Chương 607: Tình huống bản thân
Turan khéo léo né tránh vấn đề, không gặng hỏi Darmil về chi tiết. Lời cậu ta là thật hay giả cũng được, nó chẳng cần phải đào sâu. Con quái nguy hiểm như quái thống lĩnh xuất hiện, chỉ cần không bị tiêu diệt quá nhanh, tin chắc chỉ cần hơi nghe ngóng liền có thể biết. Nếu nó thật sự để tâm, dành ra một ít thời gian là đủ.
Chủ yếu là Turan lo lắng cho đồng đội của mình. Darmil không nhắc đến thì thôi, giờ nó lại thấy việc để mặc cậu ta tự du hành là quá mạo hiểm.
Darmil không phải là loại người ưa thích gây sự, nếu có ý muốn đánh nhau, chỉ cần đối phương tỏ ý từ chối, thì cậu ta cũng đành bỏ qua. Tất nhiên là tiền đề rằng đối phương không có làm điều xấu, khiến cậu ta không thể không ra tay.
Đối với quái lại khác. Đám quái ham chiến đấu có khi còn hơn cả bản thân Darmil. Hai bên như thế, vừa thấy nhau liền sẽ lao vào đập đến một mất một còn.
Turan vì lẽ đó đã cố tình định sẵn một khu vực phù hợp với thực lực của Darmil hiện tại, nhưng quả là không ngờ cậu ta xui xẻo thế nào đụng đọ phải một con quái thống lĩnh. Tính luôn cả trước đó khi cậu ta du hành cùng Kull thì số lượng quái thống lĩnh gặp phải là hai con rồi.
Vẫn còn may là, không có bị g·iết mất. Turan vốn đã chuẩn bị một số vật phẩm đặc thù để bảo toàn tính mạng cho đồng đội, nhưng có thần Istrant mới biết Darmil sẽ làm ra chuyện động trời gì.
Có điều, nói đi cũng phải nói lại, Turan không thể cứ khăng khăng bắt Darmil phải chịu sự giá·m s·át. Cậu ta cần có chủ ý của bản thân, phát triển một cách mạnh mẽ nhất.
Lại chẳng có nghĩa rằng Darmil phải chiến đấu đơn độc. Tiếc rằng suốt mấy ngày như thế mà chẳng có đội nhóm chịu cùng cậu ta du hành. Lý do cụ thể, Turan không định tìm hiểu, vì có quá nhiều khả năng mà nó có thể nghĩ tới. Suy cho cùng, thân phận của Darmil không đơn giản, mà bản thân cậu lại càng đặc biệt, khó có thể lấy lẽ thường mà suy đoán.
Về phần Kull, báo cáo của cậu ta khá ngắn gọn, nhưng đầy đủ thông tin cần thiết. Thần cấp cậu ta vừa đạt tới 13, coi như kịp thời đáp ứng yêu cầu mà Turan đề ra. Mặt khác, về kỹ năng chiến đấu, cậu ta đã luyện tập rất nhiều với các chủng quái khác nhau, trong các tình huống riêng biệt.
Số lượng quái Kull săn g·iết được không nhiều. Bản thân cậu ta vốn thuộc thành phần du hành giả ưu tú, nhưng đạt tới mức độ của Darmil là chẳng thể nào. Dù vậy, Kull vẫn có thể giữ cho không bị bỏ lại quá xa trong việc nâng cao Thần cấp, đủ để biết cậu ta đã giành được bao nhiêu thành tích với nghề phụ của mình.
Chi tiết, Turan không có hỏi. Thế nhưng Kull lại chủ động tiết lộ cho nó một chuyện.
Hội Zalt đã tiến hành toàn diện mở rộng công kích, mục tiêu chính là hoàng gia Foil·ester của vương quốc Enria.
Tin tức này khiến Turan không khỏi suy tư hồi lâu.
Hội Zalt nói riêng và các thế lực phương bắc nói chung đã sớm thực hiện các loại hình công kích, thâm nhập và p·há h·oại vào vương quốc Enria. Tình hình các nước láng giềng thì Turan không rõ nhưng tính thực chất ở đất nước mình đang sống rõ ràng là có. Nổi bật nhất từng xảy ra đối với nó chính là vụ việc Yeatra mua phải dược liệu chất lượng thấp.
Kể cả thế thì để xác định chính xác bọn họ định làm gì là rất khó. Dù gì thì một vài hành động p·há h·oại vẫn thường xảy ra giữa các thế lực, chỉ cần không vượt quá khuôn khổ cho phép là sẽ chẳng có gì đáng ngại.
Kull nói ra là một lời khẳng định. Hoàng gia Foil·ester hay cả hội Zalt đều không thể tự mình đạt được đến tầm cỡ như hiện tại, phía sau chắc chắn có bàn tay của một hay thậm chí là một vài vị thần nâng đỡ. Nói cách khác, đây là màn đối chọi giữa các vị thần.
Turan lấy làm lạ. Kull vốn không nên có lý do gì để chủ động tiết lộ cho nó tin tức này. Chuyện nếu nhỏ thì chẳng đáng quan tâm, còn lớn thì Turan rồi cũng sẽ biết được. Như vậy, cậu ta cần có mục đích của riêng mình.
Nhưng Kull chỉ báo tin đơn giản vậy rồi kết thúc, để lại cho Turan một hồi ngẩn ngơ suy nghĩ. Cuối cùng cũng chỉ đành thôi. Nếu Kull thật sự có ý đồ thì cậu ta sẽ sớm cho nó biết, không thì bản thân cứ coi như chưa nghe thấy gì.
Ngoài hội họp với hai người đồng đội, Turan còn cần nâng cao cấp độ kỹ năng của bản thân. Thần cấp là đạt tiêu chuẩn là một chuyện, nếu cấp độ kỹ năng không theo kịp, nó chẳng nghi ngờ sẽ trở thành gánh nặng cho tổ đội, nhất là ở sự kiện chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng sắp tới. Vậy thì không chỉ đơn giản là xấu hổ.
Những ngày gần đây, mặc dù Turan đều dành ra một khoảng thời gian nhất định trong ngày để luyện tập, tiến triển lại khó mà so nổi với khi thực chiến. Thế nhưng nó lại chẳng thể mạo muội đâm đầu vào săn g·iết quái như Darmil, vì sẽ khiến bản thân đạt tới Thần cấp 15 quá sớm. Đúng thật là trớ trêu.
Giờ, tình huống khác biệt. Turan đã đạt tới Thần cấp 15 rồi, tất nhiên cần phải mau chóng tăng cường nâng cao cấp độ kỹ năng. Mặt khác, nếu có thể, nó cũng sẽ chọn học một vài kỹ năng hữu dụng, nhất là cần phù hợp với Thần cấp hiện tại của bản thân.
Theo như kiến thức thông thường, kỹ năng có cấp độ yêu cầu càng gần với Thần cấp nhất thì càng phù hợp với người sử dụng. Điều này đặc biệt đúng với sách kỹ năng, vì chỉ khi đạt đến Thần cấp ngang bằng hoặc cao hơn cấp độ yêu cầu của kỹ năng thì mới có thể thông qua ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn mà học được.
Cũng vì lẽ đó, hầu hết những kỹ năng mà du hành giả sở hữu đều sẽ không yêu cầu cấp độ cao hơn Thần cấp hiện tại của chính du hành giả đấy. Tình huống của Turan lại có chút khác biệt khi nó có thể học kỹ năng nhờ vào kỹ năng chủ đạo của mình.
Vấn đề lộ ra là cho dù Turan có học được, hiệu quả của kỹ năng khi chưa đạt đến Thần cấp yêu cầu đặc biệt thấp. Hơn nữa, dù sau đó Thần cấp của nó có đạt tới mức yêu cầu thì cũng chẳng cải thiện được bao nhiêu.
Cụ thể ở đây là kỹ năng ‘Sinh lực tràn trề’ mà Turan có được từ một quyển sách kỹ năng đã hỏng. Vốn kỹ năng có thế hỗ trợ bị động, giúp nó tăng đến 100 000 bậc khí huyết, nhưng giờ hiển thị từ bảng thuộc tính chỉ có chưa đến hai phần ba. Mà còn chưa dừng lại ở đó, tốc độ nâng cao tiến trình thăng cấp kỹ năng cũng chậm hơn nhiều so với thông thường.
Kì thực, chẳng phải là Turan không hài lòng với kết quả hiện tại. Nó hiểu rằng mình đang chiếm lợi ích không lớn nhờ vào việc học kỹ năng như thế này. Nếu không phải vậy, kỹ năng tốt như ‘Sinh lực tràn trề’ nó sẽ chẳng biết cần tốn bao nhiêu tiền bạc và công sức mới giành được, lại còn chờ tới tận khi đạt Thần cấp yêu cầu là 15.
Hiện giờ, số lượng kỹ năng mà Turan sở hữu vẫn chưa có tăng thêm, cấp độ vẫn duy trì ở mức thấp, và hoàn toàn chưa xuất hiện kỹ năng nào đạt đến cấp độ 5. Trong đó, kỹ năng ‘Đấm mạnh’ ‘Cào’ ‘Chống đỡ’ và ‘Tránh né’ đều đã đạt đến cấp độ 4; còn lại, ngoài kỹ năng chủ đạo ra thì đều dừng ở cấp độ 1.
Chênh lệch như vậy cũng là có thể hiểu được khi bốn kỹ năng cấp độ 4 đều có cấp độ yêu cầu là 5, mà số khác thì là cấp độ 10 với phẩm chất ‘Tinh anh’ như ‘Vuốt quỷ’ ‘Cú đấm ngàn cân’ và ‘Hấp thu nguyên khí’. Kỹ năng ‘Luyện tinh thần’ tương đối đặc thù, không có yêu cầu cấp độ nên Turan chẳng đưa vào suy xét, cũng chẳng biết nên suy xét như thế nào.
Theo đó, kỹ năng ‘Hơi thở của rồng’ mà Turan nhận được từ rồng Deln lại càng không cần phải nghĩ. Tiến trình nâng cấp của kỹ năng này hiện giờ đã đạt đến 27% là một con số mà nó nhận định là tương đối khá. Dù sao thì cơ hội để nó sử dụng kỹ năng này vốn ít ỏi, có tăng trưởng đã coi như ngoài ý muốn.
Cuối cùng là kỹ năng chủ đạo, vẫn chậm chạp giữ ở mức 44% của cấp độ 2.
Nghĩ đến đây, Turan trầm mặc. Nó thật không muốn thừa nhận, nhưng bản thân thật sự quá yếu. Ý nghĩ rằng chính mình sẽ chẳng làm nên trò trống gì ở chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng khiến nó bực bội và khó chịu. Muốn giải tỏa một hồi.
Tham gia vào đấu trường của thế giới giả lập là một ý hay. Turan vẫn nhớ rõ bản thân có thể vận dụng kỹ năng từ sách kỹ năng hiệu quả đến mức nào ở nơi ấy. Trước đây vì bận rộn, nó đành tạm thời bỏ qua. Giờ lại là lúc thích hợp.
Turan mỉm cười, lộ vẻ hài lòng, ánh mắt vẫn còn tiếp tục lướt theo từng dòng chữ một trên trang sách. Rất hiếm khi nó tìm được cảm giác của mọi việc thuận lợi như thế này, ít nhất là ở trước mắt. Cứ mãi như vậy thì thật tốt rồi.