Quý Du Nhiên trực tiếp bị đè xuống.
Nửa người nằm trên ghế sô pha, nửa phần người còn lại với chân duỗi ra phía trên thảm, hai tay bị ấn chặt sau lưng.
Chính bản thân cô còn không biết sao chỉ trong nháy mắt mà Cảnh Tông có thể xếp được người cô thành tư thế như thế này.
“Bốp.”
Trên mông nhận một cú đánh, Quý Du Nhiên mở miệng la lên một tiếng, nhưng người đàn ông phía sau tựa hồ như chưa hả giận, lại liên tiếp đánh cô thêm năm sáu cái, đã vậy mỗi lần đánh cũng không hề nhẹ tay chút nào.
Bờ mông mềm mại run lên từng chặp như miếng thạch rau câu, dấu vết năm ngón tay đỏ nhanh tan đi cũng nhanh, chỉ sót lại những vệt hồng hồng.
"Đau."
Quý Du Nhiên bất mãn hừ ra vài tiếng, nhớ tới bản thân vẫn còn đang bị chế trụ.
Cảnh Tông mím môi, đáy mắt vẫn còn chứa sự tức giận: “Em không sợ tên đó sẽ mang em đi bán sao? Hoặc mổ bụng bán nội tạng?” Ngón tay lạnh lẽo của hắn lần mò đến vùng bụng.
Hắn không thèm để ý bình thường cô có bao nhiêu điên loạn với đám người đàn ông trong nước kia, nói đến cùng thì các bên cũng hiểu rõ gốc gác lẫn nhau.
Điều hắn để ý ở đây, chính là cô không hề có chút ý thức nào tự bảo vệ mình, đến một quốc gia xa lạ, vậy mà dám lăn giường với một người đàn ông xa lạ? Còn dám theo hắn ta đi du lịch?
Nếu không phải hắn cho người điều tra thân phận của tên người Đức đó trong sạch, thì vừa rồi thực sự có khả năng là hắn đã nổ súng bắn chết người rồi.
Mông bị đánh đến nóng rát, nhưng trong lòng Quý Du Nhiên lại mừng thầm.
Cô tự có chừng mực, chính vì biết bên cạnh có hai người vệ sĩ đi theo, căn bản sẽ không thể gặp nguy hiểm, cho nên mới dám cả gan làm loạn.
“Hức! Sợ quá! Đau quá! Xoa cho tôi đi!”
Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt thì cô vẫn vô cùng phối hợp liên tục gật đầu, cắn cánh môi, tỏ ra bộ dạng đáng thương.
Rõ ràng lớn lên là một khuôn mặt ngây thơ khả ái đến thế, vậy mà lại dam đãng vô cùng, mông vểnh lên, luôn hướng về phía người đàn ông.
Cảnh Tông không kịp phản ứng đã đập vào mắt là hoa huyệt hồng nộn của cô, đây là lần đầu tiên hắn được nhìn ngắm nơi riêng tư của cô gần đến thế.
Sạch sẽ không lông, phấn phấn nộn nộn, ngay chính giữa hiện ra một khe rãnh vô cùng nhỏ, phía trước nó còn thấp thoáng vài giọt sương, ngay cả vùng hậu huyệt nho nhỏ cũng có một màu hồng nhàn nhạt.
Dương vật từ lúc nhìn thấy bộ dạng trần truồng của cô thì đã nhanh chóng sung huyết, lúc này đây nó càng thêm muốn nổ mạnh.
Thật là một tiểu kỹ nữ! Chỉ mới vỗ mông thôi mà đã ướt dầm dề rồi!
Cảnh Tông nhíu chặt mày, xua đi một âm thanh hưng phấn khác đang phát ra trong đầu hắn.
Quý Du Nhiên đang cực kỳ không thoải mái.
Toàn thân trên dưới những nơi mẫn cảm đều đang ngứa điên cuồng, cấp bách cần an ủi, Cảnh Tông mà không làm cô hôm nay thì chắc cô phải lôi tên vệ sĩ ở ngoài cửa vào lăn giường với mình mất.
“Cảnh tiên sinh… anh không định bỏ rơi tôi một lần nữa đó chứ?” Quý Du Nhiên bĩu môi, phe phẩy cánh mông, cất giọng mềm mại làm nũng: “Anh nếu dám bỏ đi, tôi nhất định sẽ kéo một người đàn ông bên đường làm tình đó!”
Không cần nhìn, cô cũng biết bộ dạng lúc này của mình dẩu mông cầu thao chính là bộ dạng dam đãng cực kỳ.
Nhưng cô đang rất hưng phấn nha! Suốt một ngày hôm nay cô phải diễn nhiều như thế, còn không phải là vì giây phút này sao!
Cô cũng không quan tâm đến việc sau khi xong xuôi thì Cảnh Tông sẽ chán ghét sự phóng đãng của cô hay không, cô chỉ muốn ngay lúc này, chỉ cần lúc này hắn không cách nào chống cự với thân thể của cô là đủ rồi.
Rốt cuộc thì cũng không phải người phụ nữ nào cũng có đủ năng lực để ngủ với người đàn ông mà mình thích.
Cảnh Tông xác thực không thể chống cự nổi.
Băn khoăn lo lắng cái gì đó, tất cả đi gặp quỷ đi!
Hắn nhanh chóng cởi áo sơ mi, tháo thắt lưng quần, nửa quỳ trên mặt đất, phóng ra dương vật dữ tợn bị cất giấu nãy giờ, tay duỗi ra lấy gói bao cao su bên cạnh.
“Không cần!”
Quý Du Nhiên ngoảnh đầu nhìn lại, chỉ một cái liếc mắt liền nhìn thấy được bờ vai rộng eo thon cơ bụng săn chắc của Cảnh Tông, cùng với… cây hàng cực đại giữa hai chân hắn.
So với tưởng tượng lúc trước của cô… còn to hơn hung hăng hơn nhiều!
Phần thân gậy thô to, gân xanh uốn lượn, cô quả thực không thể tượng tượng nổi chỉ một chút nữa thôi là Cảnh Tông một người đàn ông ôn nhu nho nhã sẽ dùng một cây dương vật dọa người đến thế thao cô, đó sẽ là một chuyện sung sướng đến cỡ nào!
“Tôi rất khỏe mạnh, không cần mang cái kia đâu.” Cô định nói mình có bạn tình cố định, cũng kiểm tra sức khỏe định kỳ, nhưng nếu nói những câu đó vào lúc này chắc chắn sẽ gây mất hứng.
Chỉ là hiện nay lòng cô như có lửa đốt, phía dưới giàn dụa chất lỏng, vì thế chỉ có thể đưa khe huyệt hướng đến trước quy đầu của Cảnh Tông.
“Nhanh lên! Nhanh nhanh tiến vào đi!”
Mặc kệ đi! Dù sao thì tối nay cô cũng đã uống rượu, có thể mượn rượu làm càn một phen.
Đến nằm mơ cô cũng mong được làm tình cùng người đàn ông này, thế nên nhất định sẽ không để lớp màng bao cao su mỏng manh kia ngăn cách, cô chỉ muốn cùng hắn kề da sát thịt!
Khe huyệt hồng nộn cố tình hút lấy quy đầu màu đỏ tím, một nơi thì mềm mại một nơi thì cứng rắn, hai bên đối lập, nơi hoa huyệt gấp gáp tỏa mị hương câu dẫn dương vật nhanh nhanh tiến vào, thử hỏi có người đàn ông nào thấy được cảnh này mà còn chịu nổi?
Ánh mắt Cảnh Tông trầm xuống.
Hắn biết chính mình mà tiến vào thì sẽ không còn đường lùi nữa, hắn sẽ từ một người anh cả thương yêu em trai, biến thành một kẻ vô liêm sỉ cướp đoạt người phụ nữ của em mình.
Nhưng… hắn không thể suy xét nhiều hơn được nữa.
Eo hông dùng sức, đỉnh mạnh đi vào!
"A ~!"
Quý Du Nhiên rên lên một tiếng, eo nhỏ và vai lưng thít lại, hai cánh bướm tuyệt đẹp sau lưng hiện lên rõ rệt.
Sự căng trướng thình lình xuất hiện làm cô trở tay không kịp, trực tiếp sướng đến chảy nước mắt sinh lý, cô thậm chí còn không cảm nhận được sự thâm nhập của Cảnh Tông có bao nhiêu thô lỗ, cô chỉ cảm thấy hắn cấp bách như vậy là đúng lắm! Như vậy mới không uổng phí công sức bao lâu nay cô bỏ ra để dụ dỗ hắn!
Hắn vào rồi! Rốt cuộc thì hắn đã vào rồi!
“Cảnh~ a ưm~ Cảnh tiên sinh anh cũng~ đã sớm muốn tôi~ đúng hay không?”
Khe huyệt nuốt gắt gao nguyên cây dương vật, nhất định không nhả ra, nội tâm của Quý Du Nhiên đạt được cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có.
Người đàn ông này, cuối cùng đã trở thành của cô rồi!
Sau khi Cảnh Tông tiến vào, không cho cô cơ hội kịp thở dốc, cũng không để ý đến câu hỏi của cô, trực tiếp túm tay cô, kéo người cô rời khỏi ghế sô pha, uốn gối nâng hông mãnh liệt va chạm, tựa như một tòa núi lửa ngủ im bao năm nay phút chốc sống lại bừng bừng hoạt động, dung nham hỗn hợp nghiền nát mọi nơi mà nó đi qua!
"A~ quá nhanh~ anh sao lại nhanh như vậy ô ô a ~”
Trong phút chốc Quý Du Nhiên đã bị thao đến cao trào, đuôi mắt cô phiếm hồng, cánh môi khẽ nhếch, trong sự cực lực ẩn nhẫn thống khổ nhưng cũng không che giấu niềm vui sướng.
Cảnh Tông ngắm nhìn khuôn mặt nghiêng tuyệt đẹp kia, nghe được âm thanh lạnh lùng ngày thường vẫn gọi Cảnh tiên sinh kia lúc này lại tràn ngập kiều diễm quyến rũ, biến thành từng tiếng ưm a, hắn cảm thấy sự kiên trì cũng băn khoăn lúc trước căn bản không đáng giá để nhắc tới.
Sau khi có được cô, hắn mới thấu hiểu được những tên đàn ông kia vì sao thời thời khắc khắc quấn lấy cô, muốn cô.
Bởi vì cô sẽ thật sự khiến đàn ông muốn ngừng mà không được!
Người đàn ông sau lưng không rên lấy một tiếng, cũng không có kỹ xảo hoa lệ gì, chỉ là banh eo nâng hông tiến vào rút ra thật mạnh mẽ, nhưng từ sự thao lộng tàn nhẫn của hắn cùng tiếng thân thể hai người va chạm, Quý Du Nhiên đã có được câu trả lời.
Thân thể sẽ không thể lừa người, dục vọng của người đàn ông này đối với cô so ra cũng không hề ít chút nào.
“Ô ~ sâu quá~ Cảnh Tông anh nhẹ một chút a ~”
Dương vật thô cứng khám phá các lớp tầng thịt non bên trong, ma sát với các nếp uốn, Quý Du Nhiên bị thao lộng đến vô lực, trước mắt trở nên trắng xóa, toàn thân chỉ có thể dựa vào sự ôm ấp của người đàn ông phía sau mới giúp cô không hạ rạp người xuống.
Nhưng quỳ gối quá lâu trên tấm thảm khiến vùng da nơi đầu gối hơi đỏ lên, dam thủy tuôn ra từng đợt, nhưng vì bị dương vật thô to cắm giữ liên tục nên không có cách nào chảy ra ngoài.
“A ~ thật trướng~ a Cảnh Tông~ Cảnh Tông ~”
Quý Du Nhiên đã không thể nói thành câu, run run rẩy rẩy sớm không thể nhớ rõ bản thân đã lên đỉnh cao trào bao nhiêu lần.
Rõ ràng cô cũng xem như “thân kinh bách chiến”, nhưng vì sao chỉ mới được người đàn ông này tiến vào từ phía sau đã hoảng hốt đến mức phải xin tha rồi.
Cô rất muốn quay đầu lại nhìn xem biểu tình trên mặt hắn lúc này, muốn nhìn xem khi hắn đã trở thành một mãnh thú ra sức thao lộng cô, thì trên mặt liệu có còn duy trì sự trầm ổn nho nhã của ngày thường nữa không.
Nhưng cô vừa định quay đầu, thì đã bị ấn lên nệm sô pha êm ái.
“Đừng nhìn.”
Cảnh Tông khàn khàn giọng nói, nhấc mông Quý Du Nhiên lên, côn thịt thoáng dời đi, lại đột nhiên tiến vào.
Động tác so với khi nãy còn ác liệt hơn, như một gã trai lần đầu tiên được nếm mật ngọt, vừa nhanh chóng vừa mãnh liệt thao lộng cái khe huyệt khiến người đàn ông cam tâm tình nguyện chết chìm bên trong.
Hắn không dám để cô nhìn thấy biểu tình của hắn lúc này, sợ cô nhìn ra được dã tâm của hắn với cô vốn giấu giếm bao lâu nay, để rồi sẽ bị một linh hồn khác chiếm cứ thân thể.
Vừa nghĩ đến điều đó, thì đầu lập tức đau nhức.
Không phải vẫn luôn nói đó là người phụ nữ của em trai sao? Thao người phụ nữ của em trai thì có cảm giác như thế nào? Có phải cảm thấy vô cùng kích thích hay không?
Cảnh Tông mím chặt môi, cơ bắp nơi cánh tay nổi lên cuồn cuộn.
Đúng! Đặc biệt kích thích!
Nơi phía dưới của tiểu tao hóa này có phải vô cùng chặt hay không? Chà, nhìn không ra cô ấy đã trải qua với nhiều người đàn ông như vậy nha.
Đúng! Vô cùng chặt, hút hắn đến mức da đầu tê dại!
Suy nghĩ ẩn nơi sâu nhất trong nội tâm bị nhìn thấy một cách rõ ràng, nhưng Cảnh Tông lại cảm thấy không sao cả, nếu hắn đã làm tới bước này, thì cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần để đối phó với mọi hậu quả có thể xảy ra.
Cho dù là tình cảm anh em sứt mẻ, hay là bị cô phát hiện ra bí mật mà hắn giấu diếm.
Quý Du Nhiên cảm thấy bản thân sắp chết rồi, chính là sướng đến sắp chết.
Hoa huyệt đã sớm bị thao đến ướt dầm dề, mỗi một lần đút vào của người đàn ông là đi thẳng đến cửa tử cung, làm cô vừa đau lại vừa ngứa, cứ như linh hồn bị đánh bay khỏi cơ thể, khiến cô sướng đến mức không thể kiềm chế.
Đột nhiên! Từ trong cơn cao trào xuất hiện một cảm giác toan trướng quen thuộc, báo hiệu một hồi mưa bão sắp đến.
“Dừng lại! Dừng lại Cảnh Tông!” Quý Du Nhiên đột nhiên kẹp chặt hai chân.
“Ô… tôi muốn... muốn đi tiểu.”
Quý Du Nhiên lên cơn nấc nghẹn ngào, nói ra những lời này.
Rõ ràng khi cô tắm rửa đã chuẩn bị chu đáo hết thảy, nhưng sao có thể… sao có thể lại muốn đi tiểu vào lúc này chứ!
Hành động đưa đẩy của Cảnh Tông dừng lại phút chốc, đến khi nghe được câu chữ trong lời nói nức nở của cô, khóe môi hắn nâng lên.