Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 547: Đề nghị hợp tác




Chương 547: Đề nghị hợp tác

– Chúng ta thành lập một giao kèo, thế nào?

Iskeiya nghe xong thì hít sâu một hơi, nhắm hờ mắt lại. Cô nàng trông không giống như đang tức giận hay khó chịu gì, có lẽ chỉ là cần tập trung suy nghĩ.

– Nội dung? – Iskeiya hỏi.

Turan chỉ chờ có thế, liền đáp:

– Trước nhất, cô có thể lập tức nhận về viên tinh thể. Phía tôi sẽ cần được cung cấp một lượng ngọc dưỡng thần nhất định mỗi một khoảng thời gian. Dĩ nhiên không phải là cho không. Tôi hiểu rõ giá trị của chúng không thấp, chỉ riêng việc mang được đến chỗ mình đã tổn hao một mức chi phí khổng lồ rồi.

Iskeiya gật nhẹ đầu. Điều Turan vừa nói hẳn là đã nằm trong suy tính của cô ta.

– Bên cạnh đó, có một số việc, tôi tin là bản thân phù hợp hơn bất kì ai mà cô có thể nghĩ tới để nhờ cậy. Đổi lại, tôi cần một con đường đảm bảo bí mật để tới được phía bên kia. Đối với cô, chuyện này không khó, phải không?

– Cậu biết tôi là ai.

Iskeiya nghiêm giọng. Cô ta chưa cất lời từ chối, cũng tức hơn một nửa công việc đã hoàn thành. Phần còn lại chỉ là cân bằng thiệt hơn giữa hai bên.

– Nhưng việc mà tôi cần làm, cậu biết sao? – Iskeiya nói tiếp.

Turan không biết, rất tiếc là vậy. Nó nhiều lắm chỉ có thể khoanh vùng một số điều nhất định, nhưng nếu đã không thể xác định một cách chắc chắn, tốt nhất là không nên đoán mò. Dù sao thì đối phương đang ở ngay trước mặt nó đây, luôn có cách thức đơn giản và chính xác hơn.

– Sao cô không thử nói một chút. – Turan bảo.

– He.

Iskeiya cười nhếch mép, chẳng rõ là đang tự đắc hay chỉ đơn thuần cảm thấy thú vị. Rồi cô ta hỏi:

– Cậu nếu là giúp tôi, không sợ rằng sẽ bị hoàng gia Enria săn lùng?

Turan lắc đầu, đáp:



– Tôi nếu đã đến đây tất nhiên là có cái để dựa vào. Cô không phải là đang nghĩ rằng nếu tôi chẳng làm gì cả và rời khỏi đây thì sẽ được sống yên ổn như thường đấy chứ?

– Ai mà biết được “như thường” của cậu có nghĩa là gì…

“Cũng đúng…”

Turan thốt thầm. Nhưng dù gì đi nữa thì nó tin là bản thân đã thể hiện rõ ý của mình trong lời vừa rồi.

Iskeiya ra vẻ lưỡng lự trong giây lát, xong thì đưa tay lên nâng hờ cằm, bảo:

– Nếu là tính luôn cả hoàng gia Danlion thì sao?

Turan im lặng. Nó không dám vội nói cái gì vào lúc này cả. Tình hình có vẻ phức tạp hơn trước nhiều.

“Không phải chứ…”

Turan hít sâu một hơi. Nếu thật sự đối phương định đối đầu với cả hai vương quốc, vậy thì sự tình có chút vượt ngoài tầm kiểm soát của nó. Làm lớn chuyện, e rằng mọi kế hoạch khác đều sẽ đổ vỡ cả.

Có khả năng Iskeiya chỉ đang thực hiện một phép thử, hoặc định dọa dẫm Turan một hồi. Hiệu quả cho thấy là rất tốt, và bản thân nó cũng không thể lấy đó làm thua thiệt.

Vấn đề là nếu Iskeiya thật lòng định lôi Turan vào công cuộc mang tính khủng bố xuyên quốc xa của mình, nó sẽ cần thêm thời gian suy nghĩ, còn là không ít. Theo đấy, một cách bất đắc dĩ, chính Turan lại rơi vào thế bị động.

– Tôi thấy là cậu vẫn chưa sẵn sàng.

Iskeiya lên tiếng, trong giọng không có ý châm chọc nào, chỉ đơn thuần là một lời nhận xét.

Turan không phủ định. Nó đúng thật là chưa sẵn sàng để trả lời câu hỏi của đối phương. Sự hợp tác giữa hai bên mà nó mong chờ theo đó cũng không thể được hình thành, dù chỉ là một điều mục nhỏ nhất trong giao kèo đi chăng nữa.

Trừ phi Turan định đánh cược. Cược rằng Iskeiya không thật sự muốn đối đầu cùng lúc với cả hai vương quốc, hoặc rằng nó bằng cách nào đấy có thể đáp ứng yêu cầu của cô ta mà không phải chịu thiệt quá nhiều.

Rủi ro là quá lớn. Nhưng nếu không đánh cược, Turan chỉ có thể hoãn kế hoạch hợp tác với Iskeiya đến thật lâu về sau. Khi ấy, tình thế nhiều khả năng đã thay đổi, và chẳng có gì đảm bảo rằng nó còn có thể ngồi đối thoại cùng cô nàng với sự thoải mái dành cho cả hai bên được.

Nghĩ đến, đối tượng mà Turan hợp tác không nhất định phải là Iskeiya. Cô ta thậm chí còn không phải là một trong số những đối tượng tiềm năng nhất. Lý do mà Turan chủ động tìm tới, có mặt ở đây vào lúc này, phần nhiều là vì thuận tiện.



Đã vậy, có lẽ nó nên đổi cách tiếp cận vấn đề.

– Cô có hứng thú với sự tình ở lục địa phía Tây chứ? – Turan dò hỏi.

Iskeiya há miệng, chừng muốn phản đối việc Turan chuyển chủ đề, nhưng rồi ngừng lại trong giây lát, cô ta bảo:

– Nơi đó đã sớm trở thành tâm điểm của mọi sự.

Turan gật nhẹ đầu tỏ ý đồng tình. Lời của cô nàng như thế, chứng tỏ rằng cô ta cũng muốn tham gia vào, hoặc ít hoặc nhiều. Có điều, khả năng mà cô ta thật sự đến đó không được cao lắm. Hẳn là vì năng lực còn chưa đủ đi.

Nếu không thì đã chẳng có chuyện rảnh rỗi định đối đầu với cùng lúc cả hai vương quốc. Đây nghe ra có vẻ mâu thuẫn, nhưng thực tế là vậy. Tranh đấu ở tòa tháp Ma pháp Tối thượng có đẳng cấp cao hơn nhiều so với cả c·hiến t·ranh giữa hai quốc gia, thậm chí bao gồm luôn sự diệt vong của một đất nước. Các Chính thần rồi cả hội Tử thần Sứ đồ, chỉ một phần nhỏ trong số đó cũng đã đủ khiến các quốc gia thay tên đổi chủ.

– Tôi cùng tổ đội của mình sẽ đi đến đó. – Turan thành thật bảo.

Đáp lại là cái nhíu mày nghi hoặc từ Iskeiya. Cô ta có lẽ đang nghĩ Turan nói bừa, hoặc đơn thuần khoe khoang một cách ngu ngốc.

– Vậy thì sao? – Iskeiya thắc mắc.

– Tôi nghĩ rằng, có thể cô sẽ muốn điều chỉnh mục tiêu của mình một chút.

Iskeiya cười khẩy một tiếng, rồi không nhịn được cười thành từng tiếng khúc khích luôn.

Turan không nói gì, chỉ ngồi yên một chỗ chờ cho đối phương bình tĩnh. Nếu đổi lại là nó, biểu hiện có khi còn quá đáng hơn.

– Kẻ vừa mới tỏ ra chần chừ và e ngại kia, giờ định giúp người khác tham gia sự tình ở lục địa phía Tây? – Iskeiya thốt – Hay là tôi và cậu đều đang hiểu nhầm cái gì đó?

Turan điềm tĩnh lắng nghe từng lời một của cô nàng. Nó biết điều mình vừa nói khó tin đến nhường nào.

Trên thực tế, Turan không thật sự sẽ giúp Iskeiya. Nó trước hết cần biết cô ta đang gặp khó khăn gì, rồi mới có thể dựa vào đó xác định mối quan hệ hợp tác giữa hai bên. Dù sao thì, vẫn còn thuận tiện hơn so với chuyện dính vào cái mớ rắc rối kia.



Thấy đối phương không nói gì thêm, Iskeiya dần rơi vào khó xử. Cô nàng vốn không nên thốt ra những lời vừa rồi, bất kể tình huống có là gì đi chăng nữa. Đó hoàn toàn có thể xem như là một sự xúc phạm nặng nề, mà cô ta thì vẫn đang cần thỏa thuận với Turan.

Lấy lại bình tĩnh xong, Iskeiya lên tiếng:

– Xin thứ lỗi cho dáng vẻ đáng xấu hổ của tôi. Nhưng có lẽ, cuộc nói chuyện như thế này sẽ chẳng đi đến đâu cả.

– Tôi cũng cho là vậy.

Turan đáp, dứt lời liền đưa tay toan tóm lấy viên tinh thể màu vàng đặt ở trên bàn. Nhưng động tác của nó không thể nào so được với tốc độ của đối phương, bị cô ta trong chớp mắt giành trước.

Giữ chặt viên tinh thể trong tay, gương mặt của Iskeiya đỏ dần lên, chẳng rõ vì xấu hổ hay tức giận. Nhưng có là gì thì cô nàng cũng nên đưa ra một vài lời giải thích cho chuyện đang diễn ra.

– Xin lỗi. Dù hôm nay có thế nào thì tôi cũng phải có được thứ này.

Iskeiya thốt, vẻ bối rối hiển hiện càng lúc càng rõ ràng. Có lẽ chính cô nàng cũng không nghĩ đến rằng bản thân sẽ làm ra hành động như vậy.

Turan hơi nhíu mày. Đối với nó, đây chẳng phải là điều gì ngoài ý muốn. Dù sao thì nó đã xác định từ đầu rằng cần phải giải quyết sớm viên tinh thể.

Tuy nhiên, việc Iskeiya bỏ qua lời đề nghị hợp tác của Turan thật sự khiến nó khó mà tiếp tục thỏa thuận. Làm như thế, không chỉ đơn giản gọi là dễ dãi, mà còn biến mọi tính toán kế tiếp của nó thành vô nghĩa.

– Cô thật lòng muốn nó?

Turan cất tiếng hỏi. Nó ngờ rằng bản thân có thể yêu cầu việc hợp tác như mình mong muốn chỉ dựa vào viên tinh thể này, nhưng để lập nên một nền tảng vững chắc hẳn vẫn nằm trong tầm với.

Iskeiya gật nhẹ đầu thay cho lời đáp. Cô ta đang hồi hộp. Turan vẫn có thể từ chối giao ra viên tinh thể bất kì lúc nào. Nắm chặt viên tinh thể trong tay chỉ khiến cô nàng thêm an tâm một chút mà thôi.

– Vậy thì trước mắt, cô cứ giữ lấy.

Turan nghiêm giọng bảo.

Iskeiya ngạc nhiên, khó mà tin được vào tai mình. Có điều, cũng chẳng mất quá lâu để cô ta nhận ra điểm mấu chốt, gương mặt theo đó càng trở nên khó xử, dù rằng giờ đã có lẫn vào chút vui vẻ.

– Có cơ hội chúng ta sẽ lại gặp nhau. – Turan nói tiếp – Lúc đó, chính cô sẽ là người tìm tới tôi.

Dáng vẻ tự tin của Turan cùng lời nói trên khiến Iskeiya tỏ ý nghi hoặc, nhưng cô nàng không có cách nào phản bác. Đúng như những gì cô ta đã bảo, bằng mọi giá phải có được viên tinh thể.

Đây có lẽ sẽ là cơ hội cho cả hai bên. Turan có đủ tự tin khiến cho đối phương thay đổi thái độ và nhận định về mình, chỉ cần cho thêm thời gian để quan sát và đánh giá một cách khách quan. Hiện tại quả thật có chút gấp, nó đã mong đạt được kết quả tốt, nhưng thực tế luôn khó mà được như ý.

Riêng phần Iskeiya, mong muốn ban đầu của cô nàng chỉ là thuê một người sát thủ tiềm năng, lấy đó làm tiền đề hoàn thành kế hoạch của mình. Chuyện diễn ra ngoài ý muốn, và đã sớm vượt khỏi tầm kiểm soát của cô ta, nhất là khi viên tinh thể màu vàng xuất hiện. Có vẻ ba người tổ đội Turan không phải chỉ đơn giản như những gì cô đã biết, nhưng vẫn cần dò xét thêm.