Chương 412: Trúng đòn
Turan xoay nhẹ hai bên vai của mình cho đỡ cứng, lại cầm chắc thanh kiếm trong tay, nhấc bước tiến về trước.
Đối thủ của nó lần này có sáu tên, một cầm giáo, hai cầm đao, hai cầm liềm và một cầm song chùy. Tên cầm song chùy tự nhiên là khó đối phó nhất, nhưng lại không phải mục tiêu cần để mắt tới lắm, bởi vì nhiệm vụ chính của Turan là giữ cho cả sáu con quái rời khỏi vị trí của Kull.
Không phải nghi ngờ, Thây ma cát cầm song chùy khi bị kích phát thù hận sẽ lập tức nhảy đến chỗ Turan, bỏ xa đám quái còn lại. Ngay sau đó, con Thây ma cát cầm trượng sẽ thực hiện một phép ‘Khiên cát’ lên người đồng bọn, khiến cho mục tiêu trở nên nguy hiểm cực kì.
Nhưng Turan không nhất thiết phải giải quyết con Thây ma cát cầm song chùy ngay, thay vào đó nó có thể giữ chân con quái bằng bùa ‘Hố sụp’ lên mặt cát. Mặc dù chiếc hố được tạo ra không câu được bao nhiêu thời gian, cứ việc lặp lại thì tổng cộng sẽ thành nhiều, đủ để tấm khiên cát tạo ra hết hiệu lực. Và dĩ nhiên, tấm khiên mới sẽ không xuất hiện vì Kull có khi đã giải quyết xong mục tiêu của mình rồi.
Vấn đề còn lại là đám Thây ma cát năm con. Chúng vốn không nên là một mớ rắc rối nếu không phải có sự tồn tại của con Thây ma cát cầm song chùy. Việc tập trung vào cả hai bên là rất khó khăn, nhất là khi chuyên nghiệp của Turan không phải là bùa chú.
Nói đến, tên Wyndur thật sự là sinh ra để chiến đấu đơn độc. Đây không phải có ý bảo cậu ta không giỏi hợp tác cùng người khác, mà là trong hầu hết trường hợp, một mình cậu ta là đủ để giải quyết vấn đề.
Wyndur giỏi về bùa chú, còn có thể tự vẽ bùa. Chẳng những thế, cậu ta sở hữu luôn kỹ năng hỗ trợ và tăng cường hiệu quả bùa chú. Mà ngoài bùa chú, Wyndur cũng giỏi về cận chiến với khả năng sử dụng nhiều loại v·ũ k·hí khác nhau, tuy rằng cậu ta ưa thích dùng tay không hơn. Và Wyndur cũng dùng được súng, tức có khả năng t·ấn c·ông tầm xa ở mức độ nhất định, nhưng dường như cậu ta ghét làm vậy.
Những bước chân không nhanh không chậm của Turan dần đưa nó vào trong tầm khiêu khích đám Thây ma cát. Không ngoài dự đoán, nó vừa bắn phát súng đầu tiên xong thì con Thây ma cát cầm chùy gầm lên một tiếng, lập tức nhảy bổ đến, trong quá trình còn vung tay chẳng rõ vô tình hay cố ý táng văng một con Thây ma cát khác bên cạnh.
Turan lách người tránh sang bên một đoạn nhỏ, chỉ vừa đủ để cú đáp đầy uy lực của con quái không khiến nó mất thăng bằng. Việc di chuyển một cách chính xác này giúp nó giữ được khoảng cách đủ gần để tấm bùa trên tay kích hoạt đạt được hiệu quả lớn nhất.
Tấm bùa b·ốc c·háy tan biến đi, hóa thành một đợt rung động nhẹ xông tới trước, rơi đúng vào vị trí dưới chân con Thây ma cát đang đứng thẳng dậy với gương mặt nhăn nhó và đôi mắt long sòng sọc. Rồi ngay khi con quái vừa xoay người định lao tới quật cặp chùy của mình vào kẻ địch thì một lượng cát lớn dưới chân chợt biến mất đi, làm con quái chới với, rơi ngay xuống một chiếc hố sâu hơn ba mét, lại rất nhanh bị lấp đầy bởi cát xung quanh đổ tới, chôn lấp luôn thây ma bên trong chỉ còn ló được cái đầu ra ngoài.
Xác nhận con Thây ma cát cầm song chùy đã thật sự bị kẹt xong, Turan mới quay người rời đi một đoạn, cố thu hút đám quái còn lại đuổi theo mình.
Năm con Thây ma cát, có cả con vừa bị đồng bạn mình đánh văng trước đó hung hăng chạy tới chỗ Turan. Ở phía sau cùng, con Thây ma cát cầm trượng đang gầm gừ âm thanh gì đấy, từ từ tạo thành một đợt lốc xoáy ở vị trí con cầm song chùy đang mắc kẹt. Nước đi đó là rất thông minh, bảo vệ con quái kia khỏi việc bị dồn sát thương, lại là việc mà cả các du hành giả cũng rất ít khi nghĩ đến.
Chỉ tiếc là điều đó không có ích trong trường hợp này. Turan hay cả Kull đều không có ý định gây sát thương cho con Thây ma cát cầm song chùy, ít nhất là bây giờ. Con Thây ma cát cầm trượng nên lo cho bản thân mình đi thì hơn.
Năm con Thây ma cát còn lại sau một hồi rượt đuổi thì cũng bắt kịp Turan. Chúng kêu gào những âm thanh lúc thì trầm đục, lúc lại như tiếng thét chói tai, cứ như rằng bản thân đang phải chịu đựng sự t·ra t·ấn tàn nhẫn và khủng kh·iếp nào đấy. Nhưng dù thế nào, đám quái vẫn không dừng lại bước chân và sự hung hăng của mình. Chúng rõ ràng là muốn kẻ đang ở trước mặt phải c·hết, phải bị xé toạc ra, không thể chấp nhận sự tồn tại.
Turan xoay người, nâng lên thanh kiếm trong tay vừa được kích hoạt một tấm bùa dán trên đó. Nó sau đấy sải chân tránh đi một cú đâm giáo đầy vụng về của một con Thây ma cát, lại dùng kiếm đánh bật đi đòn bổ đao của một con khác. Thừa lúc còn hai con quái chưa đuổi tới kịp, Turan nhắm thẳng khẩu súng Mabatum của mình vào giữa ngực một con cầm liềm, bắn liền ba phát rồi lập tức nhảy về sau tạo khoảng cách, chẳng thèm quan tâm mục tiêu có nhận đủ sát thương hay chưa.
Ba phát đạn từ khẩu Mabatum được bắn ra bởi một du hành giả Thần cấp 11 sẽ khó mà g·iết ngay được một con Thây ma cát cấp 10, nhưng cả ba phát đạn đều trúng giữa ngực con quái thì chuyện lại khác. Đó chính là điểm yếu của chủng quái này, chứ không phải là sọ đầu. Dường như cơ thể chúng không còn được điều khiển bởi hệ thần kinh nữa mà chỉ bằng nguồn năng lượng tỏa ra mãnh liệt nơi ngực mình, cũng giải thích được vì sao cử động lại sai lệch và trông ngu ngốc như vậy.
Tuy nhiên, đấy chỉ là đối với chủng Thây ma cát thông thường. Thây ma cát cầm trượng cũng nhận lượng lớn sát thương khi bị nhằm vào ngực, nhưng sọ đầu của chúng vẫn là mục tiêu chí mạng. Mặt khác, Thây ma cát cầm roi nhận sát thương tương đương nhau trên mọi vị trí; t·ấn c·ông vào giữa ngực chủng quái này chỉ khiến lượng sát thương tăng thêm chút đỉnh. Cuối cùng là Thây ma cát cầm chùy, hiệu quả nhất là đánh vào xương sống của chúng, khiến con quái khi hành động một cách mạnh bạo sau đấy sẽ tự làm chính mình tổn thương rồi tan biến.
Những thông tin kể trên đều không phải do Turan phát hiện mà nhờ có đống tài liệu nhận được từ người quản lý quân đoàn Cáo hai đuôi trong khu vực. Hắn ta xem ra cũng là thành thật, khi mọi thử nghiệm về đống tài liệu tới giờ đều cho kết quả trùng khớp.
Số lượng Thây ma cát đuổi theo Turan hiện tại còn lại bốn con. Con cầm giáo vẫn là đang xông tới trước tiên, nhưng rõ ràng là sẽ không thể nào đâm trúng được nó với cái cử động cứ nghiêng trái lệch phải chừng có thể ngã chúi nhũi bất cứ lúc nào.
Vậy nên, Turan chẳng định giải quyết con Thây ma cát cầm giáo sớm làm gì, thay vào đó nó nhắm vào con cầm liềm đang ở cách mình không xa. Thây ma cát cầm liềm bằng cách nào đấy có được ưu thế về tốc độ hành động và sự chuẩn xác so với những con quái khác. Kể cả khi Turan cao hơn đối phương một cấp độ, nó vẫn không muốn cận chiến với đối thủ như vậy.
Vấn đề là, hai con Thây ma cát cầm đao liên tục xuất ra những nhát chém c·hết người lại không cho phép Turan có thêm chút khoảng trống nào để tập trung vào mục tiêu của mình. Nó cần một sự đột phá, tránh để quá muộn, tới lúc con Thây ma cát cầm song chùy thoát khỏi được hố cát kia thì tình thế sẽ thành tồi tệ.
Nghĩ là làm, Turan liền dùng hết sức đánh bật đòn đánh của hai con Thây ma cát cầm đao, thừa cơ xông tới, vung ra một nắm đấm ngang bằng tay cầm súng đánh văng một con đi. Kỹ năng ‘Cú đấm ngàn cân’ thật sự phát huy hiệu quả rất tốt, giờ thì nó chỉ còn phải lo về loạt t·ấn c·ông của con cầm đao còn lại mà thôi.
Khi đồng bạn của mình vừa b·ị đ·ánh văng đi, con Thây ma cát cầm liềm liền nhanh chóng thế chỗ, tạo cho Turan một sự nguy hiểm nhất định. Turan biết không thể dây dưa, lập tức nhảy tránh sang bên, lại ngoài dự đoán bị con quái cầm giáo gầm thét lao tới chặn mất.
Turan xì một tiếng, xoay người có né cái móc liềm sát bên hông mình, tiếc là vẫn bị trúng phải, nhưng được lớp áo giáp ngăn đi phần lớn sát thương.
Turan tự nhận bản thân không ham thích gì việc đối phó với đám quái như thế này, lại bị buộc phải đương đầu với chúng. Dù sao thì không phải lúc nào trong tổ đội cũng có Darmil đứng ra làm chủ công, còn bản thân nó chính là đối tượng phù hợp nhất để thay thế.
Mặt khác, phó bản không chỉ có một đám quái cần phải giải quyết, mà mục tiêu của Turan thì không cho phép tổ đội của mình bị giới hạn ở một phó bản chỉ có phẩm chất ‘Ưu’ như thế này. Do vậy, Turan không muốn vội vàng tung ra toàn bộ khả năng của bản thân, mà cần giữ ở mức độ phù hợp nhất, và sẽ tốt hơn nữa nếu là tiết kiệm nhất.
Một đám Thây ma cát cấp độ 10 như đây, ở tình huống cho phép, Turan cứ việc kích hoạt ngay cho mình một tấm bùa ‘Bão băng’ rồi xông vào tàn sát với kỹ năng ‘Vuốt quỷ’ là được. Nhưng dĩ nhiên, chi phí là đắt đỏ, còn chưa kể rằng bản thân nó không có cách phát huy tối ưu hiệu quả tấm bùa, thật không đáng.
Một cách khác, chính là lời cầu khấn. Nhưng nguyện lực kể cả khi chỉ dùng những lời cầu khấn yếu nhất cũng là phung phí, Turan chẳng muốn bàn tới làm gì.
Con Thây ma cát cầm liềm đánh trúng Turan một đòn thì chợt như trở nên phấn khích, kêu lên mấy tiếng như đang cười càn rỡ rồi lại nhảy bổ đến.
Turan lần này chẳng thèm tránh, thay vào đó hơi nghiêng người, bước tới một đoạn ngắn với thanh kiếm trong tay nhắm thẳng ngực đối phương mà đâm một cú đầy quả quyết. Cú đâm xuyên qua cả người mục tiêu, bị Turan nâng lên cao, mặc cho cái liềm đang vung qua lại cố cắt đứt cánh tay của nó nhưng lại chẳng thể nào phá nổi lớp màn chắn màu vàng đất hiện lên.
Đôi khi, hiệu quả nhất để đối đầu với một đám quái chính là chịu đòn, cố trao đổi sát thương. Dù không được như Darmil, Turan vẫn có cho mình lợi thế về chênh lệch Thần cấp. Chỉ là cách chiến đấu này không phải là ưa thích của nó, thậm chí có thể coi là chán ghét.