Rú lên một tiếng như rồng ngâm, Triệu Vân vỗ mạnh lưng Bạch Mã, thân hình phi lên trên không, trong đầu óc của Triệu Vân chỉ có một ý niệm rằng: “Ta phải phát dương quang đại pho Phi Hổ Ảo Thương Pháp, tuyệt nghệ của sư phụ ta!” Người Triệu Vân còn đang lơ lửng trên không, xung quanh đã xuất hiện một luồng ánh sáng trắng xanh bao bọc, mũi thương chĩa ra tua tủa nhằm đầu Trương Cáp hạ xuống.
Trương Cáp thấy tình trạng ấy kinh hãi vô cùng, biết rằng Triệu Vân đã dùng đến sát thủ, liền ngưng thần đề phòng. Trương Cáp ngửng đầu nhìn lên phía trên, mặt mày biến sắc, chỉ thấy luồng ánh sáng trắng xanh kia quay tít rất nhanh, từ từ hạ thấp xuống như một đám mây mỏng, lạ nhất là tốc độ quay thì nhanh không thể tưởng tượng được, nhưng tốc độ hạ xuống lại chậm vô cùng, luồng sáng như bao phủ toàn bộ chân thân Triệu Vân, không còn thấy bóng hình đâu nữa.
Lúc này Trương Cáp sực nhớ tới trên giang hồ đồn đại rằng “Triệu Vân là đồ đệ của Thương Vương và Thương Vương mới vừa sáng tác ra một pho Ảo Thương vô cùng linh diệu…”. Mới nghĩ tới đó Trương Cáp đã toát mồ hôi lạnh ra, ngửng đầu nhìn chằm chặp vào luồng ánh sáng lạ kỳ kia hoài.
Thân hình của Triệu Vân nương theo luồng thương ảnh bỗng nhiên khom lại như một cánh cung, trường thương rung động nhằm vào đầu Trương Cáp, đồng thời quay tít trầm xuống. Trương Cáp dưới tác động ảo ảnh và thương khí của Triệu Vân, hai tai sinh ảo tưởng như cảm thấy có tiếng sấm rất lớn nổi lên vậy, nhất thời cánh tay phải cầm Thất Tinh Thương cảm thấy yếu ớt, buông xuôi xuống dưới hết đường cử vũ khí đón đỡ, tay trái theo phản xạ giơ lên che mặt đỡ đòn.
Đây là thế Thiên La Địa Võng, thế khởi thuỷ của Phi Hổ Ảo Thương Pháp. Chỉ nghe thấy tiếng kêu “soẹt soẹt” liên hồi, ai nấy đều cảm thấy hoa mắt, luồng ánh sáng trắng xanh nhanh không thể tưởng tượng được quay xung quanh người ngựa Trương Cáp một vòng, Trương Cáp chợt cảm thấy cánh tay trái hơi bị kích thích, một cảm giác tê buốt xốc lên tận óc, nhưng lại làm Trương Cáp tỉnh táo thoát khỏi ảo giác, hắn thất thanh kêu rú lên thảm khốc, vội thúc ngựa bắn vọt lại phía sau tránh vòng sát thương của chiêu độc thương. Một thương vừa rồi của Triệu Vân đâm nát cánh tay trái của Trương Cáp, chỉ tiếc là con ngựa của Trương Cáp quả là loài thần tuấn, vó ngựa vọt nhanh như sao xa cứu chủ trong nháy mắt thoát khỏi lưỡi hái tử thần.