Chương 420: Một mình đối mặt
Hồi lâu, khi Darmil đã giải quyết xong đám quái và bắt đầu tự mình nhặt mấy món vật phẩm rơi ra thì Kull chạy tới chỗ Turan, bảo:
– Không có gì bất thường cả, đội trưởng.
Turan tặc lưỡi, vẻ không hài lòng. Phản ứng của nó làm Kull tưởng rằng mình đang bị trách móc, liền thốt:
– Đ- để tôi đi thêm một vòng nữa xem sao.
– Không cần. – Turan vội đưa tay ngăn cản – Phòng bí mật đã được các du hành giả trước đây dò xét qua không biết bao nhiêu lần, sẽ chẳng có gì bất ngờ nếu chúng ta không có phát hiện mới.
Kull thở phào một tiếng, nhưng dường như cậu ta chẳng an tâm được chút nào. Chú ý thấy đội trưởng mình đang mải quan sát thứ gì đấy, cậu ta cất tiếng:
– Nói vậy, thứ trên tay cậu…
– Gậy phép của Garlon. – Turan đáp – Thứ này có thể hóa giải tối đa ba phép mà Thầy pháp Garlon thi triển, khiến cho cuộc chiến đối đầu với con quái trùm trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Món vật phẩm mà Turan đang nói đến được đặt trên một chiếc bệ gỗ nằm ở cuối căn phòng, sau khi vượt qua đám quái bảy con Thây ma cát kia. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến hầu hết các tổ đội tham gia càn quét phó bản ‘Tàn tích Gufara’ dù có muốn càn quét hoàn toàn hay không vẫn sẽ tìm cách tiến vào phòng bí mật.
Gậy phép của Garlon lại là thứ khắc chế hắn ta, mặc dù chỉ có ba lần sử dụng. Có lẽ, sức mạnh Thầy pháp Garlon đang có không bắt nguồn từ chính hắn ta mà chủ yếu đến từ các vị thần. Cây gậy phép hẳn là được chuẩn bị để đối phó sức mạnh của thần, tự nhiên hiệu quả với Garlon sau khi hắn ta đánh mất bản thân.
Ngoài Gậy phép của Garlon, một số tổ đội du hành giả báo rằng họ còn tìm thấy một món vật phẩm khác là Ghi chép bị hủy nằm ngay cạnh chiếc gậy phép. Tuy nhiên, Ghi chép bị hủy xuất hiện tương đối ngẫu nhiên cho mỗi lần phó bản ‘Tàn tích Gufara’ được tái lập, và đáng tiếc là lần này không có.
Bỏ qua phần nội dung của Ghi chép bị hủy, món vật phẩm này sau khi kích hoạt trong trận chiến với Thầy pháp Garlon sẽ khiến con quái trùm nhận thêm một phần sát thương, cùng với đó hành động của con quái trở nên ngập ngừng, như thể là lo sợ điều gì đó. Tổ đội Turan tự nhiên không cần chút hiệu quả đấy, nó ngược lại hứng thú hơn với nội dung của ghi chép, vì rất có thể là liên quan đến sự tồn tại sáu tay.
Thở hắt một hơi, Turan đứng thẳng dậy. Nó giờ cũng không làm gì thay đổi được sự thật rằng không có Ghi chép bị hủy ở đây. Việc hiện tại có thể làm là giải quyết nốt những con quái cuối cùng rồi xử luôn Thầy pháp Garlon, hoàn thành càn quét hoàn toàn phó bản, đúng như dự tính ban đầu.
Rời khỏi phòng bí mật, điều đầu tiên Darmil làm là đề cập tới con Thằn lằn sa mạc. Turan không ngăn cản, để cho Kull dẫn cậu ta đi, tiện thể để có gì xảy ra thì còn hỗ trợ được, dù rằng phần lớn khả năng là không cần thiết.
Tính đến hiện tại, tổ đội Turan đã tiêu diệt được tám đám quái rồi, chỉ còn tìm thêm hai đám quái nữa là đủ. Turan giờ đã không còn vội vã nữa, thay vào đó là sự hụt hẫng. Có lẽ nó không có duyên với những bí ẩn của phó bản ‘Tàn tích Gufara’ vì sau khi hoàn thành phó bản, tin chắc rằng nó sẽ không quay trở lại. Cứ chăm chăm vào một phó bản cấp độ 10 và phẩm chất chỉ đạt ‘Ưu’ là không hiệu quả, nhất là khi mục tiêu của nó là để tổ đội thăng Thần cấp càng nhanh càng tốt.
Cách tốt hơn để không khiến phát hiện của Kull về sự tồn tại sáu tay bị hao phí chính là để cho quân đoàn Cáo hai đuôi lo liệu. Đột nhiên biết được phó bản mình đang quản lý ẩn chứa tiềm năng nào đấy chưa được khai thác, chắc chắn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Vấn đề là Turan làm thế nào để thuyết phục họ rằng lời của Kull là thật. Họ có thể thử gõ nhiều hơn vào những tảng đá màu xám đen để thu hút đám Thằn lằn sa mạc, lại không có gì đảm bảo rằng sẽ có chuyện hay ho xảy ra. Mặt khác, kể cả khi lời của Kull nhận được sự tin tưởng, vẫn chẳng cho thấy rằng quân đoàn Cáo hai đuôi có thể được lợi lộc gì. Họ vẫn sẽ dành công sức để tìm hiểu, nhưng tính tới sự thật rằng trạng thái bán thần của Thầy pháp Garlon là khủng bố đến mức nào, hẳn sẽ từ bỏ sau một đoạn thời gian.
Nghĩ lại, Turan chỉ đơn thuần là tò mò, ham thích tìm hiểu về những gì đang ẩn chứa đang sau sự tồn tại của phó bản ‘Tàn tích Gufara’. Nó đâu có cần đạt được thứ gì nữa ở đây.
– Giả như đây không chỉ là một phó bản mà thật sự tồn tại…
Turan nói nhỏ, lại lắc đầu, cảm thấy chính mình đang có những suy nghĩ linh tinh, không thực tế. Cũng như rằng sẽ thật tốt nếu những món vật phẩm mạnh mẽ như Gậy phép của Garlon có thể mang ra ngoài phó bản, nhưng tiếc là không.
Turan sau một hồi đắn đo thì quyết định di chuyển trước tới chỗ đám quái tiếp theo đã được Kull xác định vị trí. Đó làm một đám quái chỉ có sáu con nhưng có tới hai con loại đặc chủng, một cầm trượng và một cầm đơn chùy. Sẽ thật dễ dàng để giải quyết đám quái nếu có Kull và Darmil ở đây, nhưng Turan lại có một ý tưởng táo bạo: nó định sẽ tự mình hạ sát hết chúng.
Turan rõ ràng là đang bực tức trong lòng, cảm thấy thật bức bối. Nó muốn giải tỏa cảm giác đầy khó chịu này, và đám quái quả là mục tiêu vô cùng thích hợp.
Với một thanh kiếm trong tay và ở tay còn lại là khẩu Mabatum đã được nạp đầy đạn, Turan lao mình về trước. Trận chiến sẽ là kịch liệt, với phần thắng cực kì thấp dành cho một du hành giả chỉ mới Thần cấp 11 lại dám đơn độc đối đầu với đám quái sáu con Thây ma cát cấp 10, có cả một cầm trượng và một cầm chùy.
Tuy nhiên, Turan tự tin rằng nó sẽ thắng. Đây là một thử thách khó khăn, nhưng nó sẽ thắng.
Con Thây ma cát cầm chùy là kẻ đầu tiên phát hiện ra Turan, cũng lập tức nhảy tới trước cả khi nó kịp bắn ra phát đạn của mình. Con cầm trượng đứng sau không chịu thua thiệt, thi triển ngay một phép ‘Khiên cát’ lên người đồng bạn, lại còn phóng tới một mũi lao cát về phía mục tiêu.
Turan không chút nao núng sải chân tránh sang bên, tiện tay kích hoạt tấm bùa ‘Hố sụp’ làm con Thây ma cát cầm chùy rơi tọt vào trong, bị giữ chặt luôn bởi cát. Ngay sau đấy, Turan xông tới trước, nhào thẳng vào đám quái bốn con chừng như đang cố che chắn cho con cầm trượng phía sau.
Hai con cầm đao, một con cầm giáo và một con cầm liềm. Turan vẫn e ngại con cầm liềm hơn cả, vì thế nó không chút do dự nhảy bổ đến cắm cây kiếm xuyên qua ngực con quái, lại mặc cho ba con còn lại đâm chém vào lớp màn chắn quanh mình.
Kì thực, ba con Thây ma cát đang hung hăng t·ấn c·ông kia không phải là mối lo ngại gì cho Turan. Nó cần chú ý hơn vẫn là con cầm trượng ở phía sau, giờ đã ẩn mình vào trong lớp cát mù vì cảm thấy bị đe dọa. Tuy nhiên, chỉ chốc nữa thôi con quái sẽ bắt đầu ném tới liên tục những mũi lao c·hết chóc. Màn chắn mà Turan đang sở hữu sẽ dễ dàng bị phá vỡ khi trúng phải chỉ một hoặc nhiều lắm là hai mũi lao.
– C·hết đi.
Turan thuận miệng thốt, nã liên tục một loạt hết cả băng đạn vào người con Thây ma cát cầm liềm. Giải quyết xong mục tiêu, còn chẳng chờ xuất hiện đốm sáng li ti đầu tiên, Turan liền nhảy sang bên, giữ khoảng cách với ba con Thây ma cát đang điên cuồng vung đao và đâm giáo.
Màn chắn mà Turan tạo ra cho mình kì thực tiêu hao của nó đến ba tấm bùa và một nửa lượng nguyên khí. Hiện giờ trông màn chắn vẫn chưa có dấu hiệu gãy vỡ nào, nhưng cũng không phải là một ý hay khi cứ dùng để đỡ đòn lũ quái.
Con Thây ma cát cầm trượng giờ đang ở cách Turan chừng mười mét. Con quái không có chút e ngại, đang giơ cao thanh trượng của mình lên, từ từ vẽ ra những nét đầu tiên của vòng ma pháp.
Turan tặc lưỡi. Nó sẽ không kịp ngăn cản con quái ra đòn. Khả năng t·ấn c·ông tầm xa của nó chỉ là những phát súng, lại bị lớp cát mù mà đối phương đang ẩn vào hóa giải gần hết. Đây thật sự là một tình thế hiểm nghèo.
Đòn t·ấn c·ông b·ằng phép luôn được biết đến là có sức sát thương cao và khó tránh né. Turan có thể tránh được đòn đầu tiên vì khoảng cách có lợi cho mình, cũng như rằng đối phương đã không tập trung quá nhiều vào đòn đánh đó mà dồn phần lớn sức mạnh vào phép ‘Khiên cát’.
Theo như chiếc vòng ma pháp gần hoàn thành, từng mũi lao cát bắt đầu nên hình dạng. Có cả thảy bảy mũi lao, dù Turan có tránh được một hay hai thì rồi cũng sẽ b·ị đ·âm vài cái lỗ lớn trên người bởi số còn lại.
Lựa chọn của Turan chỉ có một: lời cầu khấn. Vấn đề là giờ nó nên cất lên lời cầu khấn nào để tối ưu được hiệu quả.
Tính đến hiện tại, có ba đối tượng mà Turan có thể hướng lời cầu khấn của mình đến một cách an toàn: thần Syrathr, thần Fyratr và rồng Deln. Đáng tiếc là cả ba đều không thể mang đến cho Turan sức mạnh nào có tác dụng tốt lên đám Thây ma cát đây, hoặc là nó còn chưa biết tới.
Turan cũng muốn thử cất lời cầu khấn của mình tới những vị thần khác, nhưng càng lúc nó càng lo sợ cho an nguy của bản thân. Chỉ riêng thần Syrathr và Fyratr là đã đủ để khiến nó phải do dự mỗi khi định cất lời cầu khấn rồi.
Thời gian không cho phép Turan đắn đo thêm nữa. Nó vội lấy ra một ngọn cỏ lau màu bạc, đưa về trước, cất tiếng:
– Từ tĩnh mà động.
Turan cảm nhận được xung quanh mình bắt đầu xuất hiện những sự chuyển động không rõ ràng, nhưng lại mang cho bản thân cảm giác an toàn, đáng tin cậy.
– Từ động mà quay cuồng.
Những sự chuyển động dần trở nên rõ rệt, thành những cơn gió thổi mạnh bạo theo nhiều hướng khác nhau.
– Cuốn lấy cả ta.
Với lời đó, Turan ngoạm chặt ngọn cỏ lau, đồng thời cảm nhận chính mình như hòa vào trong vô vàn những cơn gió xung quanh, quay vòng. Cuối cùng, vây lấy nó, hay đã là chính bản thân nó, hóa trở thành một c·ơn l·ốc x·oáy dữ dội cuốn phăng cả những mũi lao vừa được phóng tới, kết hợp luôn mặt cát dưới chân càng tăng thêm sức sát thương gây ra.
Càng lúc, c·ơn l·ốc x·oáy càng trở nên mạnh bạo, khủng kh·iếp hơn. Cơn lốc cuốn qua cả đám Thây ma cát bất chấp mọi thứ mà lao tới, xé xác bọn chúng, rồi cứ thế xông tới con cầm trượng đang đứng vung vẫy cây trượng trong vô vọng.
Lời cầu khấn này không nên mạnh mẽ như vậy, ít nhất là trong hiểu biết của Turan. Nó chỉ định dùng cơn lốc để bảo vệ bản thân khỏi những mũi lao, giờ lại thành một t·hảm h·ọa tự nhiên cỡ nhỏ. Với uy lực như thế này, cả con Thây ma cát cầm chùy lọt vào cũng khó mà sống sót.