Chương 304: Điều kiện đưa ra
Liếc mắt nhìn một chút biểu hiện của Quilter, thấy rằng hắn ta đang khá bồn chồn, Turan mới quay sang vua yêu tinh, bảo:
– Giờ đã quá nửa đêm, vẫn mong sớm ngài vào vấn đề.
Vua yêu tinh nhếch mép, định nói, ngừng lại một chút vẻ nghĩ ngợi rồi mới bảo:
– Tiffia, cần trở về với tộc yêu tinh.
Turan bị bất ngờ. Nó đã không đoán được rằng Valder lại nói trực tiếp như vậy.
– Tất nhiên ta không định bắt ép con gái mình. – vua yêu tinh nói tiếp – Nhưng là một người mang lấy sức mạnh của tinh linh, nó là đã gánh lên vai vận mệnh của tộc yêu tinh. Ta tin nó biết rõ bản thân mong muốn điều gì.
– Ông thật sự không định bắt ép? – Turan dò hỏi.
– Ta…
Vua yêu tinh không dám đáp lời. Có lẽ ở góc độ nào đó, ông ta thật sự không muốn khiến con gái mình chịu khổ, nhưng ở một góc độ khác lớn lao và quan trọng hơn, ông ta là không còn cách nào nữa.
Nhìn quanh một lượt vẻ như đang tìm kiếm gì đấy, Turan lên tiếng:
– Cautrius không có ở đây ư?
Vua yêu tinh giật mình, phản ứng rõ tới mức Turan có thể chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm. Có vẻ như ông ta không muốn nhắc tới Cautrius một chút nào, dù cho đó là đứa con trai mà ông ta đã không ngần ngại đích thân dẫn binh tiến đánh đội ngũ của Cornel.
Turan tất nhiên không vô cớ nhắc tới Cautrius. Cậu ta vốn là người được chọn để tham gia thử thách Thần thánh chứ không phải Tiffia. Nghĩ rồi, nó bảo:
– Tôi đoán là mình đã cứu cậu ta một mạng, đúng không? À, hơn cả thể mới đúng.
Vua yêu tinh nổi giận, hơi thở dần trở nên gấp gáp, đôi mắt thì trừng nhìn Turan. Nhưng tất cả những biểu hiện đó chỉ thoáng qua trong giây lát rồi mất đi. Khả năng kiểm soát cảm xúc của ông ta thật sự khiến Turan phải nể.
– Cậu muốn gặp Cautrius? – Valder hỏi.
– Không. – Turan đáp ngay – Tôi chỉ nghĩ là theo lẽ thường, cậu ta nên tìm gặp tôi mới phải. Cơ hội này, đáng lý cậu ta phải không bỏ qua.
Vua yêu tinh cười nhạt, lắc nhẹ đầu nói:
– Cautrius không được. Cậu ta giờ đang phải chịu sự trừng phạt của mình rồi.
“Tại sao?” Turan vừa định thốt lên như vậy. Nó thật không hiểu nổi cái lối suy nghĩ của các yêu tinh hay cụ thể là vị đang ở trước mặt mình. Có lẽ đã có chuyện gì đó đã xảy ra mà nó không biết được.
– Đáng tiếc. – Turan trầm giọng bảo – Về yêu cầu của ông, tôi e là phải thay Tiffia từ chối.
– Đó không phải là một yêu cầu.
Vua yêu tinh nghiêm giọng. Vẻ mặt ông ta lúc này cũng trở nên nghiêm nghị, cho thấy rằng chính mình sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Turan tự biết không thể đối cứng được, cũng không định nhún nhường trước Valder. Nghĩ rồi, nó cất tiếng:
– Cô nàng từ lâu đã không thuộc về tộc yêu tinh nữa. Tuy nhiên, vẫn có một số thứ chúng ta có thể thương lượng được. Ngài nghĩ sao về một mối quan hệ hợp tác?
Vua yêu tinh vẻ mặt không thay đổi, trầm giọng đáp:
– Ta không biết cậu đang mưu tính cái gì, nhưng thứ mà ta muốn, thứ mà tộc yêu tinh cần lúc này, không thể được thỏa mãn chỉ bởi một mối quan hệ hợp tác nhàm chán.
Turan cười thầm. Không ngoài dự đoán của nó, vua yêu tinh không hề trông mong tới việc thành thật nhận Tiffia là con gái mình. Hay nói đúng hơn thì, ông ta có thứ quan trọng hơn cần phải nhắm tới.
Vấn đề hiện giờ của Turan chỉ là khiến vua yêu tinh nói ra mong muốn của bản thân, sau đó thì đặt điều kiện tương ứng với mong muốn ấy rồi thành lập một giao kèo.
– Thưa ngài, mặc dù ngài có lẽ không biết nhiều điều về tôi hay cả tổ đội của tôi, nhưng tôi tin chắc rằng ngài đã được biết về những gì đã xảy ra vào hôm qua. Có thể bản thân tôi không quá xứng đáng để ngài đặt hi vọng vào, nhưng ngoài việc hợp tác với tôi, ngài còn có lựa chọn nào khác sao?
Nói rồi, Turan nhìn chằm chằm vào vua yêu tinh, chờ đợi phản hồi từ ông ta. Nó không phải là đang bắt ép ông ta, mà chỉ là đang làm rõ mọi chuyện. Gì thì gì, bản thân nó là không ưa thích được việc hợp tác với một vị vua luôn chạy theo quyền lực và lợi ích chung mà bỏ rơi những điều vốn nên là thân thiết nhất với mình.
Nhưng có lẽ, vì vua yêu tinh là người như thế, nên Turan mới dễ dàng nắm thóp ông ta.
– Không tệ. – Valder cất tiếng – Cậu khiến ta thay đổi cách nhìn của mình về tổ đội bốn người của cậu rồi.
Turan không biết vua yêu tinh trước đó đã nghĩ gì về tổ đội của mình, nhưng lời như vậy, ông ta hẳn là đã chịu thỏa hiệp.
– Đã thế, mong cậu nghe kĩ điều kiện ở phía của tộc yêu tinh, đại diện là ta. Thứ nhất, ta muốn Tiffia mỗi tháng một lần, tham gia một chuyến du hành do tộc yêu tinh tổ chức.
Turan nhướn mày. Mỗi tháng một chuyến du hành, nghe qua thì không nhiều, nhưng đó còn phụ thuộc vào nội dung chuyến du hành đó. Nói đơn giản thì một phó bản phẩm chất ‘Anh hùng’ muốn càn quét xong thì cũng phải mất gần một tuần, thậm chí còn có thể tốn tới nửa tháng, tùy theo số lượng và năng lực các du hành giả.
Mỗi tháng dành một nửa thời gian để phục vụ cho tộc yêu tinh, Turan là không thể nào chấp nhận được. Nghĩ rồi, nó đáp:
– Không thể. Thời gian nâng lên là mỗi sáu tháng một lần, tối đa tham gia ba lần. Ngoài ra, chuyến du hành đó, tôi có thể tùy ý thêm vào người của mình.
Vua yêu tinh nhăn mày, hơi thở dường như ngừng lại. Ông ta không có vẻ gì là đang giận hay khó chịu với lời của Turan mà giống hơn là bị bất ngờ.
– Được. Điều kiện thứ nhất, y theo lời cậu nói.
Lần này thì tới lượt Turan bị bất ngờ. Nó còn tưởng rằng vua yêu tinh sẽ cố giảm thời gian xuống ba tháng hoặc tăng thêm số lần tham gia, nhưng có vẻ như ông ta không quá đặt nặng điều kiện đầu tiên này.
“Rốt cuộc thì ông ta đang tính toán cái gì?”
– Điều kiện thứ hai, ta muốn Deln ngừng lại yêu cầu vật hiến tế của ngài ấy.
Turan thở hắt một hơi. Nó không ngạc nhiên nhưng lại không khỏi tò mò về suy nghĩ của vua yêu tinh với điều kiện vừa nêu, liền hỏi:
– Deln thì có liên quan gì tới sự hợp tác giữa hai bên chứ?
– Đó là điều kiện của ta. Nếu cậu có thể làm tới được thì dễ nói.
Turan lắc nhẹ đầu, bảo:
– Làm được hay không cũng không phải chỉ bằng điều kiện của ngài đưa ra là xong. Tôi tin là độ nặng nhẹ của chuyện này, ngài là hiểu rõ ràng.
– Ta biết.
Vua yêu tinh đáp, gương mặt thả lỏng đi chút ít. Có vẻ như ông ta đang mừng thầm khi Turan không có lập tức từ chối.
– Đã thế, – Turan nói – nếu điều kiện này có thể đáp ứng được, tôi muốn tộc yêu tinh thường xuyên cung cấp một lượng tài nguyên nhất định cho mình. Hơn nữa, tôi cũng muốn tộc yêu tinh ra sức giúp đỡ khi cần thiết. Tần suất, ừm, giống như điều kiện thứ nhất của ông, mỗi sáu tháng một lần, tối đa ba lần. Tôi tin đây không hề quá đáng, phải không?
Vua yêu tinh ra vẻ nghĩ ngợi. Ông ta đang cân nhắc, và đây là biểu hiện vô cùng tốt đối với Turan.
Kì thực, Turan không gặp chút khó khăn nào trong việc thuyết phục Deln ngừng chuyện hiến tế lại. Nó vốn đã có đề cập qua chuyện đó với hắn ta, và cũng đã nhận được một sự xem xét nhất định. Vấn đề mà Deln đưa ra chỉ là cần phương thức khác để thể hiện quyền uy của mình, cũng như muốn hạ uy phong của các Chính thần thế giới này.
Thời gian suy nghĩ của vua yêu tinh khá là lâu, đến tận khi Turan định lên tiếng phân tích rõ ràng thiệt hơn thì ông ta mới mở miệng:
– Lượng tài nguyên mà cậu định yêu cầu là bao nhiêu?
Turan thầm thở phào một hơi. Nó quả thật không ngờ rằng vấn đề khiến vua yêu tinh đắn đo lại là chuyện lượng tài nguyên được yêu cầu. Nếu là vậy thì ông ta nên hỏi nó ngay luôn mới đúng, tránh mất thời gian không đáng.
– Tôi không rõ cụ thể nguồn thu của tộc yêu tinh là bao nhiêu. Nhưng tôi muốn năm phần trăm trong số đó.
Tộc yêu tinh là không hề nhỏ yếu hơn quân đoàn Ungreilt, hoàn toàn có thể so với q·uân đ·ội hoàng gia của vương quốc Enria. Mặt khác, điều kiện ở phía tộc yêu tinh cũng không quá nặng như của Wyndur, nên Turan tính toán thấy năm phần trăm hẳn là phù hợp. Nó thực tâm thì muốn nhiều hơn, khoảng gấp rưỡi, nhưng nghĩ tới đám trưởng lão cùng không ít yêu tinh bị mình hại c·hết một mạng, lo rằng sau này họ vì bị chèn ép mà trả thù sẽ không tốt nên hạ xuống.
Ánh mắt của vua yêu tinh sáng lên, thoáng như vừa mở to. Turan trông thấy, lại không chắc là ông ta đang ngạc nhiên hay khó chịu.
– Được. – Valder cất tiếng – Điều kiện đó của cậu, ta đồng ý.
– Dễ nói.
Turan cười đáp. Lòng nó có chút mừng rỡ khi thấy vua yêu tinh chấp nhận điều kiện của mình, vì dù sao thì nó cũng không có tốn quá nhiều công sức để đáp ứng điều kiện phía ông ta.
– Thứ ba, ta muốn sau này, nếu tộc yêu tinh gặp phải nạn lớn, Tiffia phải đứng ra giúp đỡ, bất chấp có thể chống lại được hay không.
Turan nhíu mày, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng. Đây so với một lần giúp đỡ bất chấp mọi thứ trong giao kèo với Wyndur là không khác bao nhiêu cả. Nếu Tiffia phải chịu trách nhiệm bảo hộ tộc yêu tinh, thì Turan và tổ đội của nó đâu thể đứng ngoài được, càng chẳng nói tới những thế lực có liên quan.
Nhìn sắc mặt của vua yêu tinh, Turan đoán đây mới là điều kiện mà ông ta xem trọng nhất, bằng mọi giá phải đạt được. Nước đi sắp tới, Turan cảm thấy vô cùng nặng nề, tất nhiên là không thể mắc sai lầm
“Có thể thương lượng để điều chỉnh không?” Turan chợt nghĩ. Nó đoán là điều kiện này của vua yêu tinh là đang nhằm tới mục đích cụ thể nào đó, và rất có khả năng là một điều ông ta đã thấy trước được ở tương lai. Nạn lớn được nhắc tới, có vẻ như là không thể nào tránh thoát được.
– Thời hạn là bao lâu? – Turan dò hỏi – Tôi không thể để Tiffia cứ luôn thấp thỏm lo lắng về chuyện đó được.
Vua yêu tinh không đáp ngay mà nhìn chằm chằm Turan vẻ soi mói một hồi mới bảo:
– Ta chỉ có thể trả lời sau khi biết được rằng cậu có đồng ý hay không?
Turan nghệch mặt ra một lúc. Việc nó có đồng ý hay không lúc này với điều kiện vừa nêu không ảnh hưởng quá nhiều tới việc ký kết giao kèo. Sau khi nghe xong câu trả lời của vua yêu tinh, nó hoàn toàn có thể cự tuyệt ông ta.
Nhưng dường như, thứ mà vua yêu tinh đang nhắm tới không phải chỉ đơn thuần là một lời đồng ý mà giống hơn là điểm tựa tinh thần, để bản thân không bị hốt hoảng hay bối rối trước cái nạn lớn kia.
“Nghĩ tới, tại sao việc Tiffia thành công vượt qua thử thách Thần thánh lại có thể cứu giúp được tộc yêu tinh? Và lời than vãn rằng tộc yêu tinh tàn rồi hồi chiều là có ý nghĩa gì?”