Chương 726: Lựa chọn phần thưởng
Thấy Turan một mực suy nghĩ không trả lời, giọng nói cũ bèn vang lên:
– Ta sẽ đưa ra cho ngươi một số lựa chọn. Nếu ngươi đều không thích thì ta sẽ tiếp tục đề nghị thêm.
Nói rồi, cũng chẳng thèm chờ Turan phản ứng, đối phương đã bắt đầu liệt kê:
– Mực u lam phản ảnh, không chỉ cô đọng ma năng mà còn chứa đựng ma lực cực lớn. Loại mực này có thể giúp người sử dụng tạo ra những sản phẩm ma pháp vượt xa Thần cấp bản thân. Phẩm chất ‘Huyền thoại’. Số lượng một bình.
Mực u lam, Turan có biết, nhưng mực u lam phản ảnh thì lại là lần đầu tiên nghe tới. Mực u lam về cơ bản chính là mực lam tuyến, chuyên dùng để viết các loại văn bản chứa đựng ma lực, cũng có thể dùng làm vật dẫn cho ma pháp trận hoặc chế tạo ma pháp cụ. Yeatra trước đó còn sử dụng qua lượng lớn mực lam tuyến để luyện chế bùa chú.
Mực u lam có thể xem là mực lam tuyến cao cấp hơn. Ưu điểm là sức dẫn ma năng lớn. Khuyết điểm có lẽ là khó bảo quản, một khi rời khỏi môi trường bảo quản sẽ nhanh chóng tiêu hao, hóa thành ma năng lan đi khắp.
Mực u lam có phẩm chất thường thấy là ‘Ưu’ một số ít được đặc chế có thể đạt tới phẩm chất ‘Tinh anh’. Thứ như thế tự nhiên quý hiếm, càng đừng đề cập tới giá cả. Chúng đa phần chỉ được dùng để chế tạo ma pháp cụ phẩm chất cao, vốn là một phần nguyên liệu không thể thiếu.
Mực u lam phản ảnh đạt tới phẩm chất ‘Huyền thoại’ Turan thật khó mà tưởng tượng giá trị của nó có thể lớn đến mức nào. Đây hẳn là có thể khiến cho cả các vị thần thèm khát đi.
– Khăn choàng chuyển hóa, hỗ trợ chuyển hóa các loại năng lượng về dạng ma năng của chúng; có thể chủ động kích hoạt tạo thành lớp màn chắn với sức phòng ngự không tưởng, duy trì dựa trên ma năng. Phẩm chất ‘Huyền thoại’.
Một món trang bị với chức năng phòng ngự và đồng thời có thể hỗ trợ người dùng chuyển hóa năng lượng. Turan mặc dù không rõ “chuyển hóa các loại năng lượng về dạng ma năng của chúng” cụ thể là có ý gì, nhưng nó biết lửa tạo ra bởi ma năng bắt nguồn từ dạng nhiệt năng của ma năng, kế đến mới hình thành lửa thật sự.
Ví dụ như phép ‘Cầu lửa’ q·uả c·ầu l·ửa được tạo ra mới đầu nằm yên và sau dựa vào kích phát để bắn về trước là bởi đó dạng ma năng, sau khi bắn ra mới chuyển hóa toàn bộ thành cầu lửa chân chính. Dạng ma năng của một thứ là trạng thái mà nó có thể tương tác với ma năng tốt nhất, thậm chí chuyển hóa ngược trở về thành ma năng.
Nói cách khác, Khăn choàng chuyển hóa này là một món trang bị cực kì giá trị dành cho ma pháp sư. Theo như Turan đoán, đây rất có khả năng được dùng để hấp thụ một phần đòn t·ấn c·ông dạng năng lượng mà chuyển hóa cho bản thân sử dụng. Trang bị phẩm chất ‘Huyền thoại’ quả nhiên không tầm thường.
– Vương miện pháp linh. Giúp người mang không ngừng hấp thu ma năng từ các nguồn xung quanh và chuyển hóa chúng thành ma năng được vận chuyển bởi vòng vận chuyển ma năng của bản thân. Ngoài ra, vương miện còn giúp tăng cường linh lực và ma lực. Bản thân vương miện cũng có tính khắc chế mạnh mẽ đối với các đòn t·ấn c·ông tinh thần và linh hồn. Phẩm chất ‘Huyền thoại’.
Một món trang bị với chức năng phụ trợ là chính. Tính khắc chế đối với các đòn t·ấn c·ông tinh thần và linh hồn tất nhiên không thể xem thường, nhưng theo Turan thấy, không thể dùng để phòng ngự một cách bị động được mà cần áp dụng nó lên các kỹ năng mới là đúng đắn.
Mặt khác, hiệu suất hấp thu ma năng cũng cần được xem xét. Thông thường, ma pháp sư chủ yếu dựa vào vòng vận chuyển ma năng để hồi phục ma năng; thuốc hồi phục ma năng dù có thể giúp ích, lại không quá nhiều, chỉ có tác dụng bổ sung khẩn cấp bởi mỗi một bình thuốc được sử dụng sau đó trong vòng một giờ đều sẽ có tác dụng phụ ít nhiều.
Trên thực tế đối với thuốc hồi phục ma năng, hiệu quả kèm theo như ‘Tăng đến 20% ma lực trong thời gian ngắn’ của thuốc loại thánh cấp mới là quan trọng hơn cả. Một số loại đặc chế còn có thể nâng cao hiệu quả đó lên, hoặc đổi thành loại khác như ‘Tăng tốc độ dẫn dắt ma năng đến 20%’. Đáng tiếc, chúng dù cho khác loại đều không thể dùng nhiều hơn một bình trong thời gian ngắn mà không có tác dụng phụ.
– Cuối cùng, sách ma pháp chứa đựng kiến thức về ma pháp ‘Cực quang’. Quyển đầu tiên. Không có phẩm chất.
Thoạt nghe, món cuối cùng này thấp kém hơn những món còn lại rất nhiều, lại còn chẳng phải toàn bộ nội dung. Một quyển, khả năng cao chỉ chứa một phần mười, có khi còn ít hơn. Theo như Turan được biết, một số ma pháp huyền thoại nếu muốn học thành, không có đọc hết vài đại thư viện là không xong. Mà lại, “học xong” đấy cũng chỉ là biết dùng thôi, muốn vận dụng vào thực tế, cần chí ít vài trăm năm kiên trì luyện tập mới may ra nâng tỉ lệ thành công lên được vài thành.
Có điều, Turan lại rất có hứng thú với quyển sách ma pháp. Nó luôn có một niềm khao khát mãnh liệt đối với tri thức. Nó không quan tâm liệu bản thân có thể học thành hay không, hiểu biết mới là quan trọng nhất.
Hơi thở dần gấp gáp lên, và phải rất cố gắng Turan mới có thể khiến bản thân bình tĩnh lại. Nó tham lam. Nó muốn tất cả. Đáng tiếc, nó chẳng có cách nào đạt được hết. Huống hồ chi, những thứ nó đạt được từ tòa tháp đều phải chia sẻ cho chị em thần Syrathr, còn đồng thời không được chia sẻ cho kẻ khác.
– Được rồi. Ngươi chọn đi.
Giọng nói vang lên lần nữa, và ngay sau đó, trước mặt Turan bỗng nhiên hiện lên từng quầng sáng một. Ba trong số chúng xuất hiện màu trắng nhạt, sau đó chuyển sang xanh lam và cuối cùng là màu cam đặc trưng của phẩm chất ‘Huyền thoại’. Thứ ánh sáng đang tỏa ra ấy cũng không kéo dài quá lâu, chốc thì đã nhạt đi để lộ ra những món đồ bên trong.
Turan nhận ra hình dạng của từng món đồ. Một bình mực, một chiếc khăn choàng, một chiếc vương miện và thứ kém nổi bật nhất chính là quyển sách vốn chỉ có chút ánh sáng màu trắng nhạt phát ra.
– Chọn…?
Turan thắc mắc, giọng hơi gấp lên. Nó dường như đoán được ý của đối phương.
– Phải. – đối phương xác nhận – Ngươi đã giúp ta mở ra mảnh vỡ này, là phần thưởng ngươi xứng đáng đạt được.
Thật không sai. Đối phương vậy mà sẵn sàng thưởng cho Turan một món đồ quý giá như thế ngay lúc này, chỉ bằng việc nó bước vào Lĩnh vực Ma pháp đây.
Lợi ích đến quá dễ dàng khiến Turan không khỏi bồi hồi một lúc. Nó kì thực không lo ngại mình bị lừa gạt hay hãm hại gì, ngược lại cảm thấy có phần mơ hồ, giống như đang trong một giấc mộng.
Nhưng nghĩ kỹ thì đối phương làm thế cũng là một cách rất hay để giữ cho Turan một mực giúp mình thay vì đặt phần thưởng ở cuối của một quá trình dài không biết tới tận khi nào. Số lượng neo cấm chế có thể là rất lớn, nhưng cụ thể cần mở ra là bao nhiêu lại là điều bí ẩn, và vì lợi nên cứ lao vào, đến một ngày nào đó đối phương hoàn toàn thoát ra được thì mọi chuyện đã rồi.
Nuốt vội một ngụm khan, Turan tiến bước về trước. Nó đối với mấy món đồ này thật sự là khó nào giữ nổi bình tĩnh. Trước đấy chỉ là bàn về phần thưởng, tất nhiên hoàn toàn khác với trực tiếp nhận được chúng. Đây là sự thực hiện rõ mồn một, chỉ cần với tay là đạt được.
Mực u lam phản ảnh. Một bình lớn hơn nắm tay chứa bên trong thứ chất lỏng sền sệt màu xanh dương sẫm hiện lên ánh kim. Mực u lam bình thường là toàn một màu tối, nhưng thứ mực trong bình này lại có phần bóng loáng, thậm chí nếu để ý kĩ còn có thể thấy được ảnh phản chiếu của bản thân trên đó.
Khăn choàng chuyển hóa. Một chiếc khăn lụa lấy màu đỏ nhạt làm chủ đạo, bên trên ẩn hiện đường nét của những màu sắc khác nhau không ngừng chuyển đổi. Chiếc khăn không đơn giản là bay lơ lửng mà còn di chuyển xung quanh một cách mềm mại và chậm rãi, chừng như có sự sống.
Trên thực tế, mấy món vật phẩm từ cấp 15 trở lên hầu hết đều đã qua giai đoạn phát linh, khiến cho chúng ở phương diện nhất định đã coi như có ý thức. Ý thức này mặc dù thông thường thể hiện không lớn, nhưng nếu được sử dụng ngược lại với ý thức ấy sẽ sinh ra kết quả không mong đợi. Tốt thì hiệu quả suy giảm, tệ thì thậm chí gây hại cho người sử dụng.
Khăn choàng chuyển hóa, phẩm chất ‘Huyền thoại’ như thể chưa đủ để bao hàm ý nghĩa của nó, còn để cho Turan nhờ vào kỹ năng chủ đạo thấy được cấp độ của món trang bị đã đạt đến tận 40. Điều này có nghĩa rằng món trang bị không chỉ đã hoàn thành phát linh, mà còn đã trải qua giai đoạn dưỡng hồn.
Ngoại trừ việc thiếu đi sức sống cần thiết, đây đã có thể coi là một sinh vật, và là một sinh vật mạnh mẽ. Turan chưa từng nghĩ đến việc đạt được thứ như thế bao giờ. Trang bị phẩm chất ‘Huyền thoại’ gần nhất mà nó đạt được chính là vòng tay Kathurl, thứ mà Darmil đang sở hữu. Và dĩ nhiên, cách biệt giữa hai món trang bị này là không thể nào so sánh được.
Mừng rỡ là một chuyện, Turan nhiều hơn là cảm thấy e ngại. Bản thân nó mới chỉ có Thần cấp 15 mà thôi, nắm giữ món trang bị cấp độ 40 là chuyện không thể nào. Đừng nói là sử dụng, chỉ việc mang lên thôi e là cũng đã có thể g·iết c·hết chính mình rồi. Khi ấy, có khi là chiếc khăn choàng mang lên Turan chứ không phải là ngược lại.
Đối ứng, Khăn choàng chuyển hóa có vẻ cũng không ưa Turan, càng lúc càng dời về sau, tỏ ý tránh né. Vậy nên, Turan càng không dám chọn. Nó thật sự sợ.
Chuyển dời ánh mắt sang kế bên chính là Vương miện pháp linh. Món trang bị này không kém hơn Khăn choàng chuyển hóa, sở hữu cấp độ đạt tới 41. Điều khác biệt là chiếc vương miện trông như rất muốn được chọn, hơi hướng về trước. Tuy nhiên, sự kiêu ngạo của một món trang bị vượt cấp có thể thấy được qua cách nó vênh lên mà Turan phần nào đó có thể nhìn hiểu.
Dù sao đi nữa thì Turan vẫn là không dám chọn. Đeo chiếc vương miện này lên, e rằng nó sẽ chẳng còn là chính mình nữa. Nói là phần thưởng, nhưng trông kiểu gì cũng giống thử thách đầy c·hết chóc đang chờ đợi hơn.
Vậy nên chỉ có mực u lam phản ảnh và quyển sách ma pháp ‘Cực quang’ là hai lựa chọn an toàn. Mực u lam phản ảnh giá trị là có, nhưng Turan không cần, ít nhất là ở hiện tại. Có điều nếu nói về tình huống thực tế thì quyển sách ma pháp lại chẳng có ý nghĩa gì, trừ phi nó muốn tích lũy đến cùng.