Chương 544: Tiếp đón
Sáng hôm sau, trời còn tờ mờ, Darmil và Kull đã có mặt ở sảnh chờ của nhà trọ. Turan mặc dù có nhắc nhở qua cần phải lên đường từ sáng sớm, nhưng không hề nhấn mạnh rằng họ cần sẵn sàng ngay. Âu thì đây cũng là chuyện tốt, đỡ tốn của nó thời gian chừng vài giây để truyền tin cho mọi người.
Chỉ là, tập trung sớm đến thế này, Turan nhất thời cũng chẳng biết nên làm thế nào. Ngồi không chờ đợi không phải là không thể, nhưng tình huống sẽ thành một người đội trưởng như nó chẳng có sự sắp xếp ổn thỏa cho thành viên tổ đội của mình.
Lập tức lên đường kì thực lại là một ý tưởng tệ. Phía đối phương chẳng có lý do gì phải chuẩn bị tiếp đón tổ đội Turan lúc sáng sớm như thế này cả, sẽ lộ ra rất khó xử, giống như thể tụi nó đã gây ra tội ác gì, đang cố lẩn trốn. Cuộc nói chuyện giữa hai bên mà diễn ra trong tình cảnh ấy, tất nhiên sẽ thành t·hảm h·ọa.
– Hiếm khi thấy mấy đứa thanh niên như tụi bay dậy sớm thế này.
Giọng nói hơi khàn đến từ không ai khác hơn bà lão chủ quán trọ. Cuộc sống của du hành giả thường không ổn định, bao gồm cả giờ giấc nghỉ ngơi và rèn luyện, nhưng quả đúng là hiếm có ai dậy sớm làm gì. Đối với một nhà trọ nhỏ như của bà lão đây, có lẽ khách đến cũng thường thuộc dạng tương đối rảnh rỗi, càng không có lý do để dậy sớm.
Hoặc là, lời vừa rồi chỉ đơn giản dựa theo ấn tượng của bà lão về lớp thanh niên hiện nay mà thôi. Dù sao thì trong lời nói, bà ấy không hề nhắc gì đến du hành giả cả.
– Chào bà buổi sáng. Bà cũng dậy sớm à?
Darmil lễ phép cất tiếng, còn hơi cúi đầu. Kull ngay sau đấy cũng cất lời chào hỏi của mình, khác biệt là pha vào bầu không khí chút ý đùa vui, khiến bà lão cười tít mắt đáp lại.
Còn mỗi mình Turan đứng yên một chỗ, đưa tới ánh mắt dò xét. Bà lão bước đến nói vài lời trông như chỉ để hỏi thăm hoặc trò chuyện một hồi, nhưng nó khó mà tin được chỉ có như thế. Thần cấp 15 của đối phương không phải là giả.
– Mấy đứa chắc cũng đói rồi, có muốn dùng chút bữa sáng không?
Không có sự phản đối từ đội trưởng, Darmil và Kull liền lên tiếng bảo có, còn mở miệng đòi món mà mình ưa thích. Bà lão vui cười đáp lại, xong thì quay người rời đi, đoán chừng một hồi sẽ trở lại với mấy món ăn ngon tuyệt do chính tay mình làm.
– Cậu có vẻ dè chừng bà chủ quán?
Kull nhẹ giọng hỏi. Hôm qua, Turan cũng chẳng có đề cập gì đến việc có cần lưu ý bà lão hay không. Đó về cơ bản là không cần thiết. Nhưng mà, giả vờ thân thiện với đối phương, Turan không làm được, cũng chẳng cần phải làm.
Có lẽ, nó đang quá cảnh giác chăng.
– Không có vấn đề gì.
Turan đáp, hơi suy nghĩ, lại bảo:
– Nếu có chuyện xảy ra, nên tránh xa nơi này, đừng để liên lụy.
Chuyện, là bao gồm mấy vụ xung đột nhỏ và cả nghiêm trọng đến mức tổn hao mạng người. Đừng để liên lụy nơi này, là muốn chuyện không bị làm cho càng thêm lớn. Gây ảnh hưởng đến cuộc sống của bà lão, thậm chí là an nguy, khó mà nói được sẽ có nhân vật nào đứng ra và làm nên sự tình đáng kinh ngạc gì.
Kull nghe vậy thì nhướn mày, tỏ vẻ vừa ngạc nhiên, vừa khó hiểu. Hồi lâu, cậu ta cũng chỉ đành nhún vai, bảo:
– Hiểu rồi.
Nguyên nhân thì Kull không biết, nhưng đội trưởng đã có lệnh, tất nhiên phải làm theo. Dù sao thì làm liên lụy đến người vô tội, còn là một bà lão, thật sự là không tốt chút nào.
Sau bữa sáng, tổ đội Turan cũng lên đường đến chỗ hẹn gặp đối phương luôn.
Gọi là hẹn gặp, trên thực tế đó chỉ là sự ngầm chấp thuận về một cuộc gặp mặt trong một khoảng thời gian nhất định giữa hai bên. Phía Turan hoàn toàn có thể sẽ không đến, và phía đối phương cũng có thể từ chối tiếp đón bất chấp rằng tình huống có thuận tiện hay không.
Nhưng dĩ nhiên, chuyện như thế rất khó xảy ra. Phải biết, sự ngầm chấp thuận ấy cũng chỉ vừa được thành lập vào chiều tối hôm qua mà thôi, chẳng thể nào lại xảy ra sự thay đổi nhanh đến vậy.
Điểm đến, là một tòa biệt thự lớn với khuôn viên rộng tới hàng ngàn mét vuông, sở hữu rào chắn vây khắp cả khuôn viên và có người thường xuyên đi tuần tra. Đối phương, quả thật là có địa vị không hề thấp. Một nơi như thế này không dễ lấy làm nơi ở tại thành Junil, nhất định phải được chủ nhân của tòa thành cho phép, thường còn là đích thân sắp xếp luôn.
Có điều, đây trên thực tế chỉ là một nước đi cần thiết để quản lý chặt chẽ đối tượng. Những nhân viên an ninh ở đây, hẳn là có đến tám, chín phần thuộc về thành Junil, giữ nhiệm vụ chủ yếu báo cáo về mọi hành tung của đối tượng, kể cả những ai đi và đến.
Đó cũng chính là chướng ngại mà tổ đội Turan cần vượt qua lúc này. Tụi nó dù có thể bằng một cách b·ất h·ợp p·háp nào đấy xâm nhập, vẫn là không nên làm như vậy. Hiện tại còn chưa đến mức, hành động đường đột có khi sẽ khiến đối phương cảnh giác, thậm chí từ chối gặp mặt luôn. Tốt nhất, cứ theo quy định mà làm. Có gì bất ổn xảy ra thì tùy theo tình thế mà đối ứng.
– Được rồi. Tôi sẽ đi thông báo. Các cậu có thể muốn vào trong chờ.
Dứt lời, người nhân viên nhấc bước rời đi luôn. Việc sắp xếp phòng chờ cho mấy thành viên tổ đội Turan sẽ có người khác thực hiện. Chỗ này không thiếu nhân viên làm việc.
Về lời đề nghị, Turan tất nhiên là không từ chối. Nó biết chắc mình sẽ cần chờ một khoảng thời gian không ngắn, cứ đứng đây sẽ thành rất khó xử cho cả hai bên.
– Vậy, mời theo tôi.
Cùng với lời ấy, người nhân viên dẫn ba người tổ đội Turan đi. Nơi đây thật sự rộng lớn, tới mức phòng chờ dành cho tổ đội Turan nằm ở hẳn một chỗ riêng biệt so với biệt thự.
Hoặc có thể là đối phương cố tình. Sáng sớm hôm nay có lẽ không chỉ mỗi mình tổ đội Turan là cần gặp mặt phía bên nữ y thuật sư.
Suy đoán của Turan không hề sai, minh chứng rõ rằng nhất chính là việc người đến gặp tụi nó không phải bất kì ai trong số những người mà Kull đã biết vào đêm hôm ấy.
Là nam. Gương mặt điển trai với ngoại hình thon gọn trong bộ trang phục nghiêm chỉnh màu xám đen. Anh ta vừa vào, trước khi chào hỏi lại là đưa tới từng người trong tổ đội Turan ánh mắt dò xét, rất kỹ càng. Mặc dù trong ánh mắt không ẩn chứa bất kì ý xấu nào, sự thô lỗ vẫn là không thể tránh khỏi.
Và vì không có sự phản đối từ Turan, Kull lập tức lên tiếng:
– Xem thường ai đấy?
Cùng với đó là dấn về trước một bước, hơi vênh mặt lên, trừng mắt, ra vẻ hung dữ.
Darmil ở một bên thấy vậy liền nổi ý muốn gây thêm áp lực, phụ trợ cho người đồng đội của mình. Thế nhưng Turan đã kịp thời ngăn lại. Kull phản ứng rất tốt, còn có chừng mực. Để Darmil lên, tin chắc một trận đánh khốc liệt sẽ phải nổ ra.
Chàng thanh niên nhìn sang Kull, không nói gì, lại chuyển sự chú ý sang Turan. Có lẽ không khó để anh ta xác định ai mới là người nắm quyền cao nhất trong cả ba, nhưng nếu đối phương đã tỏ ý tương đối rõ ràng, chính mình cũng nên thể hiện ra ở mức tương xứng.
– Thành thật có lỗi. – chàng thanh niên đối với Kull hơi cúi đầu bảo – Vừa rồi nhận được tin có mấy kẻ đáng ngờ đến, lại không biết rằng là các cậu đây.
Lời nói khôn khéo, lại còn không quên đưa vào ý chế giễu đối phương.
Nhưng Kull không phải là loại người dễ dàng nhẫn nhịn những lời như thế. Đương nhiên, hành động vẫn là không thể lỗ mãng.
– Nói vậy, đằng ấy biết bọn tôi là ai rồi? – Kull cười nhếch mép hỏi.
– Có nghe cô chủ nhắc qua.
– Tức nghe hiểu rằng, bản thân đang đối mặt với nguy cơ như thế nào, phải chứ?
Kull cất giọng thản nhiên, lại thể hiện ý đe dọa thật rõ. Darmil thấy thế thì lần nữa muốn nhào đến hỗ trợ, cũng là lần nữa bị Turan ngăn cản. Tên ngốc này thật sự không thể rời mắt một giây khắc nào được.
Người thanh niên hít sâu một hơi. Anh ta mặc dù không chắc đối phương đang cố tình tỏ vẻ hay chỉ giả vờ, bản thân vẫn cần phải có biểu hiện phù hợp. Dĩ nhiên, biểu hiện cụ thể như thế nào còn là tùy thuộc vào ý muốn bản thân.
– Nguyện xả thân vì cô chủ. Nếu có gì đắc tội các cậu, chỉ đành thất lễ vậy.
Xem ra là kẻ khó chơi. Đối phương nhất quyết đến cùng vẫn không chịu nhún nhường. Đây nếu là chủ ý từ chính nữ y thuật sư, Turan sẽ rất thất vọng; còn nếu chỉ đơn thuần là thái độ cá nhân của người thanh niên, có lẽ là anh ta cần một bài học, để hiểu rõ rằng vị thế hiện tại của bản thân hoàn toàn không đủ để nói ra những lời vừa rồi. Đó căn bản là liều mạng.
Nhưng Turan không vội làm gì. Ít nhất, nó không cần phải đưa ra mệnh lệnh cụ thể nào cho Kull, cứ để cậu ta tự ý hành động. Tình huống vẫn có khả năng là một nước đi từ nữ y thuật sư, dùng người thanh niên đây như một hình nhân thế mạng, hoặc có thể nói là một phép thử dành cho tổ đội Turan. Dù sao thì đối với kẻ đã từng c·ướp đi một mạng của mình, sự thận trọng luôn là cần thiết.
Có điều, thế lại thể hiện phần nào sự thiếu tin tưởng từ đối phương. Cô nàng đã chủ động cất lời mời Kull đến đây, giờ lại tiếp đón như vậy, quá mức thất lễ.