Chương 415: Thù hận của Sarauh
Turan không vội. Nó trước hết cần xác định vị trí của từng con quái cũng như chủng loại của chúng. Số lượng quái xuất hiện thêm chỉ có sáu con, là ít nhất có thể. Tuy nhiên, trong số đó là có tới bốn con đặc chủng, gồm một con cầm trượng, một con cầm roi và tới tận hai con cầm chùy, chia thành một đơn chùy và một song chùy.
Con Thây ma cát cầm song chùy đứng ở cách khá xa Turan, lại gần hơn so với Darmil nên nó quyết định để đồng đội mình giải quyết luôn thể. Đối với con cầm đơn chùy, Turan sải bước tiếp cận con quái, kích hoạt liền một tấm bùa ‘Hố sụp’ kìm chân ngay lập tức.
Con Thây ma cát cầm roi vừa xuất hiện liền chọn cho mình những đồng bạn trông có vẻ là ưu tú nhất, vung vẫy cái roi đập chan chát lên người chúng, khiến từng tên trở nên càng thêm hung hăng, mạnh bạo. Tuy nhiên, ngoài con cầm song chùy ra thì số còn lại vẫn chẳng thể hiện được bao nhiêu tiến bộ khi đối mặt Darmil với thanh đại kiếm vừa tung hết sức chém đứt ngang người một cặp thây ma.
Darmil khi không bị giới hạn kỹ năng chủ đạo của mình vẫn thật là đáng gờm. Nếu trong số quái này không tồn tại con cầm trượng thì có khi một mình cậu ta vẫn là đủ để giải quyết hết cả. Dĩ nhiên là tình huống này vẫn không thể bỏ qua uy lực khổng lồ đến từ thanh đại kiếm màu xám đen đang rực lên ánh sáng màu đỏ thẫm kia.
Thanh đại kiếm mang tên ‘Thù hận của Sarauh’ thuộc sở hữu của quân đoàn Cáo hai đuôi. Món trang bị này được xem như là biểu tượng của quân đoàn, chuyên dùng để chào mời các đối tượng du hành giả mạnh mẽ.
Turan vốn không có ý định mượn dùng thanh đại kiếm làm chi cả, nhưng người quản lý quân đoàn Cáo hai đuôi trong khu vực lại đề xuất cho nó, còn làm vẻ khẩn cầu. Lúc nhận thanh kiếm, Turan cũng là đắn do không biết có nên đưa cho Darmil vốn đã gặp rắc rối với kỹ năng ‘Cuồng nộ’ hay không, giờ lại lộ ra ảnh hưởng của thanh kiếm chẳng gây ra được bao nhiêu sự khác biệt.
Có lẽ, là do kỹ năng ‘Cuồng nộ’ có phẩm chất quá cao, áp chế cả những gì mà thanh kiếm làm được. Đó không hẳn là điều gì hữu ích, chỉ khiến Turan cảm nhận được rõ hơn mức độ nghiêm trọng của vấn đề mà Darmil đang gặp phải.
Thù hận của Sarauh có cấp độ là 20, phẩm chất đạt tới ‘Anh hùng’ và độ hiếm là ‘Cực hiếm’. Đây đối với một quân đoàn cỡ trung như Cáo hai đuôi đã được coi là rất quý giá rồi. Tuy nhiên, bởi vì các hiệu quả bất lợi mà thanh kiếm mang lại, quân đoàn đang gặp khó khăn trong việc lợi dụng thanh kiếm hơn là chỉ mang ý nghĩa biểu tượng.
Cụ thể, thông qua kỹ năng ‘Thông hiểu’ Turan có được thông tin về thanh kiếm được sắp xếp lại như sau:
“Thù hận của Sarauh.
Lớp: Trang bị.
Loại: Vũ khí.
Cấp: 20.
Phẩm chất: Anh hùng.
Độ hiếm: Cực hiếm.
Độ bền: Còn lại 77%.
Mô tả: Thanh đại kiếm từng được Sarauh sử dụng qua cuộc chinh chiến nhiều năm của mình. Ở cuối hành trình, hắn ta gục xuống, nhưng thù hận của bản thân vẫn còn, nhuốm màu thanh kiếm này. Từ đây, thanh kiếm mang theo sự thù hận của Sarauh, để một ngày nào đó chính hắn ta có thể được hoàn toàn giải thoát.
Chi tiết:
+ Sức t·ấn c·ông đến 43 bậc.
+ Tăng đến 10 bậc sức mạnh.
+ Tăng đến 10 bậc thể lực.
+ Truyền nguyên khí vào có thể giảm trọng lượng của thanh kiếm lên người sử dụng. Liên tục tiêu hao một lượng khí huyết nhất định.
+ Trên mỗi đòn đánh, có khả năng gây hiệu quả ‘Hấp huyết’ lên mục tiêu, tăng sự khát máu của thanh kiếm. Sức t·ấn c·ông và lượng khí huyết tiêu hao tăng thêm đáng kể.”
Nội dung thì nhiều, nhưng nói một cách ngắn gọn thì Thù hận của Sarauh khiến người sử dụng phải tiêu hao đồng thời nguyên khí và khí huyết, lại còn là càng lúc càng nhiều hơn. Đồng thời, mặc dù không có trong chi tiết, sự khát máu của thanh đại kiếm là có ảnh hưởng tới người sử dụng, khiến không ít kẻ trước đó đã trở nên mất kiểm soát, thậm chí quay lại tàn sát đồng đội của mình.
Dần dà, quân đoàn Cáo hai đuôi đã xem Thù hận của Sarauh như là một vật cấm, không cho phép bất kì ai sử dụng. Turan cũng đã rất bất ngờ khi được mời dùng thử thanh kiếm này, nghe không khác gì là đang gài bẫy tổ đội nó cả.
Tuy nhiên, đồ tốt đưa tới tay thì không có lý do gì để Turan không nhận. May mắn là thanh kiếm đã phát huy hiệu quả khả quan trên người Darmil, dù rằng cậu ta chỉ mới có Thần cấp 8. Nếu cậu ta đạt được Thần cấp 20, không nghi ngờ gì cả hai sẽ trở nên cực kì khủng bố.
Vấn đề phát sinh ở đây. Tổ đội Turan giờ nếu muốn nhận lấy thanh kiếm, không nghi ngờ gì sẽ phải bỏ ra một cái giá không nhỏ. Trong khi đó, quân đoàn Cáo hai đuôi chỉ đơn giản là vứt đi món đồ mình không dùng tới mà thôi. Đây không thể nào xem là một cuộc trao đổi công bằng.
Tuy nhiên, giờ không phải là lúc để Turan lo toan những điều như thế. Nó cần tập trung hơn vào trận chiến đang diễn ra. Chuyện Thù hận của Sarauh, nếu là Darmil muốn thì Turan bỏ cái giá lớn mua về cũng không phải là không được. Mà, nó lại ưa thích hơn để cho cậu ta chủ động giành lấy thanh đại kiếm, cũng là để xem hai bên sẽ giải quyết như thế nào. Thân phận của Darmil vẫn còn nguyên đó là con trai út của nhà Altoris.
Turan di chuyển tới lui, không nhanh không chậm, thận trọng giải quyết cho mình từng con Thây ma cát một rồi dừng lại trước người con cầm đơn chùy đang ngọ nguậy chuẩn bị xông phá cái hố cát chôn lấp mình. Con Thây ma cát cầm trượng đang bị Kull quần cho không kêu nổi một tiếng đàng hoàng, tự nhiên không trợ giúp được gì cho đồng bạn. Số phận con quái xem ra đã được định đoạt.
Lần trước, Turan hạ sát con Thây ma cát cầm chùy bằng năm nhát đâm và một nhát chém ngang đầu. Lượng sinh lực của con quái phải rất cao thì mới chống chịu nổi lượng sát thương lớn như thế đến từ một du hành giả Thần cấp 11.
Thế nhưng lần này, Turan dù đã chém bay nửa đầu trên của con thây ma đi rồi mà con quái vẫn còn có thể cựa quậy được. Thông qua kỹ năng chủ đạo, nó còn thấy được rằng lượng sinh lực của con quái còn hơn mười phần trăm, mặc dù mức tối đa thì không khác bao nhiêu so với mục tiêu lần trước.
“Là do mình ra đòn yếu hơn?” Turan tự hỏi. Nó không chịu được những điều bất thường, nhất là khi đang diễn ra rành rành trước mặt mình. Khả năng cao hơn là nó đã bỏ sót sát thương nào đó mà con Thây ma cát cầm chùy trước đấy nhận lấy.
– Cần tôi giúp không?
Tiếng của Kull vang lên bên cạnh Turan. Cậu ta đã xử lý xong con Thây ma cát cầm trượng rồi.
– Đi giúp Darmil đi.
Turan hời hợt ném một câu, chừng như muốn đuổi người đồng đội của mình để bản thân tập trung.
– Nhưng cậu ta đã sắp xong rồi, chỉ còn mỗi con cầm song chùy b·ị đ·ánh cho tối tăm mặt mũi thôi.
Nghe vậy, Turan không khỏi quay đầu sang nhìn một chút, xác nhận tình cảnh của Darmil không khác lời mô tả của Kull là bao thì gật nhẹ đầu, bảo:
– Các cậu làm rất tốt. Thứ này… ừm, để lại cho cậu vậy.
Dứt lời nó liền quay đi, tìm một chỗ tương đối nhiều bóng râm từ các bức tường để có cho mình khoảng không gian thoải mái hơn. Về phần sự bất thường rằng lượng sinh lực của con Thây ma cát cầm chùy vẫn còn sau khi b·ị c·hém bay nửa đầu, Turan đã xác định được là do nhát chém của chính mình không đạt đúng hiệu quả mong muốn.
Trên thực tế, không phải lặp lại càng nhiều đòn t·ấn c·ông trên cùng một vị trí thì có thể gây được thêm lượng sát thương tương ứng. Ví như chém nhiều lần lên cánh tay đối phương thì không thể nào sánh bằng việc chém phăng cả cánh tay đi. Và tất nhiên, một con quái để mất chỉ một cánh tay thì không thể nào c·hết ngay được.
Mặt khác, chủng quái thây ma không chảy máu, mà có chảy thì cũng không ảnh hưởng gì tới sự sinh tồn của chúng. Thế nên các v·ết t·hương hở thường không đạt hiệu quả cao, thay vào đó thì du hành giả nên nhắm tới việc hủy hoại cơ thể mục tiêu.
Thây ma có nhiều loại, và hầu hết đều có điểm yếu tập trung ở đầu, cũng chính là cơ quan đầu não của chúng. Tuy nhiên, không ít thây ma hoạt động dựa trên sự điều khiển và nguồn năng lượng ở vị trí khác, như thây ma cát là ở giữa ngực.
Do đó, rất khó để một du hành giả có thể kết liễu ngay được một con Thây ma cát cầm chùy khi chỉ gây được sát thương lên đầu của đối phương. Turan cũng vậy, nhưng nó đã thông qua kỹ năng chủ đạo chú ý thấy nguồn năng lượng của con quái dần tập trung lên cao hơn, cuối cùng dừng lại ở ngay giữa đầu khi bị kẹt trong hố cát.
Hiện tại, Turan vẫn còn chưa rõ vì sao lại có hiện tượng này, cứ như thể con Thây ma cát cũng cần phải thở, và nguồn năng lượng chính là nơi sự hô hấp diễn ra vậy. Tuy nhiên, dù thế nào thì việc t·ấn c·ông vào đầu khi đó đã phát huy hiệu quả, chỉ là vừa nãy động tác của nó chậm một nhịp, khiến nguồn năng lượng kia kịp thời di chuyển xuống thấp hơn.
Nếu Turan không sở hữu kỹ năng ‘Thông hiểu’ nó đã chẳng thể phát hiện ra điều này. Dĩ nhiên, với những du hành giả có sự n·hạy c·ảm nhất định về nguồn năng lượng, họ cũng sẽ làm được, có khi còn tốt hơn nó nhiều.