Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 595





Edit: Linhlady



Từ một giây sau khi tôi khôi phục ký ức, tôi luôn cảm thấy hoảng loạn.


Một bên tôi không biết làm sao để đối mặt với ký ức xa lạ kia, một bên tôi lại không biết đối mặt với người đàn ông luôn yêu tôi kia.


Các người nói, một người có bao nhiêu ngốc, mới có thể bảo vệ một người khác lâu như vậy, hơn nữa còn là một người không nhớ ra mình?


Tôi không biết nhiều năm như vậy hắn dùng tâm tình gì khi bảo vệ tôi, tôi chỉ biết, nếu đổi lại là tôi, tôi nhất định không thể chịu được.


Tôi vẫn luôn cảm thấy, cuộc sống của tôi luôn thuận buồm xuôi gió, từ học nhất, sơ, cao trung, đến khi học đại học tốt nhất trong nước, rồi ra nước ngoài du học, sau đó lại về nước vào bệnh viện tốt nhất làm bác sỹ ngoại khoa trứ danh……


Tất cả tất cả, đều xứng đáng với việc trở thành người chiến thắng nhân sinh.


Duy nhất đó là việc tôi vẫn luôn cho rằng bản thân thích Mạc Vân Quả.


Ừ…… Cô thật sự là một cô gái kỳ quái.


Vì cô ấy, tôi trở mặt thành thù với người anh tốt Lãnh Thuần.


Cũng cũng vì cô ấy, tôi mới có thể ở bên chân ái hiện giờ của mình.


Có đôi khi, tôi thậm chí sẽ nghi ngờ, có một khoảng thời gian Mạc Vân Quả có phải bị người khác chiếm giữ thân thể không.


Bởi vì sau khi ở gôn lễ của tôi hôn mê, đến lúc tỉnh lại, cô ấy lại trở thành Mạc Vân Quả nũng nịu chỉ có Lãnh Thuần kia.


Ừm…… Sau đó, cuộc sống của cô ấy và Lãnh Thuần rất hạnh phúc.


Lại sau đó, chúng tôi không còn liên lạc nữa.


Tôi cùng thân ái nhà mình vẫn luôn biết ơn, Mạc Vân Quả rõ ràng là khuôn mặt luôn lạnh nhạt nhưng luôn khiến cho người khác cảm thấy ngốc nghếch đáng yêu.


Tôi cùng thân ái nhà tôi vẫn luôn nhớ rõ, cũng là người luôn phá vỡ cục tiêu  xấu hổ giữa chúng tôi, mang đề tài trôi đi đâu đâu - Mạc Vân Quả.


Còn cô gái nũng nịu kia, đã không có quan hệ gì với chúng tôi.


Lại nói tiếp, lại nói đến  “Tiền mừng” của cô gái Mạc Vân Quả lạnh lẽo kia, thật là thiên kỳ bách quái, có bộ xương khô, ừm…… Còn ở đêm tân hôn dọa thân ái nhảy dựng, ngẫm lại liền cảm thấy buồn cười.


Còn có cái gì cáp sạc lạp, vàng, càng kỳ ba chính là, còn có một ảnh chụp một cô gái, không biết vì sao, rõ ràng là gương mặt không giống nhau, ta cùng thân ái lại đều cho rằng là cô ấy.


Đương nhiên, này hết thảy đều đã không thể nào khảo chứng, chúng ta cũng không có ý lại đi truy cứu cái gì.


Còn có  “Đường hoàn” cô ấy đưa cho tôi, quả thật chính là đồ vật cứu mạng.


Chúng tôi lấy ra một viên nghiên cứu còn những viên khác, chúng tôi luôn bảo tồn, chỉ đưa ra khi cần thiết.


Thân phận địa vị của tôi càng ngày càng cao, hắn cũng lui ta khỏi hắc đạo, ngược lại đi quản lý sản nghiệp khác, không thể không nói, thân ái nhà tôi vẫn rất tuyệt, sản nghiệp kinh doanh thành công! ( mặt kiêu ngạo )


Chúng tôi rất hạnh phúc, hơn nữa, chúng tôi sẽ vẫn luôn hạnh phúc, đây là câu tôi muốn nói với cô bé kia.


Nhìn lại cả đời của tôi, ngoại trừ khoảng thời gian kia, còn lại rất bình đạm.


Nhưng mà tôi rất thích, vô cùng thích loại hạnh phúc bình đạm như vậy.


Cũng đặc biệt đặc biệt yêu cái đồ ngốc luôn bảo vệ tôi kia.


Mọi người tin không?


Trên thế giới này, có một người vẫn luôn bảo vệ các bạn.


Có lẽ, bạn sẽ phát hiện, có lẽ, bạn vĩnh viễn cũng không phát hiện được.


Bất kể là bên nào, xin bạn hãy tin tưởng, bạn vĩnh viễn không cô độc một mình.


Hắn có lẽ sẽ chậm rãi tiến vào thế giới của bạn, có lẽ hắn đã yên lặng canh giữ ở một bên trong đó, càng có lẽ, các bạn, đã ở bên nhau ~