Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 654: Tinh linh tuyết




Chương 654: Tinh linh tuyết

Rời khỏi thành Sane Tali, nhờ có chiếc xe trượt tuyết mà tốc độ của cả đội không bị ảnh hưởng quá nhiều bởi lớp tuyết dày. Mối lo ngại lúc này chỉ có thỉnh thoảng một vài con quái đặc thù xuất hiện tùy theo thời tiết, cùng với việc đang là đêm.

Darmil vẫn có thể chiến đấu ở mức độ ổn, nhưng tính linh hoạt bị suy giảm khá nhiều, nên phần lớn công việc vẫn là dành cho Kull. Cậu ta rất lạnh, còn tốt là có tác dụng của hai tấm bùa phép ‘Hơi ấm’ và ‘Ngọn lửa trong tim’ nên năng lực chiến đấu vẫn có thể duy trì hiệu quả.

Turan chú tâm vào việc lái xe, đồng thời để ý nếu có điều bất trắc xảy ra thì kịp thời ra tay. Fyr vẫn vậy, giống như khi ngồi trên xe bán tải. Cô ta âm thầm quan sát mọi thứ, lúc thì như đang suy nghĩ, lúc lại muốn được chú ý, thuận miệng đánh giá vài câu.

Thành Gyshar Rhal còn cách đây đến hơn hai trăm cây số. Trời thì đã quá nửa đêm. Không khí càng thêm lạnh, và tuyết rơi càng dày. Mọi thứ dần trở nên khó khăn hơn.

Turan lo ngại nhất vẫn là bão tuyết. Hiện giờ nó còn có thể nhờ vào Kull mà xác định phương hướng, nhưng nếu là bão tuyết, rất khó để cậu ta giữ vững phong độ của mình. Chưa kể đến, thời tiết đặc thù là sẽ dẫn đến sự xuất hiện của những con quái đặc thù.

Tinh linh tuyết có năng lực được cường hóa rất mạnh tùy theo nhiệt độ thời tiết, và bão tuyết sẽ khiến sức mạnh của chủng quái này tiến lên một tầm cao mới. Khi ấy, hoàn toàn không thể dựa vào cấp độ đối phương mà đánh giá nữa. Một con quái cấp 15 thậm chí có thể ra đòn t·ấn c·ông đáng gờm hơn cả cặp quái Ma cây và Dây leo ma đã từng gặp trên dãy núi Taurus.

Sói tuyết ngoài được tăng cường về cả tốc độ lẫn sức mạnh thì còn sở hữu thêm kỹ năng mới. Một con sói như vậy thì không đáng ngại, nhưng Sói tuyết luôn xuất hiện theo bầy, có khi lên đến hàng chục con. Một tổ đội du hành giả Thần cấp 15 bị vây bởi một đám như thế trong cơn bão tuyết thì khả năng bị diệt sạch là gần như chắc chắn.

Còn tốt là cho tới giờ, Turan vẫn chưa thấy có sự xuất hiện của bất kì con quái nào vượt qua cấp độ 12. Tương lai thì khó mà biết được. Nó cảm thấy bất an, lại càng muốn mau chóng tiến lên phía trước.

– Turan. Tôi nghĩ là, tôi chỉ có thể duy trì thêm vài đợt quái nữa.

Kull vẻ mệt nhọc lên tiếng. Cậu ta đã cố gắng rất nhiều trong tình hình khó khăn hiện tại, đòi hỏi thêm là quá đáng.



– Không sao, còn có tôi mà.

Darmil háo hức thốt, vỗ ngực, còn toan lao ra đánh một trận luôn.

– Không được. – Turan bác bỏ – Còn chưa tới lúc. Đoạn đường còn rất dài. Tiếp đến cứ để tôi là được.

Darmil nghe thế thì đành chịu, lại thả người ngồi trên xe. Chỉ là rất nhanh thì cậu ta bị đuổi lên ngồi ở ghế trước vì Turan đã đổi tay lái cho Kull để ngồi sau, và Fyr theo đó cũng nhất quyết ra sau mà ngồi.

Chiếc xe trượt tuyết tiếp tục hướng về trước. Có một vài con Tinh linh tuyết xuất hiện, mặc dù còn ở cách khá xa nhưng đã ở trong tầm t·ấn c·ông của chúng.

Turan tất nhiên không thể để đám quái ra đòn trước. Nếu chiếc xe trượt tuyết này bị tổn hại, cả đội sẽ chẳng còn phương tiện di chuyển phù hợp nữa. Như thế thì có thần Istrant mới biết được sẽ phải mất thêm bao lâu để tới thành Gyshar Rhal, hay cả xảy ra thêm những rắc rối gì.

Turan định dùng súng. Nó hiện có trong tay khẩu súng lục Mabatum đã theo mình từ những ngày mới bắt đầu du hành, cùng với đó là một khẩu súng trường chuyên dùng để bắn tỉa được nó tậu sau đấy không lâu với cấp độ và phẩm chất kém hơn một chút.

Sử dụng súng bắn tỉa trên xe đang chạy với độ giật lớn tất nhiên không phải là một ý hay, vậy nên Turan quả quyết lựa chọn khẩu Mabatum, nâng lên, ngắm bắn. Dù sao thì khoảng cách từ đây đến chỗ mấy con Tinh linh tuyết chẳng phải là quá xa.

Quái ngoài sở hữu lượng sinh lực lớn, đôi khi còn có cho mình những kỹ năng bảo hộ, nhất là đối với các đòn t·ấn c·ông tầm xa. Tinh linh tuyết ngoài việc cơ thể có khả năng phớt lờ hầu hết các đòn t·ấn c·ông thì cơn lốc lạnh băng không ngừng xoay chuyển quanh cơ thể giúp loại bỏ đạn, tên, hay thậm chí là các loại phép hướng đến.

Để gây được một lượng sát thương đủ lớn lên Tinh linh tuyết bằng súng, Turan không thể chỉ đơn giản là ngắm bắn và bóp cò. Nó cần thi triển kỹ năng, bổ sung uy lực, khiến viên đạn được bắn ra trở nên đủ mạnh mẽ để vượt qua lớp bảo vệ mà gây tổn thương cho con quái.



Phải biết, Tinh linh tuyết không có cơ thể xác thịt. Các đòn t·ấn c·ông tinh thần hay linh hồn là phương thức chính để gây sát thương lên chúng. Để áp dụng điều đấy lên những viên đạn được bắn ra là không dễ dàng.

Nhưng đối với Turan thì nó đã tương đối quen thuộc với việc này. Tất cả là nhờ vào năng lực hệ tinh thần của bản thân. Có điều, sức sát thương sẽ không quá lớn, và đó là lúc lời cầu khấn ‘Thông thấu’ hay đúng hơn là mô phỏng lại hiệu quả của lời cầu khấn ấy tỏ ra hiệu quả.

Turan tập trung tinh thần. Kỹ năng ‘Thông hiểu’ chỉ giúp nó nắm bắt về lời cầu khấn ‘Thông thấu’ chẳng có tác dụng nhiều vào lúc này. Thế nhưng là một du hành giả hệ tinh thần, dù không tài giỏi, vẫn đủ để nó làm cho tốt điều mình đang định.

Những đốm sáng màu trắng nhạt bắt đầu hiện lên, chốc thì trở nên rõ ràng là những tia sáng trắng hơi có ánh vàng. Tất cả hội tụ lại ở họng khẩu súng Mabatum, ngày càng nhiều hơn, đến chói sáng.

Chờ cho đến khi hiệu quả đạt được đến mức nhất định, Turan bóp cò. Âm thanh trong trẻo vang lên thay cho tiếng súng thông thường, và kế đó là một luồng sáng lóe lên xuất hiện xông tới chỗ con Tinh linh tuyết đang chuẩn bị t·ấn c·ông.

Cơn lốc lạnh băng không hề cản trở được luồng sáng, để cho cơ thể con quái bị xuyên thủng rồi đột ngột nổ tung như một quả pháo bông giữa trời đêm. Kết cục không có gì bất ngờ, và Turan cũng chưa bao giờ nghi ngờ về điều đó. Con quái hoàn toàn bị tiêu diệt, chỉ với một đòn.

Thậm chí, không chỉ riêng mục tiêu bị trúng đòn, hai con Tinh linh tuyết cạnh đấy cũng nhận lấy sát thương từ v·ụ n·ổ, chỉ là không có bao nhiêu nên vẫn còn sống sót. Đáng tiếc cho chúng là Turan ngay sau phát súng đầu đã chẳng chút do dự lặp lại đòn t·ấn c·ông, với uy lực còn lớn hơn và tất nhiên là dễ dàng đánh tan cả đám.

– Ôi chao! Cậu chuyển sang dùng súng thần công từ khi nào vậy Turan!?

Tiếng la lớn đầy phấn khích của Darmil vang lên. Trông thấy cảnh tượng như thế, khó mà có ai có thể giữ được bình tĩnh.

Kull đang tập trung lái xe nhưng vẫn không hề bỏ lỡ khoảnh khắc vừa rồi. Cậu ta không nhịn được trố mắt nhìn sang hẳn một lúc lâu, cuối cùng thốt:



– Chúng… có thể bị g·iết dễ dàng như vậy ư?

Cũng không thể trách được Kull. Cậu ta đã phải cố gắng di chuyển thật linh hoạt và nhanh nhẹn trong cái lạnh thấu xương chỉ để né tránh đòn t·ấn c·ông của mấy con Tinh linh tuyết, sau đó còn phải lợi dụng một đống bùa chú và các loại công cụ chỉ hòng gây chút sát thương lên đám quái. Cậu ta đến cùng thậm chí còn chẳng thể kết liễu đối phương, chỉ chờ cho xe trượt tuyết của tổ đội đi đủ xa thì liền trốn mất.

Tinh linh tuyết trên thực tế khó đối phó như vậy. Thế nên rất ít du hành giả sẽ lựa chọn săn g·iết chủng quái này, trừ phi thật sự cần vật phẩm đặc thù rơi ra từ chúng.

Cũng chính do đó mà Turan quả quyết dùng đến mấy phát súng được bổ trợ hiệu quả tương ứng lời cầu khấn ‘Thông thấu’. Nó không có khả năng di chuyển linh hoạt trong thời tiết này như Kull, nên một khi để đám quái có cơ hội ra tay, bị đưa vào thế khó thì sẽ chịu thua thiệt ngay.

– Kỹ năng đặc thù mà thôi.

Turan giải thích một cách qua loa. Trò này, cả Kull hay Darmil đều không thể học. Đến chính nó lúc trước còn chẳng thể nào tưởng tượng rằng bản thân có thể làm được nữa là.

Mặt khác, Fyr im lặng nhìn chăm chăm lấy chỗ mà ba con Tinh linh tuyết vừa c·hết đi. Ở đó đang lan tỏa những tia sáng óng ánh vàng ra xung quanh, tựa như một hòn mặt trời nhỏ, từ từ sưởi ấm bầu không khí lạnh băng.

Turan chú ý thấy, nhưng với tốc độ vẫn đang được duy trì của chiếc xe trượt tuyết, cảnh tượng ấy chẳng mấy chốc biến mất khỏi tầm mắt. Dẫu vậy, Fyr vẫn không hề dời mắt đi, rất chú tâm.

Có lẽ đối phương đang có điều thắc mắc, khiến phải trầm tư suy nghĩ, nhưng Turan lại không mong được hỏi, vì chẳng định trả lời. Thứ còn vương lại nơi đó chính là tinh thần lượng đang bị phân tán ra môi trường, cường độ được xác định bởi độ minh mẫn và tinh thần lực của người sử dụng.

Turan biết rằng hiệu quả lời cầu khấn ‘Thông thấu’ không chỉ đơn giản là tăng cường sức mạnh cho đòn t·ấn c·ông, mà thứ sót lại sau đấy còn có thể tiếp tục được vận dụng cho bất kì mục đích nào mong muốn. Tiếc là nó còn chưa đủ mạnh để làm gì thêm. Cố quá chỉ khiến đầu nó đau, tinh thần suy kiệt.

Chiếc xe tiếp tục phóng thẳng về trước. Trên đường đi. Turan gặp phải vài đám Sói tuyết cùng một số con Tinh linh tuyết. Chúng không quá khó đối phó, chủ yếu là vì cấp độ tương đối thấp, cả đội lại không ngừng di chuyển nên chẳng sợ bị vây đánh.

Tinh linh tuyết thì đã có Turan lo liệu, còn con Sói tuyết nào dám bén mảng lại gần xe trượt đều sẽ bị Darmil đập cho một chùy c·hết tươi. Có lần cậu ta hăng quá, suýt nữa thì rơi ra khỏi xe, may mắn có Turan kịp lôi ngược trở lại. Chỉ là cú lôi quá mạnh khiến xe mất thăng bằng, mất lái lạng lách một hồi mới có thể chạy như bình thường được. Kull quả thật là một tay lái siêu hạng.