Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 735: Phía ngoài tòa tháp




Chương 735: Phía ngoài tòa tháp

Bầu trời rặt một màu xám xịt bởi những đám mây xuất hiện mỗi lúc một dày đặc thêm. Tòa tháp cao chót vót thì chìm trong tầng mây, phía ngoài lại bị phủ lấy bởi một màn sương ẩn chứa những đốm lửa lập lòe, trông huyền ảo lạ kì.

Tình thế hiện tại, Wyndur thật chẳng biết là tốt hay xấu.

Trận chiến trước đó với đội quân của đế quốc Carnato đã tiêu hao tận bốn phần lực lượng chủ lực của quân đoàn dành cho lục địa phía Tây. Đây là kết quả hoàn toàn nằm trong mong đợi của Wyndur. Thế nhưng trên thực tế, cậu đã phải dành ra quá nhiều con bài giá trị để khiến mọi chuyện không vượt khỏi tầm kiểm soát.

Thậm chí hiện giờ, Wyndur bắt đầu có cảm giác bất an, rằng sáu phần lực lượng còn lại là không đủ, hay rằng sự chuẩn bị của cậu xuất hiện sai sót. Nếu phải tìm một câu trả lời giải thích cho tình thế lúc này thì chắc chắn đáp án chỉ có một: Turan.

Lúc trận chiến giữa quân đoàn Ungreilt và đội quân đế quốc Carnato đang diễn ra, dị tượng quanh tòa tháp nổi lên giống như tín hiệu bắt đầu cho bước tiếp theo của kế hoạch. Turan quay đầu nhìn về phía Wyndur, không nói gì nhưng lại đầy ẩn ý.

Wyndur cắn răng, quả quyết ra lệnh tiếp tục trận chiến mặc cho những bất an trong lòng. Nữ tướng quân Nalisha không hề nhân nhượng, cho quân mình đánh trả mạnh mẽ. Trận chiến đến hồi cao trào thì không ngoài dự kiến, Turan bắt đầu hành động. Cậu ta cất bước tiến về phía tòa tháp, và điều đó ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi phe phái quanh đây.

Chuyện một ai đó sẽ khai màn sự kiện tòa tháp Ma pháp Tối thượng là có thể đoán được, và vốn mọi người đều đã cho rằng trận chiến giữa quân Ungreilt với đội quân đế quốc Carnato mới là ngòi nổ. Chính cả Wyndur và nữ tướng quân Nalisha đều đã tin chắc như vậy.

Bị lừa. Trận chiến khốc liệt giữa hai bên chỉ là bàn đạp cho Turan, hòng gây sức ép lên các phe khiến họ không thể phân rõ tình huống mà đưa ra quyết định. Dù tác dụng chỉ là nhất thời nhưng cậu ta cũng chỉ cần một khoảng thời gian ngắn như thế mà thôi.

Khoảng cách đến tòa tháp được ngầm cho phép là năm mươi cây số, không quá xa hay quá gần, chỉ vừa đủ để các phe phản ứng khi có điều bất thường xảy ra. Turan lại lợi dụng khoảng thời gian chiếm được rất hiệu quả, và thật khó mà lường được.

Đầu tiên, Turan cất lên lời cầu khấn, tăng cường cho bản thân và hai cá nhân đi cùng mình một loại hiệu quả có lợi giúp cho tốc độ tăng lên đáng kẻ. Cả ba lao về trước nhanh như gió, và khi các phe còn chưa kịp làm ra bất kì động tác nào để đối phó, người nữ hầu Turan bỗng co người nhào tới rồi chẳng biết từ lúc nào đã hóa thành một con sói trắng to tướng.

Con sói cõng theo Lily trước sự kinh ngạc của mọi người phi như bay về phía tòa tháp, trong chốc lát bỏ xa cả Turan. Sự tình đột ngột xảy ra này làm các phe không đành lòng tiếp tục chần chờ, buộc phải dựa vào trực giác bản thân đưa ra quyết định.



Theo đó, từ mỗi phe, một tổ đội tinh anh xuất chiến. Họ không dám cử ra một lượng quân lớn dễ làm nổi lên cuộc chiến bất khả kháng khi mà vốn còn chưa sẵn sàng. Đây lại là một quyết định sai lầm, và nguyên nhân sâu xa lại đến từ những hỗn loạn gây ra bởi chính Turan trong suốt một tháng trở lại đây.

Mâu thuẫn giữa các phe bị kiềm nén bỗng chốc bộc phát bởi tình huống cần quyết định trong khoảnh khắc mà kẻ địch lại đang ở trước mặt; lập tức nổi xung đột là điều tất yếu. Họ thật sự đánh lên, dù cho bản thân không mong muốn, nhưng sự lo lắng rằng đối phương sẽ đánh mình trước chiếm lợi thế áp đảo mọi lựa chọn khác.

Quan trọng nhất vẫn là việc quân đoàn Ungreilt và đế quốc Carnato đã đánh tới cao trào. Chiến tranh đã được các phe chuẩn bị sẵn sàng, một mồi lửa dẫn cháy bốc lên và đại thế sẽ là không thể nào ngăn cản.

Giữa lúc ấy, Turan thay vì thừa cơ chạy đến tòa tháp trước tiên, cậu ta lại quyết định tham chiến. Điều đó trực tiếp loại bỏ mọi yếu tố ngoài dự tính còn lại bởi sức ảnh hưởng mạnh mẽ có được tạo ra nhờ việc đi gây thù khắp nơi.

Đường đến tòa tháp Ma pháp Tối thượng của con sói chở theo Lily nhờ vào đấy mà không có một chướng ngại vật nào, và vì vậy họ trở thành những kẻ đầu tiên đến được dưới chân tòa tháp. Các phe ngoại trừ những kẻ đã tham chiến đều nín thở quan sát chằm chằm, chờ đợi chuyện sẽ xảy ra.

Cánh cửa lớn dẫn vào tòa tháp vẫn đóng. Lily sau khi nhảy khỏi lưng con sói trắng lại không vội vào trong, chừng như biết chắc mình không thể mở được cửa. Thay vì vậy em ấy lẳng lặng đưa mắt nhìn về phía Turan.

Mọi người thấy thế cũng thầm thở phào một hơi. Họ lo lắng nhất là lỡ mất tiên cơ, giờ thấy được đến sớm hay muộn đều phải đợi thì còn có thể chấp nhận được. Do đó, trận chiến đang diễn ra càng trở nên khốc liệt.

Turan mạnh, nhưng cậu ta lại không phải là bất khả chiến bại. Một đấu một cậu ta có thể chiếm ưu thế lớn, đối đầu với tổ đội hoàn chỉnh hỗ trợ lẫn nhau một cách chặt chẽ thì lại lộ ra yếu ớt cực kì. Huống chi đối thủ của cậu ta lúc này đều là thành viên tinh anh của các phe, đặc biệt là sự chênh lệch về Thần cấp được thể hiện rất rõ.

Chẳng mất quá lâu để Turan rơi vào thế yếu, buộc phải lùi lại nhiều lần, thậm chí trên người đã mang theo vài v·ết t·hương nghiêm trọng. Nếu chẳng phải các tổ đội cũng đối địch nhau thì cậu ta đã sớm bị ép c·hết rồi.

Thời cơ tới. Wyndur và nữ tướng quân Nalisha thoáng nhìn nhau và hai người ngay lập tức đạt thành sự ăn ý. Sự tình đến nước này, hai người họ đã không có lựa chọn nào khác. Dù cho đây là cái bẫy do Turan đặt ra, hai người vẫn phải nhảy vào nếu muốn cứu vãn tình thế.



Thế nên dưới hiệu lệnh của Wyndur và nữ tướng quân Nalisha, quân đoàn Ungreilt và đội quân của đế quốc Carnato chia hướng tiến đánh các phe, đồng thời cử đội tinh anh lên hỗ trợ giải vây cho Turan. Lần đánh cược này họ đã thua, nhưng không có nghĩa là họ sẽ hoàn toàn chịu thiệt.

Cứu được Turan, để cậu ta tiến vào tòa tháp tạo ra kỳ tích, mọi sự thiệt hại đều sẽ được bù đắp. Không cứu Turan, trận đánh với các phe khác là vẫn phải đánh và đến cùng dù có thắng vẫn sẽ là thắng thảm. Quan trọng nhất là, tòa tháp vẫn còn chưa mở ra đâu.

Nghĩ đến thì viện quân còn ở phía sau, cùng lắm mọi người đều thua.

– Turan! Cậu nợ tôi lần này!

Wyndur vừa vung tay đấm văng tên đấu sĩ đâm thương xuyên phá bả vai mình, vừa hét lớn. Cậu lúc đó là thật sự nổi điên, muốn kéo Turan c·hết cùng, nhưng vẫn may lý trí còn tại. Dựa vào hiểu biết của cậu đối với cậu ta, c·hết ở đây sẽ chỉ có mình cậu mà thôi.

Turan không có phản ứng gì nhiều, một mạch chạy về phía tòa tháp dưới sự hỗ trợ của con sói trắng giờ còn lớn hơn trước nữa. Tình thế hiện tại rõ ràng đã không thể nghịch chuyển. Dù chẳng biết Turan sẽ vào tòa tháp như thế nào, nhưng cậu ta thắng chắc.

Wyndur đã nghĩ như vậy, cho tới khi âm thanh đầy quyền uy vang lên lấn át mọi sự hỗn loạn đang diễn ra, cũng lập tức chấm dứt trận chiến tưởng chừng là không c·hết không thôi.

Thần giáng trần. Đột ngột nhưng cũng là tất nhiên. Kẻ mới đến nhưng lại là nắm quyền hết thảy, bất kể phe phái nào đi chăng nữa.

Nếu đối phương là vị thần đứng sau quân đoàn Ungreilt thì tất nhiên sẽ ủng hộ quân đoàn, nhưng bản thân Wyndur lại không hề mong muốn. Dù sao cậu là đang đưa quân đoàn đi chịu c·hết. Bất kì sự xuất hiện của vị thần nào cũng sẽ làm xáo trộn kế hoạch. Bị Turan lừa vẫn là tốt hơn cả.

– Đều trở lại đi.

Âm thanh trầm thấp nhưng lại vang vọng rõ ràng bên tai của mọi người. Ngưng chiến, lập đội hình, trở về vị trí. Tất cả diễn ra một cách chớp nhoáng và khiến cho không ít kẻ xuất hiện ảo giác rằng trận chiến vừa rồi chỉ là một giấc mộng.

Ngoại trừ Turan. Cậu ta vẫn thản nhiên chạy vội về phía tòa tháp. Nếu chẳng phải mọi người vẫn còn chút tỉnh táo, hẳn sẽ còn cho rằng vị thần vừa xuất hiện là đang giúp Turan.



Tất nhiên không phải. Turan chỉ là không sợ, mà phản ứng và ý định của Thần thì không ai dám đoán lung tung.

Câu trả lời cho tình huống ấy kì thực rất nhanh liền có. Vị thần đưa tay, một cử động nhẹ nhàng nhưng lại khiến mọi lòng thấp thỏm chợt như vừa mất đi một mạng. Còn Wyndur, cậu chỉ kịp thấy con sói trắng bỗng hóa thành một đốm lửa văng đi thật xa, lăn lộn liền mấy cây số, không rõ sống c·hết.

Turan vẫn tiếp tục chạy, không buồn đoái hoài tới đối phương. Cậu ta và vị thần chừng như đạt thành sự ăn ý, mỗi người lo việc riêng của mình.

Thần nâng tay lên lần nữa, tuy nhiên lần này cử động tay kế tiếp bị cản lại. Một bóng người dưới lớp áo trùm bất giác xuất hiện, hòa hợp vào hoàn cảnh như thể vốn nên như vậy. Và Thần chỉ đành để tay xuống, vẻ bất kham nhưng chẳng thể làm gì hơn.

Con sói bị thiêu như ngọn đuốc ấy vậy mà còn sống. Khó khăn vùng dậy, hóa thành hình dạng người nữ hầu mà vội vàng chạy về phía Turan. Vết thương từ đòn t·ấn c·ông của Thần rất nặng, lại không khiến cô ta nản lòng, một mực hướng về trước.

Wyndur không hiểu. Cậu nhìn chằm chằm vị thần đang đứng ở xa kia. Cậu không biết đối phương, huống hồ chi đối phương còn bị bao phủ bởi tro bụi và tàn lửa mịt mù. Mặt khác, bóng người vừa nãy đã biến mất. Là do cậu gặp ảo giác chăng.

Yên tĩnh. Bầu không khí ngột ngạt khó chịu lạ thường. Wyndur không nhịn được dời ánh mắt nhìn sang phía Turan giờ đã đứng trước cửa tòa tháp Ma pháp Tối thượng, tò mò chẳng biết cậu ta sẽ làm gì tiếp theo.

Turan chờ. Nữ người hầu muốn tới kịp vẫn cần thêm một khoảng thời gian. Nhưng mọi người cũng giống vậy tiếp tục giờ. Dù sao Thần còn chưa có phản ứng nào thêm.

Rồi khi nữ người hầu hội họp với Turan, cậu ta chỉ nhẹ gật đầu xong cùng với Lily cả ba người bước thẳng về trước, xuyên qua cánh cửa mà biến mất. Đơn giản như thế.

Một t·iếng n·ổ vang mang theo sự phẫn nộ cùng cực bỗng phát lên khiến Wyndur giật nảy mình, cũng nhất thời không giấu được vẻ sợ hãi. Sự phẫn nộ đến từ vị thần. Có lẽ chính ngài ấy cũng không ngờ chuyện sẽ thành như thế.

Giờ Wyndur thật chẳng biết mình nên làm ra thái độ gì đây.

Còn tốt Thần không nán lại quá lâu, đã rời đi. Các phe trở về vị trí ban đầu sau diễn biến ngoài dự tính ấy thì cũng chẳng biết làm gì hơn là tiếp tục chờ đợi. Dựa vào dị tượng vẫn đang diễn ra trên bầu trời quanh tòa tháp, mọi người đều biết sự tình quan trọng hơn còn ở phía sau.