Chương 443: Hề lanh lợi tinh anh
Quái tinh anh, cấp độ 20, để một du hành giả chỉ mới Thần cấp 11 đơn độc đối đầu là chuyện không tưởng. Turan trước đây cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có một trận chiến với con quái như thế, nhưng xem chừng áp lực cũng chẳng phải là lớn.
Sự cách biệt giữa một con quái cấp 15 và một con cấp 16 là không thể xem thường. Đây chính là sự cách biệt giữa một lần đột phá giới hạn Thần cấp quan trọng, hay theo như lời mèo Jorz đã từng nhắc đến, chính là một sự phát triển vượt bậc, từ cảnh giới Linh cảnh bước lên cảnh giới Huyền cảnh. Con quái đã hoàn thành việc phát linh.
Kì thực, Turan cũng chẳng rõ điều đó có ý nghĩa gì, nhưng một điều chắc chắn là một đối tượng cấp 16 luôn có thể dễ dàng hạ gục một đối tượng cấp 15, nếu loại bỏ các tình huống đặc biệt xảy ra. Chính nó cũng đã được trải nghiệm sự khó khăn ấy khi đối đầu với con quái trùm trong phó bản ‘Làng quỷ lùn’ – Noh.
Giờ, kẻ địch của Turan không sở hữu lượng sinh lực khổng lồ nhờ bản thân là quái trùm như Noh, nhưng đối phương lại có Thần cấp cao hơn nhiều, cũng chính là Thần cấp 20. Khi đối đầu với Noh, Turan đã phải sử dụng tới lời cầu khấn ‘Lửa sinh’ tiêu tốn một khẩu pháo, vậy mà cũng chỉ suýt soát vượt qua.
Turan không chắc rằng mình có thể thắng được, nhưng nó muốn đánh. Dẫu sao thì đây cũng chẳng phải là liều mạng. Nếu tình huống bất ổn, nó hoàn toàn đủ khả năng trốn khỏi trận chiến.
Hề lanh lợi tinh anh cầm chắc cặp dao găm trong tay mình, miệng nhoẻn cười man rợ, đầu nghiêng hẳn về một bên. Con quái đã trở nên to lớn hơn, chiếc mũ trên đầu cũng đổi thành màu xanh sẫm, cho thấy rõ chính mình khác biệt với đám còn lại, dù rằng toàn bộ đều đã bị Turan hạ sát hết cả.
Turan nuốt vội một ngụm khan, giữ khoảng cách, hạ thấp trọng tâm. Phương thức chiến đấu của con quái nhiều khả năng sẽ thay đổi, nó cần chuẩn bị phòng thủ hoặc tránh thoát bất kì lúc nào. Trước khi nắm bắt được cách mà đòn t·ấn c·ông của đối phương diễn ra, nó sẽ tạm thời kiềm chế ham muốn công kích của bản thân.
Và rồi, con Hề lanh lợi nhún chân, nhảy bổ tới với hai con dao găm cắm về trước, nhắm thẳng vào hai bên vai của Turan. Tốc độ của con quái nhanh đến đáng kinh ngạc, lại gần như chặn mọi lối thoát của nó, trực tiếp đưa nó vào tình huống hiểm nghèo.
Turan lách người. Nó biết chính mình khó mà tránh được đòn t·ấn c·ông đang tới, vì thế lựa chọn kích hoạt một tấm bùa đánh thẳng về phía đối phương. Hiệu quả của tấm bùa nhanh chóng được thể hiện, tạo ra một cơn xung chấn đẩy mạnh mọi thứ ra xung quanh.
Xung chấn không có nhiều hiệu quả lên Hề lanh lợi tinh anh, chỉ khiến con quái khựng lại trong chốc lát. Thế nhưng tác động lên người Turan là đủ lớn để đẩy ngược nó về sau một đoạn hơn chục mét, và phải rất tập trung Turan mới giữ chính mình không bị ngã.
Ngực Turan đau nhói, nó muốn ho, nhưng nhịn lại, vội quay người, chạy sang một bên. Khoảng cách hơn chục mét với một con Hề lanh lợi tinh anh không thể tính là xa. Turan cần nhiều hơn thế.
– Hỡi ngài ngự trị nơi gió đi và đến. Hãy để thân này mượn lấy ngọn cỏ mà đi theo.
Turan vừa lẩm nhẩm vừa lắc nhẹ một ngọn cỏ lau màu bạc trong tay qua lại. Một luồng sức mạnh theo đó bao phủ cả người nó, trong giây lát hình thành một lớp khí màu xám bạc làm cơ thể nhẹ đi, đồng thời cử động cũng trở nên dễ dàng hơn.
Là lời cầu khấn ‘Nương theo gió’. Hiệu quả lời cầu khấn này rõ ràng là mạnh hơn nhiều so với lần đầu tiên Turan sử dụng. Nhờ đó, nó có thể khiến tốc độ của bản thân phần nào bắt kịp con Hề lanh lợi tinh anh.
Tuy nhiên, thế vẫn là chưa đủ. Đối phương chênh lệch so với nó tận 9 cấp độ, còn là chủng quái chuyên về tốc độ. Chỉ dùng một lời cầu khấn tức thời mà muốn tránh khỏi nanh vuốt con quái thật sự là nực cười.
Turan cũng biết rõ điều đó. Vậy nên nó cầu mong lớn nhất ở lời cầu khấn vừa cất lên chính là hiệu quả làm giảm thể lực tiêu hao khi hành động. Đây sẽ là một trận chiến dài hơi, thể lực tự nhiên là vô cùng cần thiết.
Kế đến, Turan lần nữa lắc nhẹ ngọn cỏ lau trong tay, hướng về phía con Hề lanh lợi tinh anh đang lao tới. Cùng lúc ấy, miệng nó cất lên:
– Gió tới đây vì đâu mà vội. Tiếng nấc thầm trĩu nặng bước chân ai.
Vừa dứt lời, không khí xung quanh liền tập trung lại, hình thành một lớp khí màu xám bạc cuốn lấy cơ thể con Hề lanh lợi tinh anh. Đây là lời cầu khấn ‘Quấn thân’ có hiệu quả trái ngược với lời cầu khấn ‘Nương theo gió’ khiến làm nặng và giảm tốc độ hành động, đồng thời tăng thêm lượng thể lực tiêu hao.
Đáng tiếc là, hiệu quả lên đối tượng chênh lệch tận 9 cấp độ là không có bao nhiêu. Turan chỉ muốn thử, và kết quả rõ ràng là tệ.
Turan tiếp tục chạy, từng bước thật dài. Khoảng cách giữa cả hai nhanh chóng bị rút ngắn, nhưng đó không hẳn là một vấn đề, vì chỉ cần bản thân còn liên tục di chuyển, con quái sẽ khó mà đánh trúng được nó, nhất là khi dưới hiệu quả của cả hai lời cầu khấn vừa được cất lên.
Tuy nhiên, chạy mãi cũng không phải là cách, Turan cần tìm ra được cách đánh bại con Hề lanh lợi tinh anh. Đòn t·ấn c·ông nhảy bổ tới của con quái nó đã phân tích tương đối ổn thỏa, thấy rằng hiệu quả nhất để đối phó chính là cản phá.
Để thực hiện điều đó, Turan cần phải lợi dụng mặt đất làm điểm tựa, tung ra một nhát kiếm dứt khoát và mạnh mẽ nhất nhắm vào cặp dao của kẻ địch. Đối phương có thể cao hơn nó 9 cấp độ, nhưng dùng một đòn t·ấn c·ông toàn lực với ưu thể nhất định đối đầu với một đòn t·ấn c·ông thông thường nên là đủ.
Hoặc để chắc chắn mình thành công, Turan sẽ cất lên một lời cầu khấn nữa. Nguyện lực của nó vẫn còn nhiều, nhưng không thể phung phí vì còn phải dùng cho chuyến càn quét phó bản chiều nay. Do đó, nó chỉ có thể sử dụng một lời cầu khấn hạng trung, lại phải mang lại hiệu quả đáng kể.
Nghĩ rồi, Turan dừng bước, nâng kiếm, đối đầu trực diện với con Hề lanh lợi tinh anh. Cơ hội của nó không hẳn là chỉ có một lần, nhưng thành công ngay lần đầu tiên dĩ nhiên là điều tuyệt vời.
– Gió thoảng qua là một thì ngây dại.
Turan nói nhỏ, miết ngọn cỏ lau màu bạc trên thanh kiếm của mình. Nó cẩn thận cảm nhận từng chút một dòng chảy của nguyên khí và nguyện lực đang tập trung nơi đó, hướng chúng trôi hết vào thanh kiếm. Nó tự tin mình có thể làm được.
Thật sự thì không khó, Turan thầm đánh giá. Thử thách lớn nhất hẳn là làm thế nào để có thể xuất ra đúng uy lực mình mong muốn, đánh trúng đúng vị trí mình nhằm vào cũng như giữ cho bản thân không chịu tác động xấu.
– Cắt đứt cả lòng ta.
Turan hô lớn, kéo đồng loạt cả thanh kiếm và ngọn cỏ lau thành một đường từ dưới chéo lên, để lại một vết dài màu xám nhạt bén nhọn trông đến có thể cắt đứt bất kì thứ gì chạm vào.
Rồi bất ngờ như thế, vết dài màu xám nhạt đó lao về trước, hướng thẳng tới con Hề lanh lợi tinh anh đang nhảy bổ tới cùng cặp dao găm của mình. Tiếng cười như tiếng bình sứ rơi vỡ vang lên như điên dại, trực diện ứng đối với nhát chém của Turan.
Turan chỉ kịp nghe âm thanh của kim loại v·a c·hạm vào nhau, ngay sau đó lại cánh tay của nó trở nên nhẹ bẫng.
Thanh kiếm của nó đã bị gãy, là điều đầu tiên mà Turan nhận thức được. Nó không có thời gian để nghĩ xem vì sao chuyện đó xảy ra, phải lập tức kích hoạt kỹ năng ‘Chống đỡ’ đồng thời giơ cánh tay trái mang theo tấm khiên nhỏ lên đón đỡ cơ thể của con Hề lanh lợi tinh anh nhào đến.
May thay, cú v·a c·hạm không quá mạnh, Turan vẫn còn có thể trụ được. Nó nhanh chóng xác nhận tình hình rằng con quái đã bị trúng chiêu, và hẳn nhận một lượng sát thương vô cùng lớn.
Nhưng đó là chưa đủ. Đòn đánh của Turan, mục đích chủ yếu vẫn là để cản phá thế công của đối phương. Nó cần thừa thế xông lên.
Chỉ là, thanh kiếm của Turan đã bị gãy mất rồi. Không phải nghĩ ngợi thêm, nó lập tức lôi từ túi trữ vật ra một khẩu pháo cầm tay dài hơn mét, nhắm thẳng vào mục tiêu trước mặt. Trước khi con quái có thể lấy lại lợi thế của mình, nó sẽ phải kết thúc cuộc chiến.
Đạp hết sức vào ngòi kích hoạt khẩu pháo, Turan cũng nhảy lùi về sau. Một cơn xung chấn khủng bố cùng t·iếng n·ổ ầm vang bộc phát mạnh mẽ hất văng nó đi, lại nhờ có hiệu quả lời cầu khấn ‘Nương theo gió’ giúp nó không phải chịu quá nhiều tổn thương.
– Còn chưa đủ…
Turan cắn răng, nói nhỏ. Mục tiêu cấp 20 quả thực có hơi quá sức đối với nó bây giờ. Nó thậm chí còn chẳng biết được rằng đối phương đã mất đi bao nhiêu sinh lực, cũng không dám phí thời gian sử dụng kỹ năng chủ đạo của mình.
Chạy là quyết định sau cùng của Turan. Nó đã dự tính điều này từ trước. Cuộc chiến này không hẳn là thất bại thuộc về nó, những chắc chắn chẳng phải là thành công. Nếu không cần phải lo về cuộc càn quét phó bản sắp tới, mọi chuyện hẳn đã đơn giản hơn nhiều rồi.