Cậu vô cùng trân trọng những phút giây hạnh phúc này, nhiêu khi cậu thầm ước giá như Tĩnh Quý phi có thể là mẫu thân của cậu.
Khi biết được những lời này Cẩm Tĩnh nhìn cậu âu yếm mà nói:
“Duệ nhi ta coi con giống như Thành nhi, con cũng có thể coi con là mẫu thân của mình, sau này con là ca ca lớn lên phải bảo vệ Thành nhi giúp mâu thân được không?”.
Duệ nhi lúc đó vô cùng cảm động liền nhào vào lòng nàng òa khóc, Cẩm Tĩnh cảm thấy vô cùng thương tiếc cho cậu liền nhẹ nhàng xoa tóc cho cậu.
Không biết Duệ nhi đã trải qua những gì mà lại khiến nó trở nên mất cảm giác an toàn đến thế, cậu bé rất mẫn cảm trong mọi việc.
Ẩn Dương thì thời gian gần đây vẫn gọi Đức Phi đến để thị tẩm gần như là chuyên sủng không khiến cho phi tần trong hoàng cung đều ghen ghét.
Nhưng có ai ngờ đâu được tiếng mà không được miếng, nhưng nàng lại nguyện làm theo.
Thời gian đầu hoàng thượng có gọi Hiền phi đến để thị tẩm tuy nhiên nàng ta vì ất con nên suốt ngày cứ gặp là âu sầu khóc lóc khiến cho hoàng thượng chán nản nên không triệu kiến nữa mà chỉ gọi mình Đức Phi.
Thật ra hoàng thượng đã ngả bài với Đức phi, nói rõ mục đích của mình lần này, điều mà Cẩm Lan nhớ mãi và vô cùng hâm mộ đó là:
“Thật ra trẫm cũng không muốn lấy nàng làm lá chắn, tuy nhiên trẫm bắt buộc phải làm thế để bảo vệ người phụ nữ mà trẫm yêu, nếu nàng không đồng ý cứ nói trẫm sẽ đổi thành người khác, tuy nhiên nàng lại không được nói chuyện này cho ai biết, nếu không…”.
Cẩm Lan là người thông minh, sao nàng không hiểu ý của hoàng thượng chứ, nàng đã cưỡi lên lưng hổ thì xuống làm sao được chứ liền vội vang nói:
"Không thiếp đồng ý với người sẽ cùng người diễn kịch tiếp ".
Hoàng thượng thầm gật đầu rồi nói:
"Ta biết nàng là người thông minh, tuy nhiên nàng yên tâm ta sẽ cử ám vệ bảo vệ cho nàng, chỉ cần nàng phối hợp trong thời gian này giả làm sủng phi của trẫm để che mắt thế gian, sau khi việc này thành công trẫm sẽ cho nàng xuất cung, lúc đó nàng sẽ là người tự do ".
Lúc này Cẩm Lan bàng hoàng nói:
"Thiếp đã nhập cung làm phi tần rồi thì làm sao mà có thể xuất cung được nữa, hoàng thượng đừng trêu đùa thiếp ".
Lúc này hoàng thượng đành nói thật:
"Thật ra trẫm chưa làm gì nàng, nàng vẫn còn trong trắng, lần đầu tiên khi nàng thị tẩm là trẫm đã dùng mê hương tạo cảm giác nên nàng mới không biết mà lầm tưởng, sau lầm đó thì ta cũng không dùng nó nữa ".
Im lặng một lúc Y nói thêm:
"Thật ra ta sẽ nói thẳng với nàng, không phải một mình nàng xuất cung mà ta sẽ giải tán toàn bộ hậu cung này, ta sẽ thực hiện lời hứa với một người tuy nhiên chưa phải là bây giờ nên có lẽ nàng phải chờ một thời gian ".
Thế là Y bỏ nàng đứng thẫn thờ đó rồi trở về phê duyệt tấu sơ, Cẩm Lan lúc đầu là sợ hãi.
Hoàng thượng nói thế vậy có nghĩa là hoàng hậu cũng nằm trong số đó.
Nàng là quý nữ đích thực, mọi đấu đá quyền hành trong triều phụ thân cũng đã phân tích sơ qua nàng cũng đã hiểu được một ít.
Thơi gian này lại đến chuyện Mạc gia và Hoa gia đối địch và tranh đấu với nhau nên nàng cũng đã đoán được.
Nhưng nàng lại không nghĩ rằng ngay cả hoàng hậu cũng có phần trong lần này, nàng thầm hâm mộ người phụ nữ ở trong lòng hoàng thượng, có thể được hoàng thượng vì mình mà suy nghĩ tính toán nhiều đến vậy.
Nàng có thể đoán được nàng ấy là ai, cũng đúng thôi nàng ấy xinh đẹp đến nhường ấy cơ mà.
Ngay cả nàng lần đầu tiên nhìn thấy nàng cung bị ngẩn ngơ, bị thu hút, nàng đã từng nhủ thầm sao trên đời lại có một mỹ nhân đẹp nhường ấy.
Theo thời gian đến bây giờ nàng còn thấy nàng ấy đẹp hơn thời gian trước nữa bảo sao anh hùng khó qua ải mỹ nhân là vậy.
Một đế vương mà không có tam cung lục viện, không phi tần mỹ nữ e rằng hoàng thượng phải trả giá nhiều lắm đây.
Nàng lắc đầu chấp nhận hiện thực và thầm đánh giá hoàng thượng đúng thật là chính nhân quân tử thủ thân vì người mà mình yêu.
Có lẽ nàng vẫn còn cơ hội, cơ hội tìm được người sẽ hi sinh vì mình như thế, chỉ tiếc cho muội muội nàng ấy quá tham vọng và đặt nhiều hi vọng vào hoàng thượng không biết muội ấy có vượt qua nổi không.
Thôi thì trước mắt nàng cứ làm tròn vai diễn của mình thôi, cũng may hoàng thượng đã thẳng thắn nói cho nàng để thời gian này nàng cũng thả lỏng tâm lý không lo sợ như thời gian ban đầu nữa.
Thế là cứ cách ngày Đức Phi là nàng lại phụng chỉ thị tẩm, được ngủ trên long sàn còn chủ nhân của nó thì lại chẳng thấy đâu.
Ai ngờ rằng cứ phê duyệt tấu sớ xong hoàng thượng của chúng ta lại khoác lên mình bộ quần áo của thái giám và đột nhập vào Hạ Lan cung để bàn chuyện với Tĩnh Quý Phi.
Mà chuyện này chỉ có A Nhược và A Hoa biết ngay cả A Huệ và A Bích cũng chẳng biết gì cả.