Phép Tắc Thượng Vị - Lạc Bút Thanh Hoan

Chương 56




 

Lần trước, vụ kiện tụng hạng mục trấn Lục Thành bởi hai tập đoàn lớn đã dẫn đến sự chú ý từ khắp nơi, lần này liên quan đến việc thiết kế trấn nhỏ Lục Thành cũng nhấc lên một hồi nhiệt lượng.

 

Nhân khí của Quý Du Nhiên vô cùng cao, số phiếu bầu chọn cho cô đang dẫn đầu và cách rất xa những thí sinh phía sau, khoảng thời gian dự thi chỉ mới một tháng ngắn ngủi, nhưng số lượng người hâm mộ của cô đã tăng tới hơn 900 vạn người, so với minh tinh hạng ba còn nổi tiếng hơn nhiều. Tuy rằng đa phần đều là công lao của Nhiễm Nhất Bạch giúp cô, nhưng hiện nay cư dân mạng cũng phải là ngu ngốc, nếu thật sự cô không có thực lực thì đã không thể nhận được sự tán thưởng cao đến vậy.

 

Nhưng Quý Du Nhiên vẫn luôn rất khiêm tốn, trên trang cá nhân của mình chỉ trình bày các tác phẩm, không có bất kỳ thông tin cá nhân nào. Cứ như vậy, dẫn tới rất nhiều người, đặc biệt là các fans hâm mộ của Nhiễm Nhất Bạch, đều vô cùng tò mò vị “Nhiên Nhi tiểu thư” thần bí này là người phương nào, vậy mà có thể khiến cho idol của bọn họ phải bấm follow, cho nên, lời đồn và tai tiếng tự nhiên là không thể tránh khỏi.

 

Thế nhưng Quý Du Nhiên căn bản không có tinh lực để ý đến những lời tai tiếng đó, bởi vì đơn đặt hàng của cô có quá nhiều.

 

Hình tượng thiếu nữ Yooka xinh đẹp bán rất chạy trên thị trường, công ty đồ chơi đã ký tiếp hợp đồng với cô, ngoài ra, còn có những công ty thiết kế khác cũng nhiệt liệt đưa ra lời tuyển dụng với cô với những chế độ đãi ngộ vô cùng tốt, tuy nhiên đều bị cô nói lời cự tuyệt, làm nhà thiết kế tự do chính là ước nguyện ban đầu của Quý Du Nhiên, đến nay vẫn chưa từng thay đổi.

 

Dù vậy, những hạng mục nhỏ này cũng đã khiến cho cô vội đến sứt đầu mẻ trán. Suốt một tuần nay, cô không có thời gian để giúp đỡ Nhiễm Nhất Bạch “khai thông tâm lý”, dẫn đến việc mỗi ngày Nhiễm Nhất Bạch gọi cho cô N lần cuộc điện thoại để biểu thị bất mãn.

 

Quý Du Nhiên đã bắt đầu thận trọng suy xét việc tuyển dụng hai người nhân viên hỗ trợ trong phòng làm việc của cô.

 

Đinh linh linh định linh linh.

 

Điện thoại đòi mạng lại vang lên, Quý Du Nhiên nhìn thoáng qua là Nhiễm Nhất Bạch, quyết đoán ấn nút tắt máy.

 

Sau khi kết thúc vòng chạy bộ buổi sáng, Quý Du Nhiên cởi đồ thể thao, chuẩn bị tắm một cái.

 

Đinh linh linh định linh linh.

 

Mới buông di động xuống, điện thoại lại bắt đầu vang lên.

 

Quý Du Nhiên không kiên nhẫn quay đầu lại nhìn, phát hiện không phải là Nhiễm Nhất Bạch, mà là từ giám đốc của công ty đồ chơi.

 

“Xin chào, Ngô giám đốc.”

 

“Quý tiểu thư! Sao cô lại làm như vậy!? Đề nghị cô cho phía công ty chúng tôi một lời giải thích!”

 

Giải thích? Giải thích cái gì?

 

Quý Du Nhiên vẻ mặt ngây ngốc, vị giám đốc Ngô này mỗi lần nói chuyện với cô đều hết sức khách khí, chỉ sợ cô không muốn hợp tác với công ty họ nữa, hôm nay sao lại nói chuyện hùng hổ đến vậy.

 

“Giám đốc Ngô, tôi không hiểu ý của ông là gì.”

 

“Không hiểu!? Cô nhanh mở tin tức lên xem đi!”

 

Giác quan nhạy bén khiến Quý Du Nhiên nhận thấy được sự việc khác thường, thái độ hợp tác có sự chuyển biến như thế này thì ắt hẳn phải có sự cố gì to lắm rồi! Quý Du Nhiên vội vàng cúp điện thoại, mở máy tính.

 

# Nhiên Nhi tiểu thư sao chép!

 

# Nhiên Nhi tiểu thư thân phận đã làm sáng tỏ!

 

# Đè hiếp người mới, sao chép thiết kế của người khác!

 



Lên top Hot search, toàn bộ thông tin trên Weibo đều là về thiết kế của cô.

 

Khắp nơi đều là các bình luận chửi rủa cùng chỉ trích, sao chép thiết kế, mắng cô không biết xấu hổ, tất cả chúng đánh sâu vào tròng mắt Quý Du Nhiên.

 

Quý Du Nhiên cố nén xúc động muốn ném quăng máy tính bảng, bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân sự việc.

 

Cuộc thi thiết kế cho trấn Lục Thành đã đi tới vòng chung kết, hôm nay là ngày chính phủ A sẽ công bố trên truyền thông bản thiết kế được lựa chọn.

 

Vấn đề nằm ngay chỗ này.

 

Trong tác phẩm thiết ở trận chung kết, thiết kế của cô và của công ty IRIS có sự tương tự đến 80%! Càng không thể tệ hơn nữa đó chính là dựa vào giao diện trang web do chính thành phố A mở ra, trên đó hiển thị ngày giờ nộp bài thiết kế, thì IRIS nộp so với cô còn sớm hơn một ngày!

 

Sao có thể! Quý Du Nhiên không tin vào sự trùng hợp này, cho dù tâm ý có tương thông, thì phác thảo nên bản thiết kế cũng không có độ tương tự cao đến vậy!

 

Đây còn chưa phải là điều tệ nhất.

 

Càng thảm hơn nữa đó là còn có tin cô làm tình nhân cho một vị lãnh đạo tập đoàn nào đó! Điều này đã khiến cho rất nhiều người hâm mộ của Nhiễm Nhất Bạch chạy đến tường Weibo của cô mắng chửi nhân phẩm của cô, nói cô là thứ không biết xấu hổ đi sao chép tác phẩm của người khác, là tiểu tam, không xứng nhận được sự tán thưởng của Nhiễm Nhất Bạch.

 

Lại còn muốn tăng thêm bằng chứng để cho Quý Du Nhiên hết đường chối cãi, còn có một số người tự xưng là bạn học của cô, nói rằng quá trình học tập của cô hoàn toàn không liên quan gì đến thiết kế và hội họa!

 

Kết quả là, cái mũ sao chép thiết kế đã bị chứng thực, thiếu nữ Yooka đang bày bán khắp thành phố lúc này đã bị quay lưng, thậm chí rất nhiều người còn đến công ty đồ chơi trả hàng và yêu cầu bồi thường.

 

Sự biến hóa nghiêng trời lệch đất chỉ trong một đêm này giống như một quả bom oanh tạc, khiến Quý Du Nhiên không cách nào trở tay, nhưng kinh ngạc và giận dữ qua đi, cô lập tức bắt bản thân khôi phục lại sự bình tĩnh, cẩn thận phân tích vấn đề.

 

Trong thiết kế, điều kiêng kỵ nhất đó chính là đạo tác phẩm và sao chép, mỗi một tác phẩm đều thể hiện cá tính của nhà thiết kế, Quý Du Nhiên hành nghề nhiều năm quá hiểu rõ đạo lý này, cô đương nhiên biết rõ bản thân không sao chép thiết kế của bất kỳ ai, nhưng bài dự thi của phía IRIS là không khác biệt nhiều với thiết kế của cô!

 

Tuy rằng có vài chi tiết cải biến, nhưng từ kết cấu, phối màu cùng với hình ảnh phối hợp, nếu người ngoài nghề nhìn vào sẽ cảm thấy giống nhau như đúc! Đối phương thậm chí còn cung cấp được nguyên bản thiết kế cùng với bản nháp! Mặc dù bây giờ Quý Du Nhiên có tự lấy ra bản thiết kế toàn bộ và bản nháp để chứng thực, thì cũng đã quá chậm, bởi vì rõ ràng đối phương đã nộp tác phẩm sớm hơn cô một ngày, tất cả mọi người ắt hẳn đều sẽ cho rằng cô sao chép tác phẩm của IRIS.

 

Cánh môi của Quý Du Nhiên mím chặt, bàn tay nắm chuột hơi hơi phát run.

 

Cô cẩn thận nhìn kỹ bản thiết kế của IRIS, kia rõ ràng là tác phẩm của cô! Mặc dù bọn họ đã thay đổi một vài chi tiết, nhưng với mỗi nhà thiết kế, tác phẩm ra đời đều như là đứa con của họ, thử hỏi có người mẹ nào mà không nhận ra con của mình?

 

Đủ loại chuyện như thế này giống như một âm mưu đã được dàn dựng khiến cô không thể cãi lại, rốt cuộc là ai đã lập ra âm mưu để hại cô?

 

Máy tính bảng là vật dụng tùy thân của cô, không ai có thể tiếp cận, trừ bỏ Nhiễm Nhất Bạch.

 

Quý Du Nhiên ngẫm lại thì cảm thấy không có khả năng, Nhiễm Nhất Bạch giúp cô tuyên truyền tác phẩm nhiều như vậy, nếu cô bị tuồn ra thông tin sao chép thì hắn cũng không có chỗ tốt.

 

IRIS.

 

Có chút quen tai, là ai?

 

Người dự thi lần này đều là ẩn danh, các cá nhân thì sử dụng bút danh, các công ty thì sử dụng tên công ty, chỉ có lúc trình báo lên đơn vị dự thi thì sẽ điền thông tin cá nhân, nhưng chỉ có người trong ban tổ chức mới xem được thông tin này, giữa các tuyển thủ cũng không thể biết được.

 

Chuyện này sao có thể trùng hợp đến vậy, thông tin cá nhân của cô cũng bị lộ trong hôm nay, còn đưa tin cô làm tình nhân, theo lý thuyết thì chuyện này sẽ có rất ít người biết được.

 



IRIS. IRIS.

 

Quý Du Nhiên tìm tòi một chút, Giang Thị tập đoàn là công ty mẹ của công ty thiết kế IRIS.

 

Cô bỗng nhiên nhớ tới, hơn hai tháng trước ở bữa tối tiệc từ thiện, Giang Dĩ Nhu có đưa cho cô một tấm danh thiếp!

 

Đó không phải là công ty IRIS sao?

 

Một tiếng sau, Giang Dĩ Nhu không chút nào ngoài ý muốn mà nở nụ cười nhìn Quý Du Nhiên đột nhiên xuất hiện tại IRIS.

 

Con nữ tiện nhân này vậy mà so với trước kia còn ngây thơ mỹ lệ hơn nhiều! Rõ ràng không có dấu vết trang điểm, thế mà so với khuôn mặt trang điểm này của cô ta còn muốn xinh đẹp hơn!

 

Nhưng không sao, có thế nào thì cũng chỉ là thứ điếm hầu ngủ rẻ tiền, lại không biết từ đâu mà có cái cổ khí thế tự tin thế kia!

 

Giang Dĩ Nhu đóng cửa văn phòng lại, mỉm cười ngồi xuống đối diện với Quý Du Nhiên.

 

Kỳ thật lần này cũng là lần thứ hai các cô chính diện giao chiến với nhau, lần trước đã có một cuộc nói chuyện không thoải mái rồi, cho nên lần này Quý Du Nhiên chẳng thèm khách sáo làm gì, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề luôn.

 

“Nói đi, bằng cách nào mà cô đã trộm được bản thảo thiết kế của tôi?”

 

Hiện tại cô cũng không tính toán tìm hiểu xem làm sao cô ta biết được bút danh của cô là “Nhiên Nhi tiểu thư”, điều cô muốn biết nhất đó chính là bản thiết kế luôn kè kè bên người, tại sao lại bị Giang Dĩ Nhu trộm được.

 

Nếu không nhanh chóng gỡ xuống cái mũ “sao chép” này, thì toàn bộ danh tiếng mà cô vất vả gầy dựng sẽ bị hủy hết, về sau cô cũng đừng mong lăn lộn trong cái ngành thiết kế này.

 

Giang Dĩ Nhu bình tĩnh cười: “Quý tiểu thư nói cái gì? Tôi thật sự không hiểu gì hết!”

 

Quý Du Nhiên cười lạnh một tiếng, thật ghê tởm cái bộ dạng làm bộ làm tịch này của Giang Dĩ Nhu: “Thật hay cho một câu tôi không hiểu gì hết! Không hiểu sao? Thực tế nếu trong trận đấu này, tôi vì lý do là sao chép bản thiết kế mà bị hủy tư cách dự thi thì người được lợi nhiều nhất chính là công ty IRIS của cô. Giang tiểu thư, nếu cô không biết thiết kế thì cũng phải biết cách làm người đi chứ, đừng làm ra những chuyện để tiện thế này, tôi thật sự khinh thường cô.”

 

Giang Dĩ Nhu bị chửi thậm tệ, thiếu chút nữa liền phải biến sắc mặt, nhưng cô ta rất nhanh hiểu được đây là chiêu khích tướng, vì thế cô ta cười cười đứng dậy đi đến bên người Quý Du Nhiên, hạ giọng nói: “Cô cho rằng tôi không biết là cô đang mở thiết bị ghi âm sao? Tưởng muốn dụ tôi nói ra à? Không dễ dàng như vậy đâu!”

 

Quý Du Nhiên hạ mắt, liền nghe Giang Dĩ Nhu tiếp tục thì thầm vào tai cô: “Thật thảm hại cho cô rồi! Về sau cô sẽ không cách nào tồn tại trong ngành này nữa, không bằng cô trở về với cái nghề hầu hạ đàn ông trên giường đi? Thấy cô đáng thương như vậy, nôn nôn nóng nóng chạy đến hỏi tôi chuyện bản thiết kế, vậy bổn tiểu thư tôi đây tốt bụng

nói cho cô vậy.”

 

Giang Dĩ Nhu để sát vào bên tai Quý Du Nhiên, thanh âm cực nhẹ, nhưng lời nói ra lại như một quả bom hạng nặng.

 

“Đương nhiên là… Đông Thần cho tôi.”

 

Thân thể Quý Du Nhiên cứng đờ: “Cô nói cái gì?”

 

Giang Dĩ Nhu cười ha hả hai tiếng, vẫn nói lời thầm thì như cũ: “Thật không ngờ Nhiên Nhi tiểu thư lại chính là cô! Cô có biết không? Tôi với Đông Thần, kỳ thật đã sớm quay lại với nhau, là tôi cầu xin anh ấy giúp tôi, giúp tôi lấy được bản thiết kế của cô, cô cho rằng, anh ấy không chơi chán cô sao? Sai rồi, đó là bởi vì tôi muốn anh ấy lợi dụng cô! Ai bảo cô đối với anh ấy mà nói, chỉ là một món đồ chơi cơ chứ!”

 

Giang Dĩ Nhu vẫn luôn cất cao giọng cười, trong khi đó Quý Du Nhiên lại lạnh băng cả người, giống như bản thân đã bị đẩy vào một hầm băng lạnh giá.

 

Cho dù nghĩ nát óc, cô vẫn không hề nghĩ đến hóa ra là hắn!

 

------oOo------