Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phế Tích Thế Giới Các Thần

Chương 220: Biểu hiện của Howlei




Chương 220: Biểu hiện của Howlei

Turan không mất nhiều thời gian để kết thúc bữa sáng của mình, sau đó thuê một chiếc xe lái đến cổng thành phía tây. Howlei không có đi cùng với nó mà tự đi bộ đến tụ họp với nhóm Darmil trước. Rồi cả bốn người cứ thế hướng thẳng đến khu vực quái cấp độ 6 tới 8 của ngày hôm qua.

– Turan, hôm nay chúng ta sẽ săn cái gì? Thỏ hai sừng ư?

Kull là người lên tiếng, trong giọng nói nghe có chút hăng hái cùng với chờ mong.

Turan toan phủ định, nghĩ lại đến sự góp mặt của Howlei sáng nay, thật muốn vắt kiệt sức cậu ta. Giờ nó thậm chí còn muốn tìm tới bãi quái Sói nanh dài cấp 8 chứ đừng nói là vài con Thỏ hai sừng cấp 7.

Dù vậy, Turan cũng biết một tổ đội chỉ có ba thành viên Thần cấp 5 muốn đối phó một bãi quái cấp 8 là khó khăn như thế nào. Hơn nữa, Sói nanh dài là chủng quái tương tự Sói xám, chúng sẽ không từ bỏ con mồi. Nếu có bất trắc gì xảy ra, sẽ không tránh khỏi việc Turan phải dùng tới lời cầu khấn, cũng chính con bài tẩy của mình. Trước khi xác định được Howlei không có ý thù địch hay là mối họa nào đấy, nó chắc chắn sẽ không để bại lộ.

Nghĩ một hồi, Turan thấy Thỏ hai sừng quả là một lựa chọn không tồi. Nhưng trước đó, nó sẽ phải xem xem năng lực chiến đấu của Howlei đạt tới mức nào để có thể thiết lập đội hình cho phù hợp.

Vậy nên bãi quái được Turan lựa chọn để bắt đầu cuộc săn g·iết ngày hôm nay là một đám tám con Hề chiến binh.

– Darmil lên trước, Howlei hỗ trợ ngay phía sau. – Turan cất tiếng – Kull vẫn theo cách cũ mà làm.

Howlei nghe xong, ngừng một chút thì quay sang Turan với vẻ thắc mắc. Nhưng người lên tiếng không phải là cậu ta.

– Vậy còn cậu? – Kull hỏi.

– Tùy thời sẽ tới. – Turan đáp ngay – Dù sao cũng chỉ là tám con quái cấp 6 mà thôi.

Howlei rùng mình, mặt hơi nhăn lại. Tám con Hề chiến binh cấp 6, để mặc cho hai du hành giả Thần cấp 5 chiến đấu cùng với một tên du hành giả Thần cấp 3 chẳng giúp được gì nhiều, đây rõ ràng là muốn đẩy người khác vào chỗ c·hết.

Trái ngược với Howlei, Darmil nghe lời của Turan thì càng thêm phấn khích, hô lớn:

– Được. Lên thôi.



Nói rồi cậu ta liền nhấc chân chạy thẳng về trước.

Howlei hốt hoảng một hồi nhưng vì không thể bỏ dở đội hình cũng đành chạy theo. Kull thì chẳng có lo lắng gì nhiều, chỉ tò mò hỏi Turan một chút mà thôi, xong liền cất bước chân thoăn thoắt di chuyển sang bên chờ thời cơ.

Turan cười thầm. Nó tất nhiên biết đội hình vừa rồi không thể đối đầu nổi với đám quái tám con Hề chiến binh, nếu có cũng là thắng thảm. Cho dù có cả nó tham vào đi chăng nữa thì cũng sẽ gặp không ít khó khăn mới có thể vượt qua.

Tuy nhiên, lựa chọn tưởng chừng ngu ngốc này lại là cần thiết để ép Howlei sử dụng bằng hết khả năng của bản thân. Hoặc có lẽ, chỉ cần khiến cho tên này mệt c·hết cũng là rất không tệ.

Darmil lao vào đám quái trước tiên, nhưng cũng không phải là điên cuồng đánh trái đánh phải. Theo kinh nghiệm có được từ hôm qua, cậu ta để hai con quái tới gần mình, tay cầm hai cái chùy đập thẳng mặt chúng khi chúng đang nhảy tới làm hai con quái choáng váng tại chỗ. Sau đó, không ngần ngại, Darmil liền quay đầu bỏ chạy.

Howlei không rõ là có chiến đấu với Hề chiến binh bao giờ chưa, nhưng trông thấy tình cảnh trước mặt mình thì trở nên lúng túng, cứ thế để Darmil chạy ngang qua mình. Sáu con Hề chiến binh đuổi theo Darmil, phát hiện có đối tượng khác, không chần chừ liền xông tới, cùng lúc húc sáu cái đầu vào người cậu ta.

Cũng may là Hề chiến binh không giỏi hợp tác chiến đấu cùng nhau, nên bốn trong số sáu con quái đâm đầu đồng bạn của mình mà ngã lăn trên đất. Dù vậy vẫn có hai con quái xông thẳng tới Howlei. Cậu ta run rẩy một đợt, rồi như một phản xạ, thủ thế, lách người vung một nắm đấm vào đầu một con quái trong khi cố gắng tránh né đòn t·ấn c·ông của con còn lại.

Cú đấm của Howlei trúng đích, nhưng chỉ khiến đầu con Hề chiến binh lệch đi một chút, sau đó bị cái đầu đấy đâm thẳng vào người, văng đi một đoạn xa, nhờ thế mà thành công tránh được cú húc của con bên cạnh.

Turan nhướn mày. Nó là ngạc nhiên, nhưng không phải vì Howlei bị húc văng đi, mà là vì cậu ta lại đi đối đầu chính diện với đám quái.

Howlei dù là Thần cấp 5 như Darmil, nhưng sau cùng lại không phải Darmil. Thần cấp giống nhau, nhưng Darmil sở hữu lượng thuộc tính sức mạnh lên tới 53 bậc, so với Howlei chỉ có 27 bậc chính là hơn gấp đôi. Đến cả Darmil còn không dám dùng tay không đọ sức với đám Hề chiến binh, vậy mà Howlei lại dại đột như vậy, cũng có thể xem là điên khùng.

Nếu như tình huống vừa rồi không phải có bốn con Hề chiến binh tự va vào nhau thì bây giờ Howlei có khi đã m·ất m·ạng rồi. Chiến đấu kiểu này, trong mắt Turan thì cậu ta còn liều mạng hơn cả Darmil. Nhưng liều mạng kiểu này có khác gì t·ự s·át đâu, Howlei dù sao cũng chẳng có kỹ năng phẩm chất ‘Huyền thoại’ như Darmil.

Turan ngạc nhiên, trong lòng cũng dâng lên cảm giác lo lắng. Tuy nhiên, nó không có vội vàng chạy tới hỗ trợ mà cẩn thận quan sát tiếp.

Nếu Howlei bị đ·ánh c·hết tại đây, theo cách nhàm chán thế này, thì Turan cũng chẳng cần cậu ta còn sống để làm gì.



Bốn con Hề chiến binh va vào nhau, cùng với hai con bị Darmil đập choáng váng ban đầu, khi tỉnh lại thì quay sang đuổi theo Darmil ở gần đó. Trong khi đấy, hai con vừa húc tới Howlei thì tiếp tục tìm đến cậu ta.

Howlei lồm cồm ngồi dậy, tốc độ cũng khá nhanh. Cậu ta trông hai con quái đang chạy tới chỗ mình, chuẩn bị ra đòn t·ấn c·ông lần hai thì quay người bỏ chạy ngay lập tức, trên mặt hiện rõ sự hoảng hốt, không còn sót lại chút ý muốn chiến đấu nào.

Dáng hình của Kull dừng lại ở một khoảng xa, trông thấy cảnh tượng đó thì mặt cười càn cỡ, rõ ràng cảm thấy rất vui vẻ khi nhìn người khác bị h·ành h·ạ. Nhưng bộ dáng ấy không có kéo dài lâu, chốc thì nhận ra tình hình không ổn, liền đưa mắt nhìn về phía Turan vẻ chờ đợi.

Turan giấu một tiếng thở dài. Bản thân nó tuy không rõ phương thức chiến đấu của Howlei, nhưng đoán rằng cậu ta ít nhất cũng biết phối hợp Darmil, biết giữ khoảng cách, nhắm đến con quái nào thoát khỏi sự kiểm soát của Darmil thì ra tay chống đỡ. Nhưng tình hình hiện tại xem ra không hề tốt như vậy, và tất nhiên không thể bỏ mặc thêm nữa.

Nên Turan hơi nghiêng người, nhắm tới chỗ Howlei đang chạy đến mà lao tới. Tốc độ của nó không nhanh, vì chẳng cần phải gấp cứu người làm gì. Dù sao, chuyến du hành vẫn còn dài, không thể hao phí quá nhiều sức lực khi chỉ mới bắt đầu được.

Howlei tốc độ chạy coi ra cũng ngang ngửa với hai con Hề chiến binh. Cả ba bóng hình cứ thế kẻ chạy, kẻ nhảy đuổi theo đi thẳng một đường dài càng ngày càng tránh xa vị trí ban đầu.

Turan có cảm giác chuyện đang vượt sự kiểm soát của mình. Cứ để Howlei chạy tiếp như vậy, kiểu gì cậu ta cũng sẽ đụng phải một đám quái khác. Nếu chỉ có vài con Hề chiến binh thì không có vấn đề gì, nhưng nếu là Thỏ hai sừng hoặc Sói nanh dài thì Turan có dùng tới lời cầu khấn cũng không kịp cứu được mạng cậu ta.

Tặc lưỡi một cái, tốc độ của Turan tăng vọt lên. Đây cũng chẳng phải kỹ năng, chỉ đơn thuần là bức tốc, và vì vậy lượng thể lực tiêu hao là rất lớn. Sau lượt đuổi bắt này, Turan chắc phải dùng ngay một bình thuốc hồi thể lực mới có sức đối phó nốt số quái còn lại.

Lúc Turan đuổi kịp hai con Hề chiến binh theo sau Howlei thì cả đám cũng đã đi được một đoạn xa. Nó chẳng chút do dự rút kiếm chém vào lưng con quái gần mình nhất, sau đó liền lấy khẩu súng Mabatum bắn vào người con còn lại.

Con Hề chiến binh b·ị c·hém run rẩy một đợt, xong thì quay phắt người lại, chuyển mục tiêu thành Turan.

Turan không định tha con quái cho Kull kết liễu, vì tình hình hiện tại cần giải quyết nhanh để còn trở về hỗ trợ nhóm Darmil. Thế nên nó sau phát bắn của mình liền di chuyển tới trước, chém liền hai nhát vào người con Hề chiến binh, lại đâm thêm một nhát vào giữa mặt con quái đang định t·ấn c·ông mình kia, lập tức kết liễu ngay trước khi con quái có thể lao người về trước với thanh kiếm trên tay.

Howlei phát hiện mình không có bị đuổi theo nữa, quay người lại thì thấy chỉ còn một con Hề chiến binh. Áp lực giảm mất, cùng với sự xuất hiện của Turan làm cho cậu ta có thêm sự tự tin, liền lao đến, kích hoạt kỹ năng ‘Nhiệt huyết sôi trào’ khiến cả người bốc lên luồng không khí nóng, rồi cứ thế nhào tới đấm liên tục vào người con Hề chiến binh.

Những cú đấm của Howlei không có gây quá nhiều sát thương, nhưng nhanh, chẳng mấy liền khiến con quái chuyển sự tập trung về lại mình. Cũng may là Turan phản xạ kịp, nhảy chồm đến chém ra một nhát biến con Hề chiến binh thành những đốm sáng li ti trước khi con quái hạ cánh tay với thanh kiếm lên người Howlei.

– Ha! C·hết rồi!

Howlei nói lớn, mặt cười hớn hở nhưng trông mồ hôi đầm đìa khắp người với khuôn mặt có phần nhăn nhó thì khó mà nói là vui vẻ được.



Turan hít thở từng hơi thật sâu và đều, khi cơ thể đã ổn định phần nào thì mới uống vào một bình thuốc hồi thể lực rồi quay sang Howlei, nghiêm giọng bảo:

– Chạy lung tung như thế, không thấy rằng rất nguy hiểm sao? Từ trước đến giờ cậu luôn săn g·iết quái theo cách này à?

Howlei thở hồng hộc, vội giải thích:

– Không có. Cậu Turan à, tình hình lúc nãy cậu cũng thấy rồi, tôi có thể không chạy sao…?

Turan định lắc đầu với nói thêm vài lời nhưng nghĩ đến Darmil vẫn còn chật vật với sáu con Hề chiến binh thì quay người chạy đi, nói với lại:

– Cứ theo cách chiến đấu tốt nhất của cậu mà làm.

Hai người chạy cũng không vội, vì trong tầm mắt vẫn có thể thấy được Darmil cùng Kull dù có khó khăn, vẫn chống đỡ được với đám quái, thậm chí Kull bây giờ đã sắp g·iết được con Hề chiến binh đầu tiên rồi. Nhưng Turan biết không thể cứ thế để họ chiến đấu với đám quái, vì dù có thành công săn g·iết được thì cũng sẽ không còn nhiều sức để tiếp tục chuyến du hành hôm nay.

– Darmil thật mạnh.

Howlei chạy ngay kế bên Turan. Cậu ta tốc độ về cơ bản thì nhanh hơn nó, nên dễ dàng bắt kịp, trông bộ dạng còn khá thoải mái.

– Cậu thì sao? – Turan hỏi, liếc mắt nhìn.

Howlei từ ánh mắt của Turan biết nó đang có nhiều nghi vấn muốn đặt ra trong câu hỏi. Thế nhưng cậu ta chỉ đáp lại:

– Sức của tôi chỉ đến thế thôi. Đừng tự lừa mình rằng du hành giả nào cũng có thể nhẹ nhàng đối phó một con quái trên cấp như ba người cậu. À phải, đây còn là cách nhau một lần đột phá giới hạn Thần cấp đấy.

Turan chẳng muốn nói nữa. Nó chẳng phải là không hiểu sự thật Howlei vừa nêu lên, nhưng vẫn không chấp nhận được biểu hiện của cậu ta.

– Nghĩ tới, – Howlei nói tiếp – đột nhiên xuất hiện một tổ đội ba người có tiềm năng như thế này, thật là một kì tích.

Turan dễ dàng thấy được ẩn ý trong lời nói của Howlei, nhưng nó chẳng buồn đáp một lời, thay vào đó thì bước chân di chuyển nhanh hơn, bỏ lại cậu ta phía sau.