Âm khí dần cô đặt lại thành hình, âm binh của ả cũng chui vô trong các cổ âm khí đang thành hình kia. Thấy vậy, thiền sư Pháp Không liền cắm mạnh thiền trượng xuống đất, tay cầm phất trần, tay bắt ấn, miệng niệm chú. Từ trên người ông, tỏa ra hào quang hòa với ánh hào quang đang tỏa trên không trung.
Các cổ âm khí sau khi được âm binh chui vô, liền hóa thành nhiều hình thù quái dị tấn công sư Pháp Không. Ả thầy tà quơ pháp trượng của mình lên không trung, miệng rì rầm đọc chú, sau đó lại chỉa đầu pháp trượng xuống đất. Ả càng đọc thì âm khí từ mọi nơi tụ lại càng nhiều, cùng với đám âm binh hòa vô nhau, tạo thành vô số hình thù quái dị bay lại tấn công sư Pháp Không. Vị sư già thấy vậy, liền tháo tràng hạt đeo trên cổ ra quấn vô tay phải, tay trái cầm phất trần quán chú, chật vật đánh trả lại các đạo âm tà kia.
Càng ngày, số lượng âm tà có hình thù quái dị hình thành càng nhiều, chúng dần khép chặc vòng vây. Thời gian càng trôi qua, sư Pháp Không càng rơi xuống thế hạ phong, chỉ cần một chút sơ xẩy thì sẽ thất bại hoàn toàn. Vần hào quang do pháp trượng tỏa ra, nối với linh trận của 18 vị sư trên chùa ngày càng mờ nhạt và thu nhỏ lại.
Khi đang cầm chắc thất bại, bổng từ bên ngoài nhiều ánh đạo vàng đánh thẳng vô vòng vây, đám âm tà có hình thù quái dị, vừa bị trúng đòn lập tức tan biến, không còn dấu vết. Ả thầy tà giật mình nhìn lên, thấy có 7 người cầm đủ loại pháp khí đang chạy vô trợ trận cho sư Pháp Không. Vừa chạy, họ vừa tung ra các đòn tấn công mạnh mẽ, đánh tan đám âm tà mà ả tốn nhiều công sức tế luyện. Thấy vậy, ả thầy tà tức giận quát
- Lại là mấy thằng trọc đáng ghét, tụi bay muốn chết hay sao mà dám nhúng tay vô chuyện của tao
Những người đang chạy tới, không phải ai xa lạ, mà là 7 vị sư Mật tông, sau khi chế ngự được đám âm binh nhập xác liền xông qua đây hỗ trợ sư trụ trì Pháp Không. Vị sư cầm Kinh Luân chạy tới đỡ sư Pháp Không, rồi lo lắng hỏi thăm
- Thầy không sao chứ?
Sư trụ trì cười hiền
- A Di Đà Phật, tôi không sao. Cũng may nhờ các thầy đến kịp lúc.
Thấy đám địch thủ của mình đã hội tụ cùng một chổ nói chuyện, ả thầy tà đôi mắt sòng lên.
- Đám trọc này nếu đã không sợ chết, thì tao sẽ tiễn tụi bay về tây thiên chầu Phật tổ luôn.
Không đợi kẻ địch lên tiếng, ả đưa pháp trượng chỉ vô đám cây cối trồng xung quanh đọc chú. Đám cây cối vốn đứng im lìm, giờ đột nhiên động đậy, các cành lá từ từ chuyển động, rồi chúng nhảy lên khỏi nơi trồng, tiến lại bao vây nhóm nhà sư. Chúng kẻ cất tiếng cười khằng khặc, kẻ thì cất tiếng khóc ai oán, kẻ lại gào rú tạo thành thứ âm thanh hỗn tạp ghê rợn như muốn câu hồn đoạt phách người nghe. Các nhà sư quay thành vòng tròn, đâu lưng vào nhau chuẩn bị ứng phó, vị sư cầm kèn ốc loa lên tiếng.
- Các thầy đừng kinh sợ, đây chỉ là huyễn thuật che mắt mà thôi, mau đọc tịnh tâm chú
Không chút chậm trể, 8 vị cùng nhau bắt ấn đọc tịnh tâm chú. Qua một lúc, các huyễn ảnh cây thành hình từ từ biến mất, thấy vậy ả thầy tà giận dữ quát to
- Đám trọc này khá lắm, phá được huyễn trận do ta khổ tâm bày trí, nhưng tụi bay đừng vội đắc ý. Hãy xem đây.
Nói xong ả cầm pháp trượng đâm mạnh, đầu trượng ghim vào thạch bàn bên dưới, hai tay liên tục đánh ra nhiều loại pháp ấn, miện xướng chú ngữ. Mặt đất rung chuyển dữ dội, các tảng đá quái dị trong khuôn viên rạn nứt, và rơi lớp đá bên ngoài để lộ ra gần 30 con người. Nói đúng hơn, gần 30 thi thể bị lớp đã bên ngoài bao bọc lại. Vừa nhìn thấy các thi thể này, sư Pháp Không giật mình.
- Lẽ nào, đây là nhóm khách du lịch đã bị mất tích năm trước.
Các thi thể sau khi trút bỏ lớp đá bên ngoài, chúng cùng đứng dậy bước đi như người còn sống. Chỉ có khác, bước đi của họ có chút nặng nề, cứng ngắt và trên người hoàn toàn không có một tia sinh khí, gương mặt trắng toát, hai mắt chỉ còn là hai hố sâu đen ngòm. Vị sư cầm dao Kila, châu mày hỏi
- Lẽ nào là xác sống
Vị sư cầm chuông Kim cang nghe vậy, liền lắc lên 3 hồi chuông, âm thanh vang lên khiến cả đám thi thể nọ dường như có mất di kiểm soát. Thấy vậy ông lắc đầu nói
- Đây không phải xác sống, mà nó là một loại ác thi và tất cả đang bị điều khiển bởi thầy tà nọ.
Vị sư cầm chuong Kim Cang nhìn xung quanh, rồi nói tiếp.
- Kẻ này thật độc ác, để luyện tà pháp này phải dùng người còn sống khỏe mạnh, cướng chế rút đi hồn phách, chỉ giữ lại 1 phần hồn trong xác thôi để duy trì sự sống và dễ dàng điều khiển. Rồi cho họ uống các loại thuốc đặt chế, và ngâm trong một loại thuốc đặc chế khác trong 5 ngày 5 đêm, sau cùng là đắp lên người các lớp đất đá đã làm phép, đặt vô tà trận này cho hấp thu nhật nguyệt và luyện phép liên tục trong 100 ngày.
Nghe vậy, các vị sư đều biến sắc. Vị sư cầm rùi kim cương đôi mắt thương cảm, nhìn những ác thi đang từng bước nặng nề đi tới gần, ông quay sang hỏi vị sư cầm chuông
- Sư huynh, vậy có cách nào cứu họ không?
Vị sư cầm chuông lắc đầu.
- Vốn họ đã hoàn toàn chết sau khi bị ngâm trong thuốc 5 ngày, nên không cách nào cứu được, có chăng là giúp hồn phách họ chuyển thế đầu thai, không còn bị thầy tà này khống chế nữa.
Vị sư cầm rùi kim cương nghe vậy liền hỏi
- Vậy giờ làm thế sao phá giải để giúp họ?
Vị sư cầm chuông trầm ngâm một lúc
- Trước tiên dùng linh phù trừ cương thi, dán vào trán ngăn sự khống chế của thầy tà, rồi dùng hồ lô rút tia hồn cuối cùng của họ ra ngoài cho hồn chuyển thế. Còn lại cái xác sẽ tìm cách xử lý sau.
Vị sư nọ còn đang nói, bổng các ác thi đồng loạt đứng lại, tạo thành một vòng vây giam 8 người họ bên trong. Thấy vậy, vị sư cầm chuông giật mình, ông biết rằng thầy tà kia chuẩn bị tấn công. Ông vội rút trong túi đeo bên người ra một sắp bùa vàng vẽ chử đỏ, cắn mạnh ngón tay lấy máu và lẩm rẩm đọc chú rồi điểm chỉ lên các lá bùa, nhanh chóng chia các lá bùa đó cho quý thầy bên cạnh. Họ chuẩn bị hành động, thì nghe tiếng quát của ả thầy tà.
- Giết, giết hết đám trọc kia cho ta
Vừa quát xong, ả rút mạnh cây pháp trượng đang cắm trên thạch bàn ra, đầu trượng ả chỉ về phía các âm thi. Đạo khí hắc ám, từ thạch bàn bốc lên dung nạp vào cây pháp trượng, rồi miệng đầu lâu và mãng xà đặt trên pháp trượng hóa thành hai luồng khí xanh, đỏ phóng lại đám ác thi, hai luồn tà khí nhanh chóng dung nhập vào chúng. Vừa tiếp nhận nguồn tà lực, các ác thi đồng loạt gầm lên một tiếng, chỉ trong tích tắc tất cả bổng trở nên linh hoạt như người sống, chứ không có dáng vẻ nặng nề cứng ngắt như nãy giờ.
Nghe tiếng hiệu lệnh tiếp theo của thầy tà, chúng đồng loạt nhảy vô tấn công các vị sư. Không chỉ có vị sư trụ trì, mà 7 vị sư mật tông đều tinh thông võ nghệ, thế nên kiểu chiến đấu trực tiếp này không làm khó được họ, dù một người phải đối phó với 3-4 ác thi. Chỉ một thời gian ngắn sau, có hơn nữa số ác thi đã bị các vị sư dán linh bùa khống chế.
Ả thầy tà càng thêm tức tối, thúc giục ma pháp điên cuồng vào các ác thi còn lại. Giờ trên sân chỉ còn hơn 10 ác thi chưa bị dán linh phù. Tuy số lượng ít hơn phân nữa so với ban đầu, nhưng do ả điên cuồng thúc giục ma pháp và số lượng phải điều khiển ít hơn, do đó các ác thi này bổng trở nên lợi hại hơn rất nhiều.