Nhớ tới đây là lần đầu tiên của Thiên Nhã nên Tiêu Cửu Thành không muốn quá giày vò Thiên Nhã, trên ngón tay Tiêu Cửu Thành dính một vết máu màu đỏ nhạt, đây là đánh dấu Thiên Nhã trở thành nữ nhân của mình. Thật ra Tiêu Cửu Thành nghĩ quá chu đáo, thân thể Thiên Nhã không giống như nữ tử bình thường, nếu là mấy lần cũng đều không có vấn đề gì.
Sau cao triều dần hồi phục, Thiên Nhã nghĩ đến phản ứng thân thể của mình vừa rồi, còn phát ra thanh âm như thế, đã cảm thấy xấu hổ cực kỳ, nhất là đệm chăn dưới thân ướt đẫm, cảm giác hơi lạnh tựa hồ đang nhắc nhở Thiên Nhã, tất cả những thứ này đều là từ trong cơ thể nàng tiết ra, nàng thẹn thùng không làm sao đối mặt Tiêu Cửu Thành nên Thiên Nhã cũng chỉ có thể nằm im "giả chết".
"Đệm giường đã ướt, để ta đi gọi Cẩm Nhi lấy đệm mới đến đổi". Tiêu Cửu Thành dịu dàng nói với Thiên Nhã.
Thiên Nhã nghe vậy thì càng thẹn, chỉ có thể im lặng buồn bực, giả bộ như không nghe thấy Tiêu Cửu Thành nói.
"Ngươi đợi ta một chút nha". Tiêu Cửu Thành thấy Thiên Nhã đem vùi mặt ở gối không dám nhìn mình, liền biết Thiên Nhã khẳng định là thẹn thùng cực kỳ, không khỏi giơ lên ý cười, nhịn không được lại nhẹ nhàng vuốt ve lưng Thiên Nhã một chút, nói xong, mới từ giường đứng dậy, mặc trung y vào sau đó thắp đèn lên.
Nàng đi gọi Cẩm Nhi, sai Cẩm Nhi đi lấy đệm giường sạch đến và cả tiết khố của mình cùng Thiên Nhã, nhân tiện cũng kêu đem nước nóng tới. Nàng mặc dù đã xem qua nhiều sách xuân cung, nhưng dù sao vẫn là tiểu thư khuê các, trong lòng vẫn có chút thẹn thùng, nhưng nghĩ về sau chuyện này đối với các nàng vẫn sẽ thường xuyên phát sinh, cho nên nàng cố gắng biểu hiện bộ dáng bình thường nhất.
Cẩm Nhi thấy tiểu thư nhà mình cùng Độc Cô đại tiểu thư đều đã đi ngủ, nên nàng cũng đi ngủ, ai ngờ nửa đêm lại bị tiểu thư nhà mình đánh thức, quả thực có chút bất đắc dĩ, nhưng mà làm thϊếp thân nha hoàn, Cẩm Nhi biết cũng không thể hỏi nhiều, làm theo là chính.
Cẩm Nhi nhanh chóng đưa tới đệm chăn sạch sẽ cho tiểu thư nhà nàng, đương nhiên còn phải đưa đến hai cái tiết khố, trong đó một cái là của Độc Cô đại tiểu thư, y phục của Độc Cô đại tiểu thư đều do Đình nhi phụ trách, nên Cẩm Nhi cũng đi đánh thức Đình nhi để lấy giúp. Mà hơn nửa đêm lại đi thay tiết khố cùng đệm giường mới, khiến người ta không hiếu kỳ cũng lạ, bất quá nghĩ tới hai người tình cảm tốt như vậy cửu biệt trùng phùng, nên cái gọi là tiểu biệt thắng tân hôn, Cẩm Nhi cùng Đình nhi cũng có thể lý giải. Nhưng hơi ngoài ý muốn là Thiếu phu nhân lại ra thu xếp những vật này, theo lý đại tiểu thư thể lực tốt hơn, không phải là Thiếu phu nhân nhu nhược đáng lẽ mới là người không đứng dậy nổi chứ?
"Tiểu thư, có cần nô tỳ vào trong trải giường không?" Cẩm Nhi lúc cầm đệm giường đưa tới hơi đỏ mặt hỏi.
"Không cần, ta tự mình làm là được rồi, các ngươi đi ngủ tiếp đi" Tiêu Cửu Thành tiếp nhận đệm giường sạch sẽ, tiết khố, thêm chậu nước nóng, thái độ mười phần tự nhiên đem Cẩm Nhi cùng Đình nhi đều cho lui.
Tiêu Cửu Thành không ở bên cạnh, Thiên Nhã cảm thấy đỡ xấu hổ, nhưng là nhớ tới vừa rồi mình lại không có chút nào phản kháng Tiêu Cửu Thành để cho nàng muốn làm gì thì làm, vậy mà để cho Tiêu Cửu Thành đối với mình làm như thế, nội tâm Thiên Nhã liền thấy mất mặt, xấu hổ hận không thể tách đất chui xuống. Nghe được Tiêu Cửu Thành cùng Cẩm Nhi nói chuyện, Thiên Nhã càng thêm xấu hổ, cơ hồ đỉnh đầu đều muốn bốc khói, nàng cảm thấy nửa đêm đi đổi đệm giường, còn thay tiết khố, thì Đình nhi cùng Cẩm Nhi chắc chắn sẽ nghĩ lệch đi.
Tiêu Cửu Thành bưng chậu nước nóng đi tới, vắt khăn nóng, chuẩn bị đi đến cạnh bên người Thiên Nhã.
Thiên Nhã cảm giác Tiêu Cửu Thành tới gần, nội tâm vừa thẹn lại khó chịu đến cực hạn.
Tiêu Cửu Thành giở chăn lên, nửa người dưới của Thiên Nhã lập tức lạnh.
"Ngươi làm gì?" Hiện tại gian phòng đã sáng đèn, cùng bóng tối vừa rồi khác biệt, Thiên Nhã hoàn toàn mất bình tĩnh, cho nên giờ phút này Thiên Nhã ngữ khí vừa thẹn vừa vội mà hỏi.
"Thiên Nhã giữa hai chân ướt như thế chắc sẽ không thoải mái, lau một chút sẽ dễ chịu hơn". Tiêu Cửu Thành kiên nhẫn giải thích, Thiên Nhã là nữ tử thích sạch sẽ, Tiêu Cửu Thành tin tưởng Thiên Nhã sẽ không cự tuyệt mình.
"Ta tự mình làm". Thiên Nhã nói, vừa rồi trong bóng đêm, còn có thể che giấu, nhưng bây giờ Thiên Nhã nào có dũng khí đem thân thể bại lộ trước mặt Tiêu Cửu Thành? Ngẫm lại Thiên Nhã cảm thấy xấu hổ đến không thể nào xấu hổ hơn.
"Thiên Nhã là thẹn thùng sao?" Dưới ánh nến, tia sáng chiếu rọi trên mặt Thiên Nhã đỏ bừng, Tiêu Cửu Thành nhìn xem chỉ cảm thấy Thiên Nhã dị thường kiều diễm động lòng người, dáng vẻ Thiên Nhã thẹn thùng thật đúng là đáng yêu.
Thiên Nhã không đáp, nàng cảm thấy Tiêu Cửu Thành đã biết mà còn cố hỏi, là muốn trêu chọc mình.
"Chúng ta vừa rồi làm chuyện thân mật, chúng ta đã là vợ chồng thực, ta vi nương tử lau người là chuyện rất bình thường mà!" Tiêu Cửu Thành ngữ khí dị thường vui vẻ nói.
"Ai là nương tử của ngươi, ngươi không nên nói bậy bạ". Thiên Nhã nghe hai chữ nương tử, luôn cảm thấy kỳ cục.
"Thiên Nhã nói gì cũng được, nhưng ngoan mở chân ra, để ta lau người cho Thiên Nhã được không?" Tiêu Cửu Thành dịu dàng dụ dỗ nói, ánh mắt nàng nóng rực nhìn thân thể Thiên Nhã, vừa rồi trong bóng tối không thể thưởng thức hết được đường cong thân thể mê người của Thiên Nhã…
Thiên Nhã cảm giác Tiêu Cửu Thành nóng rực nhìn mình chằm chằm, xấu hổ nhanh tay kéo chăn mền che khuất thân mình.
"Đưa khăn đây, ta tự lau" Thiên Nhã kiên trì nói.
"Ta muốn tự mình hầu hạ Thiên Nhã không được sao?" Tiêu Cửu Thành tiếc nuối mà hỏi.
Thiên Nhã ngồi dậy liền đoạt lấy khăn trong tay Tiêu Cửu Thành, đưa vào bên trong chăn lung tung lau lau mấy lần, sau đó đỏ mặt đem khăn đưa lại cho Tiêu Cửu Thành, ai ngờ Tiêu Cửu Thành vậy mà không biết xấu hổ đem khăn nóng đưa lên mũi ngửi một cái.
Tóm lại là từ lúc cùng Tiêu Cửu Thành làm chuyện thân mặt, mặt Thiên Nhã cho đến giờ đều vẫn còn đỏ, mà bây giờ lại càng đỏ hơn.
Tiêu Cửu Thành đem khăn bỏ vào chậu nước nóng xong, nàng săn sóc đem tiết khố đưa cho Thiên Nhã.
Thiên Nhã đỏ mặt nhận lấy, liền nhanh chóng mặc vào, cả trung y bị cởi ra lúc nãy, sau đó từ trên giường đứng xuống.
Đệm giường thay ra ướt một mảng lớn, đó chính là bị mình làm ướt, Thiên Nhã liếc nhìn qua liền mất tự nhiên ngoảnh mặt đi, nàng thật sự là thẹn muốn chui xuống đất. Nàng lại còn thấy khóe miệng Tiêu Cửu Thành có chút câu lên ý cười lúc đổi đệm giường, thật là làm cho Thiên Nhã xấu hổ, hận đến nỗi muốn tiến lên cắn Tiêu Cửu Thành một cái, cái này cảm giác xấu hổ của hai đời cộng lại, đều không bằng một đêm nay.
"Được rồi, Thiên Nhã có thể lên giường lại ngủ". Sau khi thay xong đệm giường, Tiêu Cửu Thành nói với Thiên Nhã.
Thiên Nhã đã xấu hổ hận không thể đem mình chôn sống, cho nên nàng vội vàng lên giường, đem chăn mền quấn chặt cả người lại.
Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã đem thân bao kín không một kẽ hở thì không khỏi bật cười, Thiên Nhã da mặt thật là mỏng!
Làm cho Thiên Nhã thoải mái dễ chịu đi ngủ xong, Tiêu Cửu Thành mới đi thay tiết khố của mình.
Thiên Nhã mặc dù nằm ở trên giường, lỗ tai lại tự nhiên tinh thính dựng thẳng lên lắng nghe, nghe thấy tiếng Tiêu Cửu Thành thay đồ, Tiêu Cửu Thành cũng đã đổi tiết khố, chẳng lẽ nàng cũng ướt sao? Nghĩ tới đây, nội tâm Thiên Nhã có cảm giác khác thường, nàng nhịn không được nhớ lại ở kiếp trước lúc Tiêu Cửu Thành thủ dâʍ, nàng nghĩ thân thể Tiêu Cửu Thành cũng là có du͙ƈ vọиɠ a.