Chương 455: TÌnh hình hiện tại
Turan sau đó được đưa về một doanh trại dã chiến được dựng lên ngay trong phó bản. Điều này tương đối hiếm, và cũng không nằm trong kế hoạch ban đầu. Tuy nhiên, rõ ràng là việc muốn lập tức rời khỏi phó bản rồi tìm tới vị trí tiếp theo là không đơn giản. Ít nhất, đội Khiên xám cần tập trung đầy đủ thành viên đã, và doanh trại này khiến việc đó trở nên dễ dàng hơn.
Doanh trại không lớn, chỉ có hơn mười căn lều vừa và nhỏ, chuyên dùng để cho các thành viên đội nghỉ ngơi và chịu sự chăm sóc nhất định. Không riêng gì nhóm du hành giả đã đối đầu với con Sinh vật dị biến hình linh cẩu, nhóm chiến đấu với con hình nhện cũng chịu tổn thất, b·ị t·hương rất nhiều người, may mắn là không có ai t·hiệt m·ạng.
Theo tình hình hiện tại, Turan nhận định rằng con Sinh vật dị biến hình nhện cực kì khó chơi. Có vẻ như ngoài khả năng t·ấn c·ông với hai lưỡi đao của mình, con quái còn biết dùng độc, khiến những ai trúng phải cần lập tức rút lui ngay.
Ấy vậy mà ông chú Vrolm vẫn còn chưa quay lại. Ông ta đã chiến đấu được gần nửa giờ đồng hồ rồi, thật khiến người ta bất an. Nhưng xem ra, các thành viên trong đội rất tin tưởng vào ông ấy, mặc dù khi được hỏi tới thì họ đều cố tình tránh né tiết lộ bất cứ thông tin nào.
Thế nên Turan chỉ còn cách chờ đợi.
Về phần Athenia, Turan được nghe rằng cô nàng đã chiến đấu đến khi gần như kiệt sức, trong giây lát mất tập trung liền bị đồng đội của mình làm cho b·ất t·ỉnh. Cả nhóm đã trên đường tới đây, nhưng thời gian có lẽ sẽ còn khá lâu vì phải cố cắt đuôi hoặc đánh lạc hướng con Sinh vật dị biến hình người.
Turan lấy đó làm lo lắng. Con sinh vật dị biến hình linh cẩu có vẻ như là yếu nhất trong cả ba. Điều quan trọng là nó chưa từng được nghe kể về sinh vật biến dị trội mạnh như thế từng xuất hiện trong phó bản. Nếu cả ba con ngay từ đầu hợp sức với nhau, thật không dám tưởng tượng đội Khiên xám sẽ làm thế nào để sống sót qua được.
Hồi lâu, Turan rời khỏi căn lều của mình. Phía ngoài đã có một người thanh niên chờ sẵn, và nó nhanh chóng nhận ra đó là chàng võ sư Tygerio.
Turan nhướn mày khó hiểu. Đối phương giờ theo lý nên ở cùng với ông chú Vrolm mới đúng, vậy mà lại xuất hiện ở đây, còn trông như thể đã chờ được một lúc rồi.
Như cảm nhận được thắc mắc của Turan, Tygerio vội giải thích:
– Chú Vrolm nhờ tôi nắm bắt tình hình. Nếu cậu có yêu cầu thì có thể báo với tôi.
Turan không nghi ngờ lời của Tygerio, nhưng nó khó mà hiểu được vì sao Vrolm lại muốn làm như vậy. Ở đây cũng chẳng phải là thiếu người để cho nó đưa ra yêu cầu, còn về tình hình thì chỗ ông ta và Athenia mới là nơi cần quan tâm hơn cả.
– Đã thế, cậu đi cùng tôi một lúc.
Turan nói rồi liền nhấc bước rời đi luôn, không để cho Tygerio có cơ hội phản hồi. Cậu ta dĩ nhiên cũng chẳng thể từ chối yêu cầu của nó được, lập tức bước theo sau.
Quân đoàn Ungreilt là một quân đoàn lớn mạnh, đủ để có tiếng nói nhất định trong các sự kiện trọng đại của vương quốc Enria. Tuy nhiên, sức mạnh thật sự của quân đoàn lại không được thể hiện ở nơi đây.
Đội Khiên xám chỉ là một phần nhỏ thuộc quân đoàn Ungreilt, mặc dù được đánh giá cao về tiềm năng, lại chẳng phải đối tượng cần để mắt tới bởi các thế lực khác. Sự quan tâm lớn nhất mà người ta dành cho đội Khiên xám, hẳn là kẻ đang nắm giữ đội: phó đoàn trưởng Wyndur.
Đây có lẽ đã đặt một áp lực lớn lên cho các thành viên của đội, khiến mỗi người đều phải cố gắng không làm xấu mặt phó đoàn trưởng. Và rõ ràng, cố gắng của họ là chưa đủ, lại còn bị dội một gáo nước lạnh bằng việc Wyndur từ chối mang theo đội đến chen chân vào sự kiện chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng.
Đội Khiên xám mạnh, nhưng so với những gì sẽ diễn ra ở chỗ tòa tháp thì họ còn quá yếu. Không phải tự nhiên mà các thế lực lớn bao gồm cả các Chính thần, hay thậm chí là hội Tử thần Sứ đồ đều hướng về tòa tháp. Nơi đấy chắc chắn không cho phép một vài kẻ Thần cấp còn chưa vượt qua được con số 15 vui đùa.
Thế nhưng cũng cần phải nói rằng, Thần cấp 15 lại là sự tham gia không thể thiếu bởi hạn chế từ tòa tháp trong phần thử thách thứ nhất. Qua biểu hiện của vị Chính thần nào đó cùng những tìm hiểu của bản thân, Turan có thể xác nhận rằng sự hạn chế này có cấp độ rất cao, nhiều khả năng là chính do Đại Thánh Tôn ban xuống. Đáng tiếc là, bằng cách nào chuyện như vậy xảy ra, nó lại không có được bất cứ thông tin gì. Có lẽ chủ nhân tòa tháp – đại pháp sư Velduran đã có một nước đi ngoạn mục nào đấy.
Nếu nghĩ kỹ càng về vấn đề này, Wyndur hẳn là đang muốn bảo toàn lực lượng bản thân. Cậu ta xác định rằng sự tham gia t·ranh c·hấp của đội Khiên xám là không cần thiết, còn lý do thì có thể cậu ta đã chuẩn bị được một đội thay thế, hoặc rằng các thế lực khác sở hữu đội ngũ du hành giả Thần cấp 15 quá mạnh để đánh bại. Dĩ nhiên, cũng không thể loại bỏ khả năng là lợi thế tạo ra được từ phần thử thách đầu tiên không quá giá trị để đầu tư nhiều công sức vào.
Nhưng dù thế nào thì sự thật vẫn là đội Khiên xám bị bỏ lại. Họ không cam tâm, mà Wyndur lại chẳng tiện ra mặt, dẫn đến sự tình thành như hiện tại. Có lẽ Turan là một sự xuất hiện phù hợp, ngẫu nhiên trở thành con bài để cậu ta mượn dùng. Hoặc rằng, chính vị phó đoàn trường đã chuẩn bị hết mọi chuyện từ trước, chỉ chờ nó gật đầu liền tiến hành.
Đội Khiên xám cần một sự cải cách, nhất là về mặt tư tưởng. Họ sống và chiến đấu vì phó đoàn trưởng Wyndur, nhưng không nên bằng cách như hiện giờ. Nếu chuyện diễn ra tốt đẹp, Turan cũng sẽ nhận được phần lợi vô cùng lớn, nên nó rất vui lòng thực hiện. Chỉ có điều, thật khó mà nói rằng đội Khiên xám hay bản thân Wyndur nên bị dính vào nó.
– Quả là một nước cờ liều lĩnh.
Turan nói nhỏ. Không tính đến sự tồn tại của các Chính thần và hội Tử thần Sứ đồ đang vây quanh Turan thì bản thân nó đã là một quả cân rất nặng không phải ai cũng có thể mang lên được, lại còn găm đầy gai góc. Tuy nhiên, quả cân này lại đồng thời là chìa khóa để mở ra kho báu. Lựa chọn của Wyndur đã đưa cậu ta vào con đường một chiều không thể quay đầu lại, chỉ còn nước chấp nhận cái kết sẽ diễn ra.
Turan thở hắt một hơi, ngừng bước chân. Trước mặt nó bây giờ là một khoảng đất trống tương đối bằng phẳng và rộng rãi mà phải đi mãi nó mới tìm ra được. Quay sang Tygerio, nó cất tiếng:
– Gọi mọi người tập trung tới đây, bao gồm cả những người b·ị t·hương không quá nặng. Những ai b·ị t·hương nặng cũng có quyền đến đây nếu muốn. Tuy nhiên, mỗi người phải tự nắm biết tình trạng bản thân, không cho phép gây khó khăn cho thành viên khác.
Tygerio nghệch mặt ra một lúc. Yêu cầu của Turan có phần chi tiết buộc cậu ta phải nghĩ ngợi hồi lâu, đến cùng vẫn chỉ có thể đáp:
– Tôi hiểu rồi. Sẽ làm ngay.
Dứt lời, chàng võ sư chạy vội đi mất. Bước chân của cậu ta thoăn thoắt, cho thấy kỹ năng bản thân là điêu luyện, phần nào giải thích vì sao đến tận bây giờ cậu ta vẫn chẳng bị tổn thương gì nhiều, nếu không muốn nói là hoàn toàn khỏe khoắn.
Turan ngược lại, có chút mệt. Việc kết hợp sử dụng liên tục kỹ năng ‘Theo dõi’ và ‘Thông hiểu’ gây tiêu hao nhiều hơn nó dự tính. Điều này có vẻ liên quan tới cấp độ của mục tiêu, cũng như rằng đối tượng có ý thức về việc bản thân bị theo dấu.
Về phần cơ thể bị hạ nhiệt đột ngột khi sử dụng lời cầu khấn ‘Gió xoáy’ kì lạ là giờ Turan không bị ảnh hưởng nữa. Nó thậm chí còn có chút cảm giác mơ hồ rằng chuyện mình bị hạ nhiệt là giả. Những gì xảy ra lúc đó, xem ra cần nó đào sâu, tìm hiểu thêm, nhất là về làn khói màu xám trắng mà bản thân đã nuốt vào trong vùng đêm tối.
Điều đầu tiên mà Turan có thể nghĩ đến là mảnh linh hồn của đại pháp sư Velduran mà nó đã hấp thu trước đấy. Hiệu quả không giống như là hồi phục, mà là bù đắp. Khi Turan đến gần hơn với c·ái c·hết, mảnh linh hồn chín muồi ấy được nuốt lấy rồi phát huy tác dụng của mình như là một vật thay thế cho những phần bị tổn hại hoặc sai lệch của bản thân.
Nếu Turan không thở được nữa, làn khói sẽ mang lại cho nó không khí cần cho sự sống còn. Nếu tim Turan không đập được nữa, làn khói sẽ thay tim làm nhiệm vụ đưa máu đến từng phần của cơ thể, thậm chí bao gồm cả năng lượng nhất định. Trong trường hợp hạ nhiệt, làn khói không thuần túy cung cấp cho Turan nhiệt lượng, mà là bù đắp những thiệt hại gây ra bởi sự hạ nhiệt, khiến cho cơ thể nó duy trì sự sống như thể là chẳng có sự hạ nhiệt nào xảy ra.
Đây thật sự là kì diệu, hơn cả bất kì loại phép hồi phục nào. Turan cảm giác rằng làn khói thuộc về một tầng thứ cao hơn nhiều những gì mà nó có thể nắm biết được hiện tại, càng làm bản thân thêm hào hứng. Tử thần Sứ đồ xem ra cũng chẳng phải là hoàn toàn tệ.
Có lẽ, Turan đang sa đọa. Nhưng nó khó lòng nào mà cưỡng lại được sức hấp dẫn. Việc nghĩ rằng món lợi từ làn khói là to lớn khiến nó dễ dàng hơn chấp nhận nỗi khốn khổ gây ra bởi cơn nghiện linh hồn. Và điều ấy theo nó, là tín hiệu tốt.
Suy cho cùng, thứ mà Turan còn thiếu và được xem là quan trọng nhất khi đối mặt với các Chính thần hay Tử thần Sứ đồ chính là tri thức. Có quá nhiều điều đang xảy ra xung quanh nó và thậm chí tác động trực tiếp tới nó mà bản thân lại chẳng biết là chi. Mà một khi đã không có hiểu biết, bất kì lựa chọn hành động nào cũng là ngu ngốc, chẳng khác gì mò đường trong đêm. Kẻ sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’ mà lại như thế, thật đáng buồn cười.
Với cái suy nghĩ ấy, Turan càng lúc càng chờ mong được tham gia vào sự kiện chỗ tòa tháp Ma pháp Tối thượng. Nơi đấy chắc hẳn đang có hàng đống tri thức đã được ghi chép lại về thế giới, bao gồm cả những điều khiến các Chính thần phải lo ngại. Có được chúng, Turan sẽ lập tức nâng cao vị thế bản thân. Thậm chí dù nghe có vẻ hoang tưởng, trong ván cờ này, từ một quân tốt nhỏ nhoi, nó có thể sẽ biến trở thành người chơi.