Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 102: Những Hồn Ma Không Siêu Thoát




Cô tiếp tân hết sức e ngại nhưng cũng đành nghe lời, cô đưa Long chìa khóa phòng. Anh mở cửa bươc vô, căn phòng này thật âm u và lãnh lẽo, cái lạnh cứ gai gai người ập tới, Long không nói gì cứa lặng lẽ cất đồ vô tủ, rồi vô nhà vệ sinh rửa mặt, lúc anh khom người xuống từ trên tấm kiếng đặt trên lavabo hiện ra một thanh niên, với gương mặt cháy đen, nhếch miệng lên cười khoe hàm răng đen thui của mình. Đến khi Long đứng thẳng người lên thì gương mặt ấy đã biến mất.

Long cười cười như không phát hiện điều gì, bước ra khỏi phòng tìm cô tiếp tân hỏi thăm trong thị trấn có nơi nào bán phở hay hủ tíu gì không. Theo chỉ dẫn của người tiếp tân, Long dễ dàng tìm dược quán phở cách nhà nghỉ không xa. Quán phở vào buổi chiều tối lại trời mưa nên rất vắng, sau khi ăn xong lại gọi thêm ly café, vì về xứ café mà không làm chút café thì thật có lổi với bản thân. Bà chủ quán bưng tách café nóng nghi ngút khói ra cho khách, thấy hương café thơm nên anh buột miệng khen

-         Café thơm quá cô ơi

Bà chủ đang tính quay trở lại trong quầy, nghe khách khen nên lấy làm vui lòng, nhân tiện giờ cũng vắng bà liền đứng lại nói vài câu xã giao

-         Ừ, chổ của cô tuy là quán ăn, nhưng về café có thể nói ngon nhất nhì thị trấn này đó cậu.

Long thấy bà chủ tầm sáu mấy bảy mươi tuổi, gương mặt hiền lành nên kéo ghế mời bà ngồi, vừa hỏi thăm tình hình sạt lở đất vừa có người trò chuyện cho vui. Bà chủ nhìn thấy Long mặt mày sáng sủa, ăn nói lễ phép nên cũng vui vẻ ngồi xuống.

-         Ủa, nói vậy cháu là khách du lịch hả?

-Dạ, cháu đang trên đường về nhà người quen ở Lâm Đồng, nhưng do sạt đất nên xe không đi tiếp được, rồi nhà xe cho mọi người ở tạm trong thị trấn này.

-Ừ, không biết sao bữa nay lại bị vậy nữa, chứ cô ở đây hơn 50 năm rồi chưa bao giờ có chuyện sạt lở kiểu này. Ờ, mà cháu ở nhà nghỉ nào trong thị trấn

-         Dạ, cháu ở nhà nghỉ Dung Dung

-         Trời đất, bộ hết chổ rồi sao mà vô chổ đó.

Long thấy thái độ của bà chủ quán nên hỏi

-         Bộ nhà nghỉ đó có gì hả cô?

Bà chủ quán nghe Long hỏi, liền ngó dáo dác xung quanh, như kiểm tra coi có ai đang nghe lén hay theo dõi gì không, rồi mới nhỏ giọng nói

-         Nhà nghỉ đó trong vòng có mấy năm, mà có tới 3 người chết, nghe đâu mấy người đó sau khi chết còn thành cái thứ kia nữa

Nghe tới đây, thì Long biết bà chủ đang lo sợ cái gì rồi. Anh chỉ cười đáp lời bà

-         Ma sống mới đáng sợ, chứ vong hồn thì không đáng lo đâu cô

Nói xong, thấy bà chủ có vẻ sợ sệt nên Long đổi đề tài.

-         À, mà không biết, sạt lở đất như vầy tới chừng nào mới thông đường được.

Bà chủ vốn sợ nói thêm về chuyện ma quỷ, nên khi thấy Long đổi đề tài bà thở phào rồi nới



-         Hỗi nãy mấy ông bạn của tui ghé ăn phở có nói, vụ lở đất này nghiêm trọng lắm vì có tới mấy chổ bị sạt lở lận. Mà trời cứ mưa gió kiểu này thì chưa biết còn sạt lở thêm nữa không

Hai người nói thêm một lúc nữa, thấy mưa cũng giảm bớt nên Long cáo từ. Về tới phòng, vì trời lạnh nên Long cũng không có cởi áo khoát, mà cứ để vậy rồi leo lên giường trùm mền. Chợt có chuông điện thoại reo lên, Long nhìn vào màng hình cười rồi nghe máy

-         Chú nghe nè bé Ngọc

 -         Chú đi Lâm Đồng rồi hả, sao đi mà không tạm biệt con, sao chú cứ hay tránh mặt con vậy?

-         Sao chú phải tránh mặt con chứ, bé Ngọc của chú xinh đẹp dễ thương vậy mà.

-         Dễ thương vậy chú có thương không?

-         Có chứ sao không, nếu không đâu có chạy vô âm giới cứu con nhóc như con làm gì.

-         Vậy thương kiểu như chú cháu, hay giống như dì Hà lúc trước?

Long bị bất ngờ trước câu hỏi của Quỳnh Ngọc, anh thầm nghĩ “ không biết con nhóc này hôm nay sao vậy ta”.

-         Nhóc, con không sợ dì Hà lột da hai chú cháu hả, ngày trước Hà cấm chú không được tán tỉnh con đó.

-         Nhóc gì mà nhóc, chú cũng đâu có lớn hơn con bao nhiêu tuổi đâu mà cứ kêu người ta là nhóc hoài.

-         Rồi, tui biết chỉ lớn hơn con có 5 tuổi chứ không phải cả mấy chục tuổi

-         Chú còn yêu dì Hả phải không?

-         Chú và dì con đã kết thúc hơn 1 năm rồi. Giờ tình cảm chú dành cho Hà chỉ còn là tình bạn, tin hay không thì tùy con

-         Con tin, vậy còn tình cảm chú dành cho con thì sao?

Long thật sự không biết trả lời Quỳnh Ngọc như thế nào. Dù anh không cổ hữu tới mức vì trước kia yêu Hà mà giờ không dám yêu Quỳnh Ngọc, nhưng vẫn chưa dám xác định tình cảm của mình dành cho cô là gì. Long còn đang chưa biết nói gì, Quỳnh Ngọc đã lên tiếng.

-         Thật xin lổi vì đã hỏi thẳng như vậy, nhưng con không thể làm chủ được trái tim mình từ cái ngày được chú cứu ngoài miền trung, rồi tới lần xông vô âm giới bất chấp tính mạng để đưa con về nhân gian. Con biết mình đã yêu chú.

Long không ngờ con nhóc thường ngày có chút chết nhác, mà hôm nay lại can đảm tỏ tình với mình, nhưng bản thân Long cũng đang rối bời đành cắt ngan lời Quỳnh Ngọc.

-         Bé Ngọc, hôm nay chú phải về chổ sư phụ mình có việc, không tiện nói chuyện tình nam nữ, chừng nào về lại Sài Gòn sẽ trả lời con biết. Còn bây giờ con ngủ đi, chú hơi mệt nên cũng sẽ ngủ liền.



Sau khi tạm biệt Quỳnh Ngọc, Long tắt điện thoại, kéo mềm lên đắp ngan ngực. Bất chợt bóng đèn trong phòng chớp tắt liên tục, cửa sổ phòng vốn được đóng kín bổng dưng có âm thanh cót két như đang mở ra, cửa nhà về sinh cũng phát ra âm thanh kẻo kẹt như đang được ai đó mở ra đóng lại liên tục. Tiếp theo, phát ra âm thanh như ai đang dội cầu trong nhà vệ sinh. Biết là đám ma quỷ đang nhác mình, nhưng Long cứ giả bộ không nghe thấy gì hết, anh khép hờ mắt quan sát tình hình.

Từ trong nhà vệ sinh, một người đàn ông có thân hình nhỏ thó bước ra. Cả người cháy đen, tóc tai rủ rượi, nó bước ra nhìn về phía Long ngoắc miệng cười, rồi rên lên mấy tiếng thê lương

-         Hờ.. hờ… nóng quá… hờ …hờ… ta chết thảm quá

Long không thèm trả lời con ma chết cháy đó. Ngay khi đó, dưới gầm giường có một nữa thân hình bê bết máu lết ra, bên cạnh thân hình không đầy đủ chân tay đó, có cái tay cũng bê bết máu cũng từ từ bò ra theo. Khi chúng ra khỏi gầm giường, cái thân hình còn lại phía dưới cũng từ từ trường ra, nó phát ra âm thanh của một cô gái

-         Đau quá,… đau đớn quá, tôi chết không toàn thây, có ai thấy thân người và cánh tay của tôi ở đâu không?

Ngay khi đó, Long cảm thấy chiếc giường nệm mình nằm chợt lún xuống, như có một người thân hình mập mạp vừa nằm xuống bên cạnh. Chợt có âm thanh của người đàn ông trung niên phát ra

-         Cậu gì ơi, tôi không cử dộng được, làm ơn nhét cái lưởi vô miệng lại dùm tôi đi.

Nghe đến, đây Long mở mắt ra ngồi dậy nhìn bên cạnh mình. Thấy đó là người đàn ông tuổi ngoài 50, thân hình mập mạp xám ngoét, nằm cứng đơ đang trợn trừng mắt, với cái lưởi tím lịm thè ra khỏi miệng, ông ta quay qua nhìn Long, ngoắt miệng cười. Xác cô gái bị chặc đứt cũng bám cạnh giường bò lên cất tiếng than thở

-         Anh ơi, có nhìn thấy nữa thân dưới và cánh tay của em đâu không, em tìm hoài không thấy

 

Cô gái vừa hỏi xong thì, tên chết cháy đen thui nhỏ nhó cũng khập khiển đi lại gần Long lên tiếng

-         Tui chết cháy nóng quá, cho tui miếng máu cho đỡ nóng đi

Nói xong cả bọn tru tréo lên lòng lộn, vừa cười vừa khóc, vừa than thở và tiến sát lại Long. Chợt Long lên tiếng.

-         Sao rồi, các ngươi tính hiện lên nhác hội đồng hả.

Nói xong, tay Long bắt ấn, miêng phát ra âm thanh

-         Định thân.

Vầng hào quang tỏa ra bao lấy cả 3 con ma đang tiến tới sát bên mình. Cả 3 con ma liền bị bất động, dù chúng cố gắn thế nào cũng không thể cục cựa, tới giờ tụi nó đã hiểu đêm nay cả đám nhát sai người rồi nên cả 3 tên đồng loạt thay đổi thái độ, khóc lóc năn nỉ. Con ma thân thể không toàn thây, xụt xùi khóc than

-         Thầy ơi xin tha cho tụi con, tui con lở dại mạo phạm

Con ma chết cháy thấy vậy cũng vội xin

-         Tại tụi con ngu muội, mạo phạm thầy xin thầy giơ cao đánh khẽ tha cho