Chương 239: Phát hiện động trời
Hôm nay tính toán sơ thì Turan kiếm lời được hơn một triệu xen, coi như đã được một phần năm số tiền cần có để trao đổi với Wyndur. Bốn triệu còn lại là một con số không nhỏ, nhưng hẳn cũng không quá khó khăn.
Turan dạo vài vòng khắp phố, chắc chắn mình không bị ai theo dõi mới cởi bỏ lớp ngụy trang, quay trở về nhà trọ.
Giờ mới là trưa.
Turan dự định về dùng bữa, sau đó nghỉ ngơi một chút rồi thử học hai quyển sách kỹ năng mình vừa mua được. Thế nhưng ở sảnh, nó gặp phải Kull vẻ lén la lén lút xách theo một cái lồng cũi được phủ lại bằng một lớp vải đen khá dày.
– Kull?
Turan vẻ tò mò hỏi.
Kull giật bắn mình, vội kéo chiếc lồng cũi ra sau lưng, cất nụ cười gượng gạo, đáp:
– A Turan. Cậu về rồi à. Trùng hợp thật.
Turan vốn cũng không muốn xen vào chuyện của đồng đội mình nếu cậu ta không chủ động lên tiếng, nên chỉ liếc nhìn sau lưng Kull một cái rồi nói:
– Ừm. Xử lý mọi việc cho ổn thỏa. Sang ngày mai chúng ta tiếp tục du hành.
Nói xong Turan liền bỏ đi, nhưng Kull đã bước tới cản nó lại, bảo:
– Chờ đã. Có người gửi cậu cái này.
Turan nhận lấy một bức thư, phía trên chỉ đề vỏn vẹn: “từ thành Kyrult”. Hơi nhăn mày một cái, nó mở ra xem luôn.
“Chào cậu Turan.
Chắc cậu biết rõ tôi là ai rồi. Thành thật xin lỗi vì đã lỡ hẹn với cậu, giờ chỉ có thể cầu xin sự thông cảm. Cậu chắc không trách tôi đâu nhỉ?
Về chuyện hợp tác, tôi nghĩ có thể thực hiện được. Chi tiết thì tôi sẽ cố gắng tìm một dịp nhất định rồi liên hệ cậu sau. Thân thể của tôi bây giờ không được tốt lắm.
Bức thư này chủ yếu là để báo với cậu rằng tôi không có ý định từ chối sự hợp tác.
Trân trọng.”
Turan chẳng biết bản thân nên thể hiện ra biểu cảm gì vào lúc này. Nó hít thở sâu một hơi rồi ném bức thư vào trong túi trữ vật.
Hầu tước Ferrmen có vẻ đã gặp phải chuyện gì đó bất khả kháng nên không thể báo tin cho Turan sớm hơn. Tuy nhiên, vẫn không thể loại bỏ khả năng rằng ông ta đang làm trò với nó.
Tóm lại, chỉ có thể chờ gặp mặt ông ta lần kế thì mới rõ ràng được.
Nhìn vẻ mặt có phần nghiêm trọng của Turan, Kull dò hỏi:
– Chuyện gì thế, Turan?
– Một bức thư xin lỗi.
Turan đáp gọn, ngừng lại một chút, định nói thêm lại thôi. Nó toan quay người bỏ đi thì lần nữa bị Kull giữ lại, không khỏi nhăn mày vẻ bực tức. Kull thấy thế vội bảo:
– Không phải. Ý tôi là, chuyện này cần cậu giúp.
– Chuyện này?
Turan thắc mắc, đưa ánh mắt nhìn về chiếc lồng cũi trong tay Kull.
– Phải. – Kull lên tiếng – Chính là cái này…
Trông vẻ lưỡng lự nửa muốn nói tiếp nửa lại muốn giấu đi của Kull, Turan liền bảo:
– Lên phòng rồi nói.
Hai người nhanh chóng di chuyển đến phòng Turan. Tấm vải đen phủ lấy lồng cũi chẳng mấy chốc liền được mở ra.
Bên trong là một con mèo tam thể khá lớn, nếu không muốn nói là mập mạp. Con mèo giờ đang nằm ngủ trông rất ngon lành, chẳng có vẻ gì quan tâm tới chuyện đang xảy ra cả.
– Thế? – Turan hỏi.
– Cậu không thấy ư Turan? – Kull hô lên – Là một con mèo! Không phải. Ý tôi là con mèo rất bất thường, phải không?
– Bất thường?
Turan vẫn chưa nắm được vấn đề, đưa mắt quan sát con vật kỹ hơn. Thế nhưng nó mãi mà không tìm thấy điểm gì bất thường ở con vật ngoài việc mập mạp.
Kull nổi giận, nhăn mặt chừng muốn nhào tới đập Turan một trận. Nhưng rồi cậu ta đành nhịn xuống, chỉ tay thẳng vào con vật, gắt lớn:
– Nó đang bay! Nó đang lơ lửng! Cậu bị đui à!
Turan nhìn vào con mèo trong lồng cũi, ghé sát mắt, chăm chú một lúc phía bên dưới thì mới thấy rằng con vật thật sự đang lơ lửng. Nhưng khoảng cách so với sàn chỉ có không tới nửa phân nên lớp mỡ cùng đám lông mềm mại của con vật làm Turan nhìn nhầm mất.
Trông vẻ ngạc nhiên của Turan, Kull biết là nó đã nhận ra. Cậu ta nói tiếp:
– Như thế vẫn chưa hết. Con mèo này, nó còn biết nói tiếng người.
– Hửm?
Turan chau mày lại. Nếu là cách đây vài phút, nó chắc chắn sẽ không tin, có khi còn mắng đồng đội mình vài câu. Nhưng giờ, khi đã trông thấy con mèo lơ lửng, Turan rất tò mò.
– Như thế nào? – Turan cất tiếng.
– Cậu thử đánh thức nó xem. – Kull đáp.
Turan có do dự trong giây lát, nhưng rồi cũng mở lồng cũi ra, đưa tay vào lay người con mèo mấy cái liền. Tuy nhiên, con mèo chẳng hề có phản ứng gì, chỉ khẽ đung đưa qua lại, kêu hừ hừ vài tiếng.
Turan quay sang nhìn Kull thì cậu ta chỉ nhún vai vẻ bản thân cũng không rõ, bảo:
– Chính vì phát hiện nó có thể nói chuyện nên tôi mới mua đấy chứ.
– Mua? – Turan như nghĩ tới điều gì đó – Phải rồi. Cậu mua hết bao nhiêu tiền?
Vẻ mặt Kull khi nghe câu hỏi lập tức chuyển biến. Miệng cố làm thành một nụ cười đầy gượng gạo, cậu ta đáp:
– Chẳng- chẳng có bao nhiêu hết. Con số nhỏ mà thôi, không đáng kể.
Turan cất nhẹ một tiếng thở dài. Nhìn bộ dạng của Kull, nó dễ dàng đoán được cậu ta đã bỏ ra không ít tiền để mua con mèo này, hẳn là bị tên nào đấy dụ dỗ, lừa mua.
“Kull mà cũng bị lừa à…?”
Mấy hôm gần đây Kull là kiếm được không ít tiền từ việc du hành, dù sao hầu hết số quái đều là do cậu ta kết liễu. Nếu tính cả tiền được chia từ giải quán quân sự kiện Appaprithietra thì tổng tiền cậu ta có cũng là không dưới hai mươi nghìn xen. Đây mặc dù đối với Turan là không đáng kể, nhưng đối với một du hành giả mới Thần cấp 5 như Kull thì là một món tiền rất lớn, lại chẳng cần nói tới vài tên buôn mà du hành cũng không dám.
Tuy nhiên, con mèo trong lồng cũi này thật sự đang bay. Có thể độ cao rất thấp, nhưng vẫn đáng để nghiên cứu một hồi, hơn cả là con vật còn nói được tiếng người.
“Gượm đã.” Turan thốt thầm. Nó chợt nghĩ đến điều gì đó, không do dự liền kích hoạt kỹ năng chủ đạo mình lên con mèo tam thể tới giờ vẫn còn đang ngái ngủ.
Những luồng thông tin có chút quen thuộc trôi vào đầu Turan, và gương mặt nó dần dần hiện lên vẻ kinh ngạc. Sắp xếp lại đống thông tin hỗn độn, nó thấy được rằng:
“Họ và tên: Jorz.
Tuổi: 19.
Thần cấp: 3.
Tiến trình: 74 (18%).
Yêu cầu tiến trình: Không có.
Thuộc tính chính:
+ Sức mạnh: 14 bậc.
+ Thể lực: 13 bậc.
+ Nhanh nhẹn: 28 bậc.
+ Khéo léo: 29 bậc.
+ Trí tuệ: 32 bậc.
+ Minh mẫn: 40 bậc.
Thuộc tính phụ:
+ Cảm ngộ: 44 bậc.
+ Phản xạ: 19 bậc.
+ Cảm giác: 21 bậc.
+ Linh lực: 22 (+10) bậc.
+ Hồn lực: 29 (+10) bậc.
Thông số:
+ Khí huyết: 267 161 bậc.
+ Nguyên khí: 49 776 bậc.
+ Linh năng: 7 110 bậc.
+ Hồn lượng: 10 437 bậc.
Điểm thuộc tính còn lại: 15 bậc.”
Turan có muốn giữ bản thân bình tĩnh cũng khó mà làm được. Từng hơi thở của nó dần trở nên gấp gáp hơn.
Con mèo tam thể trước mặt Turan chính là một cá thể có Thần cấp, nói nôm na, chính là một du hành giả. Điều này có thể giải thích được chuyện con vật có thể nói tiếng người, cũng đồng thời làm rõ phần nào khả năng bay lơ lửng kia.
“Nhưng có thật sự chỉ có thế không?”
– Sao thế, Turan?
Kull tò mò hỏi. Cậu ta tất nhiên thấy được dáng vẻ khó coi cùng đáng ngờ của Turan.
– Chờ một chút.
Turan nói vội, sau đó lần nữa kích hoạt kỹ năng của mình lên con mèo, nhắm vào những kỹ năng của con vật. Vội vàng sắp xếp xong, nó thấy được:
“Kỹ năng chủ đạo:
+ Phân hồn – Cấp 1 (10%).
+ Trận pháp linh thông – Cấp 1 (21%).
Kỹ năng chủ động:
+ Cào mạnh – Cấp 1 (9%).
+ Cào – Cấp 1 (27%).
Kỹ năng bị động:
+ Linh hồn n·hạy c·ảm – Cấp 1 (64%).
+ Cơ thể nhẹ nhàng – Cấp 2 (1%).
Kỹ năng khác:
+ Xuất hồn – Cấp 1 (47%).”
Turan hít thở một hơi thật sâu. Con mèo tam thể mập mạp này vậy mà sở hữu tới bảy kỹ năng, mà trông qua thì đều là không phải dạng tầm thường.
Turan do dự một chút, nhưng rồi cũng kích hoạt tiếp kỹ năng ‘Thông hiểu’ của mình lên từng kỹ năng một của con mèo.
“Kỹ năng: Phân hồn.
Loại: Hỗ trợ bị động - Kích hoạt.
Phẩm chất: Huyền thoại.
Độ hiếm: Đặc biệt.
Cấp: 1 (10%).
Mô tả: Phân chia linh hồn thành từng phần nhỏ, rải rác khắp nơi.
Chi tiết:
+ Tăng 10 bậc linh lực.
+ Tăng 10 bậc hồn lực.
+ Kích hoạt: Phân chia linh hồn.
+ Linh hồn khi phân chia có lực lượng phụ thuộc vào phần linh và hồn được chia cắt.
+ Linh hồn đã phân chia có thể thu hồi về, hấp thụ toàn bộ lực lượng.
Thông tin thêm: Một phân làm nhiều. Nhiều hợp thành một. Bản thân là duy nhất, cũng là tất cả.”
“Kỹ năng: Trận pháp linh thông.
Loại: Hỗ trợ bị động.
Phẩm chất: Anh hùng.
Độ hiếm: Đặc biệt.
Cấp: 1 (21%).
Mô tả: Nhạy cảm với trận pháp và các dòng năng lượng, dễ dàng thấu hiểu và vận dụng.
Chi tiết:
+ Hiệu quả trận pháp khi vận dụng tăng đến 50%.
+ Hiệu quả vận chuyển trận pháp tăng đến 50%.
+ Hiệu quả trận pháp lên bản thân tương ứng tăng đến 50% giảm đến 30%.
+ Tăng hiệu quả nắm bắt trận pháp đến 100%.
Thông tin thêm: Nắm bắt trận pháp, mượn lực từ thế giới, lấy làm lợi cho bản thân.”
Chỉ mới xem qua hai kỹ năng đầu tiên, cả người Turan đã trở nên run rẩy khó mà kiềm chế. Đối với nó, đây không phải đơn giản là việc phát hiện du hành giả tài năng, mà là kẻ có thể mang trên người nhiều bí mật không nên bị soi thấy.
Bản thân Turan hiểu được rằng một con vật mang trên người những kỹ năng mạnh mẽ, rất có thể chính là một sinh vật t·hảm h·ọa. Lần trước là nữ người sói Camilier, bây giờ chính là con mèo tam thể tên Jorz này.
– Không phải chứ…
Turan lẩm bẩm. Nó càng cố hướng bản thân nghĩ khác đi, lại càng không thể phủ định được khả năng Jorz chính là một sinh vật t·hảm h·ọa.
Hơn tất cả, con mèo tam thể này không phải là một Nihr. Con vật này có Thần cấp, và sẽ không ngừng thăng Thần cấp. Nếu đây chính là một sinh vật t·hảm h·ọa, thật không thể tưởng tượng nổi hậu quả có thể mang tới.
Nói đi cũng phải nói lại, bản thần Turan kì thực không rõ ràng lắm cách mà một sinh vật t·hảm h·ọa hoạt động. Nó cũng chỉ mới nghe về Huyết hồn Bạch tuyết lang là Camilier mà thôi. Dù sao thì chẳng phải là thứ kiến thức mà một kẻ mới chỉ đạt Thần cấp 5 như Turan có thể chạm biết tới.
“Rốt cuộc thì chuyện gì đang diễn ra với thế giới này?”