Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 207: Ác có ác báo (năm)




Edit: kaylee

Hắn tốt xấu gì cũng là một gã Võ Tướng sơ cấp, cho dù hiện giờ Cố Nhược Vân cũng là một gã Võ Tướng, bản thân cũng có thể ỷ vào nhiều năm kinh nghiệm đấu ngang nàng, hơn nữa còn hàng nghìn binh lính, bắt một Cố Nhược Vân nho nhỏ cũng không phải việc gì khó.

Nhưng mà, ngay tại lúc Cố lão gia tử tràn đầy tin tưởng, Cố Nhược Vân liếc mắt lườm lão một cái.......

Chỉ một cái liếc mắt như vậy, ‘oanh’ một tiếng, lão cảm giác một cổ lực lượng cường đại nhảy vào trong óc, trong óc nháy mắt mất đi ý thức, rồi sau đó một đạo lực lượng cường đại từ phía trước truyền đến, thân thể thương lão kia hoàn toàn không nghe sai sử ngã văng ra ngoài, nện ở trong đám người.

Cố gia lão gia tử không ai bì nổi kia, lại có thể bị một thiếu nữ, một chiêu đánh bại?

Lãnh Mặc Hiên nắm chặt nắm tay, trong lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi lạnh, tại giờ phút này khuôn mặt anh tuấn uy nghiêm tràn đầy kinh hoảng, nếu thiếu nữ này chỉ bằng một chiêu có thể đánh bại Cố lão gia tử, vậy chứng minh, thực lực của nàng và hắn hoàn toàn không ở cùng một thứ bậc.

"Này…... Này làm sao có thể……."

Lão gia tử rốt cục phục hồi tinh thần lại, trên khuôn mặt già nua tràn đầy dữ tợn, ở trước mặt mọi người bị kẻ đã từng phế vật đánh bại, làm cho khuôn mặt già nua của lão đặt ở chỗ nào?

Nhưng mà, nghĩ đến vừa rồi thiếu nữ kia đột nhiên bùng nổ thực lực khủng bố, Cố gia lão nhân cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa...........

"Xôn xao!"

"Ào ào xôn xao!"

Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân truyền đến từ cách đó không xa, lúc mọi người nhìn lại, thì nhìn thấy Dư lão khuôn mặt sốt ruột dẫn theo mọi người Bách Thảo Đường bước nhanh mà đến.

Sau khi Lãnh Mặc Hiên nhìn thấy những người đó, trong lòng bất giác vui vẻ, vốn hắn còn không biết chuyện này cần xử lí như thế nào, người Bách Thảo Đường đã đến, thì làm cho bọn họ quản giáo cấp dưới cho thật tốt! Dù sao Cố Nhược Vân là Bách Thảo Đường một tay bồi dưỡng ra, bất luận như thế nào, đều phải phục tùng mệnh lệnh của Bách Thảo Đường.

Nhưng mà, Dư lão không đợi lời nói của hắn nói ra miệng, đã bước về phía Cố Nhược Vân, vẻ mặt khẩn trương nói: "Đại tiểu thư, ngươi không sao chứ."

Đại tiểu thư?

Đừng nói là Lãnh Mặc Hiên, chính là tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.

Nếu vừa rồi bọn họ không có nghe lầm, Dư lão thân là cường giả Võ Vương, thật là xưng hô Cố Nhược Vân là đại tiểu thư?

"Ta không sao," Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nói: "Dư lão, chuyện kế tiếp ông đi giải quyết, hơn nữa, Thanh Long Quốc giống như cũng cần đổi một hoàng đế, ông có người tốt nào lựa chọn thì dìu hắn đi lên đi."

"Vâng, đại tiểu thư."

Dư lão chắp tay, cung kính nói.

Giờ này khắc này, nhìn Cố Nhược Vân ở trước mặt Dư lão khuôn mặt vẫn lạnh nhạt, sắc mặt của Cố lão gia tử cứng lại, toàn bộ thân mình đều run rẩy lên, khuôn mặt tái nhợt lắc lắc đầu: "Chẳng lẽ, năm đó nàng cũng không phải là đạt được sự thương hại của Dư lão gia nhập Bách Thảo Đường, mà là........... Nàng và Dư lão vốn chính là quan hệ chủ tớ? Nhưng Cố Nhược Vân có tài đức gì, có thể làm cho một Võ Vương trở thành tôi tớ? Lão thiên gia quả thực chính là mắt bị mù! Nữ nhân đại nghịch bất đạo bất hiếu như nàng, nên bị một tia sét đánh chết!"

Lão không tin, không tin tất cả những thứ trước mắt này, nếu đây là thật sự…... Vậy lão khẳng định sẽ nhanh chóng chạy trốn!

"Các ngươi dám!"

Lãnh Mặc Hiên từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, cắn răng nói: " Bách Thảo Đường các ngươi có năng lực gì huỷ bỏ địa vị quân vương của Trẫm? Sẽ không sợ trái với quy định?"

Cố Nhược Vân nở nụ cười, nàng đứng ở giữa mọi người, áo xanh theo gió tung bay, trong đôi mắt trong veo tụ tập ý cười cuồng ngạo.

Kỳ thực, ở trước lúcđến hoàng cung, nàng đã để cho Triệu chưởng quỹ đi thông báo với Dư lão.

Hơn nữa hiện giờ cánh chim của nàng đã cứng rắn, cũng là lúc làm cho người ta biết, nàng chính là chủ tử của Bách Thảo Đường! Cũng làm cho những người đó không dám có ý đồ với nàng nữa...... Càng là muốn Cố lão gia tử hiểu rõ, quyết định năm đó của lão, là cỡ nào sai lầm.

Truyện convert hay : Chiến Long Vô Song Tiểu Thuyết Trần Ninh