Chương 198: Chấn động, ngăn trở và tẩm độc
Kull không hiểu lão Tamad nhiều lời với mình làm gì, cũng chẳng để tâm lắm. Cậu giờ chỉ lo rằng lão già này bất ngờ ra tay t·ấn c·ông mà thôi.
Tuy nhiên, cứ ngồi chờ lão Tamad hành động là không nên tí nào, Kull cần là người ra đòn trước giành lợi thế.
Giữ vững con dao găm trước mặt mình, cánh tay còn lại của Kull từ từ đưa ra sau lưng, nắm lấy khẩu súng ở hông lạnh ngắt. Nếu tiếp tục tiến tới gần không phải là một lựa chọn hay thì giờ cậu sẽ ở ngay chỗ này, cẩn thận tìm một cơ hội mà nã vài phát súng vào người lão Tamad.
– Giết ngươi, rất dễ dàng.
Lão Tamad lên tiếng, xoay người sang trái một góc nhỏ, ánh mắt theo đó rời khỏi người Kull, mông lung nhìn về phía trước.
– Ta cũng rất ưa thích đánh g·iết ngươi. – lão ta nói tiếp – Thế nhưng, chuyện lại không đơn giản như vậy.
Lão Tamad đang do dự, không rõ vì nguyên nhân gì nhưng Kull có thể nhận ra được điều đó. Và đây rất có khả năng sẽ là cơ hội để cậu ra tay giành lấy phần thắng.
“Chỉ thiếu một chút nữa thôi.” Kull nói nhỏ, hai mắt hơi mở to ra, cố nhìn hết mọi cử động dù là nhỏ nhất của lão Tamad.
– Đã ba năm rồi, cái thân già này cứ mãi dậm chân ở Thần cấp 5, ta cũng khổ lắm chứ.
Lời của lão Tamad vào tai của Kull trở nên buồn cười cực kì. Một lão già tàn độc g·iết người không gớm tay, cũng h·ành h·ạ không biết bao nhiêu người như cậu lên bờ xuống ruộng, giờ lại bảo rằng chính mình khổ, có điên mới đi tin.
Buồn cười là vậy, Kull cũng không có để cho mấy lời nói nhảm nhí đó khiến bản thân phân tâm. Cậu nhằm lúc lão Tamad khẽ lắc đầu vẻ chán nản thì liền rút khẩu súng sau lưng ra, nhắm vội xong bóp cò lập tức.
Động tác của Kull là rất nhanh, cũng bất ngờ, nhưng vẫn không thoát khỏi ánh mắt cay độc vốn đã để ý cử động lạ của cậu từ trước của lão Tamad. Rồi bằng phản xạ vượt trội của một du hành giả Thần cấp 5, lão ta lách người tránh khỏi họng súng, thành công thoát được một phát đạn hướng về phía mình.
Kull không hoảng hốt chút nào. Cậu ra tay trước chỉ để tìm chút lợi thế mà thôi, vốn chẳng có trông chờ nhiều lắm việc có thể gây sát thương được cho lão Tamad chỉ bằng một đòn t·ấn c·ông bất ngờ.
Vừa nhấc chân bước lùi về sau, khẩu súng trên tay Kull cũng khẽ lay động, hướng nòng súng về phía kẻ địch của mình. Lão Tamad là rất nhanh, nhưng lại không vội tiếp cận cậu mà giữ khoảng cách, trông cẩn thận đến thái quá.
Viên đạn thứ hai của khẩu súng rất nhanh liền được bắn ra, và không ngạc nhiên gì hụt mất mục tiêu. Một phát bắn bất ngờ còn không gây khó dễ được cho lão Tamad, huống hồ chi là một phát bắn bị lão ta tập trung sức chú ý.
– Ngươi vậy mà lại có súng?
Lão Tamad cất tiếng, vẻ mặt hơi có phần kinh ngạc, sau lại trở thành thích thú cùng ma mãnh, nói tiếp:
– Ta cứ tưởng đã cho ngươi đánh giá đủ cao, xem ra vẫn là coi thường ngươi.
Kull không thèm để tâm tới lời của lão Tamad, bắn thêm một phát súng nữa rồi xoay người bỏ chạy. Đối đầu chính diện với lão ta, cậu là không có một chút phần thắng nào.
Bước chân của Kull vội vã, băng qua mấy ngã rẽ liền mới ngừng lại, nép người ở sau một bức tường. Chạy đi quá xa không phải là một lựa chọn hay, khiến cậu không khác gì quay trở về điểm bắt đầu cả. Cái cậu cần làm bây giờ là tiến hành theo kế hoạch đã dựng lên từ trước.
Kull sau khi xác nhận lão Tamad không có ở gần thì mới cúi người xuống, gài một cái bẫy ngáng chân cùng với một cái bẫy tên ngay ngã rẽ. Là một Nihr, bẫy tên do cậu đặt không đủ uy lực, cũng rất khó theo kịp tốc độ của lão Tamad, thế nên kèm theo một cái bẫy khác để bù đắp là cần thiết.
Nhưng làm vậy cũng là có tác hại, vì cái bẫy được đặt ra chỉ cần chú ý một chút liền sẽ phát hiện, cũng đồng nghĩa với việc khiến bẫy tên bị lộ.
Kull cơ bản không trông chờ nhiều vào việc gài một hai cái bẫy liền có thể khiến lão cáo già Tamad dính, nên cậu chuẩn bị xong liền quay đi, tìm một góc khác để gài thêm.
Bẫy tín hiệu của Kull chợt kích hoạt. Là cái bẫy cậu đặt ở gần nơi đụng độ với lão Tamad. Lão ta hẳn không kiên nhẫn thêm được, đã bắt đầu di chuyển rồi.
Sau đó một khoảng thời gian, liên tục ba cái bẫy tín hiệu bị kích hoạt, làm lộ cho Kull đường đi của kẻ địch. Lão Tamad không biết bằng cách nào lại có thể đoán được đường cậu chạy mà đuổi theo, nhưng đó chẳng phải là vấn đề cậu cần quan tâm lúc này.
Mấy cái bẫy nhỏ đã được Kull chuẩn bị xong xuôi, bản thân cậu liền đứng ở ngay giữa một ngã ba, mặt hướng về nơi mà lão Tamad hẳn đang tiến về.
Một cái bẫy tín hiệu khác lại bị kích hoạt, cho thấy rằng kẻ đến đã ở rất gần cái bẫy tên đầu tiên.
Kull không giấu được sự hồi hộp, hơi thở dần trở nên gấp gáp. Dù nói thế nào, cậu vẫn là rất mong bản thân gặp may mắn, như rằng lão Tamad vì tay run mắt mờ mà trúng cái bẫy của cậu.
Thế nhưng trái với mong đợi nhỏ nhoi của Kull, một khoảng thời gian rất lâu trôi qua mà không có cái bẫy nào tiếp theo đó được kích hoạt. Lòng cậu rộn dần lên, hoảng hốt.
Không có khả năng không có cái bẫy nào được kích hoạt, vì dù cho lão Tamad có phát hiện ra cái bẫy ngáng chân mà tránh thoát được thì cũng phải đi qua mấy cái bẫy tín hiệu khác. Lão ta trước đó là đã kích hoạt không ít bẫy tín hiệu, không có lý gì bây giờ chợt lại tránh thoát được cả chúng.
Khác với bẫy ngáng chân hay bẫy tên, bẫy tín hiệu là những vật dụng rất thông thường được phủ lên phép truyền tín hiệu, hoạt động giống như đá truyền âm, lại rất khó phát hiện. Tất nhiên là trong mắt của một sát thủ dày dặn kinh nghiệm như lão Tamad thì chỉ cần cẩn thận một chút là nhận ra, nhưng đột nhiên tránh thoát được hết so với trước đó không bỏ qua một cái bẫy tín hiệu nào là rất khó tưởng tượng nổi.
“Có lẽ lão ta ban đầu là cố tình kích hoạt bẫy.” Kull chợt nghĩ, lập tức quay người bỏ chạy. Tình hình hiện tại không tiện nán lại đây, vì bất kì lúc nào cũng có thể đụng phải lão Tamad.
– Ngươi chạy không thoát, Kull.
Một giọng nói bất ngờ vang lên làm Kull giật mình, liền quay người sang, đồng thời nép sát tường đề phòng một đòn t·ấn c·ông hướng tới.
Là lão Tamad. Lão ta vậy mà không đi ra từ lối đi Kull đã sắp đặt bẫy mà từ một lối khác. Cũng may là vừa nãy cậu không chạy theo hướng đó, nếu không thì đã đụng phải lão già ấy rồi.
Đang lúc Kull định cất bước tiếp tục chạy đi thì lão Tamad lên tiếng nói tiếp:
– Chạy trốn là vô ích. Trên người ngươi đã mang lên kim châm định vị của ta rồi.
Kull nhìn khắp người mình một lượt, nhưng là không có tìm thấy vật gì giống như kim châm cả. Cậu đoán là không thể nhanh chóng phát hiện mà loại bỏ được vật đáng nguyền rủa đó.
– Nên là…? – Kull cất giọng bình tĩnh.
– Sau tất cả, ta nghĩ không cần nương tay với ngươi nữa.
Lão Tamad nói rồi liền nghiêng người lao về trước, đồng thời vung tay một cái.
Kull thấy có vật gì đó lóe lên dưới ánh sáng mờ nhạt phát ra từ hai vách tường, chỉ kịp theo phản xạ lách người né tránh. Nhưng cậu quá chậm, cơ thể chẳng mấy chốc liền cảm nhận được cảm giác nhói lên nơi bả vai mình.
Kull tất nhiên biết hiệu quả của đòn t·ấn c·ông từ lão Tamad không đơn giản chỉ là một cơn đau thoáng qua, nhưng không có thời gian bận tâm đến chuyện đó mà nâng súng hướng về phía lão ta, bắn liền ba phát.
Ba phát đạn bắn ra đều bị lão Tamad kích hoạt một tấm bùa tạo thành lớp màn chắn màu vàng nhạt chặn lại, văng đi mất.
Ngay khi Kull định bắn tiếp phát thứ tư thì cậu cảm nhận được cả người mình yếu dần đi, là đuối sức, trở nên mềm oặt ngả tựa vào vách tường bên cạnh. Cánh tay của cậu giờ còn không đủ sức nhắm khẩu súng trên tay theo ý mình được.
Lão Tamad chẳng mấy chốc liền tiếp cận Kull, đứng nhìn cậu với ánh mắt giễu cợt, bảo:
– Từ bỏ rồi?
– Ông đoán xem.
Kull đáp nhỏ, cố tình để lão Tamad phải lắng tai mới nghe được, rồi vừa lúc đó thì giơ tấm bùa ‘Chấn động’ đã được kích hoạt của mình lên.
Một cơn xung chấn lấy tấm bùa làm trung tâm bắt đầu lan tỏa ra, vang dội trong óc của Kull, làm cả người cậu rung lên bần bật không điều khiển được, chừng muốn vỡ nát bất cứ lúc nào. Cũng may cậu sau khi kích hoạt bùa ‘Chấn động’ rất nhanh liền kích hoạt tiếp tấm bùa ‘Ngăn trở’ bớt được không ít tác động của xung chấn.
Lão Tamad bị bất ngờ, chịu ảnh hưởng trực tiếp từ phép ‘Chấn động’ giờ trở nên run rẩy cả người, ngả nghiêng qua lại chừng muốn ngã vật ra đất.
Xung chấn kéo dài chỉ vài giây, nhưng hiệu quả của nó gây lên các mục tiêu là lâu hơn thế nhiều. Tận dụng thời gian đó, Kull với một nụ cười mỉm, nốc vội một bình thuốc hồi phục cao cấp. Gần nửa bình thuốc vì bàn tay run rẩy của cậu mà bị đổ ra ngoài, nhưng hơn nửa lượng thuốc còn lại vẫn là đủ để cậu lấy lại chút kiểm soát cơ thể bị rung động của mình.
Khẩu súng trong tay Kull được nâng lên từ từ, hướng đến ngay ngực lão Tamad. Lão ta đã nhận ra cử động của cậu, khuôn mặt dần trở nên hoảng hốt, cánh tay theo đó cố vùng vẫy lại chỉ khiến đống kim châm giấu trong tay áo của mình rơi khắp trên mặt đất.
Nhưng rồi khẩu súng của Kull cũng không có được bóp cò bắn ra phát đạn nào mà trượt khỏi tay cậu. Lão Tamad thấy thế, gương mặt liền nở một nụ cười hớn hở, bị rung động của cơ thể làm thành méo mó, trông khó coi cực kì.
Kull cười nhạt, bỏ mặc khẩu súng giờ chẳng biết rơi ở đâu mà thay vào đó chồm người về phía lão Tamad, trong tay là một con dao găm màu xám đen đâm vào người lão ta.
Lão Tamad giật mình, nụ cười trên mặt tắt hẳn. Nhưng lão ta dù sao cũng là Thần cấp 5, chênh lệch so với đòn t·ấn c·ông b·ằng bùa của một Nihr là rất lớn, dồn sức vung tay nhắm thẳng đầu Kull đập một phát.
Cú đập đánh trúng Kull, đầu cậu vẹo hẳn sang một bên, rụng mất không biết mấy cái răng làm máu mồm tóe ra đỏ tươi. Nhưng nụ cười trên mặt cậu không có vì thế mà mất đi, ngược lại khóe môi càng cong lên, muốn cười ra tiếng.
Con dao găm trong tay Kull là đã đâm trúng lão Tamad rồi, ở ngay bụng lão ta. Vết đâm không sâu, nhưng cậu biết bản thân gây được sát thương cho lão ta, và quan trọng hơn hết là bùa phép ‘Tẩm độc’ theo đó chắc chắn đã phát huy hiệu quả.
Khuôn mặt lão Tamad từ giận dữ dần trở nên nhăn nhó, miệng méo xệch, răng cắn chặt. Không ai biết bây giờ lão ta đang trải qua loại cảm giác gì, có thể là đau thấu xương, có thể là tê điếng khắp người, nhưng hẳn là không dễ chịu.
Kull không có dây dưa thêm với lão Tamad mà gắng gượng di chuyển rời đi. Cậu đã đạt được mục đích của mình, nán lại chỉ khiến bản thân bất lợi, xui xẻo trúng một đòn chí mạng của lão ta thì thế trận sẽ bị lật ngược mất.
– Mày… giỏi lắm…
Lão Tamad cất giọng run run, một tay ôm bụng, một tay bám tường trông khổ sở vô cùng.
Kull không có đáp lời, nhặt xong khẩu súng trên đất thì tiếp tục cất bước đi. Cậu không rõ hiệu quả tấm bùa ‘Tẩm độc’ kia là bao nhiêu, cũng chẳng quan tâm nhiều. Chuyện đối với cậu bây giờ chỉ có độc g·iết được lão Tamad, hoặc là lão ta không c·hết, cũng tức là cậu sẽ bị g·iết c·hết thôi.