Chương 38 : Tinh Hải Thương Hội ( Đã Edit Thêm Dấu )
Chương 38 : Tinh Hải Thương Hội .
" Hiệu trưởng đã phê chuẩn cho ngươi ba ngày nghỉ, hiện tại ngươi hãy cố gắng nghỉ ngơi lấy lại sức khi nào khôi phục thì đến chỗ của ta chúng ta sẽ cùng bàn về phương pháp huấn luyện cho ngươi biết chưa ? " Cười xong, Giáo sư Steve nhìn Harry nói .
" Vâng ạ ! " Harry ngoan ngoãn gật đầu một cái ra vẻ mình đã biết .
" Ta rời đi đây ngươi tranh thủ nghỉ ngơi đi ! " Giáo sư Steve nói thêm một tiếng rồi quay người rời đi .
Trong phòng chỉ còn lại một mình Harry .
" Roser, cô có thể nói cho ta biết tại sao lại muốn ta nhận Giáo sư Steve làm thầy được không ? " Harry nằm trên giường âm thầm truyền âm cho Roser hỏi .
" Bởi vì ông ấy đáng tin ! " Roser trả lời .
" Đáng tin ? Cô chỉ mới cùng ta gặp ông ấy vài lần sao lại biết ông ấy đáng tin ? " Harry lộ vẻ nghi hoặc hỏi : " Chẳng lẽ trước đây hai người đã từng có quen biết lẫn nhau ? "
" Vấn đề này tương lai cậu sẽ biết thôi còn bây giờ không cần hỏi nhiều cứ ngoan ngoãn theo ông ta học tập Ma pháp cho giỏi là được rồi ! " Đối diện với vấn đề này Roser không trả lời trực tiếp chỉ nói một câu không đầu không đuôi .
Câu trả lời này làm cho Harry càng thêm khó hiểu nó cố gắng kêu gọi Roser : " Này .... này .... Cô nói vậy là có ý gì hả ? Mau trả lời ta đi ! "
Nhưng bất luận có kêu gọi thế nào Roser cũng chỉ im lặng ở trong chiếc nhẫn không một tiếng đáp lại .
" Cốc cốc ... "
Đột nhiên lúc này bên ngoài lại vang lên từng tiếng gõ cửa .
" Ai đấy ! Vào đi ! " Harry nhìn về phía cánh cửa kêu lên một tiếng .
Cánh cửa từ từ mở ra người bước vào không phải ai khác chính là Kilius nó nhìn Harry nói : "Harry ta nghe nói ngươi đã tỉnh cho nên đến đây thăm ngươi ngươi đã đỡ chưa ? "
" Cảm ơn ngươi, ta không sao ! " Harry cười nói một tiếng .
" Như vậy là tốt rồi ! " Kilius nghe vậy trên mặt lộ ra một nụ cười rồi sờ soạng quần áo của mình từ trong áo lấy ra một miếng ngọc dúi vào tay Harry nói : " Harry, tấm ngọc bài này cho ngươi xin ngươi hãy nhận lấy nó ! "
" Kilius ngươi làm vậy là có ý gì ? Tại sao lại đưa vật này cho ta ? " Harry khó hiểu hỏi .
" Đây xem như quà cảm ơn ngươi đã cứu mạng ta ! " Kilius trả lời : " Nếu ngày đó trên đồi không có ngươi kịp thời đánh thức ta, cùng ta chiến đấu thì ta cũng không thể chờ được đến lúc Giáo sư Steve tới, cha ta từng dạy một khi được người giúp đỡ thì nhất định phải trả ơn thật tốt cho người đó ngươi đã cứu mạng ta ơn này lớn hơn trời trên người ta không có vật gì chỉ có tấm ngọc bài này xem như là vật có giá trị nhất xin ngươi hãy nhận lấy ! "
Vừa nói nó vừa ánh mắt kiên định nhìn Harry giống như Harry không thu giữ tấm ngọc bài nó tuyệt đối không buông tay vậy .
Khi cứu Kilius Harry đơn thuần chỉ là nghĩ muốn cứu bạn của mình chưa từng mong muốn sẽ được trả ơn cho nên cũng không muốn thu giữ tấm ngọc bài nhưng nhìn thấy ánh mắt của Kilius thì chỉ có thể nhận lấy .
" Kilius cảm ơn ngươi ta sẽ bảo quản miếng ngọc này thật tốt ! " Nó nói .
" Harry miếng ngọc này không chỉ đơn thuần để trưng cho đẹp mà còn có một số công dụng nữa đó ! " Kilius lên tiếng .
" Công dụng gì vậy ? " Harry hỏi .
" Chuyện là thế này nhà của ta có mở một Thương hội nho nhỏ tên là Tinh Hải Thương Hội ! " Kilius giải thích : " Sau này nếu ngươi có đến chỗ chúng ta mua sắm chỉ cần đưa miếng ngọc này ra sẽ được giảm năm mươi phần trăm giá tiền của vật phẩm đó ! "
Tinh Hải Thương Hội nếu người nào khác nghe được cái tên này nhất định sẽ chấn kinh bởi vì đó chính là một trong mười đại Thương hội lớn nhất trên Đại Lục hiện nay . Ban đầu Tinh Hải Thương Hội xuất thân ở Biển Vô Tận đã có lịch sử hơn ba trăm năm, thuở mới bắt đầu nó chỉ phụ trách buôn bán các vật liệu chế biến từ thủy hải sản giữa Biển Vô Tận và Đại lục về sau nhờ vào sự sáng suốt của các đời Hội chủ mà Thương hội càng làm càng lớn từ Biển Vô Tận một đường mở rộng vào trong Đại lục hiện nay hầu như ở tất cả các thành phố lớn trên Đại lục đều có chi nhánh của nó .
Người trên Đại lục cũng xem việc sở hữu một món hàng của Tinh Hải Thương Hội là một loại khẳng định cho vị thế của bản thân trong xã hội có thể thấy sức ảnh hưởng của Thương hội này lớn như thế nào .
Nhưng những chuyện này Harry của chúng ta lại hoàn toàn không hay biết gì cả cho nên khi nghe được lời nói của Kilius nó cũng chỉ đơn giản nói một tiếng : " Vậy sao ? Nếu như vậy sau này ta nhất định sẽ đến Thương hội của gia đình ngươi ủng hộ ! "
Tiếp theo Harry và Kilius lại trò chuyện thêm một chút rồi chia tay nhau về phòng đi ngủ .
....
Bên phía Giáo sư Steve sau khi rời khỏi phòng bệnh của Harry ông ta cũng không trở về nơi ở của mình mà đi đến một mảnh đất trống phía sau trường .
Ông ta liếc mắt nhìn xung quanh một vòng rồi hướng về phía một trụ đá nói : " Ra đây đi ! "
Tiếng nói vừa dứt thì phía sau trụ đá có một người bước ra đó là một người mặc đồ đen trùm kín mặt mày .
" Tham kiến đại nhân ! " Người áo đen bước đến trước mặt Giáo sư Steve cung kính hành lễ âm thanh của người này cũng giống như mặt mày đều bị một tầng bóng tối che kín, không phân biệt được nam nữ .
" Việc ta bào ngươi đi làm thế nào rồi ? " Giáo sư Steve hỏi .
" Bẩm đại nhân về việc t·ai n·ạn trong Vườn Sinh Thái ngày hôm trước ta đã đi thăm hỏi quản lý và tất cả những người lính canh, bọn họ đều nói trước khi chuyến học ngoại khóa của học sinh bắt đầu toàn bộ khu vườn đã được dọn dẹp sạch sẽ, căn bản không có Ma Thú lớn hơn cấp Chuẩn Ma Thú tồn tại ạ ta cũng đã dùng Ma pháp xác nhận bọn họ không nói dối ! " Người áo đen lên tiếng nói .
Việc hai học sinh đột nhiên bị t·ấn c·ông trong Vườn Sinh Thái có thể nói là vụ việc nghiêm trọng nhất từng xảy ra trong Học viện Goslim mấy năm nay cho nên rất được nhà trường coi trong vừa nhận được tin Hiệu trưởng đã lập tức cử thám tử tản ra các nơi săn tìm tin tức người áo đen trước mặt chính là một trong số họ .
" Chuyện này ta biết ! " Giáo sư Steve trầm giọng nói : " Thế nên ta mới bảo ngươi đi điều tra có kết quả gì cứ nói thẳng đừng vòng vo nữa ! "
" Vâng ! " Người áo đen gật đầu một cái rồi nói : " Người quản lý và các nhân viên làm việc bên ngoài khu rừng không có vấn đề gì nhưng theo thuộc hạ được biết buổi sáng trước ngày hôm đó ở chỗ một cửa hàng có vận chuyển ra ngoài thành một cây non của Hoa Ăn Thịt Người đến gần khu vực Vườn Sinh Thái ạ ! "
" Có người vận chuyển một cây non của Hoa Ăn Thịt Người đến gần chỗ Vườn Sinh Thái ngươi có điều tra được địa điểm của chủ nhân cửa hàng đó không ? " Giáo sư Steve hỏi .
" Chính là ở đây thưa đại nhân ! " Người áo đen lấy ra một tấm bản đồ nhỏ đưa cho Giáo sư Steve .
" Rất tốt ! Ngươi có thể trở về rồi chuyện tiếp theo cứ giao cho ta ! " Giáo sư Steve đưa tay nhận lấy bản đồ rồi phất phất tay ra hiệu người áo đen có thể lui, nhưng người áo đen vẫn đứng yên một chỗ .
" Còn chuyện gì nữa sao ? " Giáo sư Steve hỏi .
" Thưa đại nhân Hiệu trưởng đại nhân đã có căn dặn chuyện này vẫn chưa thể xác nhận là do bọn họ làm mong đại nhân ra tay có chừng mực, đừng thương hại đến mạng người ạ ! " Người áo đen do dự một lát rồi nói .
" Vậy sao ? Ta biết rồi ta làm việc tự có chừng mực ngươi về nói với Hiệu trưởng cứ yên tâm đi ! " Giáo sư Steve nghe vậy trầm ngâm một lúc nói .
" Vậy ta xin lui trước ! " Người áo đen nghe vậy cũng không nói thêm gì hóa thành một bóng đen tan vào bóng đêm .
Ps : Chương này mình cái cắm một số tình tiết cho tương lai cho nên hơi chán mong mọi người thông cảm chương sau mình sẽ cố gắng viết tốt hơn !
Cảm ơn mọi người đã xem .