Chương 535: Kẻ giấu mặt
Turan ngồi tựa lưng vào ghế. Nó vừa gọi cho mình một ly cà phê xong, giờ đang chờ đợi đưa tới.
Không gian nơi đây có chút ảm đạm, thiếu sức sống. Người nhân viên khi nãy thậm chí còn chẳng buồn nói với Turan hơn hai câu, gói gọn trong mỗi việc hỏi món và xác nhận.
Âu thì đây cũng là cảnh thường thấy ở thành Nortre này. Nơi mà t·ội p·hạm luôn có thể xảy ra bất cứ lúc nào, bị các thế lực bao gồm cả hoàng gia âm thầm cho phép thì khó mà khiến bầu không khí tươi sáng được. Cơ bản là không cần thiết. Quán nước nhỏ này, nói không chừng còn là hang ổ của một nhóm t·ội p·hạm nào đó.
Nghĩ vậy, Turan chợt mất đi hứng thú với ly cà phê sắp được đưa lên. Hương vị có lẽ sẽ chẳng được ngon lành gì. Mà vốn dĩ, ngay từ đầu thì cái ý tưởng thoải mái hưởng thụ ở thành Nortre đã là sai lầm rồi.
Bỏ những suy nghĩ vụn vặt ấy sang bên, Turan hơi nhướn mày, biểu thị ý cho phép đối với người vừa bước tới đứng cạnh bàn của mình. Đối phương thấy vậy thì nhẹ gật đầu rồi ngồi xuống, vẫn chưa vội lên tiếng.
Trông bộ dáng, có vẻ là một người đàn ông, khả năng cao đã bước vào tuổi trung niên. Khuôn mặt bị che lại gần hết, còn bận áo trùm đầu nên khó mà tìm ra các đặc điểm nhận dạng.
Tuy nhiên, đối với Turan thì như vậy không làm khó được nó. Kỹ năng ‘Thông hiểu’ phát huy hiệu quả cực kỳ tốt trong những tình huống như thế này.
– Hội Zalt?
Turan nói thẳng. Ở cái chỗ này thì tên hội Zalt chẳng phải là điều gì hiếm hoi cả. Huống hồ chi, thành Nortre còn đang bị cái hội ấy quậy đến tưng bừng.
Gọi như thế, vì Turan biết rằng hội Zalt không thật sự muốn nắm quyền thành Nortre, mặc cho mọi cố gắng và hành động mạnh bạo ở mặt ngoài của mình. Hội căn bản là không có khả năng, càng không có tư cách. Sự tình diễn biến đến hiện tại, tất nhiên có phần nào đó sự chấp thuận đến từ các bên.
Vấn đề là, ai mới là người đứng sau tất cả, cũng như mục đích cuối cùng là gì.
Hội Zalt, tuy khó mà xác định chính xác trụ sở chính của họ, nhưng thuộc về lục địa phía Bắc là điều tất nhiên. Do đó, nếu Turan không có đoán sai, đây lại là một trong những động thái đến từ lục địa phía Bắc, có sự liên quan thậm chí là mật thiết đến vụ việc xảy ra với hội dược Katefei của ông lão Gaterylt.
Cách đây vài ngày, ông lão còn cố tình truyền tin báo tình hình hội dược cho Turan, mặc dù chủ yếu vẫn là để gia tăng độ thân mật giữa hai bên, ít nhất là theo cách mà ông ta nói. Yeatra hẳn vừa có hành động gì khiến Gaterylt càng thêm chắc chắn về quyết định của mình đi.
Turan không có cơ hội gặp trực tiếp Yeatra, nên cũng không tiện hỏi hang cái gì. Phalsia thì lại có gặp được một chút. Là cô ta chủ động tìm nó.
Phải biết, Turan lúc đó là đang ở thành Carne. Nó bận giải quyết một số chuyện có liên quan tới quân đoàn Quả táo đỏ, còn dành thời gian giúp đỡ cô nàng Vilve để bù đắp cho phần lợi ích mà cô ta đáng được hưởng thuộc về nhiệm vụ tài liệu ‘Sự trường tồn của khu rừng’.
Khi được Turan hỏi về lý do, Phalsia chỉ đáp rằng mình thuận tiện đến xử lý một cuộc giao dịch cho hội Katefei. Nó đương nhiên không tin tưởng, nhưng cũng chẳng hỏi thêm làm gì. Đối phương không muốn tiết lộ, biết nhiêu đó đã đủ.
– Cậu chỉ có một mình?
Người ngồi đối diện chợt lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của Turan. Nó không có vì thế cảm thấy khó chịu gì, vốn dĩ chỉ là vài suy đoán linh tinh về động cơ của đối phương mà thôi. Đáp án thật sự cần tìm hẳn sẽ sớm được cấp cho nó.
– Coi là vậy.
Turan hời hợt đáp. Về phần câu hỏi trước đó của nó, đối phương không trả lời thì cũng đã tới chín phần là thừa nhận.
– Thế cũng tốt.
Lời chỉ có thế, kế đến là một khoảng lặng kéo dài. Turan cũng không vội, nhất là khi nó thấy được người nhân viên kia đang mang đến cho mình ly cà phê. Nhận lấy, nhấp một ngụm xong nó liền đặt lên bàn, không buồn để ý tới nữa. Dở tệ.
– Tôi chắc là cậu đã biết về những gì đang diễn ra trong thành. Có điều, thực tế mọi việc không hề diễn ra chỉ theo một chiều hướng nhất định. Nếu không phải vậy thì thời gian đã chẳng bị kéo dài lâu đến giờ.
Turan ngẫm nghĩ một lúc. Nó có thể lờ mờ đoán được ý của người đàn ông. Có lẽ chính trong nội bộ hội Zalt cũng đang xảy ra không ít mâu thuẫn, ngay tại nơi mà họ đang chiếm lợi thế này. Và dường như, việc gây ảnh hưởng đến tốc độ hoàn thành công việc ấy khiến cho phía trên không vừa ý.
Hoặc là, ngược lại. Hội Zalt muốn khiến cho tình hình thành Nortre càng thêm hỗn loạn càng tốt, định bằng cách nào đó thúc đẩy mâu thuẫn dâng cao.
– Tiếp đi.
Turan cất tiếng. Nó vẫn chưa thấy bản thân có liên quan gì đến chuyện này, nhất là khiến cho đối phương phải tìm gặp. Nếu chỉ đơn giản là tìm kiếm đồng minh tiềm năng, vậy thì đành phải làm thất vọng rồi.
Người đàn ông có vẻ thất thố trong giây lát, chừng như bất ngờ trước lời thúc giục của Turan, cũng có thể là do chính nó biểu hiện không được phù hợp.
– Thế thì… Cậu có nghe đến cái tên Bóng ma của đêm chưa? – người đàn ông nhẹ giọng bảo.
Turan nhíu mày. Này nghe như một loại mật danh, thứ rất được các thành viên hội Zalt ưa chuộng. Nó luôn không có cảm tình với mấy thứ như thế, đơn giản là vì mang lại cho bản thân cảm giác không đáng tin cậy. Phải biết, một mật danh, cũng không nhất định chỉ đại biểu một cá nhân, thậm chí có lúc còn chẳng có ai nắm giữ.
– Chưa từng nghe đến.
Turan thành thật đáp. Nó chẳng việc gì phải giấu giếm cả. Mặt khác, nếu như đối phương còn dây dưa tiếp chẳng chịu vào nội dung chính, nó e rằng sẽ phải cưỡng ép kết thúc cuộc nói chuyện tại đây. Thời gian đối với nó vốn chẳng có dư dả gì.
Trông thấy Turan càng lúc càng mất đi sự hứng thú, người đàn ông thoáng lúng túng, vội bảo:
– Đêm qua, Bóng ma của đêm lại hành động. Chính hắn ta là kẻ đã gây ra vụ t·hảm s·át ở· đấu trường số bảy. Nguồn tin là cực kì đáng tin cậy.
“Đấu trường số bảy?”
Turan nói thầm. Nó từ khi mới đến thành Nortre đã nghe qua tin tức liên quan đến đấu trường này không ít, và chẳng đâu xa, chính hai người đồng đội của nó trực tiếp dính líu tới. Có điều, nó lại chưa nghe qua thứ gì giống như Bóng ma của đêm cả.
“Ngoài Kull và Darmil còn có người khác?”
Và sự tình dường như không chỉ đơn giản là gây rối một trận, mà là hẳn một v·ụ t·hảm s·át luôn. Kull không phải là kiểu người sẽ đi g·iết chóc vô tội vạ, mà Darmil thì đã có thể loại trừ ngay từ đầu rồi.
– Nói thêm đi.
Turan cất tiếng, ngồi thẳng người dậy, thể hiện sự quan tâm rõ rệt tới vấn đề vừa được nêu. Mặc kệ mục đích của đối phương là gì, có ích cho nó thì không cần phải ngại.
– Bóng ma của đêm được báo là xuất hiện ở quanh đấu trường số bảy, nổi bật với việc ánh sáng bị giảm đi đáng kể. Và đó cũng chính là lợi thế của hắn ta, g·iết người trong đêm. Đến gần một nửa số du hành giả thuộc về đấu trường số bảy trong đêm qua đã b·ị s·át h·ại, cũng kéo theo mạng sống của không ít những kẻ xấu số khác. Sự tình lên đến đỉnh điểm khi hệ thống chiếu sáng trong đấu trường bỗng nhiên gặp vấn đề, nghe nói là một loại ma pháp gây hư hại tới các dòng chảy ma năng, đặc biệt hiệu quả trong tình huống ấy…
Đối phương nói rất nhiều, nghe nửa giả nửa thật, khó mà lần. Tuy nhiên, Turan không quá để ý, chỉ tập trung mỗi kẻ mang tên Bóng ma của đêm kia. Như lời người đàn ông thì hắn ta là loại sát thủ máu lạnh, xem mạng người như cỏ rác, trong đêm gặp sẽ liền hạ thủ, bất kể là ai. Kẻ như thế này, thật khó tưởng tượng bằng cách nào còn có thể tiếp tục tồn tại mà không bị các thế lực sờ đến.
Khả năng cao là vì Bóng ma của đêm chỉ vừa mới xuất hiện ở thành Nortre gần đây. Bản thân Turan cũng là mới nghe đến hắn ta lần đầu tiên mà thôi. Trước đó, hẳn là nổi danh ở lục địa phía Bắc rồi.
Nói dông dài, cuối cùng người đàn ông cũng chịu kết thúc bằng câu:
– Nên là tình hình như vậy, cậu có muốn thuê du hành giả Thần cấp cao bảo hộ mình hay không? Đương nhiên là từ trong bóng tối, sẽ không làm phiền đến thân chủ. Mặt khác, tôi cũng có thể cung cấp thêm thông tin giá trị, có điều, sẽ phải tốn chút chi phí.
Turan ngơ người ra một lúc. Nó đã sớm có thể chắc chắn rằng đối phương là người của hội Zalt rồi, nhưng giờ nghe mấy lời này lại khiến nó phải đảo chiều suy nghĩ, có lẽ đã nhầm lẫn chỗ nào đấy.
Nghĩ đến, chuyện thành viên hội Zalt đưa ra đề nghị như thế cũng chẳng phải là không có khả năng. Thậm chí, có cả tin đồn rằng hội sát thủ cấu kết với các tổ chức bảo an, một bên gây áp lực, một bên chống chọi với áp lực ấy, khiến cho n·ạn n·hân bị nhắm tới không còn cách nào khác ngoài liên tục xì tiền.