Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 620




Edit: Linhlady




Nếu đổi lại là Mạc Vân Quả trước kia, nàng sẽ không do dự mà đồng ý.


Nàng cũng như hắn không thích có đồ vật kỳ quái gì khống chế, tỷ như hệ thống phát sóng trực tiếp này.


Nhưng mà, sau khi trải qua nhiều thế giới như vậy, nàng lại có chút do dự.


Mạc Vân Quả còn nhớ rõ, nàng còn thiếu phòng phát sóng trực tiếp Âm Dương Nhãn, còn đồng ý tìm người giúp Thiết Tư Đặc, quan trọng hơn nữa, nàng còn luyến tiếc những người trong phòng phát sóng trực tiếp kia.


Tuy rằng bọn họ luôn nói một đống từ ngữ không thể hiểu được, tuy rằng bọn họ luôn trêu đùa nàng, tuy rằng đại đa số thời điểm, bọn họ đều không thể nhanh chóng giúp nàng nhưng không thể phủ nhận đó là, nàng đã hình thành thói quen thường thường xem bọn họ vui đùa trêu chọc.


Nàng đã thành thói quen bọn họ ở phòng phát sóng trực tiếp tung ảnh chụp biến hóa của nàng, nói "Tiểu Quả Quả thật manh, mua!(*╯3╰)", nói một ít lời nói "Tài xế già".


Đúng vậy, nàng cuối cùng cũng hiểu được hàm nghĩa chân chính của từ "Tài xế già" .


Mạc Vân Quả thấy Tô Chi Cảnh nhìn mình chăm chú, chậm rãi lắc lắc đầu, nàng nhẹ giọng nói: "Không muốn."


Tô Chi Cảnh nhận đựic đáp án này của Mạc Vân Quả dường như không có gì kinh ngạc, giống như ngay từ đầu hắn đã biết đáp án của nàng.


Hắn vươn tay, hướng về phía mắt của nàng.


Ngón tay dài mảnh khảnh dừng ở khóe mắt của Mạc Vân Quả, trong mắt hắn xẹt qua một tia hơi hơi tiếc nuối.


"Ta cho rằng, ngươi sẽ không giống người khác." Tô Chi Cảnh thở dài nói, mặc cho ai đều có thể nghe ra trong giọng nói của hắn có bao nhiêu tiếc hận.


Mạc Vân Quả:?


"Đôi mắt này, thật là đẹp mắt." Tô Chi Cảnh nói tiếp, "Đáng tiếc, lại không hề thuần tịnh như tưởng tượng."


Mạc Vân Quả:......


"Dù sao là ta tự cho là đúng, đối mặt những dụ hoặc mà hệ thống đưa ra, sao lại có người nguyện ý tróc nó đây?"


Tô Chi Cảnh cười nhạo một tiếng, đồng thời buông tay mình xuống.


"Không, không phải." Mạc Vân Quả lắc đầu, kiên định không lay chuyển được.


Tô Chi Cảnh:?


"Hệ thống không có cho ta chỗ tốt gì." Mạc Vân Quả kiên định nói, "Ta chỉ luyến tiếc đám người kia trong phòng phát sóng trực tiếp."


Đồng tử Tô Chi Cảnh co lại, không ngờ nàng sẽ nói như vậy.


Ở trong nhận thức của hắn, chủ kênh và người xem chỉ là quan hệ đôi bên cùng có lợi, căn bản sẽ không tồn tại cái gì gọi là tình cảm.


Mọi người đều hoàn thành nhiệm vụ của mình, đạt được phần thưởng, sau đó sống cuộc sống tốt đẹp của mình, nói đến cùng, đại đa số đều theo nhi cầu mà thôi.


Tô Chi Cảnh vẫn luôn cho là như vậy, hoặc là nói, đa số chỉ kênh mà hắn biết đều như vậy.


Người đều ích kỷ, đồng thời cũng cực kì thông minh.


Bọn họ biết, chỉ khi bản thân có năng lực cường đại, mới có thể có được thứ mình muốn.


Thất tình lục dục, là dục vọng mà muôn nghìn chúng sinh không thoát được.


Tô Chi Cảnh sẽ không hoài nghi lời Mạc Vân Quả nói, bởi vì ngữ khí của nàng kiên định thế kia, đôi mắt lại chấp nhất không đổi.


Hắn thậm chí có thể thấy khi nàng nói những lời này, trong mắt còn có tia ấm áp.


Tuy rằng nhàn nhạt, nhưng càng có vẻ chân thật.


Tô Chi Cảnh trầm mặc một chút, hắn giật giật môi, vài lần muốn mở miệng nói chuyện, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói ra.


Mạc Vân Quả vẫn luôn nhìn hắn, nàng thành khẩn như vậy, kiên định như vậy.


Nàng luyến tiếc đám người là đồng bạn luôn tỏ vẻ không đàng hoàng ở phòng phát sóng trực tiếp kia, đúng vậy, là đồng bạn, bọn họ cùng nàng cùng trải qua mỗi một cái thế giới, cùng nàng hoàn thành mỗi một cái nhiệm vụ......