Chương 640: Nỗi lòng cần giải tỏa
Cảm giác bàn tay bị siết chặt làm Fyrth khó chịu. Mặc dù đối phương không dùng lực quá nhiều, cô cũng chẳng thấy đau, nhưng đây rõ ràng là bị khống chế. Cô ghét như vậy.
Turan dắt tay Fyrth chạy về một hướng, hai tên đồng đội của hắn ta thì chạy về một hướng khác, tránh bị vây thành đoàn mà khó một ai thoát được. Nhưng đó chẳng nghi ngờ gì là lo xa, đến mức quá đáng. Cuộc chiến đang diễn ra ở biên giới không cho phép đám du hành giả này có nhiều hơi sức để quan tâm một đám du hành giả muốn vượt biên tới thế. Tranh đấu với thế lực bên kia biên giới hay từ chính cùng một quốc gia thì đều như nhau cả thôi.
Chạy thật lâu, đến tận khi trời gần tối thì Turan mới chịu dừng lại. Xong hắn ta quay sang Fyrth, do dự trong giây lát rồi cất tiếng:
– Cô… còn chạy được chứ?
Fyrth nhếch mép, hất tay đối phương ra. Song, cô cũng chẳng có nổi giận, bảo:
– Nếu gấp gáp như thế, sao không trực tiếp đánh phá đi.
Đề nghị của Fyrth là rất nguy hiểm, ít nhất là trong suy nghĩ của Turan. Thế nên hắn ta mở tròn mắt kinh ngạc, giật mình như thể cô định ra tay làm vậy thật, thốt:
– Không được. Đánh phá qua mặc dù có khả năng thành công, nhưng đường về sẽ không dễ dàng. Hơn nữa, các mối quan hệ sẽ trở nên rất xấu, thậm chí là không cách nào cứu vãn.
Đối với những lời này, Fyrth chỉ đành hừ một tiếng tỏ ý khinh thường. Quan hệ với một đám du hành giả yếu nhớt nơi đây đâu có điểm gì tốt mà cần phải quan tâm. Tên Turan này quả thật là lắm chuyện.
– Đi thôi.
Nói gọn một câu, Fyrth liền nhấc chân hướng về trước, bỏ mặc Turan vẫn còn đang suy tính lung tung.
Chốc, hắn ta chạy theo, một mực cảnh giác lấy xung quanh. Tối đến, trên dãy núi Taurus là sẽ xuất hiện quái cấp cao, và cũng không dễ đối phó. Bản thân Fyrth cũng không thể xem nhẹ, nhưng với sức mạnh một vị thần thì chẳng đáng lo.
Ngay từ đầu, Fyrth đã không có ý định hòa nhập vào nhân vật mà mình đang đóng vai. Cô muốn sớm giải quyết chuyện của Turan rồi đi chơi cho thỏa thích. Có điều, nghĩ kỹ lại cũng không thuận tiện lắm. Nhất là lý do cô dùng để thuyết phục chị gái cho phép đi cùng Turan là để giúp hắn ta tìm tới con sói kia.
Đó mới là nhiệm vụ chính. Kể cả việc dò xét hay xác định trạng thái của con sói đều là phụ, có hay không đều được. Xem chừng, chị Thenia đã phát hiện ra gì đó và quyết định chuyển mối quan tâm của mình đi. Fyrth lại chẳng biết chi, giờ trông cứ như một con ngốc vậy.
Vẫn còn tốt là Fyrth không có b·ị b·ắt ép phải đến lục địa phía Tây làm mấy công việc nhàm chán nữa. Sự tình nơi đó đã được chị Thenia đích thân ra tay xử lý, nói rằng có đám Tử thần Sứ đồ xen vào nên cần cẩn thận hơn. Nói như thể cô làm việc thì không có cẩn thận ấy.
– Đáng ghét.
Fyrth thốt, còn nghiến răng. Turan thấy thế thì hốt hoảng một đợt, nói:
– Cô nếu không thích có thể đi trước. Tôi tin với năng lực của cô thì… không khó.
Thực tế đúng là vậy, nhưng làm thế thì chuyện Fyrth đi cùng Turan trở nên vô nghĩa. Cô cần giúp đỡ hắn ta, không phải để mặc hắn ta muốn làm gì thì làm. Để sự tình xảy ra ngoài ý muốn, cô sẽ không biết ăn nói với chị mình như thế nào. Xui xẻo bị cấm ra khỏi nhà thì chắc chỉ còn nước ngồi khóc hòng làm động lòng thương. Là rất thảm hại và, đáng xấu hổ.
– Đi cùng ta, sẽ không có sai sót.
Fyrth nhấn giọng. Cô cần làm rõ tình huống cho tên Turan này.
Turan đưa tới ánh mắt nghi hoặc, lại bảo:
– Có thể. Nhưng cô cần nghe theo lời tôi.
Chẳng chút nghĩ ngợi, Fyrth gắt lên:
– Ngươi dám bắt ta-
– Hoặc là chúng ta không ai cần phải nghe theo ai cả. – Turan c·ướp lời – Tôi vẫn chưa hiểu được lý do vì sao cô cứ tìm tới đây một cách vô tội vạ như thế. Thần Syrathr đã nói rõ về việc chấm dứt giá·m s·át, và tôi tin là ngài ấy cũng chẳng vui vẻ gì với sự có mặt của cô ở đây.
Turan nói không sai, nhưng chính vì thế mà Fyrth tức giận. Nói đúng, mới càng khiến cô khó mà chấp nhận được. Cô giờ thật muốn cắt hắn ta vài nhát, hệt như lần đó vậy.
Bất chợt, ánh mắt Turan xuất hiện biến động, và cả người hắn ta di chuyển, sẵn sàng chiến đấu. Đối với phản ứng ấy, Fyrth chỉ đưa tay phất ngang, đánh tan một đám dây leo đâm tới, miệng thì thốt:
– Đó là vấn đề riêng giữa ta và chị của mình. Ngươi tốt nhất nên lo cho bản thân mình thì hơn.
Thần cấp của Turan không thấp, nhưng một mình hắn ta mà muốn nhẹ nhõm đi qua khu vực này trong đêm thì rõ ràng là đang nằm mơ. Hão huyền.
Turan kinh ngạc nhìn lấy con quái vừa mới xuất hiện bị tiêu diệt trong nháy mắt. Không chỉ thế, hắn ta còn phát hiện ra nhiều con quái nữa ở phía sau đồng loạt tan biến thành vô vàn đốm sáng li ti.
Kinh ngạc xong, Turan đưa mắt quan sát Fyrth một hồi, chẳng hiểu sao lại bảo:
– Tuổi nổi loạn…?
Fyrth nhăn mày, mất một lúc mới nhận ra đối phương đang nói về cái gì, bực tức gắt:
– Ta đã qua cái tuổi ấy rồi… Ý ta là, ngươi đừng có mà nói linh tinh!
Fyrth muốn phát điên lên được. Đối với lời ấy của Turan, cô vậy mà chẳng biết nên đáp thế nào cho thỏa đáng.
Đập một trận hẳn là tốt. Nghĩ thế, cô liền bắt đầu đảo mắt tìm kiếm một khúc gậy to.
Dường như cảm nhận được nguy hiểm, Turan vội nói:
– Thần Syrathr là lo lắng cho cô. Sự tình… vốn là không đơn giản.
– Ngươi tham gia vào trong đó.
Fyrth quả quyết khẳng định. Cô không cho rằng sự tình mà một tên du hành giả cỏn con như Turan tham gia được mà mình thì lại sẽ khiến cho chị Thenia không an tâm. Lo lắng nên dùng cho hắn ta mới đúng.
Turan nhún vai, tỏ ý vô tội. Có lẽ là như thế thật, vì một con cờ chỉ chờ bị người ta chi phối thì đâu thể tránh thoát khỏi số mệnh của mình. Hắn ta không có sự lựa chọn.
Fyrth khác biệt. Thế giới này mặc dù chiếm một lượng lớn công sức mà chị Thenia dành ra, nhưng không đáng để kéo em gái mình vào trong rắc rối. Còn về phần nguy hiểm, hẳn còn chưa tới đi. Đám Tử thần Sứ đồ coi như là ngoại lệ.
Fyrth thở hắt một hơi, lắc nhẹ đầu. Turan mặc dù có yếu, nhưng hắn ta đôi lúc cũng thốt ra được vài lời có ý nghĩa, khiến người ta phải suy ngẫm. Tuy nhiên, vậy lại chẳng khiến cô bỏ qua ý muốn trút giận lên người đối phương.
– Ngươi vẫn cứ ăn một gậy cho tốt.
Nói rồi liền đưa tay tóm lấy một khúc gậy bẻ được từ cái cây bên cạnh.
Turan trông thấy, giật mình hô lên:
– Bình tĩnh, Fyr.
– Ta đang cực kì bình tĩnh.
Dứt lời liền lao đến với khúc gậy giơ cao. Khoảng cách vừa đủ, phang thẳng tay.
Thế mà Turan tránh được. Quan trọng hơn cả là, hắn ta dám tránh.
– Ngươi tên khốn này!
Fyrth quát lớn, lại giơ gậy, toan đập xuống.
Turan tránh được, một lần nữa. Hắn ta vậy mà còn cười hề hề, bảo:
– Tôi vừa nhận ra là trong hình dạng này, cô kì thực không quá nguy hiểm.
Fyrth không chịu phép, thốt:
– Ngươi thử nhận lấy một gậy xem có nguy hiểm hay không!
Hắn ta lại tránh được. Cô muốn nổi điên.
Nhưng là, Fyrth vẫn gắng giữ vững lý trí. Chị Thenia đã nói qua, trừng phạt Turan là có thể, nhưng không được phép sử dụng sức mạnh từ cảnh giới Hóa Thần trở lên. Nếu không thì Fyrth đã chẳng cần tới một khúc gậy làm chi, trực tiếp cắt đôi người hắn ta rồi sau đó ghép lại là tốt rồi.
Năng lực kiểm soát sức mạnh của Fyrth trên thực tế không kém, nhưng bỏ qua cảnh giới Hóa Thần cũng tức bỏ qua Thần Nguyên. Không có Thần Nguyên, nhiều thứ cô vốn là quen làm đều trở thành khó, bất cẩn đánh đối phương c·hết mất cũng là trong dự đoán.
– Ngươi có ngon đừng tránh!
Fyrth hô lên, nhưng Turan chẳng thèm để tâm. Cô lộ ra bất lực, cuối cùng chỉ đành ném khúc gậy sang bên, vẻ bất mãn bảo:
– Không đánh nữa.
– Thật?
Turan cất giọng thể hiện rõ sự nghi ngờ. Với năng lực của một vị thần mà lại bỏ qua cho hắn ta, bản thân thật khó mà tin nổi.
– Ngươi tới đây.
Chẳng thèm để tâm tới mối nghi hoặc của Turan, Fyrth thốt.
Turan không di chuyển, còn cố tình lùi nửa bước về sau.
– Ngươi sợ cái gì! – Fyrth gắt.
Turan nghe thế thì từ bỏ việc lùi bước, nhưng cũng chẳng có ý định tiến lên.
– Không có ta, ngươi muốn vượt qua biên giới trong đêm nay là chuyện không thể nào. Càng… chẳng nói tới hai tên đồng đội của ngươi. Hai tên đó, e rằng sẽ gặp chuyện chẳng lành.
Trong lời nói có ý dọa dẫm, và phần nào mang tính uy h·iếp. Fyrth chẳng muốn dùng đến cách này, nhưng những điều cô vừa nêu lên cũng chẳng phải là nói quá. Là thật sự có thể xảy ra. Mối nguy hiểm không chỉ có đám quái khó nhằn, nếu họ đụng độ du hành giả thuộc hai quốc gia rồi gây ra xung đột thì còn tồi tệ hơn.
Turan nhanh chóng nhận ra thực tế ấy. Hắn ta lưỡng lự trong giây lát rồi cũng quyết định tiến lên. Vẻ mặt không mang theo chút e ngại nào, trông chừng cũng là biết rõ lợi và hại, có khí chất.
Chờ cho đối phương đến đủ gần mình, Fyrth liền tận dụng cơ hội rướn người tới, vung tay đấm thẳng vào giữa ngực. Chỉ là, không có lực. Nắm đấm v·a c·hạm một cách hời hợt lên ngực Turan rồi ngừng lại ở đấy.
– Nếu ta không thể trút giận, thì sao ta có thể yên lòng giúp đỡ ngươi…
Fyrth cất giọng nặng nề, có ý trách móc. Cơn giận của một vị thần không dễ kiểm soát như vẻ ngoài của nó, càng không phải thứ mà đám du hành giả Thần cấp này có thể hiểu được. Sức mạnh nắm giữ luôn đi cùng với trách nhiệm, hay lợi ích luôn cần phải được trả giá tương xứng, những lời này chưa bao giờ sai.
Turan có lẽ không thể nào hiểu được, nhưng hắn ta quyết định không né tránh nữa. Thay vào đó, hắn ta chờ cho tâm tình của Fyrth trông như đã phần nào ổn định, thắc mắc:
– Cô sẽ giúp tôi?
– Vốn là định như vậy. – Fyrth thành thật đáp.
– Cô không nói. – Turan khẳng định.
– Ta nên nói sao?
Fyrth hỏi, không hề cho rằng điều mình làm là sai. Một vị thần như cô, vô duyên vô cớ bảo rằng sẽ ra tay giúp đỡ, sẽ chỉ khiến đối phương càng thêm dè chừng, cảnh giác. Vậy thì vô nghĩa.
– Không nên.
Turan nói, chừng cũng đã nhận ra lý do. Ngừng lại một chút, hắn ta nói tiếp:
– Nhưng tôi vẫn chưa thể tin tưởng cô. Tôi… không ở vị thế có thể làm điều đó.
Fyrth hiểu.
– Đừng chọc giận ta là được.
– Tôi không có cố ý.
Turan vội giải thích.
– Vốn là ngươi gây chuyện. Lần nào cũng thế.
Fyrth khẳng định, chẳng chút do dự.
– Là… lỗi của tôi.
Turan quyết định nhận lỗi. Điều này lại nằm ngoài dự đoán của Fyrth. Cô vốn chỉ muốn dùng mấy lời lẽ như trên làm dịu cơn giận của bản thân, chẳng phải hòng khiến đối phương cam chịu.
– Ngươi… biết thế thì tốt.
Dứt lời, Fyrth quay đi. Cô gắng hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Cơn giận đã dịu bớt, phần còn lại cô có thể giải quyết tốt.
– Phải rồi…
Fyrth chợt thốt. Cô sực nhận ra mình còn có một cách trút giận khác.
Là g·iết quái. Tàn sát bọn chúng. Chúng mặc dù yếu, nhưng đánh một hồi thì cũng gọi là sướng tay. Hơn hết là, cô chẳng cần phải lo lắng cho an nguy của chúng làm chi cả, cứ thỏa sức bùng nổ.
Với ý nghĩ nguy hiểm ấy, Fyrth bắt đầu lôi Turan đánh g·iết trong đêm hết đám quái này tới đám quái khác, thẳng cho tới khi hai người gặp được hai tên đồng đội của Turan.