Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháp Sư Harry Truyện

Chương 406 : Quay Về Học Viện (2 )




Chương 406 : Quay Về Học Viện (2 )

Sau khi bước chân ra ngoài Truyền Tống Trận rồi Harry cũng không có dừng lại ở trong cơ sở cai quản truyền tống này trực tiếp đi ra bên ngoài.

Bây giờ đang là buổi trưa, dưới tiết trời nắng rất gắt của thứ Sáu nhưng bên ngoài cửa của cơ sở truyền tống lại có rất đông người tụ tập, tiếng nói chuyện vang lên huyên náo một góc trời, những người đó một phần là giống như Harry là người vừa mới truyền tống từ nơi khác đi đến Thành phố Hoàng Kim này, một phần khác là những người làm công việc liên quan đến cơ sở dịch chuyển này như là hướng dẫn viên du lịch, hay là những người đánh xe ngựa đang đứng chờ bắt khách.

Cảnh tượng này giống y như là ở trước các cửa thành lớn vậy, ở đó mỗi ngày đều có không hề ít người làm nghề hướng dẫn viên, hoặc là đánh xe ngựa tụ hợp, nhưng mà so với trước cửa thành thì số lượng hướng dẫn viên cùng với người làm nghề đánh xe ngựa ở đây rõ ràng đông hơn rất là nhiều.

Bình thường thì ở trước cửa thành dù cho có người làm nghề hướng dẫn viên hoặc là đánh xe ngựa chờ để bắt khách thì cũng không nhiều, chỉ tầm hơn mấy chục người mà thôi, còn ở đây Harry đảo mắt nhìn qua tính toán nhanh thử trong đầu một lần, không ngờ lại phát hiện ra hơn một trăm, hai trăm người như vậy, nếu như người không biết chuyện nhìn qua chắc chắn sẽ có suy nghĩ là nơi này không phải cơ sở truyền tống mà là một bến xe, hay hội hướng dẫn viên du lịch gì đó!

Lý do của chuyện này là bởi vì không giống như đứng ngoài cửa thành, những người làm nghề hướng dẫn viên hoặc là đánh xe ngựa khi đứng ở đây không cần phải lo lắng bị những binh lính phụ trách công việc bảo vệ trị an trong Thành phố đuổi đi vì tội lôi kéo người khác làm ùng ứ và ngăn chặn giao thông vào giờ cao điểm, ở đây bọn họ có thể thoải mái mà đứng, muốn đứng bao lâu cũng được, không thành vấn đề, hơn thế theo suy nghĩ của bọn họ những người đi ra từ cơ sở truyền tống này có đủ tiền để mà có thể có sử dụng Truyền Tống Trận đi lại chắc chắn là có tiền hơn những người vào thành qua cổng thành rất nhiều, nếu có thể để cho bọn họ sử dụng dịch vụ của bản thân một lần thì chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền hơn là lúc đứng ở ngoài cổng thành.

Khi mà Harry vừa bước ra cánh cổng của cơ sở truyền tống đã ngay lập tức có ba bốn cái người hướng dẫn viên du lịch hướng về phía hắn mà tới cao giọng mời chào hắn, xin mời hắn dùng thử dịch vụ hướng dẫn của bản thân.

Đối với những cái người này Harry đương nhiên không có nhu cầu sử dụng dịch vụ của bọn họ cho nên đều hoa loa từ chối hết cả, hắn bước ra khỏi phạm vi của dòng người đông đúc, rẽ vào trong một con hẻm nhỏ tránh đi sự ổn ào bên ngoài, sau đó tìm một chiếc xe ngựa đang không phục vụ khách mà bước tới.



" Vị thiếu gia này ngươi đến đây có phải là muốn thuê xe ngựa của ta hay không? " Người chủ xe ngựa là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi gần năm mươi tuổi nhìn thấy Harry bước tới gần thì bước ra chào hỏi nói.

" Đúng vậy! Ta đến đây quả thật là có ý muốn thuê xe ngựa của ngươi để dùng! " Harry gật đầu một cái, tiếp theo đó lại hỏi : " Không biết là từ chỗ này đi ra ngoài Thành phố ngươi sẽ lấy bao nhiêu tiền? "

" Từ chỗ này đi ra ngoài Thành phố? Thiếu gia ngươi lại muốn rời khỏi Thành phố? " Người chủ xe ngựa nghe được lời của Harry trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc nói : " Không biết là thiếu gia ngươi muốn đi tới chỗ nào bên ngoài Thành phố vậy? Biết được nơi đến của ngươi thì ta mới có thể nói ra giá tiền được! "

" Đích đến của ta là Học viện Goslim! " Harry trầm giọng trả lời.

" Cái gì? Học viện Goslim! " Người chủ xe ngựa nghe vậy bật thốt lên một tiếng, hai mắt mở to trợn trừng lên nhìn Harry, hắn không thể nào ngờ được người thanh niên trẻ tuổi nhìn qua có một chút bình thường trước mắt lại muốn đi tới Học viện Goslim nổi danh khắp nơi.

" Nhìn tuổi tác của hắn thì chắc chắn không thể nào là Giáo sư của Học viện Goslim được, ngược lại rất có khả năng là một Học sinh vừa đi lịch luyện ở bên ngoài trở về. Lần này xem ra ta trúng mánh rồi ha ha …. " Người chủ xe là một người lõi đời ngay lập tức từ ở trong lời nói của Harry suy đoán ra thân phận của hắn, vừa nghĩ đến trước mặt của mình là một Học sinh vừa đi ra ngoài lịch luyện trở về của Học viện Goslim trên miệng của hắn không nhịn được lộ ra một nụ cười bé nhỏ .

Ở trong Thành phố Hoàng Kim này có ai mà không biết những Học sinh của Học viện Goslim đều là thiên tài vạn người chọn một, ai nấy cũng sở hữu thực lực hơn người, nhất là những Học sinh có thể ra ngoài lịch luyện càng là người nổi tiếng không chỉ có thực lực thôi mà còn có tiền của gấp nhiều lần bạn cùng lứa tuổi, trong tay mỗi người ít nhất cũng nắm giữ từ mấy vạn kim tệ trở lên. Hiện nay mình may mắn gặp được một người, chỉ cần phục vụ tốt thì nói không chừng sẽ có cơ hội kiếm được nhiều tiền hơn đi hai ba chuyến xe cộng lại nữa!



" Ha ha … " Nghĩ đến đây người chủ xe không nhịn được từ một nụ cười bé nhỏ ban đầu mà bật cười thành tiếng.

Harry thấy vậy sắc mặt lạnh tanh hỏi : " Ông chủ xe tại sao ông lại đột nhiên lại mỉm cười to như vậy, hơn nữa nụ cười còn rất gian nữa? Có phải là vì biết được ta là người của Học viện Goslim cho nên muốn nghĩ cách chặt chém ta đúng không? "

" Không không… Thiếu gia ngươi hiểu lầm rồi, ta làm sao lại dám chặt chém ngươi chứ, chẳng qua là ta đang suy nghĩ hôm nay gặp được quý nhân nếu may mắn thì sẽ có thể kiếm được nhiều hơn ngày bình thường một chút mà thôi! " Nghe được lời nói của Harry thì nụ cười trên mặt của người chủ xe lập tức biến mất, hắn vội vàng nói.

Trước mặt của Harry hắn cũng không có nói dối vì hắn biết nói dối trước mặt một Pháp sư là cái việc không có tác dụng gì, nếu muốn thì Pháp sư có rất nhiều cách để phát hiện ra một người có nói thật hay không. Như vậy thì thay vì nói dối để rồi bị phát hiện, chi bằng cứ việc nói thật mọi chuyện có khả năng là vị Pháp sư trước mặt sẽ không tính toán với mình mà còn vì cảm thấy bản thân thành thật, quyết định đi xe của mình!

Cách làm này của người chủ xe không khác gì đang đánh cược may rủi cả, nhưng mà có thể ngày hôm nay hắn thật sự gặp may, Harry nghe xong cũng không có phản đối cười một cái cất giọng lên nói : " Nhìn thấy ngươi thành thật như vậy, thôi được rồi ta sẽ thuê xe của ngươi vậy! "

" Cảm ơn thiếu gia, cảm ơn thiếu gia! " Người chủ xe nghe thấy như vậy thì cười một tiếng sau đó nói : " Xin mời lên xe của ta, xin mời lên xe của ta! "

Vừa nói hắn vừa lấy ra một cái ghế từ trên xe xuống đặt xuống mặt đất, đồng thời mở cửa xe ra để mời Harry bước lên trên xe!



Harry thấy vậy cũng không từ chối nhanh chóng đạp lên cái ghế bước lên trên xe, sau đó tiện tay đóng của xe lại.

" Lên đường đi! " Từ bên trong xe hắn trầm giọng nói với người chủ xe một tiếng.

Người chủ xe không chút do dự gật đầu một cái tiếp theo đó cầm lấy cương ngựa điều khiển xe ngựa tiến về phía trước.

" Hí! " Dưới sự điều khiển của hắn hai con ngựa phụ trách kéo xe cùng nhau hí vang to lên một tiếng rồi tung vó chạy về phía trước.

Ở trên xe Harry thông qua lớp kính trên cửa xe mà ngắm nhìn đường phố xung quanh, trải qua hai năm không trở về hắn phát hiện ra đường phố trong Thành phố Hoàng Kim đã có nhiều biến hóa trở nên to lớn, đông đúc và náo nhiệt hơn lần cuối Harry đặt chân đến đây!

Điều này cũng khó mà trách được, thời gian hai năm cũng không phải là ngắn, đã đầy đủ để cho một tòa Thành thị phát sinh biến hóa rồi, huống chi là Thành phố Hoàng Kim còn là Thủ đô của Đế quốc này, là nơi mà những thứ như văn hóa, nghệ thuật, thương nghiệp của cả đất nước này tụ hợp lại, tốc độ biến hóa của nó đương nhiên là phải nhanh đến kinh người rồi!

Trong lúc Harry đang miên man suy nghĩ thì chiếc xe ngựa đã chạy ra khỏi cửa thành hướng về phía Học viện Goslim tọa lạc mà chạy tới.

Khoảng nửa tiếng sau chiếc xe ngựa đã trèo lên trên ngọn núi cao đến trước cửa của Học viện.

" Di! " Người đánh xe kêu to lên một tiếng để cho xe ngựa dừng lại rồi quay đầu nói với Harry một câu : " Thiếu gia ơi đã đến nơi rồi! "

" Ừ! Rất tốt! " Harry nghe vậy gật đầu một cái từ trong xe mở cửa bước ra, nhìn người chủ xe hỏi một câu : " Tiền xe của ta là bao nhiêu vậy? "