Phế Hậu (Quyển Thượng)

Chương 113




Tiêu Cửu Thành thẹn thùng đến nỗi ngoảnh mặt qua một bên không dám đối mặt với ánh mắt Thiên Nhã, kẹp chặt hai chân của mình lại, nhưng Thiên Nhã cũng không để Tiêu Cửu Thành khép chân, nàng đưa tay kéo dang hai chân Tiêu Cửu Thành mở ra, làm cho chỗ tư mật ướt sũng của Tiêu Cửu Thành bại lộ dưới ánh mắt Thiên Nhã.

Tiêu Cửu Thành cảm thấy cực kỳ xấu hổ, thân thể tựa như không biết liêm sỉ, càng xao động bất an, giữa hai chân tiết ra càng nhiều mật dịch. Đã từng xem qua vô số sách xuân cung đồ, Tiêu Cửu Thành đối với chuyện trên giường cũng không lạ lẫm, giờ phút này, nàng lại có chút chờ mong Thiên Nhã ngậm âm cho mình, nhưng đây là chuyện Tiêu Cửu Thành khó mở miệng nói ra. Mà tính tình Thiên Nhã kiêu ngạo như thế, Tiêu Cửu Thành cũng không có hi vọng quá nhiều, chỉ là hai chân bị mở ra như vậy, tư thế quả thật làm cho người ta xấu hổ đến cực điểm, rốt cuộc không biết Thiên Nhã bước kế tiếp muốn làm gì?
"Ngươi đã xem nhiều sách xuân cung đồ như vậy, vậy lúc động tình có từng thủ dâʍ không?" Thiên Nhã đột nhiên nhớ tới cảnh ở kiếp trước cảnh Tiêu Cửu Thành thủ dâʍ, đột nhiên cũng muốn biết kiếp này Tiêu Cửu Thành có từng thủ dâʍ qua chưa.

Tiêu Cửu Thành làm sao cũng không nghĩ ra Thiên Nhã vậy mà hỏi mình chuyện xấu hổ như thế, mặc dù xem qua xuân cung, thân thể cũng có phản ứng, nhưng dù sao nàng cũng là xử nữ, làm sao có thể thủ dâʍ! Tiêu Cửu Thành có chút không thoải mái, luôn cảm thấy hình tượng mình ở trong lòng Thiên Nhã phóng đãng tới như vậy, nhưng là nghĩ đến mình hay làm càn đối với Thiên Nhã, tránh không khỏi bị Thiên Nhã hiểu lầm.

"Ta chưa từng làm vậy, ta muốn dành thân thể thuần khiết nhất, hoàn hảo nhất cho Thiên Nhã." Tiêu Cửu Thành dị thường nói nghiêm túc.
Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành nói nghiêm túc như thế, nàng tin, dù sao ở kiếp trước Tiêu Cửu Thành đúng là một nữ tử thanh tâm quả dục, kiếp này hành vi phẩm hạnh của Tiêu Cửu Thành mặc dù so với ở kiếp trước có rất nhiều điểm không giống nhau, nhưng nàng vẫn là tin tưởng, hai người thực chất bên trong giống nhau.

"Nhưng bây giờ ta muốn nhìn thấy ngươi thủ dâʍ." Thiên Nhã nói xong liền cầm lấy tay Tiêu Cửu Thành kéo xuống đặt giữa hai chân trơn ướt của nàng, Thiên Nhã cũng không biết vì sao mình lại phát sinh tính ác liệt như vậy, có thể do bởi cảnh Tiêu Cửu Thành thủ dâʍ ở kiếp trước lưu lại ấn tượng quá sâu, nên nàng cũng muốn nhìn xem dáng vẻ Tiêu Cửu Thành kiếp này thủ dâʍ.

Tiêu Cửu Thành vạn lần không nghĩ tới, Thiên Nhã trên giường lại có bực này ác tính, nàng cứ tưởng rằng Thiên Nhã trên giường sẽ luôn bị động ngượng ngùng, không nghĩ đến nội tâm Thiên Nhã lại còn ẩn giấu mặt này.
"Không!" Tư thế Tiêu Cửu Thành đã là rất xấu hổ, tay bị ép đặt giữa chân của mình, chạm đến một mảnh trơn ướt, nhất là ngón tay chạm đến bộ vị nhạy cảm, mang theo chút cảm giác khác thường, càng cực thẹn, còn có chút khó xử, nhưng lại có chút cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

"Việc này không phụ thuộc vào ngươi rồi." Môi Thiên Nhã ngậm lấy vành tai Tiêu Cửu Thành nhẹ nhàng nói, ấn tay Tiêu Cửu Thành hoạt động, mỗi lần ấn xuống một chút, ma sát vào bộ vị cực mẫn cảm giữa hai chân Tiêu Cửu Thành.

"A… Thiên Nhã… Không…" Tiêu Cửu Thành cảm thấy tay mình ma sát vào bộ vị làm dâng lên một cỗ kíƈɦ ŧɦíƈɦ kɦoáı ƈảʍ dị thường, mà vừa rồi thân thể tất cả xao động, âm thanh đều bị kɦoáı ƈảʍ đánh tan, Tiêu Cửu Thành chưa từng cảm thấy như vậy, mình chạm vào mình quả thực so với bị Thiên Nhã chạm vào càng xấu hổ hơn. Nàng trong lòng vẫn hi vọng ngón tay đang chạm vào bộ vị tư mật mình kia là tay Thiên Nhã, mặc dù bây giờ người đang điều khiển lực là Thiên Nhã.
Thiên Nhã thấy khuôn mặt Tiêu Cửu Thành ý loạn tình mê, giống y như Tiêu Cửu Thành ở kiếp trước thủ dâʍ lúc kêu tên mình, dáng vẻ mê man, khiến Thiên Nhã lại có chút hưng phấn khó hiểu.

"Gọi tên ta." Thiên Nhã bên tai Tiêu Cửu Thành nhẹ nhàng nói, nàng muốn làm cho Tiêu Cửu Thành biết, mình là người duy nhất đối với nàng.

"Thiên Nhã…" Nếu Thiên Nhã không nói, Tiêu Cửu Thành nghĩ cũng sẽ kêu tên Thiên Nhã, nàng cảm thấy giữa hai chân bị ma sát cực kỳ thoải mái, làm Tiêu Cửu Thành cũng chẳng cần quan tâm là tay của ai nữa.

Thiên Nhã cũng không hi vọng kɦoáı ƈảʍ lần đầu tiên của Tiêu Cửu Thành là tự chính Tiêu Cửu Thành làm, nàng buông tay Tiêu Cửu Thành ra.

Tiêu Cửu Thành bị khơi lên ngọn lửa tình bùng cháy mạnh, bây giờ lửng lơ, nàng không biết sẽ hay không tiếp tục động tác vừa rồi, dù sao vừa rồi là bị ép, giờ phút này mà ngay trước mặt Thiên Nhã thủ dâʍ, nàng là vạn lần làm không được, chỉ có thể rút tay mình ra. Nhưng chưa đạt được thỏa mãn, cảm thấy dày vò khó chịu, ánh mắt ủy khuất nhìn Thiên Nhã
Thiên Nhã thấy Tiêu Cửu Thành giờ phút này đài hoa đã có chút đứng thẳng, nàng nhớ tới hai đêm trước Tiêu Cửu Thành vùi giữa hai chân mình ngậm âm mang tới kɦoáı ƈảʍ cùng cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nàng liền không chút do dự đem đầu chôn vào giữa hai chân Tiêu Cửu Thành.

Tiêu Cửu Thành vừa rồi mặc dù có chờ mong, nhưng lại không dám hi vọng, nàng không nghĩ tới Thiên Nhã vậy mà thật cũng nguyện ý vì mình ngậm âm, nhìn thấy Thiên Nhã ở giữa hai chân của mình, thể xác tinh thần Tiêu Cửu Thành đều bị xung kích mạnh. Vừa rồi đài hoa bị ma sát liền dị thường mẫn cảm, bây giờ lại bị Thiên Nhã liếʍ ɭáρ, so vừa rồi còn muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn vô số lần, Tiêu Cửu Thành cảm giác ở giữa chân của mình càng tiết ta nhiều mật dịch, nàng biết thân thể mình bị Thiên Nhã liếʍ ɭáρ như vậy càng trở nên dị thường mẫn cảm cùng hưng phấn…
"A… Thiên… Nhã…" Tiêu Cửu Thành không khắc chế được thở gấp kêu lên, nàng cực kỳ thích được Thiên Nhã đối đãi như thế, nhất là nàng cúi xuống nhìn thấy đầu Thiên Nhã chôn ở giữa chân của mình, nàng nhịn không được sờ lên tóc Thiên Nhã, nàng yêu nữ tử này, thể xác tinh thần đều yêu nữ tử này.

Thiên Nhã cảm giác giữa hai chân Tiêu Cửu Thành tiết ra càng nhiều mật dịch, liền biết Tiêu Cửu Thành cũng thích cảm giác lưỡi mình liếʍ ɭáρ, đặc biệt thanh âm Tiêu Cửu Thành kiều mị thở dốc bên tai mình, làm cho Thiên Nhã cũng cảm giác có một dòng nước ấm từ giữa bụng hướng giữa hai chân mình dũng mãnh lao tới.

Thiên Nhã đè xuống xao động của thân thể mình, càng thêm ra sức liếʍ ɭáρ Tiêu Cửu Thành, nàng cảm giác đài hoa Tiêu Cửu Thành bị mình liếm càng sưng to lên, cũng càng mẫn cảm, Tiêu Cửu Thành thở dốc càng ngày càng nhanh, Thiên Nhã biết điều này có ý vị gì, nàng tăng nhanh tốc độ.
Tiêu Cửu Thành cảm thấy kɦoáı ƈảʍ đang từ từ dồn lại, thân thể tựa hồ bị nâng lên, cuối cùng lên đến điểm cao nhất, sau đó kɦoáı ƈảʍ kịch liệt bộc phát, làm cho trong đầu Tiêu Cửu Thành trống rỗng trong nháy mắt.

"Thiên Nhã… dừng… " Cảm giác Thiên Nhã vẫn còn liếʍ ɭáρ, Tiêu Cửu Thành đã chịu không được muốn Thiên Nhã dừng lại.

Thiên Nhã biết Tiêu Cửu Thành đã đến cao triều, liền dừng lại, mật dịch ở miệng hoa huyệt tuôn ra, không thể không tràn vào miệng Thiên Nhã, Thiên Nhã không nghĩ gì liền nuốt xuống.

Thân thể cao triều vừa đi qua, Tiêu Cửu Thành từ từ hồi phục, liền cảm giác được hoa huyệt bị Thiên Nhã liếm ngứa cực kỳ, giờ phút này thân thể Tiêu Cửu Thành còn cực kỳ mẫn cảm, đệm chăn dưới người nàng đã ướt một mảng lớn.

Thiên Nhã hạ quyết tâm tối nay muốn đoạt lấy thân thể Tiêu Cửu Thành, trở thành phu quân của Tiêu Cửu Thành, để xem đến cùng ai mới là giống phu quân đây. Thế là nàng đưa tay vuốt ve hoa huyệt Tiêu Cửu Thành, ngón tay nàng cực thon dài hoạt động vuốt ve, làm cho hoa huyệt Tiêu Cửu Thành thêm trơn ướt cực kỳ.
Tiêu Cửu Thành cảm giác được Thiên Nhã đang làm cái gì, trên thực tế, phản ứng của Thiên Nhã tối nay, so với nàng tưởng tượng lão luyện hơn rất nhiều. Cho nên, dự cảm mình sắp là người của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành cảm thấy dị thường khẩn trương cùng chờ mong, còn có thêm chút sợ hãi, bởi vì nàng biết nữ tử phá thân sẽ đau.

Thiên Nhã dùng ngón tay trỏ thăm dò chậm rãi đi vào bên trong hoa huyệt Tiêu Cửu Thành, Tiêu Cửu Thành chưa hề bị dị vật xâm lấn nên vẫn là đau đến toàn tâm. Nàng đau đến không tự chủ được nhíu chặt mày lại, Tiêu Cửu Thành biết đây là quá trình nàng trở thành nữ nhân của Thiên Nhã cho nên dù đau nàng cũng đều tiếp nhận.

Thiên Nhã thây Tiêu Cửu Thành đau đến chau mày, sắc mặt trắng nhợt, không khỏi muốn rút tay ra, không đành lòng để Tiêu Cửu Thành khó chịu như thế, nàng nghĩ Tiêu Cửu Thành quả nhiên là mỏng manh nên cần người thương tiếc bảo hộ, không giống như mình.
"Thiên Nhã, đừng rút ra, để cho ta trở thành người của ngươi, có được hay không?" Tiêu Cửu Thành nói với Thiên Nhã.

"Nhìn ngươi rất đau." Thiên Nhã không đành lòng nói.

"Ta sẽ thích ứng được, cảm giác bây giờ không có đau như vừa rồi." Tiêu Cửu Thành nói với Thiên Nhã.

"Nếu như đau chịu không được, liền nói cho ta, ta sẽ dừng lại." Thiên Nhã dịu dàng nói với Tiêu Cửu Thành, hai ngày trước nàng cũng đã phá thân, nàng biết lúc mới vừa đi vào kia rất đau, thích ứng xong sẽ tốt hơn nhiều, vì muốn làm dịu cơn đau của Tiêu Cửu Thành, môi Thiên Nhã lần nữa liếm lấy nụ hoa trước ngực Tiêu Cửu Thành, một tay khác nhẹ nhàng xoa lấy đài hoa Tiêu Cửu Thành.

Qua hồi lâu, sau khi được Thiên Nhã kíƈɦ ŧɦíƈɦ xoa dịu, giữa hai chân Tiêu Cửu Thành lần nữa dần dần thấm ướt, bắt đầu thích ứng lấy ngón tay đang bất độnh kia.
"Thiên Nhã, tay của ngươi có thể động…" Tiêu Cửu Thành đỏ mặt nói với Thiên Nhã.

Thế là Thiên Nhã bắt đầu trừu sáp, Tiêu Cửu Thành quả nhiên không còn cảm thấy khó chịu, hoàn toàn thích ứng, cũng bắt đầu có cảm giác, Thiên Nhã lại thêm một ngón tay, Tiêu Cửu Thành vẫn là đau đến rên khẽ một tiếng, bất quá lần thứ hai so thứ nhất thích ứng nhanh hơn nhiều.

Ngón tay Thiên Nhã ra vào hoa huyệt Tiêu Cửu Thành, Tiêu Cửu Thành khắc chế không được bắt đầu tiết ra tiếng thở gấp êm, giống như giai điệu êm tai nhất.