Chương 99 : Trở Về Học Viện .
Chương 99 : Trở Về Học Viện .
Sở dĩ hai vị Giáo sư có phản ứng như vậy đơn giản là vì trong lòng hai người đều biết muốn luyện chế ra một Súng Ma Pháp phải trải qua khó khăn như thế nào không phải tự nhiên Súng Ma Pháp có uy lực lớn nhưng lại không thịnh hành trong thế giới cường giả không nói tới cái khác chỉ nói đến đạn dược để cung cấp cho nó hoạt động thôi cũng đã là một con số to lớn mà không phải một Pháp Sư thông thường có thể bỏ ra theo thống kê mỗi viên đạn chuyên dùng cho Súng Ma Pháp đều có giá ít nhất là hơn sáu trăm kim tệ một viên nghe qua có vẻ không nhiều nhưng phải biết vì tiện cho chiến đấu hộp đạn của Súng Ma Pháp thường được thiết kế lớn hơn hộp đạn của những khẩu súng thông thường một chút xíu nếu những khẩu súng thông thường tối đa chỉ có thể mười lăm viên đạn thì hộp đạn của Súng Ma Đạo là hai mươi viên đạn mỗi viên sáu trăm kim tệ tức là một vạn hai nghìn kim tệ hơn nữa đạn dược là vật dùng một lần đã bắn ra thì cho dù có sát thương được kẻ địch hay không cũng không thể thu lại tái sử dụng thêm một lần nữa được nói sử dụng Súng Ma Đạo là một cái máy đốt tiền cũng không ngoa .
Súng Ma Đạo bình thường đã vậy Súng Ma Đạo cấp bậc Ma Bảo Khí có uy lực mỗi phát bắn sánh ngang với sức nổ của một viên Kinh Lôi Chấn càng là quý giá hơn gấp bốn năm lần nếu không phải lời này là do Harry chính miệng nói ra thì bọn họ không thể nào tin được vật như vậy lại xuất hiện trong tay của một nữ sinh mười lăm tuổi của Học viện Favini .
Dù biết những Học sinh của Học viện này đều xuất thân danh môn quý tộc sau lưng có nguồn viện trợ kinh tế vô cùng vững chắc nhưng điều này vẫn không khỏi làm cho người ta kinh ngạc .
Nhất thời Giáo sư Steve và Giáo sư Ocean đều sinh ra hứng thú với Elizabeth trong lòng thầm nghĩ nhất định phải điều tra lai lịch về lai lịch của cô nhất là Giáo sư Giáo sư Steve ông đặc biệt muốn biết người bạn mà đệ tử của mình nói đến thật ra là ai ?
Tuy nội tâm suy nghĩ là vậy nhưng bề ngoài ông ta vẫn giữ nguyên vẻ bình thản như thường nhìn Harry nửa đùa nửa thật hỏi : " Phía sau mọi chuyện thế nào Harry có phải là cô gái tên Elizabeth đó dựa vào Súng Ma Pháp trong tay bản thân một mình tiêu diệt Thổ Giáp Long thực hiện công việc mỹ nhân cứu anh hùng hay không hả ? "
" Đương nhiên không phải rồi ! Thổ Giáp Long dù gì cũng là một con Ma Thú đạt đến đẳng cấp nửa bước Truyền Kỳ làm sao có thể dễ dàng đối phó như vậy được chứ !" Harry lắc đầu nguầy nguậy nói : " Đôi Thạch Hóa Chi Nhãn của nó có thể hóa đá tất cả mọi vật trong tầm nhìn lợi hại vô cùng dù là ban đầu khi lâm trận Elizabeth nổ rất nhiều phát súng t·ấn c·ông nó nhưng đều bị đôi mắt đó vô hiệu hóa hết không làm được gì cả cuối cùng vẫn là con phải ra tay trợ giúp mới khiến cho cô ấy có thể thuận lợi giải quyết được nó ! "
" Ngươi ra tay ? Ngươi đã liên thủ như thế nào vậy ? " Giáo sư Ocean nghe vậy lộ vẻ hứng thú hỏi .
Harry lên tiếng kể lại nói : " Lúc đó con đã chủ động đứng ra khiêu chiến với Thổ Giáp Long rồi trước tiên lợi dụng sự khinh thường của nó đối với thực lực của con mà âm thầm sử dụng Bí thuật có thể chế tạo ra thực thể Huyết Phân Thân bên trong Hô Hấp Pháp Luyện Huyết Thuật mà sư phụ con đã truyền dạy cho con chế tạo ra một cái thực thể Huyết Phân Thân để nhiễu loạn kẻ địch còn bản thể thật của con thì nấp ở dưới lòng đất điều khiển cái Phân Thân này sau một lát con cố tình để cho Thổ Giáp Long bắt được Phân Thân của con rồi nhân lúc nó đắc ý muốn nuốt chửng Phân Thân đó con lại điều khiển nó ầm ầm tự bạo Thổ Giáp Long không kịp đề phòng lập tức bị nổ tới trọng thương răng môi lẫn lộn cả lên chính lúc này con biết thời cơ đã tới cho nên từ phía dưới lòng đất phóng lên dùng hai đạo Phong Nhận Thuật t·ấn c·ông phá hủy hai mắt của Thổ Giáp Long tạo cơ hội cho Elizabeth và Kili dùng Ma pháp t·ấn c·ông liên hoàn nhất cử tiêu diệt nó ! "
" Thì ra là vậy ! Harry tài ứng biến của con tốt lắm ! Ta có lời khen đó ! " Giáo sư Ocean nghe xong câu chuyện thì tỏ vẻ hài lòng nói trong kế hoạch tác chiến của Harry ông ta vẫn có thể nhận ra được một số điểm thiếu sót nhưng với tuổi tác của hắn mà lại có thể nghĩ ra kế hoạch như thế này thật là rất không đơn giản đáng để cho ông khen ngợi một phen .
Hơi dừng lại một chút ông ta lại hỏi : " Sau khi tiêu diệt Thổ Giáp Long con và cô gái tên Elizabeth đó đã phân chia chiến lợi phẩm trong hang động đá như thế nào ? "
" Thưa Giáo sư sau khi tiêu diệt Thổ Giáp Long con và Elizabeth đã quyết định phân chia t·hi t·hể của nó thành bốn phần lân giáp da thịt và xương cốt mỗi người lấy hai phần Elizabeth được lân giáp và da con thi được thịt và xương cốt . Còn số dược thảo trong hang động thì mỗi người tự hái bằng bản lĩnh của chính mình . Nếu con nhớ không lầm thì cuối cùng con hái được sáu mươi phần trăm còn cô ấy thì được bốn mươi phần trăm thì phải . Sau đó hai người chúng con đường ai nấy đi sau khi ra khỏi hang động đó vì bản thân b·ị t·hương hơn nữa tự nghĩ mình thu thập đã đủ cho nên con cũngkhông tiếp tục đi tìm kiếm thảo dược nữa mà im lặng tìm một nơi để ẩn thân dưỡng thương đợi khi thí luyện kết thúc thì đi ra bên ngoài tụ hợp cùng mọi người chuyện tiếp theo Giáo sư cũng đã biết rồi ! " Harry kể lại nói sở dĩ không đem phần Long Đan cùng nhau liệt kê ra không phải là bởi vì hắn cố tình muốn dấu diếm mà là hắn muốn đợi sau khi bản thân luyện chế ra Long Huyết Dịch để cho thân thể thành công lên cấp Bạch Ngân rồi mới tuyên bố chuyện này ra tạo một sự bất ngờ cho sư phụ của hắn là Giáo sư Steve và tất cả mọi người khác .
Giáo sư Ocean đương nhiên không biết được suy nghĩ trong lòng của Harry nghe được lời của hắn thì nhẹ nhàng gật đầu sau đó mở miệng lên tiếng nói một tiếng : " Rất tốt ! Harry những gì ngươi vừa nói ta đã dùng Lưu Ảnh Thạch ghi lại đợi sau khi trở về Học viện sẽ đưa lên cho Hiệu trưởng Albus xem . Hiện tại chắc ngươi cũng mệt mỏi rồi trở về phòng nghỉ ngơi đi ! "
" Vâng ! Cảm ơn Giáo sư ! " Harry nghe vậy gật đầu một cái sau đó đứng dậy đẩy cửa bước ra khỏi phòng .
Khi Harry trở về trước cửa phòng mình sắp đẩy cửa bước vào trong thì đột nhiên lại cảm nhận được có một bóng người đang thấp thoáng đi theo phía sau lưng mình hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện ra người đó không phải là ai khác mà chính là sư phụ của hắn Giáo sư Steve .
" Sư phụ sao người lại đi theo con chẳng lẽ còn có chuyện gì muốn hỏi hay sao ? " Thấy ông ấy xuất hiện trước mắt mình Harry kinh ngạc hỏi .
" Không ! Chuyện của Học viện Giáo sư Ocean đã hỏi ngươi xong bây giờ ta đến đây là có chút chuyện riêng muốn nói với ngươi ! " Giáo sư Steve nhàn nhạt nói .
" Chuyện riêng ? Không biết người muốn nói là chuyện gì ? " Harry nghe vậy hỏi .
" Cũng không có gì ta chỉ muốn biết là không biết ngươi có còn nhớ lý do ta để cho ngươi đăng ký tham gia vào Hắc Lâm Thí luyện lần này hay không thôi ! " Giáo sư Steve giữ nguyên giọng nhìn Harry nói .
" Lý do sư phụ để con đăng ký tham gia Hắc Lâm Thí luyện ? Người muốn nói là việc con xin đi Rừng Ma Thú ? " Harry nghe vậy suy nghĩ một lúc lâu rồi bật thốt lên trải qua mấy ngày hiểm nguy bên trong Thanh Lâm đầu óc của hắn đã quá mệt mỏi vì liên tục suy nghĩ nếu không phải có lời nhắc nhở của sư phụ thì hắn đã đem chuyện quan trọng này lãng quên mất rồi !
" Không sai ! Chính là chuyện ngươi muốn đi Rừng Ma Thú ! " Giáo sư Steve nhìn thấy Harry nhớ ra thì hài lòng gật đầu một cái rồi nói : " Hiện tại đến đây là muốn nói cho ngươi biết biểu hiện của ngươi trong lần thí luyện này tuy rằng vẫn còn một số điểm chưa được tốt nhưng mà tính ra thì cũng đã miễn cưỡng đạt được yêu cầu của ta rồi . Vì vậy nên nếu ngươi muốn đi Rừng Ma Thú thì sau khi trở về hãy soạn sẵn đơn ta sẽ ký tên bất cứ lúc nào !! "
" Thật vậy sao ? Sư phụ con cảm ơn người ! " Harry nghe được mấy lời Giáo sư Steve nói ra thì kêu lên một tiếng trong lòng vô cùng vui mừng bởi vì những nỗ lực của bản thân trong thời gian qua cuối cùng cũng đã không uổng phí .
" Không cần cảm phải cảm tạ ta đây là do ngươi tự nỗ lực mà có được ! " Giáo sư Steve thấy vậy cười nói một tiếng sau đó nhìn trời : " Bây giờ thời gian cũng không còn sớm nữa ngươi hãy đi nghỉ ngơi sớm đi ! "
" Vâng đệ tử tuân mệnh ! Sư phụ cũng nghỉ ngơi sớm đi ạ ! " Harry cung kính gật đầu một cái nhìn Giáo sư Steve nói một tiếng rồi quay đầu bước vào phòng của mình tuy cúi đầu cố gắng che dấu nhưng Giáo sư Steve vẫn nhận ra được sự hí hửng vui vẻ trên mặt hắn .
" Ha ! " Ông ta thầm cười một tiếng rồi cũng quay đầu bước về phòng của mình .
Mấy ngày sau trải qua một khoảng thời gian dài phi hành phi thuyền của bọn họ cuối cùng cũng đã trở về Học viện Goslim .
Ps : Chương này mình viết vội trong ngày nghỉ cho nên có chút lỗi không dễ đọc ở đoạn đầu mong các bạn thông cảm ! Chương sau sẽ bắt đầu vào quyển mới mong các bạn đoán xem ủng hộ mình !
Cảm ơn tất cả rất nhiều !!