Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 135: Xuất Hồn Về Tiền Kiếp




Rồi một vầng sáng lóe lên trước mặt, dù là đang nhắm mắt vẫn cảm thấy bị chói vô cùng, chưa kịp hiểu chuyện gì lại cảm thấy cơ thể mình trờ nên nhẹ nhàng vô cùng, tiếp tới Long không còn nhìn thấy gì ngoài ánh sáng chói chang, cùng với việc cơ thể mình vô cùng nhẹ và dường như đang trôi về phía trước vô cùng nhanh. Nhớ lời thầy dặn, Long thả lõng mọi suy nghĩ, chỉ tập trung đọc Tịnh Tâm Chú. Rồi không biết trôi qua bao lâu, Long không còn nghe âm thanh như đang bay nữa, ánh sáng chói chang nãy giờ cũng đã biến mất

Long từ từ mở mắt ra, thấy mình đang đứng trên một tảng đá lớn, phía trước mặt là đường dẫn lên núi rất cao. Cây cỏ nơi đây xanh mướt, có nhiều cây lớn phải vài người ôm mới hết, Long định bước xuống khám phá nơi này thì giật mình, bởi bản thân không chạm đất, mà cứ trôi lơ lững, lúc bấy giờ mới sực nhớ ra mình đang xuất hồn để quay về tiến kiếp. Nên bây giờ, bản thân lại có thể bay như lần đi vô cõi âm, có điều lần này khác với lần trước, bởi lần trước Long chính thức xuất hồn đi vô cõi âm để cứu người. nên có thể thấy, giao tiếp được thậm chí đánh nhau được với thế giới đó.

Lần này thì khác, anh dù có thể tự do đi lại nơi này, nhưng người nơi này hoàn toàn không nhận thấy sự có mặt của Long, và anh cũng chỉ đóng vai trò quan sát chứ không thể tác động lên bất cứ thứ gì ở đây. Nghĩ vậy, tiếp tục đi về phía trước, bởi phía xa xa có con đường mòn dẫn lên núi. Đang đi chợt nhìn thấy phía trước mặt có một nam, một nữ đang đứng dường như họ đang tranh luận điều gì đó khá gay gắt.

Người nam có gương mặt khá đẹp trai, độ chừng ba mươi tuổi, còn người nữ đang quay lưng về phía Long nên không thấy thấy được gương mặt của cô ta, có điều nhìn thấy vóc dáng có chút quen mắt. Nên tiến tới gần hơn, để coi cô gái kia là ai, sao lại cho Long cảm giác rất thân quen. Tới gần hơn, Long giật mình khi nhìn thấy gương mặt đó. Người con gái nọ chừng khoảng hai mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn trắng trẻo, gương mặt bầu bỉnh rất xinh đẹp.

Nhưng điều khiến Long giật mình, bởi dù là gương mặt hay vóc dáng đều giống Hạ Vi như hai giọt nước. Ban đầu Long còn tưởng đó là Hạ Vi, nhưng rồi anh chợt nhớ ra mình đang xuất hồn trở về tiền kiếp, có lẽ đây là tiền kiếp của Hạ Vi, còn người nam kia là ai, tuy chưa bao giờ gặp nhưng trong tiềm thức dường như cũng có quen với người này. Nghĩ vậy, anh liền tiến gần hơn để nghe hai người nọ đang nói gì. Cô gái giống Hạ Vi lên tiếng

-   Sư huynh, muội nói lại một lần nữa, từ xưa tới giờ muội chỉ xem sư huynh là người anh chưa bao giờ nghĩ khác

Người nam hằng hộc lên tiếng

-   Vậy còn nhị đệ, nó có gì hơn huynh mà muội lại chọn nó mà không phải là huynh

-   Chuyện tình cảm, không thể phân định được hơn hay thua, mà có tình cảm hay không, muội và nhị sư huynh tự nguyện đến vơi nhau và cũng đã được cha cho phép, mong đại sư huynh tự trọng.

Nói xong, cô gái quay người bỏ đi, người nam kia đứng nhìn theo, đôi mắt hắn từ từ chuyển sang một màu đỏ quái dị, hắn gằng giọng hét lên đầy căm phẫn

-   Vũ Thu Vi, muội sẽ hối hận, cả thằng Hiệp Long kia cũng sẽ phải trả giá vì dám cướp người phụ nữ của tao.

Nói xong, hắn quay người chạy thẳng xuống núi, còn Vũ Thu Vi vẫn lặng lẽ đi tiếp lên núi. Thấy vậy, Long liền đi theo sau Vũ Thu Vi để coi Hiệp Long kia là ai, liệu rằng có liên quan gì tới tiền kiếp của mình không. Vũ Thu Vi đi thêm một hồi nữa, đã tới ngã ba giữa lưng chừng núi, cô quẹo vô một con đường mòn bên tay phải, đi thêm đoạn ngắn nữa đã thấy trước mặt có một khoảng trống khá bằng phẳng, có lẽ nơi đây đã được người ta cải tạo cho rộng hơn.

Vũ Thu Vi bước theo hướng dẫn vô một ngôi nhà nhỏ, nằm dựa lưng vào vách núi, căn nhà được làm bằng gỗ, nóc lợp lá, phía trước được cải tạo thành một khoảng sân khá bằng phẳng. Cô băng qua khỏi căn nhà, đi tới có cái hốc đá rộng rãi, bên trong dường như có một người đang ngồi. Thấy vậy Vũ Thu Vi tính quay người trở ra, thì từ bên trong có tiếng người vọng ra

-         Em về tới rồi hả?

-         Dạ, em mới về tới, thấy anh đang ngồi thiền nên không dám làm phiền.



-         Đã sắp làm vợ chồng với nhau mà còn sợ phiền gì nữa

Vừa nói, người kia vừa bước ra ngoài. Và Long lần nữa giật mình khi thấy người kia, bởi người vừa xuất hiện có nhiều nét giống mình, chỉ có điều người kia nhìn cao ráo đẹp trai và phong độ hơn mà thôi. Long chưa kịp quan sát kỹ hơn, đã thấy cảnh vật trước mắt thay đổi liên tục, mọi thứ giống như những thước phim cho qua với tốc độ cực nhanh. Rồi hiện ra trước mắt Long, là cảnh đám cưới của Hiệp Long cũng chính là anh ở tiền kiếp với Vũ Thu Vi.

 

Trong đám cưới của hai người họ, khách khứa tới cũng đông, có lẽ là những người dân xung quanh, mà bấy lâu nay đã được vợ chồng anh ta tay cứu giúp. Có điều, người đại sư huynh mà Long nhìn thấy khi tranh luận cùng Vũ Thu Vi, cũng xuất hiện để tặng quà rồi nhanh chóng đi mất. Quanh cảnh lần nữa chạy thật nhanh trước mắt, mọi cảnh vật chuyển động còn nhanh hơn lúc nãy gấp mấy lần, qua một lúc sau, Long nhìn thấy trời hiện lúc chạng vạng đang chuyển dần vào tối, còn mình đang đứng trước những cánh đồng lúa vàng ươ, cạnh bìa rừng

 

Không biết từ đâu, bổng có tiếng kêu cứu của người con gái vang lên, Long quay người theo hướng có âm thanh vọng tới, thấy có người con gái toàn thân bị thương, tóc tai rũ rượi che kín hết gương mặt, nhìn dáng vẻ vô cùng chật vật. Có điều không hiểu sao, thấy người con gái kia với mình vô cùng thân quen, lần này còn muốn thân thuộc hơn so với lần gặp tiền kiếp của Hạ Vi nữa. Phía xa xa có tới mấy con quỷ dữ đang dí theo cô gái, chúng nó hú lên những tràng lanh lãnh, làm cho người nghe cũng phải kinh hồn bạc vía.

 

Chẳng bao lâu, chúng đã dí tới tơi, cả đám bay tới bao vây người kia vô giữ, thấy vậy Long vội quán tưởng chử bùa đánh thẳng về phía mấy con quỷ để giải cứu cho cô gái. Nhưng ngoài suy nghĩ của anh, chử bùa kia hoàn toàn không có tác dụng với đám quỷ nọ,  thấy vậy Long vội lao tới, vận linh lực vô đôi tay để chuẩn bị cận chiến với chúng. Bắt ấn, điểm vô giữa trán con quỷ một giò trước mặt, nhưng lần nữa cánh tay anh như đánh vô không khí, hoàn toàn không có tác dụng vơi tụi nó.

Tới đây, Long mới chợt nhớ ra, mình không thể can thiệp vô chuyện xảy ra trong quá khứ, mà chỉ có thể quan sát thôi. Nên đành thu tay và tiếp tục theo dõi diễn tiến. Con quỷ nhìn cô gái té trên đất, nó cười khằng khặc cất tiếng

-         Nữ pháp sư xinh đẹp, sao không giỏi chạy nữa đi

Cô gái kia, tuy đã kiệt sức nhưng vẫn không vì vậy mà chịu lép vế, tay nắm chặc thanh đoản đao nhỏ, cô cất tiếng đầy phẫn uất

-   Hừ, đám ma quỷ các ngươi, nếu không phải nhờ có cái tà trận kia hút lết công lực của ta, thì chỉ mấy con quỷ có thể làm khó được ta sao

 

Con quỷ nọ, lần nữa cất tiếng cười thỏa mãng

-   Khà khà… ta biết, nếu ngươi không bị pháp trận của chủ nhân hút hết công lực, phong bế tu vi và phá hết linh phù cùng pháp khí, thì chúng ta đâu thể là đối thủ của ngươi. Có điều, không ngờ vào phút cuối ngươi vẫn có tuyệt chiêu thoát thân, trốn khỏi pháp trận của chủ nhân và chạy xa tới vậy

-   Các ngươi đùng có đắc ý, dẫu có hồn phi phách tán, ta cũng không để loại tà trận kia hấp thu hồn phách của mình đâu



Tên quỷ đứng đầu hừ một tiếng

-   Hừ đâu phải ngươi muốn là được, tất cả xông lên

Chợt khi đó, một âm thanh như tiếng sấm từ xa vọng tới

-         Yêu nhiệt, dừng tay hết cho ta.

Kèm với tiếng hét kia là một đạo linh phù vàng rực phá không từ xa bay tới, phủ xuống người cô gái đang bị thương. Một ánh hào quang từ linh phù tỏa ra, tạo thành vòng bảo vệ cho cô gái, khiến cho đám ma quỷ kia không thể nào áp lại gần được. Thấy vậy tên quỷ cầm đầu hét lớn

-   Tất cả cùng ra tay phá vòng bảo vệ, bắt con nữ này về cho chủ nhân, kẻ kia có lẽ còn ở khá xa nơi này trong nhất thời sẽ không tới kịp đâu

Nói rồi, hơn chục tên quỷ cùng ra tay đánh vô vòng bảo vệ do linh phù tạo ra. Âm thanh nọ lần nữa vang lên.

-   Ta đã cho các ngươi cơ hội sửa sai rồi, mà vẫn không biết quay đầu, vậy đừng trách ta nặng tay.

Nói xong, từ bốn phương tám hướng có tới mấy chục đạo bùa đồng loạt xuất hiện, bao vây đám quỷ nọ vô trong. Mấy con quỷ thấy vậy sợ hãi hét lên

-         Mau trốn thôi.

-         Còn muốn chạy sao, trể rồi

Tiếng hét vừa dứt, thì các đạo phù tỏa ra sáng sáng chói chang, đem mấy chục con quỷ đánh thành hư vô. Cô gái nhìn về hướng phát ra âm thanh, Long cũng vậy, thì ra người vừa ra tay cứu cô gái chính là bản thân anh ở tiền kiếp. Hiệp Long bước nhanh tới chổ cô gái, thấy người vừa xuất hiện, cô gái lần nữa lên tiếng

-         Là anh thật sao, Hiệp Long

Nói xong mấy lời đó, cô ta té xuống bất tỉnh, thấy vậy Hiệp Long vội vàng chạy lại đở cô ta lên và giật mình kêu lên

-         Trời đất ơi, Hiền Vân sao ra nồng nỗi này