Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 306: Giao kèo béo bở




Chương 306: Giao kèo béo bở

Turan im lặng lắng nghe. Qua lời kể của nam yêu tinh, nó xác định được một số thứ, đồng tình là có, phản đối cũng có, nhưng đến cùng là vẫn chưa hiểu ra vấn đề.

Trước hết, là mối quan hệ giữa vua yêu tinh và con trai ông ta. Đức vua đáng kính này có vẻ rất công bằng với những đứa con của mình, xem chúng đều như công cụ để vực dậy tộc yêu tinh, hoặc để tránh cái kiếp nạn nào đó ở tương lai. Chỉ là, Tiffia có lẽ hơi thiếu may mắn, vì là Nihr nên Đại Thánh Thế vừa giáng lâm thì liền bị gán cho danh điềm xấu rồi đày khỏi rừng Cultiven.

Về quan hệ giữ Quilter với Cautrius, hai người quen nhau trong một lần cùng tham gia chuyến du hành phía bắc biên giới vương quốc Enria, cũng chính là địa phận vương quốc Servous. Quilter lúc bấy giờ chỉ mới vừa đạt tới Thần cấp 10, vì nhiệm vụ tấn thăng mà tìm tới rừng Cultiven. Nhưng theo lời hắn ta thì có vẻ bản thân khá ưa thích chu du đây đó nên chuyện cũng là trong kế hoạch.

Hai nam yêu tinh này dần trở nên thân thiết hơn, sát cánh cùng nhau trong không ít chuyến du hành kế tiếp. Quilter thậm chí đã có ý định gia nhập vào đội ngũ của Cautrius, nhưng vua yêu tinh lại không cho phép chuyện đó. Hắn ta không bất ngờ, vì yêu tinh tộc rừng Cultiven từ xưa tới giờ đã không có nhiều thiện cảm đối với yêu tinh đến từ vùng khác. Lý do cụ thể thì hắn ta chẳng nhắc tới, Turan cũng không tiện hỏi.

Sau đấy một thời gian khá lâu, khi Quilter đạt tới giới hạn Thần cấp 15, hắn ta phát hiện rằng nhiệm vụ tấn thăng của mình có liên quan tới tinh linh, yêu cầu một lượng không nhỏ năng lượng tinh linh tinh thuần. Kể chuyện này cho Cautrius, nam yêu tinh mới được biết rằng người bạn của mình là người đã được vua yêu tinh định sẵn sẽ tham gia thử thách Thần thánh.

Chuyện khó xử bắt đầu ở chỗ này, khi Quilter nửa muốn đột phá giới hạn Thần cấp 15, nửa lại không muốn người bạn của mình mạo hiểm. Hắn ta sau đó vậy mà quyết định lôi kéo Cautrius trốn đi. Theo lời hắn ta, cả hai người chỉ cần trốn qua khỏi đêm nay, khi thời hạn thử thách bị bỏ lỡ thì chuyện đã rồi, trở về cùng lắm chịu trách phạt chứ không tới nỗi nào.

Nhưng Quilter rõ ràng là đã xem nhẹ Cautrius, hay đúng hơn là không để ý nhiều tới sự quan tâm của cậu ta dành cho tộc của mình. Cautrius đã cự tuyệt Quilter, thậm chí còn báo lại cho cha mình, khiến giữa hai bên nảy sinh một trận chiến gay gắt.

Nam yêu tinh không có gì bất ngờ thất bại thảm hại. Vua yêu tinh mạnh vượt xa hắn ta, sau khi chơi đùa để hắn ta cảm nhận sự bất lực của mình xong thì để cho Cautrius tự tay tiến lên đánh bại người bạn của mình.

Sau lần đó, Quilter bị trọng thương, nhưng lại được vua yêu tinh cho người chăm sóc, chữa trị đàng hoàng. Nghe ra, có vẻ thân thế của nam yêu tinh cũng không phải là tầm thường. Họ đánh nhau thì được, nhưng mâu thuẫn giải quyết xong, vẫn là cần đối xử tốt với bên còn lại.

– Thế, rốt cuộc thì tại sao Cautrius lại chịu trừng phạt? Và trừng phạt đó là gì?

Turan cất tiếng hỏi, trong giọng thể hiện rõ sự bực tức của nó. Tên yêu tinh này nói dông dài một hồi, phần nó quan tâm tới nhất thì lại bị làm cho qua loa.

– Đó là vì… – Quilter do dự, nhưng rồi cũng nói ra – Cautrius ra sức cứu tôi nên mới bị quân đoàn Ungreilt bắt. Cậu ta vốn đã có thể thoát được… Nghe chuyện, vua yêu tinh rất tức giận, lại bị tổ đội của cậu… à thì, do đó liền đổ trách nhiệm lên đầu Cautrius.

– Không. – Turan lắc đầu bảo – Cautrius có làm gì cũng không thể thoát được. Yêu tinh các người quá xem thường quân đoàn Ungreilt rồi.

Quilter muốn nói lại thôi. Hắn ta giờ không có tâm trạng để đôi co với Turan. Nghĩ một hồi, hắn ta mới lên tiếng:

– Hiện tại, Cautrius đang bị giam trong ngục Dây leo chằng chịt. Nơi đó là giam giữ những kẻ làm ra lỗi lầm to lớn gây họa cho cả tộc, để những sợi dây leo cắm vào người, không ngừng hút đi máu, chất dinh dưỡng và cả nguyên khí từ trong cơ thể, chậm rãi giày vò cho tới khi đối tượng t·rút h·ơi t·hở c·uối c·ùng.

“Đây… cũng quá ác đi?” Turan thốt thầm. Nó bất ngờ nhiều hơn là với việc người ra tay tàn nhẫn với Cautrius đó lại chính là cha của cậu ta.

– Vẫn còn tốt hơn là thất bại trong khi tham gia thử thách Thần thánh.

Turan cất tiếng. Nó không có ý an ủi hay giễu cợt ai cả, chỉ đơn thuần là đánh giá.

– Phải. Nghĩ… cũng đúng.



Quilter nói rồi thở dài một hơi. Hắn ta vốn đang bồn chồn giờ đã thả lỏng đôi chút, nhưng xem ra ý định muốn cứu thoát người bạn của mình là không hề thay đổi.

– Thế, cậu muốn tôi làm gì? – Turan hỏi.

Quilter không có vẻ gì là đã có kế hoạch cho chuyện này. Nghĩ một hồi không có kết quả, hắn ta quả quyết lắc đầu, bảo:

– Tôi chỉ có thể nhờ cậy cậu. Giao kèo với vua yêu tinh, cậu có lẽ chỉ cần thêm một điều kiện nhỏ…

Turan cười nhạt. Nó là chưa bao giờ thấy ai đưa ra lời nhờ vả ngớ ngẩn như thế này. Đây không chỉ đơn giản là lôi Turan vào chuyện của Quilter, mâu thuẫn của hắn ta với vua yêu tinh mà còn liên lụy cả tổ đội nó và Deln của khu rừng nữa. Lại nói, từ đầu đến cuối, Turan không hề nghe cái gì giống như là Cautrius mong muốn được cứu cả. Tên yêu tinh đó đã từng vì tộc yêu tinh mà tố cáo người bạn của mình, đâu có gì đảm bảo rằng lần này hắn ta sẽ hành động khác.

– Tên này não bị úng mất rồi.

Người lên tiếng là con mèo mập đã bay lơ lửng bên cạnh Turan nghe được một lúc lâu. Ông ta nói rồi bay tới nằm lên bàn, liếm láp cái chân trước của mình mấy cái, bảo:

– Ta vẫn còn nhớ lúc ở trong khu vườn của sự an yên, ngươi đã điên cuồng ra sức ngăn cản cô nàng yêu tinh kia như thế nào. Ngươi làm vậy vốn đâu thể cứu được tên kia, phải không? Hay là ngươi ngu muội tin vào việc bản thân sẽ thành công vượt qua thử thách Thần thánh, dùng đó làm đối trọng đàm phán với vua yêu tinh?

Quilter không đáp lời, mắt nhìn chằm chằm con mèo cuộn mình chừng muốn ngủ.

Nhưng mèo Jorz sau đó lại duỗi người, run rẩy mấy đợt, nói tiếp:

– Ngươi chẳng lẽ không nhận ra rằng, tham gia thử thách Thần thánh là mục đích cả đời của tên đó. Ngươi làm vậy, so với tự tay g·iết c·hết hắn ta trăm ngàn lần, tốt hơn sao? Hay thực tế, ngươi chỉ nhằm vào nhiệm vụ tấn thăng của chính mình?

Cả người Quilter run lên, không rõ là hoảng hốt hay giận dữ. Turan quan sát hắn ta một lúc, lại xem xét mấy lời mèo Jorz vừa bảo, cất tiếng:

– Thôi. Tôi không quan tâm cậu mưu tính cái gì, nhưng để tôi ra sức, thì cậu phải bỏ ra cái giá tương xứng. Nếu không có, tôi cũng chẳng thể làm gì hơn.

Quilter im lặng, lại chợt đứng dậy, quay người bước tới bên một ô cửa sổ, phóng mắt nhìn ra ngoài. Giờ đang là đêm, hắn ta có thấy cũng chỉ là vài con đom đóm hay mấy ngọn đèn le lói mà thôi.

– Ông rốt cuộc là đang muốn làm gì? – Turan hỏi nhỏ.

Con mèo mập liếc nhìn Turan một cái, xong thì lại nằm dài trên bàn, thở hắt một hơi rồi mới đáp:

– Ta chán ghét mấy tên ngạo mạn cứ tự cho mình là đúng.

“Vậy chứ ông thì sao?” Turan nghĩ thầm, lại chẳng định nói ra thành lời. Suy cho cùng thì cũng là không có hại cho nó.

Quilter cứ thế trầm mặc nhìn xa xăm qua ô cửa sổ. Hắn ta không rõ nghĩ cái gì, nhưng mất hẳn gần mười phút mới xong, quay người bước trở lại, cất tiếng:



– Cậu Turan. Nói ra thì thật đáng xấu hổ, nhưng giao kèo lúc trước với cậu, có thể hủy bỏ chứ?

Turan ngơ người hẳn một lúc. Nó thật sự chẳng hiểu nổi tên yêu tinh này vừa nghĩ ngợi cái quái gì mà lại thốt ra được câu như vậy.

– Hoặc là, – Quilter nói tiếp – chúng ta có thể đổi lại điều kiện phía bên tôi, không cần năng lượng tinh linh tinh thuần nữa. Tôi muốn cứu Cautrius.

Bật cười, con mèo mập không nhịn được nữa. Ông ta thốt lên:

– Ngươi nghe thấy chưa, Turan? Ta- A ha ha ha!

Turan phát bực, gạt tay cuốn phăng con mèo văng luôn vào tấm vách gỗ. Quay lại đối với Quilter, nó trầm giọng bảo:

– Không thể. Cậu không muốn năng lượng tinh linh tinh thuần nữa là không có vấn đề. Nhưng muốn tôi ra sức cứu Cautrius, thì cần đánh đổi thứ khác.

– Quả đúng là cậu…

Quilter cười đáp, không có vẻ gì là ngạc nhiên cả. Hắn ta nghĩ ngợi hồi lâu, nói:

– Điều kiện giống như giao kèo trước, cậu thấy sao?

– Thật sự? – Turan dò hỏi.

– Thật sự. – nam yêu tinh đinh ninh.

– Tốt.

Turan thốt, liền lấy giấy cùng bút và mực rồi bằng những động tác nhanh thoăn thoắt ghi lên những điều khoản của giao kèo. Xong, nó xem qua một lượt, ký rồi đưa cho Quilter.

Nam yêu tinh cầm lấy đọc một hồi, mắt chợt mở to, thể hiện rõ sự ngạc nhiên. Rồi như không thể tin được điều mình đang thấy, hắn ta nhìn chằm chằm Turan, môi mấp máy mãi một lúc cất lên thành tiếng:

– Cậu… thật sự định làm như thế này?

Turan gật nhẹ đầu, đáp:

– Phải. Đây là tốt cho cả ba bên, tin chắc vua yêu tinh cũng không có lý do để từ chối.

– Tôi…



Quilter định nói lại thôi, đưa mắt xem một lượt nữa nội dung giao kèo. Hắn ta lộ vẻ do dự, nhưng rồi cũng cầm bút ký lên.

Xác nhận giao kèo được ký kết thành công xong, Turan mới cất tiếng:

– Được rồi. Cậu nán lại đây lâu cũng không tiện. Là lúc nên rời đi.

Nam yêu tinh bị đuổi thẳng thừng không có vẻ gì là khó chịu, hơi cúi đầu chào Turan rồi sải bước thật nhanh ra ngoài, chẳng mấy chốc thì mất hút.

Turan thả người trên ghế, đưa tay gõ nhẹ tay vịn mấy cái. Đây không gì hơn là hành động nhằm để giải tỏa căng thẳng cùng mệt mỏi của nó.

– Ngươi không thấy là tên đó như là bị điên rồi sao?

Là mèo Jorz. Ông ta bay tới trước mặt Turan, vẻ không hài lòng chỉ trích nó.

– Điên hay không không quan trọng. – Turan hời hợt đáp – Món lợi mà hắn ta đưa ra, tôi không đành lòng từ chối.

– Hửm? Hắn ta định đánh đổi cái gì? – mèo Jorz thắc mắc.

– Một món trang bị phẩm chất ‘Huyền thoại’ hoặc hai mươi món trang bị phẩm chất ‘Anh hùng’ hoặc làm việc cho tôi hai năm. Và đó chỉ là một trong hai giao kèo.

Vẻ mặt mèo Jorz thoáng ngạc nhiên, nhưng chỉ chốc liền bình tĩnh lại, bảo:

– Đấy chẳng phải là hắn ta chắc chắn sẽ chọn cái thứ hai ư?

– Hẳn là vậy. – Turan trả lời, nghĩ một chút, nói tiếp – Bốn mươi món trang bị phẩm chất ‘Anh hùng’ không tệ chứ? Cũng chẳng rõ hắn ta sẽ lấy đâu ra số lượng lớn như thế.

– Hừm. Nói như ngươi thì đúng là làm ăn lớn…

Mèo Jorz gật gù bảo, chợt lại nhận ra gì đó, thốt:

– Thế nếu hắn ta chọn làm việc cho ngươi thì sao?

Turan cười khì, đáp:

– Ừ thì tôi cũng sợ hắn ta theo mình bốn năm dài, nên giao kèo vừa rồi đã loại bỏ đi lựa chọn đó.

– Tốt. – mèo Jorz nói – Ngươi coi vậy mà cũng không có ngu.

– “Coi vậy”? Ông là nhớ Kull rồi?

Mèo Jorz giật bắn người, lập tức bay đi mất trước khi Turan kịp làm gì tiếp. Cũng chẳng biết là ông ta bay đi đâu, nhưng e là đêm nay sẽ không dám trở về rồi.