Chương 269: Khúc mắc (1)
Turan sau đó phổ biến thêm cho tổ đội một số điều nữa, cuối cùng là cung cấp tiền cho mọi người để họ có thể tự mua sắm vật phẩm và trang bị cần thiết cho bản thân. Đối với Darmil, nó cẩn thận ghi cho cậu ta một danh sách những món cần và không cần, cũng như vài sự lựa chọn nhất định mà cậu ta có thể chọn tùy theo ý thích.
Thường thì sẽ hiệu quả hơn nếu trong tổ đội có một người giữ vai trò thủ quỹ, quản lý tài chính và cả mua sắm cho mọi người. Tuy nhiên, tình hình hiện tại thì ngoài Turan ra, chẳng có ai làm được việc đó cả, mà Turan thì lại đang thiếu hụt về thời gian.
– Mọi chuyện có vẻ ổn. Ngày mai sẽ khởi hành trở về thành Yeit.
Turan nói nhỏ. Nó giờ đang ngồi ở trong phòng mình, chuẩn bị tiếp tục việc học sách kỹ năng ‘Gây choáng’. Mục tiêu của nó trong ngày hôm nay là hình thành được kỹ năng này, nhưng có vẻ là không khả thi cho lắm.
“Hay là nâng cao tinh thần lượng trước?” Turan chợt nghĩ. Nó vẫn nhớ được lý do bản thân không thể vận dụng kỹ năng ‘Di vật’ trong căn phòng ở thế giới giả lập là vì tinh thần lượng còn ít, không đáp ứng được sự tiêu hao.
Ngoài việc nâng cao Thần cấp, gia tăng tinh thần lượng vẫn là có cách, và không gì khác hơn là tập trung vào kỹ năng ‘Luyện tinh thần’. Turan chưa rõ ràng rằng liệu số lượng đốm sáng tinh thần có tác động nhiều ít tới tinh thần lượng, nhưng nó biết chắc chắn khi vận dụng kỹ năng ‘Luyện tinh thần’ đến mức độ nào đó, tinh thần lực cùng tinh thần lượng sẽ được gia tăng.
– Lẽ ra nên làm điều này từ trước.
Turan nói rồi cất một tiếng thở dài, lại mỉm cười tự giễu. Nó đúng là vẫn còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm. Hành động làm ra ban đầu thì có vẻ hợp lý, sau lại lộ ra vội vàng, thiếu suy nghĩ cực kì.
Nghĩ rồi, Turan nhắm nghiền mắt lại, tập trung tinh thần.
Vùng đêm tối rất nhanh được nó cảm nhận, cùng với đó là một đốm sáng tinh thần. Đốm sáng trông có vẻ như to hơn lần trước, và cũng có độ sáng lớn hơn. Điều kì lạ là Turan không nhớ chính mình có làm gì để đạt được thành quả này cả.
Rồi một cảnh tượng đáng kinh ngạc đột ngột diễn ra: ở trong một khu vực tối đen như mực, một chấm sáng dần hiện lên. Đúng hơn thì chấm sáng từ đầu đã ở đó, nhưng vì Turan mải chú ý tới đốm sáng trước mặt mình mà bỏ qua.
– Đây…
Turan không nói nên lời. Chuyện này vượt quá sự tưởng tượng của nó. Nó chần chừ trong giây lát rồi vội vã kích hoạt kỹ năng chủ đạo của mình lên bản thân. Những luồng thông tin đổ tới bị nó tóm lấy một cách mạnh bạo như sợ rằng sẽ sơ sẩy để chúng vuột khỏi tâm trí mình mà trốn mất.
“Họ và tên: Turan Mers Falanzt.
Tuổi: 19.
Thần cấp: 6.
Tiến trình: 1145 (45%).
Yêu cầu tiến trình: Không có.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 33 bậc.
+ Thể lực: 32 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 28 bậc.
+ Khéo léo: 25 bậc.
+ Trí tuệ: 45 (+10) bậc.
+ Minh mẫn: 38 (+10) bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 65 (+10) bậc.
+ Phản xạ: 36 bậc.
+ Cảm giác: 27 bậc.
+ Ma lực: 8 (+10) bậc.
+ Tinh thần lực: 5 bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 718 173 bậc.
+ Nguyên khí: 41 468 bậc.
+ Ma năng: 5 230 bậc.
+ Tinh thần lượng: 2 524 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 30 bậc.”
Turan nhìn vào bảng thuộc tính, lòng hồi hộp dần lên. Nó không rõ bản thân giờ hồi hộp vì cái gì, là lượng Thần tinh, tinh thần lực hay tinh thần lượng.
– Hai đốm sáng tinh thần à…
Turan nói nhỏ, đưa hai tay mình lên, mỗi tay vờ nắm lấy một đốm sáng rồi di chuyển chúng. Mọi chuyển động đều diễn ra trơn tru. Chúng thuộc về cậu, càng không phải là ảo giác.
Turan thở hắt một hơi. Chuyện càng ngày càng trở nên khó hiểu đối với nó, đầy bí ẩn. Nếu không phải tâm trí nó vững chắc, hẳn đã phát hoảng sợ rồi.
– Luyện tinh thần ơi là luyện tinh thần…
Turan lẩm bẩm. Nó không rõ sự phát triển tinh thần hiện tại có phải do kỹ năng ‘Luyện tinh thần’ hay không, nhưng có một điều không cần phải nghi ngờ là tinh thần lượng của nó đã được gia tăng. Tinh thần lượng hiện tại so với lần thử sử dụng kỹ năng ‘Di vật’ trong thế giới giả lập đã là hơn gấp đôi rồi.
Dù vậy, Turan vẫn khó mà xác định được liệu lượng tinh thần lượng này có đủ để dung kỹ năng hay không. Lần trước, nó là hoàn toàn kiệt quệ sau khi chỉ có thể khiến hình nhân di chuyển một đoạn ngắn. Giờ, có lẽ nó cũng chỉ có thể khiến hình nhân run lên một đợt mà thôi.
Hơn hết là, Turan vẫn như cũ phải đối mặt với khả năng bị ngất đi vì thiếu hụt tinh thần lượng.
– Kỹ năng vận dụng tinh thần đều có mức hao phí lớn như vậy?
Turan thắc mắc, vẻ nghĩ ngợi, rồi thành trầm mặc. Vấn đề này rất quan trọng, và cũng không dễ giải quyết.
Kì thực, nếu xét về số lượng, vài nghìn bậc đối với kỹ năng cấp 10 là khá bình thường. Nhưng lượng nguyên khí mà một du hành giả sở hữu luôn là rất nhiều, với bản thân Turan thì là gấp mười mấy lần lượng tinh thần lượng nó đang sở hữu. Còn đối với ma năng thì luôn có thể bổ sung bằng nhiều cách, thậm chí thay thế bằng các vật phẩm tương ứng.
Tinh thần lượng không giống với nguyên khí hay ma năng, không có cách nào bổ sung ngoài nghỉ ngơi. Hoặc ít nhất là Turan không hề biết.
Vấn đề này khiến Turan có chút chùn bước trong việc rèn luyện tinh thần. Nó hiểu rằng kỹ năng ‘Luyện tinh thần’ là có hiệu quả, nhưng để sử dụng được trong thực tế thì lại quá xa vời.
– Không. – Turan chợt thốt – Là do mình quá vội vã.
Turan hít một hơi thật sâu rồi thở ra. Gần đây, nó phải chịu áp lực của việc nâng cao Thần cấp thật nhanh, còn phải bận bịu đủ chuyện từ trong tổ đội đến các mối quan hệ bên ngoài, khiến cảm nhận về nhịp độ của nó bị sai lệch.
Về cơ bản thì Turan không có thứ gì để so sánh xem là việc rèn luyện tinh thần của mình có đang đạt kết quả khả quan hay không. Mặt khác, nó là đang dựa rất nhiều vào kỹ năng chủ đạo của mình để đi đến hiện tại, nên tốc độ có khác thường cũng là điều dễ hiểu.
Turan chợt nghĩ tới mèo Jorz. Nó tin là ông ta có thể xác định được tốc độ rèn luyện tinh thần tốt xấu như thế nào.
– Quá chậm. Ta chưa nói cho ngươi sao?
Đấy là lời của Jorz khi được Turan hỏi về vùng đêm tối với hai đốm sáng tinh thần của nó.
– Nhưng tôi chỉ vừa mới bắt đầu khoảng một tuần mà thôi. – Turan vội nói.
– Hình như ngươi hiểu nhầm cái gì đó.
Mèo Jorz đáp rồi bắt đầu trở nên lơ lửng, bay đến trước mặt Turan. Ông ta sau đó lấy chân trước đập đập mấy cái lên giữa trán nó, bảo:
– Ngươi không có cái này.
Turan nhăn mày. Nó cảm giác được một sự xúc phạm nào đó ở đây.
Mèo Jorz chẳng thèm để ý tới phản ứng của Turan, nói tiếp:
– Thế mạnh của ngươi là ở vận dụng nguyên khi, ngươi nên tập trung vào nó. Tinh thần là quan trọng, nhưng không có nghĩa là ngươi nên dồn nhiều công sức cho thứ mình không giỏi.
Turan lùi lại một bước, tránh đi cái chân của Jorz, thắc mắc:
– Nhưng ông đã bảo rằng trước giới hạn Thần cấp 15, ở Linh cảnh, là lúc phân định tinh thần với cơ thể, cũng là đang hướng tới phát linh, chẳng phải sao?
– Đúng vậy. – mèo Jorz xác nhận ngay.
– Thế thì có gì sai với việc rèn luyện tinh thần?
Mèo Jorz đột nhiên co người lại, phát ra mấy tiếng kêu vừa như mèo gào, vừa như hổ gầm. Turan biết là ông ta đang cười, còn là cười rất dữ dội.
– Ngươi… không ngờ… ngu như vậy… Ha ha- há…
Turan phát bực, nhưng cũng không có làm gián đoạn Jorz, chờ tới khi ông ta ngừng đi cơn quằn quại của mình thì mới nói:
– Vẫn mong ông giải thích cho.
Mèo Jorz nhìn Turan một chút, như nghĩ ngợi gì đó. Rồi ông ngửa bụng lên, nằm lấy một chân trước chống đầu với vẻ hách dịch không thể nhầm lẫn được.
– Ngươi thật đúng là phiền phức nha.
“Cái con mèo này…” Turan nghĩ thầm, răng nghiến chặt. Nó đã quyết định sẽ lại gọi Kull tới rồi.
– Nhưng nghĩ tới ngươi dù sao cũng là người dẫn đường của ta, đành chịu khó dạy dỗ ngươi một chút vậy.
– Tôi xin lắng nghe.
Turan đáp, miệng gượng cười.
– Trước tiên, ngươi phải xác nhận một điều rằng, nếu rèn luyện tinh thần đến mức có thể sử dụng kỹ năng trong chiến đấu dễ dàng như vậy, đến cả ngươi cũng làm được thì ai lại quan tâm các kỹ năng thông thường làm gì. Tất cả các du hành giả cứ chuyển sang hệ tinh thần hết cho hiệu quả.
Lời của mèo Jorz không sai, nhưng không đánh vào vấn đề. Ông ta là không biết rằng Turan có cơ hội tiếp cận và thành công khai mở vùng đêm tối là nhờ có kỹ năng chủ đạo – ‘Thông hiểu’. Dù vậy, vẫn không phủ định được rằng rèn luyện tinh thần là không dễ dàng, và không phải ai cũng có thể làm tới mức vận dụng được trong chiến đấu.
– Thứ hai, phân định tinh thần là thiết yếu cho việc đột phá giới hạn Thần cấp 15, nhưng đó cũng đồng thời không tách rời khỏi việc nâng cao Thần cấp. Ta chưa từng nói rằng ngươi cần tự mình phân định tinh thần, đó là ngươi tự muốn hiểu theo chiều hướng đấy. Có lẽ việc khai mở vùng đêm tối khiến ngươi trở nên ngạo mạn nhỉ?
Turan im lặng. Nó chỉ đang thắc mắc về khả năng của bản thân, lại bị nói thành ngạo mạn, thật khó mà chấp nhận được. Dù vậy, lời giải thích của mèo Jorz là vẫn phải nghe. Tạm thời, mọi thứ ông ta nói đều sẽ được cho qua.