Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 616





Edit: Linhlady




Tô Chi Cảnh thật đang nhìn phòng phát sóng trực tiếp, hắn biết, những người đó đang xuyên thấu qua một hệ thống kỳ quái để nhìn hắn.


Bọn họ đánh giá hắn, đánh giá nơi hắn ở, thậm chí, chửi bới hắn……


Ánh mắt Tô Chi Cảnh lóe lóe, nửa ngày sau mới thu hồi tầm mắt lại.


“Ngươi trải qua mấy cái thế giới?” Giọng nói của Tô Chi Cảnh hơi nghẹn ngào, thân thể căng chặt.


Mạc Vân Quả sửng sốt, sau đó trả lời: “22 vị diện, đây là vị diện thứ 23.”


Tô Chi Cảnh nhấp môi nói: “Khi ở nơi vô vọng, ngươi cũng đang chấp hành nhiệm vụ sao?”


“Ừ.” Mạc Vân Quả gật gật đầu.


“Quả nhiên là như thế.” Tô Chi Cảnh nhàn nhạt nói một câu, hắn hơi hơi cúi đầu, hoàn toàn không nhìn Mạc Vân Quả.


“Khen thưởng nhiệm vụ là cái gì?” Tô Chi Cảnh tạm dừng một chút lúc sau lại hỏi.


Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ nói: “Giá trị kinh nghiệm.”


Tô Chi Cảnh:……


Tô Chi Cảnh xoa xoa ấn đường, chỉ nghĩ rằng nàng không muốn nói sự thật cho hắn mà thôi.


Hoàn thành xong một nhiệm vụ, làm sao chỉ có thể thưởng mình giá trị nhiệm vụ đây?


Tô Chi Cảnh còn nhớ lúc trước có một chủ kênh còn nói cho bọn họ được thưởng công pháp linh tinh gì nữa, tóm lại phần thưởng không phải vật phàm.


Mạc Vân Quả nói hoàn toàn là thật, nhưng có một điểm cả hai người đều không biết, đó là phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Vân Quả là đặc thù.


Nàng căn bản sẽ không đựic khen thưởng như những chủ kênh khác, lại càng không được tích phân gì đó.


Tô Chi Cảnh lại chỉ nghĩ nàng không muốn nói thật, hắn nghĩ là, một người sau khi có được chỗ tốt rồi, làm sao sẽ đào tim đào phổi đối xử tốt với người khác mà nói ra?


Hắn cũng không có ý khó xử Mạc Vân Quả, hắn hiểu được tâm lý của nàng, hắn cũng biết, hắn không khống chế  được Mạc Vân Quả.


“Một khi đã như vậy, ngươi muốn hàn thành nhiệm vụ sao?” Tô Chi Cảnh không dây dưa vấn đề khen thưởng nữa, ngược lại lại nói sang chuyện khác.


Mạc Vân Quả gật đầu, nàng đương nhiên muốn hoàn thành nhiệm vụ.


Tô Chi Cảnh hơi hơi mỉm cười nói: “Ta có thể giúp ngươi.”


Mạc Vân Quả:……


“Hả? Lời này của Tô Chi Cảnh có ý gì?”


“Đột nhiên cảm thấy Tô Chi Cảnh thật thần bí!”


“Có phải Tô Chi Cảnh biết sự tồn tại của phòng phát sóng trực tiếp hay không?”


“Các ngươi vừa nói như vậy  khiến ta nhớ ra một việc.”


“Hử? Việc gì?”


“Ừm…… Ta nhớ rõ trong lịch sử vũ trụ, có hai người tróc hệ thống phát sóng trực tiếp, ừm…… Ta nhớ rõ trong đó một người có tên gọi là cảnh “Cảnh”, là Tô Chi Cảnh Cảnh sao?”


“Oa ~ vừa nghe lầu trên nói thì đã biết ngươi là lão nhân, về chuyện này, ta cũng biết một chút, ha ha ~”


“Tiểu manh tân tỏ vẻ cái gì cũng không biết, cầu các loại phổ cập khoa học! ( ngồi chờ )”


“Nói đến chuyện này, cái người tên là Cảnh kia cũng rất lợi hại, bằng chi lực của bản thân có thể tróc được hệ thống, chậc, không thể không nói, ta thật là bội phục!”


“Nhưng mà, vì sao hắn lại muốn làm như vậy?”


“Về nguyên nhân này, cũng không ai biết được.”


“Nhưng mà sau chuyện kia, hệ thống phát sóng trực tiếp xét duyệt càng ngày càng nghiêm khắc.”


“Đúng vậy, trước kia người ở vị diện cấp thấp rất nhiều, nhưng hiện tại, có thể đếm được trên đầu ngón tay.”


“Hả? Phía trên không phải có hai người sao? Còn có một người là ai?”


“Còn có một cái không phải người, mà là ####”


“Bị…… Bị che chắn?! ( mặt hoảng sợ )”


“Kia…… Người kia…… Đến tột cùng…… Là người nào? ( tò mò thêm hoảng sợ )”


“Các ngươi coi như không có thấy đi 233333”