*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mỗi lần trên người Tô Hoài tăng thêm một món đồ giữ ấm, Hứa Minh sẽ cười một tiếng.
"Cậu thật sự mặc nhiều như vậy?" Hứa Minh buồn cười nói: "Tôi đánh cược bé dễ thương chưa xem "Giao ước của Thượng Đế", đây là muốn xoay cậu như chong chóng sao."
Tô Hoài mặc không sót một món quần áo mà Khương Ngạn Hi chọn cho anh, chiếc áo lông đen vượt qua hiệu quả không tốt mà tổ chương trình dự tính, quần áo đơn giản ngược lại càng khiến người khác để ý khuôn mặt đẹp trai của anh.
Người quay phim ở bên cạnh có cảm giác như đang quay show thời trang mùa đông của một thương hiệu xa xỉ.
Cũng may tổ chương trình không có chờ mong Tô Hoài sẽ rơi rớt gánh nặng thần tượng.
(*) gánh nặng thần tượng: một từ thông dụng trên internet, thường dùng để chỉ những đặc điểm của thần tượng như đẹp trai, ăn mặc sành điệu, tiên phong và cư xử hợp thời trang, nhưng rất khó để đưa thần tượng vào các chương trình. Tương tác bình thường giữa mọi người bị cản trở, khiến thần tượng đứng trên đỉnh cao, bị tách biệt với công chúng, dễ nảy sinh cảm giác xa cách
Trừ khi đổi mặt Tô Hoài đi.
Chỉ khi trợ lý mang khăn quàng cổ tới, Tô Hoài do dự một chút, từ chối.
Hứa Minh nhẹ nhàng thở ra: "Đúng, mặc đồ quá dày ngược lại sẽ dễ dàng bị cảm vì chênh lệch nhiệt độ, đừng mang khăn quàng cổ, thiếu một món cũng không sao."
"Tôi có linh cảm, nhất định bọn họ sẽ sắp xếp mấy cậu tới mấy khu nhiệt đới."
Tô Hoài quay người, lạnh nhạt hỏi Trình Việt: "Có thể đeo khăn quàng cổ của bản thân không?"
Hứa Minh: "?"
Đỉnh lưu có yêu cầu, đương nhiên phải thỏa mãn.
(*) Đỉnh lưu: người sở hữu lưu lượng hàng đầu Cbiz
Trình Việt hào phóng đáp ứng: "Có thể, không vấn đề gì."
Tô Hoài cầm lấy khăn quàng cổ màu đen của mình, lên đường ghi hình.
Người duy nhất biết chân tướng Hứa Minh: "..."
-
Đến địa điểm ghi hình tiếp theo, vừa xuống xe cởi khẩu trang cùng mũ xong, Khương Ngạn Hi liền bị bịt kín mắt.
Gió lạnh bên ngoài đột nhiên ngừng lại, nhân viên công tác dẫn cậu đi vào một tòa nhà nào đó.
Khương Ngạn Hi: "? !""
Lộc Ưu đi theo an ủi cậu: "Đừng sợ, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu thật tốt, sẽ không có nguy hiểm gì."
"Ừm" Khương Ngạn Hi căng thẳng gật đầu.
Sau khi được đưa vào một không gian kín, giọng nói của Lộc Ưu vang lên lần cuối: "Cậu có thể tháo bịt mắt ra."
"Cậu trai may mắn, hãy thay mặt tất cả những người xem tận hưởng buổi hẹn hò đẹp như mơ này đi."
Khương Ngạn Hi hít sâu, chậm rãi lấy xuống bịt mắt.
Còn chưa có mở mắt ra, đột nhiên cậu có cảm giác có thứ gì đó chạm vào bắp chân của cậu.
Khương Ngạn Hi mờ mịt mở mắt cúi đầu, ánh mắt chợt lóe.
...
Xe bảo mẫu của Tô Hoài đến nơi ghi hình, sau khi xuống xe thì nhận được thẻ nhiệm vụ của tổ chương trình.
Dự báo thời tiết không chính xác, tuyết đã bắt đầu rơi.
Một người đi đường nhận ra anh, kích động che miệng thét lên, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh thì bị nhân viên công tác của chương trình ngăn cản.
Tô Hoài nhìn nơi trước mặt, Khương Ngạn Hi đang đợi anh ở bên trong.
Một làn khói trắng trong tuyết nhẹ nhàng tản ra, Tô Hoài rũ mi xuống, không khỏi có chút hồi hộp, lại bình tĩnh kiểm tra thẻ nhiệm vụ.
Địa điểm ghi hình đầu tiên là quán cà phê Shiba Inu nổi tiếng ở Chi Thành, một biệt thự ba tầng hiện đại màu trắng với không gian rất rộng.
Vì phối hợp với buổi ghi hình hôm nay nên không có khách.
Một vài bông tuyết rơi trên tấm thẻ nhiệm vụ màu đỏ, phía trên viết: "Xin hãy nhanh chóng tìm đối tượng hẹn hò, đến sân bay quốc tế Chi Thành trước 9h40", bắt đầu hành trình hẹn hò đầu tiên đầy lãng mạn và bí ẩn ~"
Tô Hoài đi vào quán cà phê, bị hai con Shiba Inu tiếp khách ở cửa nhào lên ôm đùi: "Gâu!"
Tô Hoài rất thích chó, nếu không thì cũng sẽ không khoan nhượng cho Thiệu Văn Dư hết lần này đến lần khác gửi con husky đó đến nhà anh quấy rối.
Tô Hoài xoay người sờ đầu của Shiba: " Xin chào."
Nhân viên phụ trách tiếp đón ở cửa nhìn thấy Tô Hoài người thật, hưng phấn che miệng, kích động không nguôi chào hỏi: "Chào mừng đến với Ngôi nhà Tiếng Cười!"
"Xin chào." Tô Hoài cong môi, liếc nhìn đại sảnh lầu một vắng vẻ ngoại trừ mấy người đang chơi cùng shiba: "Xin hỏi vị khách đến trước đó ở nơi nào?"
Nhân viên cửa hàng nở nụ cười thần bí, lắc đầu.
Bảy, tám con shiba mang khăn quàng cổ sặc sỡ vẫy đuôi vui vẻ theo Tô Hoài đi vào trong.
Quán cà phê Shiba Inu này có nhiều phòng nhỏ cung cấp cho những khách hàng hẹn hò, đến khu vực phòng, Tô Hoài muốn mở cửa tìm người, nhưng phát hiện tất cả các cửa phòng đều bị khóa.
Trên mỗi cửa phòng đều ghi số phòng, tầng một có hơn mười gian phòng.
Tô Hoài xắn tay áo nhìn đồng hồ, đã 8 giờ 50, đến sân bay sẽ mất hơn mười phút đi đường.
Thời gian rất gấp