Chương 651: Lựa chọn khó khăn
An ninh thành Kaelri Sae không chặt chẽ như thành Kyrult ở thời điểm hiện tại nên không quá khó khăn để tổ đội Turan được cho phép vào thành. Trên thực tế, đối mặt với du hành giả có Thần cấp cao, rất ít người sẽ trực tiếp làm khó, mà vấn đề sẽ nằm ở mối quan hệ giữa các thế lực với nhau. Nói cách khác, thứ mà Turan cần quan tâm là liệu có đại diện của tổ chức nào sẽ tìm đến mình hay không, hoặc trực tiếp hơn cả là đội an ninh.
Có điều, Turan chẳng buồn lo lắng. Chuyến đi của nó từ thị trấn Sanaei vốn không có gì là bí mật, nên nếu có ai đó muốn ngăn cản thì họ đã nên sớm xuất hiện rồi. Ngược lại, người của quân đoàn Ungreilt và cô nàng Iskeiya e là sẽ không thể có hành động gì. Giờ tổ đội của nó chỉ có thể dựa vào chính mình.
Kaelri Sae là một tòa thành không mấy nổi bật ở vương quốc Danlion, nhưng lại nằm trên tuyến đường quan trọng để các du hành giả di chuyển về phía nam, nơi tồn tại khe vực Palee kéo dài hàng trăm cây số. Khe vực mang lấy nhiều mỏ quặng tự nhiên và mỏ quặng tái tạo, đồng thời với hàng đống những con quái có thể rơi ra những món đồ giá trị nên chẳng có gì bất ngờ khi du hành giả thường xuyên tìm đến đây với mộng làm giàu.
Nơi này là điểm nóng của vương quốc Danlion, và cũng là lý do để vương quốc Enria cố gắng thúc đẩy mối quan hệ hòa hảo giữa hai bên hòng có thể giao dịch hoặc thậm chí là đưa người đến khai thác tài nguyên.
Và giống như bao loại tài nguyên thiên nhiên có quy mô lớn khác, khe vực Palee mặc dù nằm trên lãnh thổ vương quốc Danlion, lại không thể hoàn toàn thuộc về đối phương. Các bên có liên quan sẽ dựa vào nhiều yếu tố để quyết định chia phần, và sẽ không thể phủ nhận bàn tay của các Chính thần nhúng vào.
Điều đáng tiếc là cho tới giờ, chỉ mới có phần ngoài của khe vực Palee là được khám phá, bởi càng đi vào sâu, các mối nguy hiểm xuất hiện càng nhiều, lại không chỉ giới hạn ở quái mà còn là yếu tố môi trường. Những mối nguy hiểm đáng sợ tới mức vương quốc Danlion hiện tại thà lựa chọn đi sâu vào thám hiểm cánh đồng đen Falopt còn hơn là nhắm vào mỏ tài nguyên khổng lồ này.
Cơ bản là không có năng lực. Đây là điều gây nhức nhối cho không chỉ vương quốc Danlion mà còn cả những quốc gia khác, bao gồm cả đế quốc Carnato hùng mạnh. Cho tới khi nào họ đạt đủ sức mạnh để tiến sâu hơn, sẽ không có thêm t·ranh c·hấp xảy ra ở khe vực Palee.
Dù gì đi nữa thì hiện tại, tổ đội Turan không cần chú ý đến những gì xảy ra ở phía nam, mà gấp rút tiến về phía bắc, với địa điểm kế tiếp là thành Sane Tali. Đoạn đường kéo dài gần bốn trăm cây số này thường không được ưa chuộng bởi độ dài và những khó khăn có thể gặp trên đường khiến cho một chuyến đi từ đầu ngày phải đến tận nửa đêm mới tới nơi. Thay vào đó, du hành giả thường trung gian qua thành Dahrul, nghỉ ngơi nửa ngày rồi lại tiếp tục lên đường đến thành Sane Tali.
Vấn đề là thành Dahrul hiện giờ đang ở trong trạng thái giống như thành Kyrult, nơi q·uân đ·ội thuộc vương quốc Danlion tập trung về để phục vụ cho chiến trường biên giới phía tây trên dãy núi Taurus. Turan sẽ không dại dột làm một điều liều lĩnh đến vậy sau khi đã cố tình tránh né vùng mâu thuẫn. Hơn nữa, tổ đội của nó vẫn cần tranh thủ thời gian, nên con đường ngắn hơn tự nhiên là tốt.
Khi màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, trong một quán trọ nhỏ ở một góc chẳng đáng chú ý của thành Kaelri Sae, có tiếng ngáy vang lên đều đều. Turan ngồi điềm tĩnh lật qua từng trang sách mỏng, cách không xa ở một bên là Darmil đã lăn ra ngủ được một lúc lâu. Du hành giả vốn không cần nghỉ ngơi nhiều, cậu ta cũng chẳng phải là mệt, nhưng đến giờ tự động thấy buồn ngủ, nhất là khi chẳng có gì thú vị để làm.
Fyr hiện tại không có mặt. Cô ta bảo muốn ra ngoài một lúc, và khi được Turan đề nghị đồng hành thì từ chối. Có lẽ là chuyện riêng đi.
Về phần Kull, cậu ta cũng ra ngoài, và Turan chỉ chờ thêm ít lâu để thấy cậu ta trở về.
– Tôi vừa thăm dò xong. – Kull cất tiếng – Lãnh chúa vùng Sirohel là hoàng tử Terriath hiện đang tập trung vào chiến trận ở biên giới, quyền điều hành vùng đất tạm thời giao lại cho em trai của mình là Dalliath. Chủ trương của Dalliath là kết giao và hạn chế tranh đấu nên mối quan hệ với các vùng đất lân cận tạm thời khá hòa hoãn. Giả định rằng Dalliath biết chúng ta đã tới đây, khả năng cao là cử người gặp mặt một hồi trước khi chúng ta lên đường đến thành Sane Tali.
Vừa nói, Kull vừa đưa tới một xấp tài liệu. Chúng không quá nhiều, nhưng đều là những tin tức mới nhất.
Xem sơ qua một lượt đống giấy tờ, Turan bảo:
– Tôi tin là Dalliath đã biết. Nhưng chúng ta sẽ không gặp đối phương.
Kull vừa định thả người ngồi xuống ghế nghỉ một tí, nghe vậy thì giật mình đứng dậy, thắc mắc:
– Tại sao?
Turan không vội trả lời mà tiếp tục xem xét mớ tài liệu. Không thể trách được Kull khi cậu ta tỏ vẻ ngạc nhiên như vậy. Rất rõ ràng là cuộc gặp mặt với Dalliath sẽ giúp chuyến hành trình sắp tới trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Loay hoay thêm một lúc, Turan nói:
– Cậu biết Iskeiya là ai mà, phải không?
Kull không nói gì, nhưng thông qua ánh mắt đã đủ để biểu thị sự xác nhận.
– Lúc trước, tôi khó mà xác định được cô ta nhắm đến cái gì, nhưng giờ đã có thể đoán được phần nào. Nếu đúng là như thế thì chúng ta không thể bày tỏ thái độ với bất kì bên nào của vương quốc Danlion, trừ phi cậu định hại cô nàng thật thê thảm.
– Tôi không…
Kull vội lên tiếng, lại nhận ra bản thân không nên đánh giá cái gì vào lúc này, liền im lặng. Dù vậy, vẻ căng thẳng tập trung suy nghĩ trên gương mặt cho thấy rằng cậu có rất nhiều điều muốn thốt lên.
Cẩn thận đặt xấp tài liệu sang một bên, Turan nói tiếp:
– Năng lực của cậu có sức ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch và tầm nhìn của Iskeiya. Chỉ dựa vào mỗi việc cô ta chấp nhận bị á·m s·át để có thể móc nối quan hệ với cậu đã thể hiện rõ tầm quan trọng, càng chẳng nói những thứ ở phía sau. Cô ta cho tới giờ vẫn chưa chủ động tới gặp tôi, e rằng là đang chờ phản hồi từ cậu.
Kull nhăn mày, phản bác:
– Nhưng điều đó là vô nghĩa. Tổ đội này… hoàn toàn…
Kull không dám nói hết câu. Đôi lúc, ý nghĩ của bản thân mặc dù là đúng, lại chẳng thể dễ dàng nói ra.
Turan hiểu ý của Kull, bảo:
– Iskeiya không biết. Cô ta đã luôn lấy cậu làm nền tảng của niềm tin, gián tiếp thúc đấy hợp tác với tổ đội chúng ta. Nói trắng ra thì cô ta sợ mình bước lầm, vì chỉ c·ần s·ai một bước, cái kết thê thảm bị dẫn đến sẽ không thể nào vãn hồi. Cô ta vốn đã ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc rồi.
Kull bậm môi, tặc lưỡi, tỏ vẻ bất cần. Xong, cậu ta thốt:
– Thế này chẳng khác nào đang đặt gánh nặng lên tôi…
Turan cười, nhướn mày nói:
– Thực ra, chúng ta không nhất định phải trông chờ vào Iskeiya. Cô ta chỉ đơn giản là đối tượng được tiếp xúc nhiều hơn so với những người khác. Có điều, Dalliath vẫn không phải là một đối tượng tiềm năng cho chặng đường dài. Nếu cần thiết, anh trai Terriath của anh ta mới là phù hợp hơn cả.
Kull hiểu những gì mà Turan đang ám chỉ. Cậu ta bắt đầu băn khoăn, và nó quyết định ngồi chờ câu trả lời. Trong lúc ấy, đọc thêm nội dung vài quyển sách kỹ năng là một ý hay.
Kull đứng, ngồi, đi qua lại, rồi lại đứng và ngồi, trông chẳng thể nào là yên lòng. Anh chàng thám đạo của tổ đội có những suy tính của bản thân, nhưng luôn phải để ý tới kế hoạch của đội trưởng cũng như đảm bảo tổ đội không bị ảnh hưởng xấu, tự nhiên bị buộc đối mặt với nhiều khó khăn.
Tuy nhiên, Turan cũng hiểu rằng Kull thực tế không nhắm đến việc lên kế hoạch bài bản. Cậu ta biết bản thân không đủ giỏi, nên linh hoạt thay đổi cách thức tiếp cận vấn đề, biến mọi thứ cần đắn đo suy nghĩ thành những lựa chọn, và rồi chỉ cần đưa ra quyết định lấy hay bỏ.
Nói cách khác, hiện giờ, Kull đang xem liệu mình có nên tiếp gánh lấy khó nhọc mà đứng về phía cô nàng Iskeiya, hay chọn con đường trực tiếp và đáng tin cậy hơn là phía của Terriath. Về phần ngọc dưỡng thần mà Turan muốn, Iskeiya hay Terriath trở thành nguồn cung cấp thì đều tốt cả.
Cũng phải nhắc đến rằng, Turan hiện giờ chưa thành lập được bất kì mối quan hệ nào với Terriath. Đó là điểm bất lợi, nhưng lợi ích khi đạt được hợp tác với đối phương chắc chắn là khổng lồ. Không có con đường nào là dễ dàng cả.
– Hội Zalt vì lý do nào đấy không có ý định thâm nhập vào vương quốc Danlion.
Kull cất tiếng, lúc này đang ngồi thẳng lưng, tay siết chặt để trên bàn. Cậu ta đang phải đưa ra một quyết định khó khăn, và không tránh khỏi việc tiết lộ cho Turan một vài tin tức bí mật.
Turan đặt quyển sách trên tay xuống, lắng nghe. Chuyện của t·hế g·iới n·gầm, nó chẳng biết được bao nhiêu, cũng không có ý định tìm hiểu sâu. Cơ bản thì, vẫn không thoát khỏi lòng bàn tay của các vị thần, nên nó có thứ khác đáng quan tâm hơn.
– Khi đào sâu vào điểm kì dị này, – Kull nói tiếp – tôi phát hiện rằng ở vương quốc Danlion đã luôn tồn tại một thế lực vững mạnh làm thay những gì mà hội Zalt có thể làm được. Thậm chí, họ làm còn tốt hơn, gọn gàng. Và lúc tôi định tìm thêm nhiều thông tin hơn nữa, mọi đầu mối đột ngột biến mất. Giống như là… vốn từ đầu chẳng hề tồn tại vậy.
Turan tỏ vẻ hứng thú. Điểm kì dị này, càng nghe càng thấy kì dị. Đến một du hành giả sở hữu năng lực tình báo mạnh như Kull mà còn đụng phải bức tường cứng chặn lại thì e rằng đối phương rất có thể là một vị thần.
Nhớ đến, gần đây Kull không ít lần nhắc tới và bày tỏ thái độ e ngại về các đức Chính thần cũng như sức mạnh của họ. Có lẽ cậu ta đang phải đối mặt với những điều không tưởng.