Chương 66: Nhiệm Vụ Thất Bại
Hai điểm dừng tiếp theo, Turan vẫn chưa thấy được con cừu nào trong khi số lượng quái thì càng ngày càng tăng lên. Những con quái có cấp độ từ 1 đến 3 xuất hiện lác đác khắp nơi, nhưng phần lớn chúng chỉ là chủng quái lành tính như Chuột đồng, Thỏ nâu cũng lũ Hề ngu ngốc và Hề tinh ranh, một phần khác rất hiếm là vài con Thỏ răng nanh chạy lạc đến đây.
“Chẳng lẽ đàn cừu còn chạy vào sâu hơn nữa?” Turan nghĩ thầm. Dù rằng còn hai điểm được đánh dấu nữa nhưng Turan đã không mong là đàn cừu lại chạy xa đến vậy. Và tận bây giờ nó cũng chưa thấy bóng dáng một sói nào.
Đi tiếp thêm nữa là vào khu vực những con quái cấp cao hơn, từ 3 đến 5, đôi khi xuất hiện cả những con quái cấp cao hơn. Chủng quái thường thấy ở khu vực đó là lũ Sói đồng cỏ, Thỏ răng nanh, Hề kỳ cục và một ít Sói xám. Theo lời chú Kennor thì có vẻ như còn có cả Sói nanh dài cấp 8 và Gấu nâu cấp 10, dù rằng cực hiếm xuất hiện. Nếu gặp hai con quái này thì tổ đội của Turan chỉ có thể từ bỏ nhiệm vụ mà trở về thôi.
– Thế nào, Turan?
Darmil cất tiếng hỏi, vẻ lo lắng có thể thấy được. Darmil dù gì cũng biết là do mình mà tổ đội mới nhận nhiệm vụ đột xuất này.
Turan không trả lời, chỉ lẳng lặng lái xe chạy tiếp về phía trước. Nó chẳng định trách ai, vì ngay từ đầu thì lý do nó nhận nhiệm vụ là muốn thử sức mạnh của mình. Việc đàn cừu không cứu được chỉ khiến nó có chút áy náy mà thôi. Hơn cả, gia đình nhà Ahfol cũng đã phần nào chấp nhận việc mất cả đàn cừu rồi.
“Nhóc Bant chắc là sẽ hối hận lắm đây…”
Tại điểm dừng tiếp theo, Turan đã có thể thấy được những con Sói đồng cỏ đi thành bầy ở phía xa. Từ nơi này đến chỗ nhóc Bant và đàn cừu bị t·ấn c·ông cách nhau đến gần hai mươi cây số. Dù khoảng cách khá xa nhưng lũ quái như Sói đồng cỏ có tính năng động, thích bành trướng lãnh thổ nên việc chạy đến đó cũng không phải là không có khả năng. Chỉ có điều, Turan thật không hiểu vì sao vẫn chưa tìm thấy được con cừu nào.
“Phải bao nhiêu con Sói đồng cỏ mới có thể đuổi g·iết ngần ấy cừu chứ?!” Turan thốt thầm, rồi quyết định không suy nghĩ nhiều nữa mà chạy tiếp đến điểm đánh dấu cuối cùng. Nếu ở đó cũng không tìm được một con cừu nào thì nó cũng không còn cách nào khác ngoài quay trở về. Mặt trời thì sắp lặn mà bầy sói thì luôn căm ghét kẻ khác xâm nhập lãnh thổ của mình, chỉ có thể để mặc đàn cừu cho số phận của chúng.
Tại điểm dừng cuối cùng, Turan vẫn như cũ không tìm thấy được một con cừu nào. Thế nhưng có một thứ lại làm nó chú ý: một con Sói nanh dài. Con quái có thể hình lớn như một con bò trưởng thành và hai chiếc răng nanh nhọn hoắt chìa ra ngoài gần tấc. Đây là một con quái có cấp độ 8, có thể sánh ngang với Ian trong phó bản ‘Hầm mộ của Lamb’. Turan biết rõ độ khó của việc đối đầu với một con quái như vậy.
– Turan, là Sói nanh dài!
Darmil thốt lên, chỉ tay về phía xa. Con quái có hình thể lớn và ở cách tổ đội không xa nên bằng mắt thường cũng có thể trông thấy được.
– Có thể là do nó.
Turan cất tiếng. Nó đã đoán từ đầu rằng có khả năng một con quái lớn đã lùa lũ cừu đi để g·iết chúng ăn dần, và Sói nanh dài hoàn toàn có thể làm điều đó. Chỉ là nó đã không mong mình đoán trúng. Tổ đội ba người của nó không đủ sức tiêu diệt một con quái như vậy, huống hồ gì chuyện xông vào lãnh thổ của con quái đó và mang đàn cừu trở về.
– Giờ làm gì?
Tiffia cất tiếng hỏi. Là câu giao tiếp chủ động duy nhất của cô ta trong ngày hôm nay. Có lẽ chính cô ta cũng biết mức độ nghiêm trọng của tình huống hiện tại mà không giữ được im lặng nữa.
Turan không đáp ngay mà tiếp tục quan sát con Sói nanh dài. Xung quanh con quái có thêm tám con Sói xám và Turan thậm chí có thể thấy phía xa hơn có hơn mười con Sói đồng cỏ mà rõ ràng là đều nằm dưới quyền của con Sói nanh dài này. Dù sao thì Sói xám và Sói đồng cỏ không chia sẻ lãnh thổ với nhau, chỉ có một lý do duy nhất khiến chúng cùng xuất hiện là do con Sói nanh dài đó.
– Quay về thôi. – Turan lên tiếng – Tiến lên là quá sức đối với chúng ta.
Turan thật sự bất lực. Dù nó có muốn thử nghiệm sức mạnh của mình thì cũng không ngu ngốc đến nỗi lao đầu vào một bầy sói gần ba mươi con cùng một con Sói nanh dài hơn mình tận bảy cấp độ được. Khác với lần càn quét phó bản ‘Hầm mộ của Lamb’ lũ quái này rõ ràng là hoạt động cùng nhau. Gấp hai lần lượng thành viên lúc đó cũng không thể xử lý được.
– Turan, hình như bầy sói đang lao đến đây. – Darmil chợt nói.
Turan cũng thấy như vậy, vì thế nên nó đang cho xe lùi dần về sau, chuẩn bị quay đầu bỏ chạy.
Nhưng Turan còn chưa kịp quay xe đi thì lại nghe thấy tiếng một chiếc xe khác chạy đến. Tiếng động cơ lớn dần rồi rất nhanh một chiếc xe bán tải lao vụt qua xe của nó.
Turan ngừng lại hành động của mình, chăm chú nhìn chiếc xe đang lao thục mạng vào bầy sói gần ba mươi con kia. Trên xe có một cô gái mặc một chiếc áo choàng nâu, cầm trượng phép giơ lên cao, đang vận một vòng phép màu lam.
Ngay trước khi chiếc xe và bầy sói v·a c·hạm với nhau thì vòng phép của cô gái cũng hoàn thành. Cô ta đập mạnh gậy về phía trước và ngay sau đó là một ụ đất đầy góc cạnh đột ngột đâm lên đánh bay hai con Sói xám xấu số, cùng với đó là chia bầy sói ra làm hai. Chiếc xe bán tải sau đó cũng không ngừng lại mà tông ầm vào bầy sói đã bị chia nhỏ ra.
– Turan. Họ đến giúp chúng ta!
Darmil thốt lên, nhưng Turan thì không lạc quan như vậy. Nó đoán đây chỉ là một tổ đội du hành giả đang càn quét khu vực này mà thôi. Thấy một bãi quái lớn như vậy thì tất nhiên họ không thể bỏ qua.
“Nhưng họ có thể giải quyết được chúng hay không đây…”
Turan quyết định tiếp tục quan sát, không tiến hay cả lùi lại. Nó trông phép vừa rồi của cô gái kia thì hẳn là phép ‘Chồi đất’ một phép tương đương với phép ‘Bộc phá’ của hệ nguyên tố lửa, dù rằng cấp độ theo nó nhớ chỉ đạt 5, kém phép ‘Bộc phá’ một cấp. Cả hai phép đều có thời gian làm nguội khá nhanh. Nhưng dù gì thì kết hợp điều đó với việc cô gái kia đang tiếp tục vận dụng phép đó lần thì cô ta là một pháp sư có Thần cấp ít nhất là 5.
Chiếc xe bán tải sau khi đâm qua mấy con sói thì dừng lại, cửa xe ngay lập tức mở bung ra và một nhóm ba người lao ra ngoài. Một người thanh niên cầm kiếm, mặc một bộ giáp da hẳn là một kiếm sư; một người đàn ông trông trầm tĩnh, kẹp lấy trong tay vài tấm bùa chuẩn bị kích hoạt hẳn là một thuật sư; và một cô gái đội mũ che kín đầu, cầm lấy một sợi dây xích dài với hai đầu là hai khối sắt trông rất nặng.
Cả ba người đều không có chút hốt hoảng hay vội vã nào mà ngược lại thì từ tốn lập đội hình. Người thanh niên cầm kiếm hô lớn gì đó rồi bước lên chặn lấy hai con Sói đồng cỏ đang lao đến, chém một nhát xuống xuyên qua cả người một con trong khi tránh cú vồ của con còn lại. Nhưng còn sói đó cũng không sống thêm được bao lâu khi bị cô gái vung khối sắt vào đầu vỡ nát, c·hết tươi.
Những con sói khác chần chừ không lao lên mà chờ đợi con Sói nanh dài vòng qua ụ đất. Tất nhiên là cô gái pháp sư đứng trên xe không đứng để cho chuyện đó xảy ra mà canh vừa lúc con Sói nanh dài vừa định tiến đến thì kích hoạt ngay phép ‘Chồi đất’ lần nữa phân tách bầy sói.
Cứ như vậy, một nửa bầy sói bị một kiếm sư và cô gái cầm xích sắt tiêu diệt. Một số con vượt qua được đòn t·ấn c·ông của hai người thì cũng rất nhanh bị hất văng bởi một cơn gió thốc mạnh vào người, bay xa mấy chục mét mà tan biến thành những đốm sáng li ti. Anh chàng kiếm sư mỗi lần thấy vậy thì lại quay sang la hét gì đó với thuật sư phía sau, rồi hai người lời qua tiếng lại với nhau.
Sau khi diệt nửa bầy sói xong thì cô pháp sư không vận thêm phép nữa, có vẻ cũng đã thấm mệt. Dù sao thì cô ta cũng đã kích hoạt liên tục năm phép ‘Chồi đất’ rồi, nếu lại kích hoạt thêm nữa thì sẽ không còn ma năng phòng cho trường hợp bất ngờ nữa.
Con Sói răng nanh sang được bên còn lại, trông thấy bầy đàn của mình bị tiêu diệt thì điên tiết, sủa lên mấy tiếng. Những con sói theo sau nó nghe được thì đồng loạt lao lên luôn.
Người thuật sư thấy vậy thì hô lớn gì đó rồi kích hoạt liền ba tấm bùa. Anh chàng kiếm sư và cô gái cầm xích rất nhanh lùi về sau, ngay sau đó là ba luồng khí trắng đổ ra từ những tấm bùa.
Bầy sói lao đến, bị cuốn vào trong luồng khí thì dần di chuyển chậm lại rồi chẳng đến mấy giây thì bị đông cứng mất. Con Sói nanh dài thấy thế thì chọn cách di chuyển vòng qua, rồi phóng thật nhanh về phía chiếc xe bán tải. Mục tiêu của nó là cô gái pháp sư kia. Chính cô ta là kẻ khiến nó không thể đến giúp bầy đàn của mình được.
Nhưng anh chàng kiếm sư và cô gái cầm xích tất nhiên không để pháp sư của mình bị t·ấn c·ông dễ dàng như vậy, đã lao đến chặn lấy con Sói nanh dài. Tuy nhiên, con quái vẫn có lợi thế thể hình và sức mạnh rất lớn, lách người tránh anh chàng kiếm sư mà rồi há cái họng to đỏ hoét của mình táp lấy cô gái cầm xích.
Cô gái phản ứng rất nhanh, cầm xích với khối sắt làm một động tác xoay vòng khóa lấy họng con Sói nanh dài trong khi nhảy ngược về phía sau. Dù vậy, sợi xích không giữ con quái được lâu, và bản thân nó cũng có thể dùng chân vồ c·hết người khác được.
Người thuật sư lúc này đã bước lên, đứng bên cạnh cô gái cầm xích, nói gì đó với cô ta. Cô gái cầm xích nghe xong thì rời đi, chạy sang đám sói đang bị đông cứng rồi lấy một con dao găm đâm từng nhát g·iết c·hết chúng.
Trong khi đó thì người thuật sư lấy ra một thẻ bùa bằng gỗ, miệng lẩm bẩm rồi dùng tay quẹt theo đường nét trên thẻ bùa làm chúng sáng lên. Anh chàng kiếm sư đang cố chặn con Sói nanh dài lại lúc này đã bị đẩy lùi, thậm chí suýt mất thăng bằng mà bị hất văng.
Dù vậy, khi con Sói nanh dài nghĩ rằng mình sắp g·iết được tên cứng đầu này thì chợt đứng khựng lại, chốc thì lúc lắc qua lại rồi cuối cùng ngã sầm ra đất, giãy giụa thêm được một lúc rồi nằm im hẳn. Con quái sau đó vài giây cũng tan biến thành những đốm sáng li ti.
Turan không trông thấy được thứ gì đã khiến con Sói nanh dài c·hết nhưng rõ ràng có liên quan đến thẻ bùa đã vỡ nát trong tay người thuật sư. Đó hẳn là một phép cấp cao mới có thể một đòn g·iết c·hết con quái đến tận cấp 8 kia. Sử dụng một phép như thế cho một con Sói nanh dài trong mắt Turan thật sự có chút quá tay, nhưng trông tình huống của anh chàng kiếm sư thì đó quả là cứu cánh. Nếu người thuật sư chần chừ một chút thì có thể anh ta đã nhận lấy một v·ết t·hương lớn, thậm chí là chí mạng.
– Xong rồi. Họ đánh xong rồi kìa, Turan! Họ thật mạnh!
Darmil thốt lên, vỗ mấy cái không chút kiềm lực lên vai Turan là nó đau quá phải xô mạnh cậu ta ra.
– Phải. Họ rất mạnh. – Turan cất tiếng – Tổ đội này Thần cấp thấp nhất cũng phải là 4.
– Thấp như vậy?! – Darmil ngạc nhiên – Tôi cứ ngỡ phải là Thần cấp 8 hay 9 gì đó.
Turan xì một tiếng, bảo:
– Con Sói nanh dài chỉ có cấp 8 thôi. Nếu họ cũng cấp cao như vậy thì đã không gặp chút khó khăn mà diệt hết cả bầy sói rồi.
Trên thực tế, khi cấp độ và Thần cấp càng lên cao thì một cấp chênh lệch cũng tạo ra sự khác biệt càng lớn, đặc biệt là chênh lệch ở các giới hạn Thần cấp như 5, 10 hay tương tự. Một kẻ chưa đột phá giới hạn Thần cấp dường như không có chút cơ hội nào đối đầu với kẻ đã đột phá cả.
Nếu không phải người thuật sư kia dùng phép cấp cao nào đó để diệt con Sói nanh dài thì hẳn trận chiến sẽ còn kéo dài rất lâu. Nên biết rằng cú táp của con quái suýt trúng cô gái cầm xích kia có thể ngay lập tức khiến cô ta mất khả năng chiến đấu, và anh chàng kiếm sư cũng chỉ cầm cự với con quái được một lúc rất ngắn mà thôi.
“Vậy mà họ vẫn lao thẳng vào cả bầy sói…” Turan nghĩ thầm. Nó thật không biết họ lấy tự tin ở đâu ra mà làm điều liều lĩnh như thế. Một tổ đội bốn người với Thần cấp thấp nhất là 4 thì bằng chiến lược hiệu quả vẫn có thể diệt cả bầy sói, nhưng xông vào như thế thì rõ ràng là đang tìm đường c·hết.
– Quay về thôi.
Turan lên tiếng. Nó đã không còn việc gì để làm ở đây. Dù rằng bầy sói đã bị tiêu diệt nhưng cố nán lại tìm đàn cừu thì khi muốn quay về là trời đã tối. Lúc đó, những con quái mạnh và hung ác hơn sẽ xuất hiện, có khi còn gặp cả gấu hay vài con Sói nanh dài nữa.
– Thế nhiệm vụ lần này thì sao?
Darmil cất tiếng hỏi. Một câu hỏi mà Turan thật không muốn trả lời chút nào, nhưng vẫn phải gằn giọng đáp:
– Thất bại.