Chương 526: Lời mời hợp tác
Quỷ săn đầu người cầm mấy tấm bùa trên tay, trông thấy khí thế của Darmil thì phát hoảng. Hắn ta vốn cho rằng chính mình có thể tranh thủ chuẩn bị một hồi, vậy mà còn chưa kịp kích hoạt tấm bùa nào thì đối phương đã lao đến rồi.
Khoảng cách chẳng mấy chốc bị rút ngắn, và Darmil thuận thế tung ra một cú đấm về phía đối thủ của mình. Một đòn t·ấn c·ông đơn giản, nhưng lực lượng chứa đựng bên trong thì khó mà tương tượng được.
Quỷ săn đầu người không dám xem thường, lại chính vì vậy không dám lại dùng nắm đấm đón đỡ. Hắn ta lựa chọn nhờ cậy hiệu quả từ bùa chú.
Hai tấm bùa là số lượng nhiều nhất có thể kịp kích hoạt. Ngay sau đấy, một lớp màn chắn màu vàng đất hiện lên, cùng với đó là màn khói màu tím lan đi, từng chút xâm nhập vào cơ thể Darmil.
Darmil không hề nao núng. Nắm đấm của nó vẫn tiếp tục lao đi, đâm thẳng vào lớp màn chắn. Cùng lúc ấy, nó hơi có cảm giác buồn ngủ, nhưng chỉ thoáng qua mà thôi.
Lớp màn chắn chịu được chỉ trong một khoảnh khắc liền vỡ tan. Cứ thế, nắm đấm của Darmil đụng vào cánh tay cố đưa lên đỡ của Quỷ săn đầu người. Sức của hắn ta đã không còn nhiều nữa, trúng một đòn như thế, cả người phát run rẩy, chừng sụp đổ bất cứ lúc nào.
Nhưng Darmil vẫn không hề dừng lại. Tiếp đó là một đấm rồi một đấm nữa. Quỷ săn đầu người đưa tay chống đỡ trong hoảng loạn. Hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng sinh mạng đang rời bỏ mình. Giờ bất chấp thắng hay thua, hậu quả sắp đến đã là không thể gánh chịu nổi.
Đây có lẽ là điều may mắn, hoặc không, khi mà Quỷ săn đầu người sẽ không có cơ hội gánh lấy hậu quả đáng sợ nữa. Cơ thể của hắn ta gãy nát, vỡ thành từng khối thịt, máu vung tung tóe ra đầy đất. Đó là loại máu thịt màu tím sẫm, bẩn tưởi, đầy h·ôi t·hối. Nhưng cũng rất nhanh, toàn bộ chúng tan biến thành vô vàn những đốm sáng li ti.
Darmil đứng khom người, thở từng hơi thật mạnh. Nó vẫn còn chưa thỏa mãn. Đối thủ của nó vậy mà lại dám bỏ đi.
Darmil còn muốn đánh tiếp. Cơn đau khắp người này, chiến ý nổi lên dồn dập này, cảm giác chính mình bất kì lúc nào cũng có thể c·hết đi này, vẫn còn đang h·ành h·ạ, đồng thời thúc đẩy nó tiếp tục.
– Đ- Đấu sĩ Quỷ săn đầu người đã gặp phải đối thủ khó lường nhất thưa quý vị khán giả. Anh ta có lẽ không bao giờ có thể ngờ tới rằng trạng thái cường hóa của mình lại dễ dàng bị người khác đánh nát như thế. Mà có lẽ, bất kì ai trong chúng ta cũng không ngờ tới! Đây quả thật là một trận đánh cực kì gay cấn, đến mức có thể khiến tôi rên lên vì sung sướng và phấn khích mất.
Những lời vang vọng bên tai ấy làm Darmil điên tiết. Ngay sau đó lại là vô vàn tiếng hò reo ồn ào, cực kì khó chịu. Nếu bọn họ thích thú đến vậy, thì nên xuống đây đánh cùng nó một trận.
Nhưng dĩ nhiên là sẽ chẳng ai buồn quan tâm đến tâm trạng của Darmil lúc này làm chi cả. Nó giờ có muốn đánh nhau thì cũng chỉ đành chờ đến trận đấu kế tiếp mà thôi.
Bất chợt, cảm giác nguy hiểm đến cực độ xuất hiện phía sau lưng Darmil. Nó theo phản xạ quay phắt người lại, tay vô thức siết chặt, mới nhận ra rằng v·ũ k·hí của mình đã bị ném đi.
Vẫn còn may, không có bất kì mối đe dọa nào nhào ra cả, dù rằng cảm giác nguy hiểm vẫn chưa hề biến mất. Cảm giác ấy, nếu phải mô tả thì giống như bị một loài thú săn mồi đáng sợ nào đấy từ trong bóng tối ngó chừng mình, chỉ chờ thời cơ thích hợp liền tung ra một đòn chí mạng.
Phương hướng, đến từ nơi mà Darmil đã đi ra để tiến vào sân đấu. Nếu là vậy thì sớm hay muộn nó cũng sẽ đối mặt với hắn ta.
Darmil nhếch miệng cười. Nó không rõ bản thân hiện tại cảm thấy như thế nào. Có thể là hưng phấn, cũng có thể là sợ hãi. Nhưng mọi thứ, đều chỉ khiến cơ thể nó càng thêm run rẩy, phát đau nhức, muốn tận hưởng chiến đấu thêm nữa.
Để cho Darmil ngoài ý muốn là đối tượng đứng chờ nó ở lối vào sân đấu lại là Kull. Có lẽ mối đe dọa kia đã bị cậu ta dọa cho rời đi rồi.
– Thỏa thích chứ?
Kull cười nói, vung tay đấm bên vai Darmil mấy cái, thuận tiện kích hoạt một tấm bùa trị liệu luôn. Hiệu quả của tấm bùa không quá tốt, nhưng thời gian cho tới trận đấu kế cũng không phải là gấp rút.
– Ừm. Đánh rất sướng tay. – Darmil đáp – Chỉ có điều, kết thúc sớm quá.
Kull gật nhẹ đầu, không nói gì mà tỏ ý muốn bước về trước. Hai người cứ thế rời đi. Sân đấu giờ là nên nhường lại cho các đấu sĩ khác, có muốn quan sát cũng nên tìm chỗ phù hợp hơn.
– Tôi vừa nhận được tin báo từ phía quản lý đấu trường.
Kull đi được đoạn thì cất tiếng.
Darmil không phản ứng gì nhiều, chỉ chú tâm lắng nghe tiếp. Nhưng trông bộ dáng hí hửng chờ đáp lời của đồng đội mình, nó đành phải bảo:
– Tin gì?
– Họ muốn hợp tác lâu dài với chúng ta. Mỗi tháng chỉ cần đáp ứng tham gia ba trận đấu, thù lao nhận được sẽ từ một năm mươi nghìn xen cho mỗi trận, chưa bao gồm tiền thưởng nếu đánh thắng.
Darmil ồ một tiếng, hơi suy nghĩ, thắc mắc:
– Rất nhiều tiền?
– Phải. Rất nhiều. – Kull xác nhận – Mặc dù so với số tiền mà đấu trường kiếm được mỗi đêm không đáng vào đâu, nhưng đấu trường tiêu tiền cũng là không ít. Đơn giản mà nói, mời hợp tác một người như thế này đã hao đến vài trăm nghìn xen mỗi tháng, mà đấu trường thì tất nhiên không thể chỉ có một vài người tham gia. Đó lại còn chưa kể đến rất nhiều chi phí khác.
Darmil nhíu mày, trong đầu bắt đầu suy tính, nhưng chẳng có được bao lâu liền từ bỏ. Cũng không phải là nó không đi đến được đáp án, có điều chính nó lại không mấy tin tưởng rằng bản thân là đúng.
– Một đêm cậu có thể đánh cả ba trận, sẽ thuận tiện cho chúng ta hơn. – Kull giải thích – Mỗi tháng chỉ cần làm một đêm như thế này, không khó phải không?
Đúng là không khó, nhưng kì thực thì Darmil cũng chẳng rõ ràng lắm. Đối với nó, có cơ hội đánh nhau mấy trận hết sức mình là tốt rồi.
– À phải. Đối thủ trận kế tiếp cũng vừa được thay đổi. Có lẽ vì ấn tượng bởi màn trình diễn của cậu quá mà ban quản lý quyết định tung ra một trong số những đấu sĩ hàng đầu của họ luôn.
Kull ngừng lại một chút, xác nhận Darmil không có bị mất tập trung, cũng như nghe rõ lời mình thì mới tiếp tục:
– Thần cấp của đối phương là 15. Đây đã là rất cao cho những du hành giả chịu tham gia đấu trường dưới hình thức hợp tác nhận thù lao. Thần cấp trên 15 thì đấu trường chi trả không nổi, mà các quân đoàn và hội lớn cũng sẽ săn đón những cá nhân như thế về dưới trướng mình, trừ phi đối tượng có sở thích cực đoan nào đấy.
Vừa nói, Kull vừa đưa tay làm động tác ngoáy ngoáy bên đầu mình. Có lẽ cậu ta đang ám chỉ mấy tên điên, biến thái, xem g·iết người làm vui, hành động vô tội vạ, chẳng khác gì t·ội p·hạm cấp cao. Mấy kẻ như vậy, Darmil nghe rằng luôn phải sống chui sống nhũi, vì chẳng những bị lực lượng an ninh của vương quốc săn lùng mà các thế lực cũng rất khó chấp nhận. Mấy đấu trường thế này hẳn cũng không chứa chấp nổi đi.
– Trận đánh này, cậu không cần phải thắng. – Kull bảo – Nhưng tôi đoán lời này chằng có ý nghĩa gì, phỏng?
Darmil mỉm cười, gật nhẹ đầu. Kull quả là hiểu nó. Chuyện thắng hay thua vốn chẳng phải là vấn đề. Nó chỉ muốn được đánh hết sức mình mà thôi. Nếu đối thủ quá mạnh, thua là đáng, cũng là một niềm vinh hạnh.
– Phía quản lý đấu trường có lẽ muốn tạo hiệu ứng bậc thang, không muốn để cậu trở nên quá nổi bật, từ đó cũng dễ dàng hiện thực hóa lời mời hợp tác hơn. Nhất cử lưỡng tiện, hẳn rồi. Dù sao thì việc đột ngột xuất hiện một đấu sĩ quá mạnh, đánh bại hết mọi người rồi cứ thế rời đi sẽ để lại ấn tượng rất xấu cho khán giả về đấu trường.
– Ý cậu là, họ cố tình làm khó chúng ta?
Darmil mơ hồ cảm nhận được điều đó từ lời của Kull. Những thứ khác, nó chỉ hiểu một nửa.
– Có thể tóm gọn như vậy. – Kull gật gù đáp – Giờ, câu hỏi đặt ra là, liệu cậu có muốn hợp tác lâu dài với đấu trường hay không?
Darmil nhướn mày, xoa cằm, làm ra vẻ suy tư kỹ càng lắm, nhưng chỉ được vài giây nó đã không nhịn nổi, phì cười, thốt:
– Đừng làm khó tôi như vậy. Chuyện hợp tác, có lẽ cần phải hỏi đội trưởng một tiếng. Nếu cậu ta đã có quyết định rồi thì làm theo thôi. Tôi lại… không phải là ưa thích ở yên một chỗ. Đấu trường theo như cậu nói, chỉ có thể mời các du hành giả Thần cấp 15 là cùng?
Điểm mấu chốt vẫn là phải có. Kull như đã đoán trước được, liền bảo:
– Không sai. Vậy thì đành phải khiến họ thất vọng rồi.
Câu chuyện về lời mời hợp tác của ban quản lý đấu trường cứ thế kết thúc. Kull hẳn là đã có cho mình câu trả lời từ trước rồi, chỉ là thuận tiện đem ra nói với Darmil để giải khuây một hồi.
Nói đến, Darmil quả thật đã không còn cảm thấy bực tức vì trận đấu vừa nãy nữa, thay vào đó là chờ mong đến trận đấu tiếp theo, được đọ sức với đối thủ Thần cấp 15. Một kẻ như thế, hẳn phải là rất mạnh. Càng nghĩ, nó càng thấy háo hức.