Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 714






Edit: Linhlady




Hôm nay Mạc Vân Quả đến muộn 30 giây, đương nhiên sẽ chạy thêm ba km.


Vì thế buổi sáng ngày hôm nay, Mạc Vân Quả cùng Mạc Du chạy năm km.


Chẳng sợ tố chất thân thể Mạc Vân Quả tốt, chạy hết năm km này hơi thở cũng không xong.


Mà tình huống của Mạc Du cũng không khác lắm, nhưng hai người đều không có biểu hiện gì ra ngoài.


Mạc Vân Quả luôn luôn không có biểu cảm gì, mà Mạc Du lại không muốn thể hiện sự nhu hòa trước mặt mọi người, bởi vì cô ấy cảm thấy như thế sẽ tổn hại uy nghiêm của mình.


Cho nên đại đa số thời gian, Mạc Du đều trưng ra khuôn mặt lạnh lẽo, người sống chớ đến gần.


Năm km chạy xong, hai người đi tắm rồi ăn sáng, bữa sáng qua đi, nghênh đón Mạc Vân Quả đó là cuộc sống học tập.


Bởi vì Mạc Du phải đi tới công ty, mà bản thân lại không yên tâm để Mạc Vân Quả ở nhà một mình, cho nên cô ấy mang theo cả Mạc Vân Quả tới công ty, sau đó để cô học ở trong văn phòng mình.


Nói trắng ra là, tự thân giám sát cô học tập.


Mạc Vân Quả đi theo Mạc Du tới văn phòng, văn phòng rất lớn, độc chiếm một tầng lầu.


Ngoại trừ Mạc Du ở đây xử lý công việc, nơi này còn có thêm một người nữa.


Người này đó là trợ lý bên người của Mạc Du —— Tần Nhu.


Đây là một người đàn ông, nghe qua tên thì có vẻ nhu nhược, nhưng trên thực tế là một người đàn ông cực kỳ kiên cường.


Tần Nhu là một người đàn ông có năng lực, bằng không cũng sẽ không ở bên người Mạc Du gàn mười năm ma không bị sa thải.


Mạc Du cũng khá thưởng thức hắn, giai không ít việc cho hắn xử lý.


Ví dụ như khi cô ấy đi họp, hắn sẽ giám sát Mạc Vân Quả học tập……


Lúc này, Mạc Du ở phòng họp mở họp, mà Tần Nhu thì nhìn Mạc Vân Quả, nhìn chằm chằm xô học tập.


Cái đầu tiên Mạc Du muốn để cho Mạc Vân Quả học đó là học quản lý, mấy loại sách quản lý đều ở đây, tri thức đa dạng, nội dung thâm hậu.


Một người bình thường muốn xem xong hết số sách này, chỉ sợ không ăn không ngủ cũng mất vài tháng.


Cũng may, Mạc Vân Quả cũng không phải người thường, tốc độ đọc sách của cô rất nhanh, hơn nữa đọc xong một lần sẽ không quên, đối với việc đọc sách này cô thấy cực kỳ nhẹ nhàng.


Tuy rằng có vài nội dung cô không hiểu được, nhưng việc đó cũng không trở ngại đến việc cô ghi nhớ.


Có lẽ do tốc độ đọc sách của Mạc Vân Quả quá nhanh, Tần Nhu ở một bên nhìn tới nhíu mày.


Nhưng hắn vẫn như cũ không nói cái gì, hắn luôn biết tự hiểu lấy, tuy rằng Mạc Du đối xử với hắn rất tốt, nhưng việc đó cũng không đại biểu cho việc hắn có thể can thiệp vào việc của cô ấy.


Kà Mạc Vân Quả lại là em gái cô ấy, nếu hắn tự tiện nhắc nhở cô, lại là một việc không tốt.


Tần Nhu cụp lông mi xuống, đối với tất cả việc Mạc Vân Quả làm chỉ nhàn nhạt nhìn, hắn chỉ cần trần thuật sự thật là được.


Hai tiếng sau, tất cả số sách đó đã bị Mạc Vân Quả lật xem hết, vừa hay Mạc Du cũng đi hộ về.


Chuyện đầu tiên khi cô ấy vào cửa là hỏi Tần Nhu, Mạc Vân Quả học tập thế nào.


Tần Nhu chỉ nói đúng sự thật tình huống của Mạc Vân Quả cho cô ấy, không trộn lẫn bất kỳ cảm xúc cá nhân nào.


Mạc Du rất vừ lòng với biểu hiện của Tần Nhu, Tần Nhu là một người thông minh.


Mạc Du giao vài việc cho Tần Nhu, để hắn đi làm.


Sau đó Mạc Du đi đến bên cạnh Mạc Vân Quả, từ trên cao nhìn xuống nhìn cô nói: “Chị muốn em nghiêm túc học tập, đây là cách em đáp lại chị?”


Mạc Vân Quả nhìn liếc mắt nhìn Mạc Du một cái nói: “Em rất nghiêm túc đọc sách.”


“Em có nghiêm túc sao?” Mạc Du tùy tay cầm lấy một quyển sách, lại tùy tay lật một tờ.