗi bạc cả đầu rồi.

“ Tất cả vì Địa Cầu Bang ~~~~!!!” Cao Văn Vũ mang theo vẻ mặt nghiêm túc lớn tiếng tuyên bố.

Nhìn thấy Hoàng Dung tươi cười hài lòng với thái độ của mình, Cao Văn Vũ phấn khích bội phần, không ngừng diễn trò để lấy lòng “ người trong mộng”.

“ à suýt chút nữa thì quên, Tam công chúa và thập nhị công chúa vừa mới ghé thăm tìm gặp phó bang chủ, hiện giờ vẫn đang chờ đợi ở đại sảnh, cũng may là phó bang chủ về kịp lúc, không biết là ….” “ Tam công chúa và thập nhị công chúa đã tới rồi sao?? Suýt chút nữa thì quên mất buổi hẹn hôm nay.”

“ Kiệt ca ca, đi thôi, để muội giới thiệu Tam công chúa và thập nhị công chúa cho huynh làm quen.” Lại quay lại phóng nụ cười “ khích lệ” về phía Cao Văn Vũ xong, trực tiếp kéo lấy Dương Kiệt đi thẳng về phía đại sảnh.

Ngay sau khi bóng lưng của Dương Kiệt và Hoàng Dung khuất đi mất, nụ cười nho nhã trên môi Cao Văn Vũ lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt nhăn nhó như mông khỉ vì căm phẫn, trong lòng không ngừng gào thét: “ Khốn khiếp, sao tên khốn đó có thể an toàn trở về thế này?? Rốt cuộc là người của Huyết Sát Lầu đã làm trò quỷ quái gì mà vẫn chưa chịu rat tay đây??”

Thế là hiểu cả rồi, người đã ủy thác Huyết Sát Lầu ám sát Dương Kiệt, không ai khác chính là Cao Văn Vũ.

Ngay sau khi biết được thông tin Dương Kiệt rời khỏi vương thành, Cao Văn Vũ đã nhanh chóng dựa vào thế lực của gia tộc mình liên lạc được Huyết Sát Lầu. Sau khi đắn đo cân nhắc kỹ càng, đã cắn răng vung hết toàn bộ tiền tiết kiệm của mình, thậm chí còn phải mượn nợ một khoản lớn, thuê mướn sát thủ ngân thiết nhổ đi cái gai trong mắt mình.

Chỉ là khi nhìn thấy Dương Kiệt quay về cùng Hoàng Dung, hắn nghĩ hoài nghĩ không thấu vì sao anh ta lại an toàn lành lặn, lầm tưởng rằng người của Huyết Sát Lầu đang la cà đâu đó vẫn chưa chịu ra tay, nên tỏ ra bất mãn và phẫn nộ vô cùng.

Nếu như để hắn biết được Huyết Sát Lầu đã ra tay và thậm chí tổn thất một sát thủ ngân thiết, không biết sắc mặt của hắn sẽ đẹp đẽ tới cỡ nào nhỉ??

“ nhóc, hình như tên phế vật đó có ý thù địch với ngươi đấy.” trong lúc đang bị Hoàng Dung kéo đi về phía đại sảnh, trong đầu đột nhiên vang lên giọng nói của Hao Thiên Khuyển.

Linh hồn của cả hai đồng hóa lẫn nhau, nên có thể dùng thuật truyền âm để liên lạc trò chuyện mà không ai có thể nghe thấy được.

“ Chắc vậy.” Dương Kiệt có chút không dám chắc chắn, chỉ đáp lời qua loa.

“ Haha, xem ra con cóc kia đòi ăn thịt thiên nga, xem ngươi là tình địch rồi đấy.” giọng nói đầy châm biến và chế giễu lần nữa vang lên trong đầu Dương Kiệt, anh ta chỉ khẽ cười chế giễu lắc đầu.

Khoan nói tới việc Hoàng Dung là người do mình chiêu mộ tới, lòng trung thành tuyệt đối, trừ khi Dương Kiệt làm chuyện kinh thiên động địa khiến cô ta không thể tha thứ, có đánh chết Hoàng Dung cũng không bao giờ thay lòng đổi dạ. Huống chi tình cảm giữa cả hai không phải người ngoài có thể lý giải được, nên “ tình địch” gì đó trong mắt của Dương Kiệt chỉ như trò hề không hơn không kém.

“ Ngươi có nghĩ là tên khốn đó là chủ mưu cuộc ám sát lúc nãy không??” Dương Kiệt khẽ díu mày suy nghĩ một hồi, khẽ lắc đầu phủ nhận điều đó.

Với một tên tiểu đội trưởng của một bang hội mới toanh, mới hoàn thành một nhiệm vụ kiếm được năm triệu linh thạch đã mừng hớn hở như thế này, Dương Kiệt không cho rằng đối phương đủ khả năng bỏ ra một số tiền khổng lồ để ủy thác Huyết Sát Lầu ám sát mình.

Chính cái Kinh nghiệm chủ quan của Dương Kiệt đã khiến anh ta phất lờ đi “ thủ phạm đích thật” mà mình đang truy tìm.

Không chỉ Dương Kiệt, ngay cả Hao Thiên Khuyển cũng không cho là thế, nói thế chẳng qua chỉ nói cho vui miệng và muốn châm dầu vào lửa tạo thêm kẻ địch " tiềm năng" cho anh ta mà thôi, thành công hay không cũng chẳng đáng để tâm làm gì nữa.

Tất nhiên, nếu như để cả hai biết rõ thân thế của Cao Văn Vũ, chắc chắn sẽ không còn dám có suy nghĩ như thế nữa.