Cái gọi là lễ trao giải tân binh, là chỉ một cái giải thưởng radio âm nhạc của “Phong hướng” cử hành vào mùa hè hàng năm. Giải thưởng tổng hợp lượng tiêu thụ album, độ nổi tiếng trên internet của ca sĩ cùng số phiếu của các nhà phê bình. Lễ trao giải không tính lớn, nhưng giải thưởng chủ yếu ở cái danh, phàm là ca sĩ được nhận giải trong “Phong hướng” gần như đều sẽ nhận được giải “Kinh thanh” cuối năm —— một giải thưởng lớn vô cùng có giá trị trong giới âm nhạc, “Phong hướng” có thể nói là chong chóng đo chiều gió của trào lưu âm nhạc năm đó. Vì vậy những công ty âm nhạc lớn, truyền thông giải trí, nghệ sĩ đều có chút chú ý đến giải thưởng này.
Nghiêm Hạo Thần vừa debut không lâu, tự nhiên không có tư cách nhòm ngó những giải thưởng quan trọng như nam ca sĩ xuất sắc, lại được mời tham gia giải tân binh xuất sắc nhất. Nghiêm Hạo Thần vừa mới phát hành album liền đạt được lượng tiêu thụ không tầm thường, biết nhảy biết hát biết đàn biết viết nhạc, coi như là ca sĩ toàn năng hiếm có, kiêm ngoại hình dễ lấy lòng, nguyên vốn cũng được chọn là người nổi tiếng trong đám tân binh. Chẳng qua là bị “phong ba thân thế” dài đến mấy tháng hành hạ, lượng tiêu thụ album trượt không nói, độ nổi tiếng cũng tổn thất không ít, đang bước vào giai đoạn lần nữa khởi bước sau khi danh tiếng bị tổn thương nặng nề, phần thắng liền nhỏ đi rất nhiều.
Nghiêm Hạo Thần tự biết cơ hội đoạt giải không lớn, đối với giải thưởng tân binh này cũng không ôm suy nghĩ được mất quá lớn, vẫn làm cái gì cần làm. Cũng là Hoắc Kiếm sau khi Nghiêm Hạo Thần nhận được thư mời tham dự lễ trao giải “Phong hướng ” đã lôi Nghiêm Hạo Thần đến một cửa hàng quen biết đặt làm lễ phục dạ hội, ra vẻ long trọng lắm. Nghiêm Hạo Thần không khỏi bật cười:
“Em cũng không lên đài trao giải, mặc đẹp cũng có ích lợi gì?”
Anh nghiêm trang:
“Loại chuyện này ai cũng không chắc chắn được, vẫn phải chuẩn bị cho thỏa đáng. Hơn nữa dù nói thế nào đây cũng là lần đầu tiên em được mời tham gia lễ trao giải từ khi debut tới giờ, đương nhiên phải nghiêm túc.”
Không phải không thừa nhận mắt nhìn lễ phục của Hoắc Kiếm không tệ, đêm đó Nghiêm Hạo Thần mặc âu phục màu trắng kiểu dáng đơn giản lại nổi bật giữa một rừng người, cho dù là cùng nhiều ngôi sao bước trên thảm đỏ, vẫn một mình mưu sát không ít cuộn phim của các ký giả.
Lễ trao giải tân binh tiến hành được một nửa thì bắt đầu trao giải, kết quả không có gì bất ngờ xảy ra, vẫn là hoa vào nhà khác (không phải của mình). Đoạt giải chính là một nữ ca sĩ của Thần Tinh, debut sớm hơn Nghiêm Hạo Thần một năm, dung mạo ngọt ngào lại biết điều, trong giới truyền thông và fans cũng có độ nổi tiếng không tệ, cũng xem như xứng đáng.
Khi Nghiêm Hạo Thần trên đường đứng dậy đến phòng rửa tay gặp phải một nhà âm nhạc thâm niên trong giới, là một người thầy Hoàn Á mời cho cậu trong thời kì huấn luyện khép kín, cũng là một trong những nhà phê bình chuyên nghiệp của “Phong hướng” lần này. Ông cụ khi huấn luyện ra sức soi mói, chanh chua chê bai hạ thấp cậu không ra gì, khi nhìn thấy cậu cũng không khỏi tiếc hận mà thở dài một hơi:
“Thật ra thì ban giám khảo coi trọng cậu hơn, số phiếu của hai người tương đối gần, chỉ bất quá ở phần tiêu thụ album cùng độ nổi tiếng quả thật là cô bé cao hơn cậu một chút xíu.”
Nghiêm Hạo Thần nhàn nhạt trả lời: