Chương 4 : Ma Pháp Sư Đấu Với Mạo Hiểm Giả . ( 1 ) ( Đã Edit Thêm Dấu )
Đám thiếu niên bị sự rung chuyển của mặt đất làm cho chấn động vô cùng, mấy đứa lớn còn tốt một chút miễn cưỡng có thể đứng vững, nhưng mấy đứa nhỏ thì không được như vậy thoáng cái hai chân đã mềm nhũn ra, ngã ngồi trên mặt đất không đứng dậy nổi . Chỉ có Henry và hai trợ thủ Tom, Ken của ông ta là có thể ổn định thân hình, ba người bọn họ chia ra quan sát bốn phía muốn tìm ra nguồn gốc của rung chấn .
" Ở phía đằng kia Tom, Ken buổi tập hôm nay kết thúc ở đây hai ngươi một người đưa đám trè về nhà một người đi báo với Lãnh chúa đại nhân, để ta đi xem tình hình ! " Henry tai mắt nhanh nhẹn rất nhanh đã tìm ra nguồn cơn của chấn động, trầm giọng kêu lên một tiếng .
" Dạ Đội trưởng ! " Hai người Tom Ken lập tức gật đầu đồng ý rồi lập tức chia nhau làm việc .
Henry đi về phía của chấn động, Tom chạy nhanh về phía của phủ Lãnh chúa còn Ken thì nhìn đám trẻ hét lên một tiếng : " Buổi tập hôm nay kết thúc tất cả mau đứng lên chúng ta trở về nhà ! "
Nghe thấy âm thanh của hắn, đám trẻ như được hoàn hồn cảm giác kinh hãi c·hết kh·iếp trong lòng tạm thời lắng xuống, tất cả níu kéo nhau đứng lên xếp thành một hàng dài, đi vào trong thị trấn nhưng có lẽ do vội vàng không ai phát hiện trong đội ngũ của mình đã thiếu mất một người .
Người bị thiếu đó không ai khác chính là Harry, vì tò mò cho nên nó đã không làm theo mệnh lệnh mà tự ý tách ra khỏi đội ngũ, bám theo sau lưng Henry .
Hai người một lớn một nhỏ một trước một sau di chuyển sau một lúc đã đi đến bìa rừng bên ngoài thị trấn lúc này chỉ thấy ở đó có một nhóm bảy người đang đứng nhóm đó gồm bốn nam ba nữ . Bốn người nam thân mặc chiến giáp làm bằng hàn thiết tay cầm cự kiếm vừa nhìn đã biết là Chiến Sĩ, ba nữ nhân thì tay cầm ma trượng rõ ràng là Ma Pháp Sư .
Chỉ thấy bảy người sắc mặt trầm trọng nhìn về một phía như đang chờ đợi thứ gì đó vậy .
Người nam nhân dẫn đầu là một tráng hán tóc hung thân cưỡi một con nhựa lớn màu vàng đất cao hơn hai mét hai móng của nó không ngừng đập xuống mặt đất, mỗi lần như vậy đều để lại những cái hố to lớn hơn hai mét .
" Bọn họ chắc là nhóm Mạo Hiểm Giả cha đã nói trưa nay, con vật đó không phải Ma thú Đại Địa Mã trong sách nói tới sao âm thanh vừa rồi là do nó tạo ra à ? " Harry nấp vào một thân cây âm thầm nghĩ nhưng rất nhanh chính nó đã phủ nhận suy nghĩ của mình : " Không .. Đại Địa Mã tuy to lớn nhưng cũng chỉ là Ma thú đẳng cấp Thanh Đồng, không thể tạo ra được âm thanh chấn động như vừa rồi được . Vậy thật ra là thứ gì kia chứ ? "
Harry không thể nào trả lời bản thân được chỉ có thể ở một bên quan sát đám Mạo Hiểm Giả im lặng chờ đợi thứ họ đang chờ đợi .
" Grao . "
Sau một lúc kèm theo một tiếng gầm cực lớn như pháo nổ, con quái vật làm cho mặt đất rung chuyển cuối cùng cũng đã hiện thân, nó là một con sư tử cực lớn toàn thân từ đầu đến đuôi được bao phủ bởi một lớp lông dày màu đỏ chói, giống như một đám lửa đang thiêu đốt vậy, cả người cự sư đều như tắm trong lửa đỏ, chỉ có bốn chân là phủ một lớp lân giáp màu đen thon dài mỗi một miếng lân giáp của nó đều toát lên vẻ sáng bóng của sắc thép được mài dũa cẩn thận đơn giản khiến cho không rét mà run .
Đó chính là Ma thú Xích Kim Sư .
" Xích Kim Sư đó không phải Ma thú thuộc đẳng cấp Hoàng Kim sao ? Ma thú đẳng cấp này đáng lý ra phải ở vào khu vực bên trong của Rừng Ma Thú cùng với bầy đàn của nó mới đúng, vì sao lại xuất hiện ở đây lại còn truy đuổi nhóm Mạo Hiểm Giả này nữa ? " Nhận ra được thân phận của Ma thú trong lòng Harry âm thầm suy nghĩ, Thị trấn Bình Minh thường xuyên đối phó với Thú triều cho nên cũng có được không ít thông tin về phân loại Ma thú .
Theo đó Xích Kim Sư không những là Hoàng Kim cấp bậc Ma thú sống ở phần bên trong của Rừng Ma Thú, mà còn là loại Ma thú có tập tính sống theo bầy đàn nữa tại sao lại đột nhiên có chuyện chạy khỏi nơi sinh sống của mình t·ruy s·át một nhóm nhân loại cơ chứ ?
Thật ra sự khó hiểu của Harry đơn thuần là do nó quá thấp bé không thấy được toàn cảnh bên phía Xích Kim Sư, nếu đổi lại góc nhìn của Henry hoặc đám người nhóm Mạo Hiểm Giả thì có thể dễ dàng phát hiện trên người Xích kim Sư đang có một người đàn ông thân mặc trường bào màu đỏ vẻ mặt ngạo mạn mà ngồi .
Rõ ràng đầu Xích Kim Sư này không phải Ma thú hoang dã mà là một Ma thú đã được thuần hóa và việc đuổi theo nhóm, Mạo Hiểm Giả chính là ý của chủ nhân nó .
" Cuối cùng cũng đã tìm được các ngươi rồi ! Lần này để ta xem các ngươi còn có thể chạy được đi đâu ! " Chỉ thấy người đàn ông đó mở miệng nhìn đám Mạo Hiểm Giả nói .
Đội trưởng của nhóm Mạo Hiểm Giả là tráng hán tóc hung nghe vậy điều khiển Đại Địa Mã bước lên phía trước một bước nói : " Ma Pháp Sư đại nhân ngươi đuổi theo chúng ta đã lâu thật ra là có ý gì ? "
" Chậc chậc ... Đến bây giờ các ngươi vẫn giả bộ hồ đồ sao ? Ta đã nói rồi nếu muốn ta rời đi thì mau đem vật trong tay các ngươi ra đây giao cho ta đi " Ma Pháp Sư mặc trường bào màu đỏ trầm giọng nói .
" Ma Pháp Sư đại nhân chúng ta không muốn làm kẻ địch của ngài nhưng vật đó là do chúng ta tốn bao nhiêu công sức mới có được, trên thị trường nó đáng giá tận mấy chục vạn kim tệ vậy mà ngươi lại muốn lấy không của chúng ta, đó là điều không thể nào !! " Tráng hán tóc hung nghiêm túc nói .
" Đúng ! "
" Muốn lấy không của chúng ta là chuyện không thể nào !! "
Mấy người đồng đội ở phía sau hắn cũng nhao nhao lên tiếng tán đồng .
Ở phía xa Henry và Harry sau khi nghe thấy vậy cũng đã biết chuyện gì xảy ra, thì ra sở dĩ vị Ma Pháp Sư mặc trường bào màu đỏ đuổi theo nhóm Mạo Hiểm Giả chính là vì muốn đoạt lấy một vật trong tay bọn họ mà vật đó trên thị trường ít nhất cũng đáng giá mấy chục vạn kim tệ .
" Vật đó thật ra là gì lại đáng giá đến vậy ? " Harry vừa xem vừa thầm nghĩ phải biết rằng theo giá trị tiền tệ trên Đại lục một kim tệ đã có thể để cho một gia đình bình thường ăn no mặc ấm trong một tuần, mấy chục vạn kim tệ hầu như đã tương đương với toàn bộ tích suất của một gia đình quý tộc bình thường trong mấy năm, nếu trong tay nhóm Mạo Hiểm Giả này thật sự có vật giá trị như vậy khó trách vị Ma Pháp Sư mặc trường bào màu đỏ nảy sinh lòng tham muốn ra tay chiếm đoạt nó .
" Các ngươi hiểu lầm rồi, ta cũng không phải muốn ra tay lấy không của các ngươi giá trị của vật đó chính là cái mạng của mấy người các ngươi đó, nhưng nếu các ngươi không chịu thì cũng đừng trách ta lòng dạ độc ác rồi ! " Vị Ma Pháp Sư nghe vậy lên tiếng cười nói .
Tuy rằng giọng nói của hắn từ đầu đến cuối vẫn duy trì vẻ ôn hòa nhưng ý tứ muốn g·iết người đoạt bảo đã hoàn toàn lộ rõ .
" Grao ! " Xích Kim Sư ở dưới thân Ma Pháp Sư mặc trường bào màu đỏ hiển nhiên cũng hiểu rõ ý của chủ nhân, cho nên khi hắn vừa dứt lời thì lập tức há miệng phun ra một q·uả c·ầu l·ửa có đường kính hơn năm mét đã sẵn sàng từ lâu về phía người tráng hán tóc hung .
" Hừ ! " Tráng hán tóc hungkhông ngờ được vị Ma Pháp Sư mặc trường bào màu đỏ lại hung ác như vậy một lời không hợp đã trực tiếp ra tay, thấy vậy sắc mặt đại biến theo bản năng vận khởi Đấu Khí trong cơ thể rút trường kiếm bên hông chém ra một đạo kiếm mang .
" Ầm ầm ầm ... "
Kiếm khí của hắn và hỏa cầu v·a c·hạm vào nhau lập tức tạo ra những âm thanh ì đùng trong không khí tia lửa từ đó bắn ra khắp nơi khiến cho rừng cây xung quanh đều b·ốc c·háy cả .
" A ! " Gốc cây chỗ Harry đang nấp cũng xui xẻo bị vạ lây làm nó nhất thời hoảng sợ la toáng lên .
Henry đang nấp ở gần đó nghe được tiếng kêu thì lập tức phi thân qua ôm lấy nó rời đi khu vực nguy hiểm đồng thời trầm giọng hỏi : " Harry sao ngươi lại ở đây ? Không phải ta đã bảo Tom đưa các ngươi về rồi hay sao ? "
" Chú Henry tại vì ta muốn đi xem có chuyện gì xảy ra không thôi ! " Harry ra vẻ vô tội nói .
Henry tuy rằng trong lòng rất tức giận, nhưng cũng biết bây giờ không phải lúc trách mắng nó vì vậy chỉ có thể nói : " Đợi qua hôm nay xem ta trừng phạt ngươi thế nào !! "
Trong lúc hai người nói chuyện thì sự giằng co giữa kiếm mang và hỏa cầu cũng đã có kết quả, tráng hán tóc hung tuy cũng là một tên Hoàng Kim Chiến sĩ ngang cấp với Xích Kim Sư nhưng kiếm mang của hắn dù sao cũng là vội vàng phát ra cuối cùng không thể địch lại hỏa cầu súc thế đã lâu của đối thủ đã ầm ầm vỡ tan .
Tráng hán tóc hung và Đại Địa Mã dưới thân đều bị đẩy lui về phía sau một đoạn may mắn là hắn vẫn có mấy người đồng đội phía sau kịp thời đỡ lấy cho nên không té ngã .