Chương 46 : Không Đề . ( Đã Edit Thêm Dấu )
" Những Ma Thú ở trong đấu trường này đều có thân thể hay nói đúng hơn là sức chịu đòn yếu hơn sinh trưởng trong tự nhiên rất nhiều, đây có thể là vì bọn chúng từ nhỏ đã bị nuôi nhốt trong lồng không có thời gian rèn luyện và hoạt động ở bên ngoài, cũng có thể là bởi vì người nuôi dưỡng bọn chúng cố tình làm như vậy ! " Trong lòng Harry âm thầm suy nghĩ .
Vì để khẳng định suy đoán của mình có phải là đúng hay không nó dừng chân lại không bỏ chạy nữa ngược lại chủ động hướng về phía Phong Lang dốc hết sức đánh ra một quyền .
Lúc này Phong Lang đang trên đà phóng tới không kịp chuyển hướng tránh đi nhất thời bị một quyền của Harry đánh trúng văng ra một đoạn khá xa .
" Quả nhiên phán đoán của ta là đúng ! " Nhìn thấy kết quả này trong lòng Harry vui vẻ kêu lên một tiếng, trong lúc suy nghĩ động tác của nó cũng không dừng lại nửa phần tiếp tục xông về phía Phong Lang phát động thế công liên hoàn như cuồng phong bạo vũ, trên đường đi Harry còn không quên sử dụng những loại Ma pháp có tác dụng phụ trợ cho sức mạnh hoặc phụ trợ nhục thể như Gia Tốc Chú, Cự Lực Chú, Khôi Giáp Hộ Thân Chú ... lên trên bản thân mình nhằm mở rộng ưu thế của mình lên đến tối đa .
Nhất thời tình cảnh trên sân đấu đã nghịch chuyển một trăm tám mươi độ, Harry từ người chịu đòn nay đã thành người ra đòn còn Phong Lang từ chỗ người chủ động t·ấn c·ông nay lại biến thành người chịu đòn .
Phong Lang cũng không phải không phản kích, mắt thấy điểm yếu của mình bại lộ, nó theo bản năng muốn kéo ra khoảng cách sử dụng Ma pháp đánh bại Harry, từ khi vào sân tới bây giờ nó chưa từng thi triển Ma pháp nào cho nên ma lực trong cơ thể vẫn còn rất nhiều, nếu có thể thi triển Ma pháp Phong Lang tự tin có thể đem trận chiến kéo dài đến lúc Harry kiệt sức mới thôi .
" Nhân loại khốn kiếp, giờ phút này ma lực và thể lực của ngươi cũng không còn nhiều nữa đi ? Chỉ cần ta có thể kéo ra khoảng cách dựa vào Ma pháp t·ấn c·ông ngươi đem trận đầu kéo dài đến lúc ngươi chắc chắn sẽ kiệt sức thì chiến thắng sẽ là của ta rồi ! " Trong lòng Phong Lang nghĩ như vậy .
Nhưng nó đã quá xem thường sự kiên trì của đối thủ của mình, Harry căn bản không cho Phong Lang có cơ hội kéo ra khoảng cách, mỗi khi Phong Lang lui một bước thì nó lại tiến ba bước không ngừng áp sát tới, không cho Phong Lang có khoảng cách thích hợp để thi triển Ma pháp .
Một lát sau Phong Lang b·ị đ·ánh bay ra ngoài sân đấu, Harry cũng đứng thở phì phò mệt nhọc hai trận đấu trước vốn đã tiêu tốn của nó không ít sức lực, trận này lại phải liên tục thi triển Ma pháp lên bản thân để tránh đòn và phản công sớm đã khiến cho số ma lực cùng thể lực ít ỏi còn lại của nó tiêu hao hết sạch nếu bây giờ Phong Lang còn có thể đứng dậy thì người thua sẽ là nó !
Cũng may cho Harry là con Phong Lang sau khi b·ị đ·ánh ra khỏi sân đấu thì cũng đã hôn mê b·ất t·ỉnh không đứng dậy nổi nữa !
" Trận chiến thứ mười người thắng là .... Harol ! Hắn đã liên tục chiến thắng mười trận ! " Tiếng nói của người chủ trì vang lên .
" Harol giỏi ! Thật giỏi ! "
" Harol lợi hại ! "
" Harol ta yêu ngươi ! "
Từ trên khán đài lập tức vang lên âm thanh gầm rú của vô số người .
" Cảm ơn mọi người ! " Cảm nhận được khích lệ của khán giả dành cho mình mọi mệt nhọc trên người Harry giống như được nước ấm rột rửa đi, tiêu tán vào trong vô hình, nó hướng quanh khán đài thi lễ một cái rồi hướng về chỗ Giáo sư Steve đang đợi đi tới .
Khi bước vào trong Harry đã thấy Giáo sư Steve mỉm cười nói với mình : " Harry hôm nay ngươi làm tốt lắm ! "
Vừa cười ông ấy vừa lấy ra một chiếc khăn tay lau mồ hôi cho nó .
" Thầy đừng khen con trận chiến vừa rồ con sở dĩ có thể thắng đều là nhờ có Roser nhắc nhở ! " Harry cảm nhận được sự ân cần của Giáo sư Steve thì lộ ra vẻ xấu hổ nói .
Đúng vậy ! Trận vừa rồi nếu không có Roser lên tiếng nhắc nhở thì nó đã thua dưới tay Phong Lang từ sớm chứ làm sao có thể nghịch chuyển chiến cuộc !
" Roser ? " Nghe được lời nói của Harry trên mặt Giáo sư Steve hiện ra vẻ bất ngờ .
Harry thấy vậy lập tức biết là mình lỡ lời sự tồn tại của Roser chỉ có cha của nó, chú Tony và Kili biết được ngoài ra không ai biết được bên cạnh nó có một chiếc nhẫn biết nói cả ngay cả Giáo sư Steve là thầy nó cũng không ngoại lệ !
Bây giờ không ngờ trong một phút vui vẻ lại lỡ miệng tiết lộ ra Harry lập tức muốn mở miệng giải thích nhưng còn chưa đợi nó mở lời thì Giáo sư Steve đã lên tiếng nói : " Con nói Roser lên tiếng nhắc nhở con sao ? "
" Vâng ạ ! " Nghe hỏi Harry theo bản năng gật đầu một cái rồi hỏi ngược lại : " Thầy à thầy biết sự tồn tại của Roser sao ? Là ai nói cho thầy biết vậy Kili sao ? "
Ngoài Kili ra Harry không còn nghĩ được ra là ai đem sự tồn tại của Roser tiết lộ cho Giáo sư Steve .
" Không phải ! Ta biết Roser còn trước cả lúc ta biết Kili và con ! " Giáo sư Steve lắc nhẹ đầu nói : " Phải nói sao nhỉ ta biết Roser cùng lúc với lúc ta biết mẹ của con kìa ! "
" Cái gì thầy còn biết mẹ con nữa ư ? " Harry trợ tròn mắt hỏi .
" Đúng vậy ! Mẹ con là Masa đúng không ? Ta và bà ấy không chỉ quen nhau mà bà ấy còn là người tình của ta nữa ! " Giáo sư Steve gật đầu một cái rồi lại thả ra một quả bom nặng ký .
" Mẹ mình .. là người tình của Giáo sư Steve ? Việc này sao có thể ? Mẹ mình sao lại có thể làm chuyện có lỗi với cha mình ? " Đầu óc của Harry nhất thời trở nên ong ong .
" Harry con đừng hiểu lầm, người tình ở đây không phải có ý nghĩa là tình nhân mà nó có ý nghĩa là tri kỉ giống như các nhà văn, nhà thơ vẫn thường gọi nàng thơ của mình là người tình vậy ! " Giáo sư Steve thấy vẻ mặt hoảng sợ của Harry thì giải thích nói .
" Thật sao ? " Harry nghe vậy vẫn chưa tin lắm nhẹ giọng hỏi lại .
" Đương nhiên là thật ! Chẳng lẽ con không tin lời thầy của mình sao ? " Giáo sư Steve chắc nịch nói .
" Đương nhiên không phải ! Lời thầy nói con nhất định tin mà ! " Harry trong lòng âm thầm thở phào một hơi rồi nói hơi dừng một chút nó lại hỏi : " Thầy có thể nói thêm về mối quan hệ của thầy và mẹ con hay không ? "
" Được ! Chúng ta vừa đi vừa nói ! " Giáo sư Steve gật đầu một cái rồi quay đầu bước vào bên trong lối đi Harry nhanh chóng đuổi theo hai người vừa đi vừa nói chuyện .
Qua lời của Giáo sư Steve thì Harry biết được thì ra mẹ mình và ông ấy từ nhỏ đã sống cùng trong một thành phố, hai người bởi vì cùng tuổi lại cùng có thiên phú làm Pháp Sư cao siêu như nhau cho nên kết làm bạn thân sau này hai người cùng nhau theo học một trường cùng tốt nghiệp một lúc tình cảm từ từ phát triển mặc dù hai người không trở thành người yêu nhưng cũng thành tri kỉ trong thời gian này hai người cùng nhau hợp sức dùng Thuật Giả Kim hay còn gọi là Luyện Khí để tạo ra Roser .
" Chẳng trách Roser lại có vẻ đặc biệt quen thuộc khi nói về Giáo sư Steve thì ra ông ấy chính là người tạo ra nàng ta ! " Nghe đến đây Harry bừng tỉnh đại ngộ nói trong lòng nó vẫn luôn tò mò về thái độ của tin tưởng của Roser đối với Giáo sư Steve vào cái ngày nó gặp chuyện một năm trước bây giờ xem như đã tìm được lời giải .
Mọi chuyện đang tốt đẹp thì cha của Harry là Owen bỗng từ đâu xuất hiện không biết dùng phương pháp gì c·ướp mất trái tim của mẹ Harry, làm cho bà phải lòng muốn kết hôn với ông ta, Giáo sư Steve vào lúc đó tự nhiên hết sức phản đối nhưng cuối cùng cũng không thya đổi được quyết định của bà vì vậy ông chỉ có thể chúc phúc cho bà !
Nói đến đây trên mặt Giáo sư Steve hiện lên vẻ tức giận nói : " Tên khốn Owen đó ta đã giao lại Masa cho hắn không ngờ hắn lại để cho Masa phải gặp phải tổn thương đúng là đáng ghét lần sau gặp lại ta nhất định phải dùng đại đao đuổi chém hắn đuổi từ đầu đường đến cuối đường ! "
" Mẹ của con đã xảy ra chuyện gì vậy ? " Harry tò mò hỏi xưa nay nó vẫn rất muốn biết việc gì đã xảy ra với mẹ mình nhưng cha nó không nói chú Tony và Roser cũng im lặng làm cho nó không rỏ được đầu đuôi bên trong bây giờ rốt cuộc cũng tìm được người có thể giải đáp thắc mắc này cho nó .
Nhưng làm cho Harry thất vọng là đối với chuyện của mẹ nó Giáo sư Steve cũng giữ kín như bưng khi nghe nó hỏi thì hàm hồ trả lời một câu : " Chuyện đó liên quan đến một bí mật trọng đại bây giờ không phải lúc con có thể biết ! Đợi con đủ lớn rồi ta sẽ nói cho con biết ! "
Nghe vậy Harry có chút thất vọng nhưng cũng không buồn quá lâu chỉ trong chốc lát nó đã chuyển sang một câu hỏi khác : " Thầy vậy chuyện thầy nhận con làm đồ đệ có phải vì con là con của mẹ con không ạ ! "
" Cũng có một chút liên quan, nhưng càng nhiều là bởi vì ta nhìn trúng tư chất thiên bẩm của con, nếu thiên phú của con kém dù mẹ con có là Masa ta cũng không nhận con làm đồ đệ đâu ít ra thì không sớm như hiện nay ! " Giáo sư Steve nói .
Trong lúc trò chuyện hai người không hay không biết đã đi đến trước cửa ra của đấu trường chiếc xe ngựa đưa bọn họ tới đã chờ sẵn ở đó . Giáo sư Steve nói : " Con lên xe trước đi ta còn có việc phải làm ! "
" Việc gì ạ ? " Harry hỏi .
" Ta phải đi lấy tiền thưởng cho con ! " Giáo sư Steve đáp .
" Tiền thưởng ? Ở đây cũng có tiền thưởng sao ? " Harry kinh ngạc hỏi .
" Đương nhiên ! Ở đấu trường nào mà không có phần thưởng cho người thắng trận chứ ? Con cứ lên xe trước ta đi lấy chúng về cho con ! " Giáo sư Steve nói một tiếng sau đó quay người rời đi .
Harry ngoan ngoãn lên xe ngựa ngồi chờ nó không biết rằng lúc này Giáo sư Steve đang âm thầm truyền âm nói chuyện với một người khác mà người đó không ai khác chính là Roser .
Chỉ nghe Roser nói : " Ta còn nghĩ ngài sẽ nói hết mọi chuyện cho Harry biết chứ ! "
" Yên tâm đi ! Ta tự có chừng mực, sẽ không đem chuyện kia nói ra bây giờ cho Harry biết đâu sở dĩ bốc trần quan hệ giữa ta và ngươi cũng chỉ là vì sau này có thể càng tốt giáo dục Harry thôi ! " Giáo sư Steve trả lời .
" Vậy thì tốt ! " Roser nghe vậy im lặng gật đầu một cái sau đó không nói thêm tiếng nào rút lui về trong nhẫn của mình nghỉ ngơi để mặc cho Giáo sư Steve đi lại trong đấu trường .
.....
Sau khi trở về Học viện Giáo sư Steve cũng không lập tức để cho Harry nghỉ ngơi mà gọi nó tới chỗ ở của mình bắt nó phân tích kinh nghiệm chiến đấu ngày hôm nay .
" Thưa thầy con cảm thấy những Ma Thú trong đấu trường nuôi có vấn đề thân thể của bọn chúng thật sự quá yếu ớt ! " Harry cũng không giấu diếm trực tiếp nói ra phát hiện của mình về Ma Thú cho Giáo sư Steve nghe .
" Con nói đúng rồi ! Người trong đấu trường vì để đề phòng Ma Thú bọn họ nuôi tạo phản cho nên trong quá trình nuôi dưỡng đã dùng một loại bí dược suy yếu sức mạnh thân thể của bọn chúng xuống! " Giáo sư Steve nghe được phân tích của Harry thì đầu tiên là tán thưởng một tiếng sau đó nói : " Nhưng con cũng không được chủ quan, sau này theo số lần thượng đài của con gia tăng thì con sẽ gặp được các đối thủ ngày càng mạnh, bọn họ có thể là Ma Thú không được cho dùng thuốc suy yếu hoặc là các Đấu Sĩ lợi hại khác để chiến thắng những người đó con còn phải cố gắng trở nên mạnh hơn rất nhiều sắp tới ta sẽ sắp xếp việc huấn luyện thêm cho con ! "
" Huấn luyện như thế nào ạ ? " Harry hỏi .
" Việc huấn luyện Ma pháp của con đã ổn cứ giữ như bình thường là được sau này chúng ta sẽ tập trung huấn luyện thân thể cho con ! " Giáo sư Steve trả lời .
" Huấn luyện thân thể ? Thầy chẳng lẽ thầy muốn truyền cho con Đấu Khí sao ? " Nghe được lời này hai mắt Harry sáng rỡ lên tuy đã bước vào Học viện Ma pháp nhưng trong lòng nó vẫn không quên được nguyện vọng trở thành Chiến Sĩ của mình .
" Không ! Ta sẽ không dạy cho con cách tu luyện Đấu Khí ! " Nhưng làm cho Harry thất vọng là Giáo sư Steve lại lắc đầu .