Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 164




Chỉ thấy khói đen đã gần như bao phủ cả thức hải của Dương Kiệt, chỉ còn lại tia sáng nhỏ bé nhấp nháy một cách yếu ớt. Lúc này anh ta đã gần như chìm sâu vào trong bóng tối, không còn tí nhận thức nào nữa, nếu như không phải ý chí và đạo tâm vững chắc còn chống cự một cách yếu ớt, e rằng đã bị Ý Chí Tối Cao chiếm lấy quyền kiểm soát cơ thể rồi. Thế nhưng, thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Lúc này Ý Chí Tối Cao cũng tuyệt đối không dễ chịu chút nào. Sử dụng cả chiêu hy sinh thực lực và sinh khí của mình, thế mà mãi vẫn chưa thể thành công, tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Phải biết rằng lúc này hắn đã tiêu tốn gần phân nửa thực lực và sinh khí, cho dù là gặp phải một kẻ mạnh nguyên thần hay xuất khiếu, cũng phải đầu hàng từ lâu, thế mà con heo mập này vẫn còn có thể chống cự một cách yếu ớt, ý chí và đạo tâm của hắn đáng sợ tới thế sao??

Tuy tổn thất hơi nặng nề chút, nhưng chỉ cần chút nữa thôi, cái cơ thể này sẽ thuộc về mình, hahahaha ~~~~~!!

Sau khi giao chiến với Dương Kiệt, biết rõ thực lực tuy không quá cao, nhưng sức phòng thủ vô cùng đáng sợ, chỉ cần cướp được cái cơ thể này, tuy vẫn không phải đối thủ của Hoàng Long, nhưng khả năng bỏ trốn cực cao, chỉ cần cho mình một thời gian tu luyện, đừng nói là tên Hoàng Long, ngay cả tên mặt thiện cũng sẽ có ngày quỳ xuống trước mặt ta.

“ Hahahaha, khuất phục đi, cái cơ thể này sẽ thuộc về ta, hahahaha ~~~~~!!” Ý Chí Tối Cao gần như gào thét lên vì phấn khích.

Chẳng lẽ lần này chết thật rồi sao??

Dương Kiệt đã gần như kiệt sức, linh hồn cảm giác như đang bị bao phủ bởi tảng băng có nhiệt đô âm trên cả chục ngàn độ, tê cóng đau rát tới tận cùng xương tủy, tựa như bị hàng trăm, hàng ngàn lưỡi dao lạnh lẽo đâm xuyên thủng cơ thể mình vậy, kêu trời không nghe, gọi đất đất không đáp, gần như đã tuyệt vọng hoàn toàn.

“ Dính dong, hệ thống phát hiện vật thể không xác định đang cố ý xâm nhập và tấn công chủ thể bất hợp pháp, hệ thống tự động kích hoạt chế độ hủy diệt mối nguy hiểm nguy hại tới tính mạng của bạn.” trong lúc Dương Kiệt đã chuẩn bị buông xuôi, đột nhiên vang lên giọng nói mà ngày thường mình căm ghét tận cùng, nhưng lúc này tựa tiếng hát ngân nga của các vị thiên sứ trên thiên đàng.

Roẹt ~~~~~~~~~~~~~~~!!!

“ Cái, cái quái gì thế này??? Không ~~~~~ AAAA~~~~~~!!” Trong tình thế gần như nửa bước chân bước vào cửa tử, một tòa tháp mini bằng vàng toàn thân nhấp nháy tia sáng màu ánh kim từ không biết từ đâu xuất hiện ngay trên đỉnh của thức hải đã gần như bị nhuộm đen hoàn toàn của Dương Kiệt.

Những tia sáng ánh kim từ trên thân tháp phát tán ra tựa như tia nắng mặt trời từ trên trời chiếu rọi xuống, xóa tan màn đêm âm u lạnh lẽo cả khu vực thức hải của Dương Kiệt.

Đặc biệt là bóng đen Ý Chí Tối Cao dính phải tia sáng ánh kim vào, cảm giác cơ thể như muốn tan chảy ra, bỏng rát đau đớn tột cùng, miệng không tự chủ gào thét lên những tiếng kêu thét đầy đau khổ pha lẫn sợ hãi.

Ngược lại bên kia, Dương Kiệt chỉ cảm thấy mọi giác quan cảm giác đã gần như quay trở về với mình, cảm giác lâng lâng dễ chịu như đang ngâm mình trong suối nước nóng, ấm áp vô cùng.

Dưới tác dụng của tia sáng vàng kim, khói đen càng lúc càng co rút lại, thức hải của Dương Kiệt ngày càng phình to ra như trạng thái ban đầu. Không chỉ vậy, ngay cả bóng đen ở vị trí trung tâm cũng đã thu nhỏ lại gấp nhiều lần so với ban đầu, nếu như lúc đầu to bằng quả bóng rổ, lúc này chỉ còn là hình dáng của một trái banh đũa mà thôi.

“ Không, không, hãy, hãy tha cho ta, ta sẽ, ta sẽ rời khỏi cơ thể này ngay lập tức.” Ý Chí Tối Cao có thể cảm nhận rõ sinh khí trong cơ thể đang bị rút đi với tốc độ chóng mặt, nếu như toàn bộ sinh khí bị rút hết, đồng nghĩa ngày tàn của hắn đã điểm. Miệng không ngừng gào lớn khóc lóc van xin tòa tháp kỳ dị tha mạng.

Có thể nói lúc này hắn đã hối hận tột cùng, nếu như biết trước trong cái cơ thể này sở hữu một bảo bối đáng sợ như thế này, có đánh chết hắn cũng không dám đâm đầu vào nơi này. Thà không có cơ thể dung thân, cùng lắm chỉ bị tên mặt thiện phong ấn thêm lần nữa, nhưng hiện giờ thậm chí có thể biến mất khỏi thế gian này kìa.

Chỉ là, trên đời này không có thuốc hối hận để uống chứ nhỉ?

Tha mạng cho ngươi? Vậy ai tha mạng cho ta đây??

Phải biết rằng hệ thống và Dương Kiệt tương sinh tương trợ lẫn nhau, hệ thống cư trú trong linh hồn của anh ta, nếu như linh hồn của Dương Kiệt bị biến mất, ngay cả hệ thống cũng sẽ biến mất khỏi thế gian này. Hành động phá hủy linh hồn cướp lấy cơ thể của Ý Chí Tối Cao chẳng khác nào gián tiếp ra tay trảm sát hệ thống cả. Đối với kẻ muốn lấy mạng mình, tuyệt đối là kẻ thù không đội trời chung, hận không thể làm cho mày chết sớm hơn thế nữa, ở đó mà tha với chả tha.

“ AAAAAA, Không, Không, ta hận ~~~~~~~~~~~~~~~!!!” hệ thống không những không ngừng hành động tiêu diệt kẻ thù, ngược lại gia tăng công suất tới cực đại, chỉ trong nháy mắt cái bóng đen của Ý Chí Tối Cao đã bị bào mòn hoàn toàn, chỉ kịp để lại tiếng gào thét đầy tuyệt vọng, biến mất khỏi thức hải của Dương Kiệt.

“ Dính dong, do hệ thống vừa hấp thụ được một lượng năng lượng cực lớn, nên đã dùng để thăng cấp vào cho Càn Khôn Tháp. Xin chúc mừng Càn Khôn Tháp của bạn đã thăng cấp thành pháp bảo tuyệt phẩm.”

Càn Khôn tháp

Cấp bậc: Pháp bảo ( tuyệt phẩm)

Sức phòng thủ: Có thể chống đỡ sức tấn công toàn lực của cấp chân tông sư tầng thứ 10 trở xuống.

Luyện Đan lv1: có thể kích hoạt chế độ luyện đan dược tự động. Chỉ cần bỏ nguyên liệu và phương thức luyện đan vào, mọi việc còn lại để hệ thống giải quyết. ( Chỉ có thể luyện thành công đan dược cấp 4 trở xuống.)

Độ bền 100 / 100 ( khi độ bền trở về bằng 0, sẽ không thể sử dụng được nữa)

Ngay sau khi định thần trở lại, Dương Kiệt không kềm được phấn khích khi Càn Khôn Tháp của mình, một báu vật bổn mệnh hầu như bị quên lãng do tác dụng quá ít, ngày thường cũng chỉ dùng để lén lén cướp đồ của đối phương, thế mà giờ đã thăng cấp thành pháp bảo tuyệt phẩm, có thể chống đỡ hết mọi đòn tấn công của chân tông sư tầng thứ 10 trở xuống.

Quan trọng nhất là, sau khi thăng cấp xong, lại mở thêm chức năng tự động luyện đan. Chẳng lẽ hệ thống muốn mình trở thành một đan dược đại sư chăng? May be, may be ~~~!!

Dương Kiệt nhanh chóng thoát khỏi thức hải quay trở về cơ thể của mình, phát hiện Dương Diễn đang nằm trọng thương ngay trước mặt, bên cạnh là tên Hoàng Long đang không ngừng truyền chân nguyên để điều trị cho hắn.

Dương Kiệt chẳng nói chẳng rằng, chỉ đứng sang một bên chờ đợi Hoàng Long điều trị cho Dương Diễn xong xuôi hết đã, rồi sẽ tính tới ân oán của cả hai sau. Đồng thời rút ra một lock seed điều trị nhét vào đai lưng, để điều trị nội thương do phải hứng trọn cú đấm của tên khốn ở trước mặt lúc nãy.

Tuy lúc nãy chìm sâu trong thức hải, nhưng vẫn có thể cảm nhận được mọi thứ ở xung quanh bên ngoài, tất nhiên là thấy rõ tên khốn đó định ra tay trảm sát mình, Dương Diễn liều mình đỡ đòn trọng thương.

Tuy biết hắn không có ý xấu, nhưng muốn giết mình là muốn giết mình, ân oán này tuyệt đối không thể bỏ qua một cách dễ dàng.

Nhưng vì lúc này hắn ra tay cứu chữa Dương Diễn, nên cùng lắm đập cho hắn một trận thành đầu heo chứ không lấy mạng hắn, như thế là ân huệ lắm rồi đấy.

Một khi Dương Kiệt đã nổi điên lên thì trời cũng không cản nổi, cho dù biết không phải là đối thủ của đối phương, nhưng cũng phải đánh một trận cho biết người biết ta.

“ Hự ~~~~~!!!” Dương Diễn đang nằm bất động đột nhiên mở to mắt ra, ho mạnh một tiếng, nhanh chóng bật người trở dậy tung người rời khỏi phạm vi an toàn đối với Hoàng Long, tuy đối phương đã ra tay cứu chữa, nhưng trước đó không lâu cả hai còn là kẻ thù đối thủ với nhau, không thể không thận trọng được, nhưng cũng khẽ ngật đầu với đối phương một cái, ngụ ý nói lời cảm tạ cho hành động cứu chữa cho mình.

đồng thời mang theo ánh mắt thận trọng dò xét nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt ở gần đó, nếu như phát hiện anh ta có điều gì bất thường, sẽ rat ay tấn công ngay tức khắc như những gì mình đã nói trước đó.

“ Yên tâm mặt đá, bố mày còn sống khỏe đây. Nhưng hãy đứng sang một bên, bố mày có chuyện phải nói với tên sừng nai nay.” Nhìn thấy vẻ mặt thận trọng của Dương Diễn, Dương Kiệt lập tức hiểu ra vấn đề, nhanh chóng lên tiếng chấn an đối phương, đồng thời đai lưng biến hình và hai lock seed xuất hiện trên tay, chuẩn bị tính sổ với tên khốn dám ra tay với mình lúc nãy.

Nghe thấy cái cách xưng hô và cách nói chuyện của Dương Kiệt, Dương Diễn đã thầm thở phào nhẹ nhõm, xác định đối phương không hề bị chiếm lấy cơ thể.

“ cái, cái gì, ngươi, ngươi …….~~!!” Hoàng Long mang theo vẻ mặt bất ngờ ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt, tựa như vừa nhìn thấy cảnh tượng khó tin nhất trên đời.

Ý Chí Tối Cao đã thất bại trong việc chiếm đoạt thân xác của đối phương, có thể sao?? Còn nữa, tên mặt gian tà đâu rồi, sao mình không thể cảm nhận được khí của hắn nữa?? Thần thức của Đấng tối cao không thể nhầm lẫn được!!

“ Biến hình ~~~!!” “ Fruit Bashet ~~~!!” Kiwami Arms ~~, Dai dai dai dai dai dai Shogun ~~~~!!”

“ Cái, cái quỷ quái gì thế này?? Thánh giáp??? mà cũng không phải, rốt cuộc đó là gì đây??” Quai hàm của Hoàng Long thêm lần nữa suýt chút rớt xuống đất khi nhìn thấy Dương Kiệt biến hình thành Dai Shogun, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

“ Đồ nhà quê, đỡ này ~~~!!!” súng trường xuất hiện trong tay, họng súng chĩa thẳng về phía đối thủ, ngón tay bóp còi không chút ngần ngại do dự.

Pằng ~~~ pằng ~~~ pằng ~~~~ pằng ~~~~~………!!

“ Đó là ~~~~~!!! Thiên Long Liệt Hỏa Thức, ta phá ~~~~~~!!!” Hoàng Long giật mình hoảng hốt khi nhìn thấy đối phương sử dụng “ ám khí” tấn công về phía mình, không chút do dự miệng mở to ra, tia lửa nóng rực có để làm tan chảy mọi thứ kim loại trên thế gian này phun bắn ra, đối đầu trực tiếp với những viên đạn năng lượng đang bắn tới.

Uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~~!!!

Tia lửa chục ngàn độ của Hoàng Long vô cùng dễ dàng nuốt chửng những viên đạn năng lượng của đối phương. Chỉ là Dương Kiệt cứ liên tục bóp còi, đạn năng lượng tựa như không cần tốn tiền nã thẳng về phía đối phương, khiến tia lửa không thể tiếp thêm được bước nào, ngược lại còn bị đẩy lùi về phía sau.

“ Haha, bố mày có đạn vô hạn, sợ gì trong cuộc chiến đấu súng tay đôi với ngươi chứ? Để xem miệng ngươi há ra khạc lửa được bao lâu ~~!!” Dương Kiệt mặt đầy phấn khích dùng ngón tay bóp còi liên hồi, hoàn toàn không cần phải lo lắng bị hết đạn giữa chừng gì cả.

“ Cái “ám khí” quỷ quái gì thế này? Chẳng lẽ không có giới hạn sao?” Quả nhiên, lửa từ trong miệng khạc ra nãy giờ, cổ họng cũng đã có chút bỏng rát, nên Hoàng Long nhanh chóng ngậm miệng lại chấm dứt khạc lửa, miệng không ngừng nguyền rủa sự vô sỉ của đối phương.

“ Tuyệt học thần thông, Thiên Long Xuất Động, mở ~~~~~!!!” Hai tay làm ra tư thế như đang nâng thứ gì từ dưới lên, mặt đất phía trước Hoàng Long lập tức xuất hiện hai cái lỗ sâu khổng lồ, hai con hoàng kim long dài gần ba trượng từ dưới lỗ phóng thẳng ra, miệng gào lớn một tiếng, sau động tác xoay người tạo thế chưởng ấn thẳng về phía kẻ thù của Hoàng Long, chúng lập tức lao thẳng về phía con mồi ở phía trước.

Pằng ~~~ pằng ~~~~ pằng ~~~~~~~!!!

Những viên đạn năng lượng bắn vào bề mặt hai con rồng hoàng kim, chỉ có thể ở trên bề mặt vây giáp cứng của chúng để lại vài tia nổ pháo hoa, chỉ tựa như đang ngãi ngứa cho chúng, hoàn toàn không thể khiến chúng bị thương hay ngừng lại, thậm chí còn chọc giận chúng khiến tốc độ lao tới nhanh hơn nữa.

“ Melon Power ~~~~~~~~!!!” Tay xoay nút công tắc một cái, súng trường biến mất, thay vào đó là tấm khiên và thanh kiếm dài xuất hiện trên tay, tay nắm chặt cán kiếm chẻ mạnh ba nhát, cơ thể tung người lên không trung xoay chuyển ba trăm sáu chục độ liên tục, từ trên tấm khiên và lưỡi kiếm không ngừng quét ra vô số trái dưa gang màu xanh lá khổng lồ, bắn thẳng về phía hai con hoàng kim long đã gần như lao tới trước mặt.

Uỳnh ~~~~ uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~~~~~…!!! Gào ~~~ gào ~~~~~~!!